Dan Lee
05-07-2011, 04:51 PM
Ơn biến đổi
Chúa Nhật III Phục Sinh
Lời Chúa: Lc 24,13-35
13Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Emmau, cách Giêrusalem chừng mười một cây số. 14Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giêsu tiến đến gần và cùng đi với họ. 16Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17Người hỏi họ: "Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?" Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu. 18Một trong hai người tên là Cleopat trả lời: "Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giêrusalem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay." 19Đức Giêsu hỏi: "Chuyện gì vậy? " Họ thưa: "Chuyện ông Giêsu Nadaret. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Israel. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy." 25Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: "Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ! 26Nào Đấng Kitô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao? 27Rồi bắt đầu từ ông Môsê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh. 28Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29Họ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn." Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32Họ mới bảo nhau: "Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao? " 33Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giêrusalem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34Những người này bảo hai ông: "Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Simon." 35Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh. (Lc 24, 35)
Suy niệm:
Trước hết, Chúa Giêsu xuất hiện như một bóng ma, kế đến Ngài cho các môn đệ cảm nghiệm được bằng xương, bằng thịt của Ngài. Ngài kêu gọi họ sờ vào thân thể Ngài và nhất là kêu gọi họ ngồi ăn uống với Ngài, như vậy mọi nghi ngờ của các môn đệ đều tan biến. Ghi lại mọi cảm nghiệm trên của các tông đồ về Chúa Kitô Phục sinh, thánh Luca muốn nói với chúng ta rằng “Con người không thể biết Chúa Kitô Phục sinh như đã biết Ngài lúc sinh thời”. Chúa Kitô trước và sau phục sinh vẫn là một, nhưng sự cảm nghiệm sau khi phục sinh hoàn toàn khác biệt. Sự cảm nghiệm ấy đòi hỏi con người tự do vận dụng ý chí của mình; nói cách khác Chúa Kitô luôn là đối tượng của niềm tin Kitô giáo.
Các môn đệ được diễm phúc hơn chúng ta, vì các ngài được Chúa Kitô Phục sinh hiện ra, các ngài đã thấy tận mắt Chúa Kitô Phục sinh hiện ra bằng xương, bằng thịt. Tuy nhiên các ngài vẫn phải vận dụng ý chí tự do mới có thể nhận ra Chúa Giêsu là Đấng đã từng sống với các ngài. Trong tất cả những lần hiện ra được sách tin mừng ghi lại thì Chúa Kitô Phục sinh đều xuất hiện như người xa lạ. Người hiện ra với bà Maria Madalena mà bà tưởng là một người làm vườn; Ngài đến với hai môn đệ trên đường Emau như một người bộ hành không hề quen biết; Ngài đứng trên biển hồ Tibêria với dáng vẻ của một người xa lạ đến độ các tông đồ không nhận ra. Từ xa lạ đến gần gũi, từ nghi ngờ đến tin nhận, đây chính là cảm nghiệm về Đấng Phục sinh của các môn đệ.
Thánh Gioan tông đồ, người ngay từ giây phút đầu tiên đứng nơi mồ trống đã tuyên xưng rằng : “Mình đã thấy và đã tin”, nên truyền lại cho chúng ta nguyên tắc nền tảng trong quan hệ của chúng ta với Chúa Kitô Phục sinh. Nguyên tắc đó là “tin để thấy”. Đây chính là một nguyên tắc được Chúa Giêsu đề cao khi Ngài nói với Thánh Tôma tông đồ : “Con đã thấy nên con mới tin, phúc cho những ai không thấy mà tin” (Jn 20, 28-29). Không thấy mà tin, hay tin để được thấy, đây chính là nguyên tắc niềm tin được mời gọi mỗi Kitô hữu xác tín trong cuộc sống hằng ngày.
Niềm tin luôn cho chúng ta thấy và cảm nghiệm được sự hiện diện của Đấng Phục sinh; giữa những mất mát khổ đau, một niềm tin luôn cho phép và thúc đẩy chúng ta tiếp tục tin yêu và hy vọng; giữa những ích kỷ hận thù, niềm tin vẫn tiếp tục giúp chúng ta sống quảng đại yêu thương và tha thứ. Sống tin yêu và hy vọng, sống quảng đại và tha thứ chắc chắn chúng ta sẽ cảm nghiệm được Chúa Kitô Phục sinh sẽ mang đến cho chúng ta niềm vui và bình an. Đây chính là phần thưởng lớn lao cho những ai tin để được thấy và cảm nghiệm được Đấng Phục sinh.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin ở lại với chúng con, vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn rồi, vì lòng chúng con đang khao khát được nghe lời Chúa. Xin ở lại với chúng con, vì đức tin chúng con mỏng dòn yếu đuối, rất cần được Chúa trợ giúp vượt qua khó khăn của cuộc đời. Xin ở lại với chúng con, vì chúng con dễ sa chân lạc bước, hay chạy tìm kiếm thỏa mãn những đam mê bất chính, dễ chán nản buông xuôi khi gặp thử thách gian nan. Xin ở với chúng con, để chúng con thấy Chúa đang hiện diện nơi những người đau khổ và chân thành phục vụ họ như phục vụ chính Chúa. Xin ở lại với chúng con, vì khi gặp được Chúa, chúng con sẽ được ơn biến đổi cuộc đời. Xin ở lại với chúng con, vì tâm hồn chúng con vẫn còn xao xuyến mãi, cho tới khi nào được nghỉ yên trong Chúa.
Hai môn đệ làng Emmau đã sẵn sàng đón tiếp một người khách lạ đang cần một bữa ăn tối và một chỗ nghỉ đêm. Chính nhờ lòng quảng đại ấy, mà hai ông đã nhận ra Chúa Phục Sinh, và được biến đổi nên vui tươi phấn khởi. Xin Chúa cho chúng con cũng biết quảng đại đi bước trước để làm quen với một người lạ đang bị đau khổ, cho chúng con biết sẵn sàng lắng nghe những tâm sự của họ và năng tham dự thánh lễ mỗi ngày. Nhờ được gặp Chúa, chắc chắn chúng con sẽ được ơn biến đổi trở nên người mới và chu toàn được sứ mệnh loan Tin Mừng cho tha nhân, như hai môn đệ làng Emmau xưa. Amen
Chúa Nhật III Phục Sinh
Lời Chúa: Lc 24,13-35
13Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Emmau, cách Giêrusalem chừng mười một cây số. 14Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giêsu tiến đến gần và cùng đi với họ. 16Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17Người hỏi họ: "Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?" Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu. 18Một trong hai người tên là Cleopat trả lời: "Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giêrusalem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay." 19Đức Giêsu hỏi: "Chuyện gì vậy? " Họ thưa: "Chuyện ông Giêsu Nadaret. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Israel. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy." 25Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: "Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ! 26Nào Đấng Kitô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao? 27Rồi bắt đầu từ ông Môsê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh. 28Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29Họ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn." Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32Họ mới bảo nhau: "Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao? " 33Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giêrusalem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34Những người này bảo hai ông: "Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Simon." 35Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh. (Lc 24, 35)
Suy niệm:
Trước hết, Chúa Giêsu xuất hiện như một bóng ma, kế đến Ngài cho các môn đệ cảm nghiệm được bằng xương, bằng thịt của Ngài. Ngài kêu gọi họ sờ vào thân thể Ngài và nhất là kêu gọi họ ngồi ăn uống với Ngài, như vậy mọi nghi ngờ của các môn đệ đều tan biến. Ghi lại mọi cảm nghiệm trên của các tông đồ về Chúa Kitô Phục sinh, thánh Luca muốn nói với chúng ta rằng “Con người không thể biết Chúa Kitô Phục sinh như đã biết Ngài lúc sinh thời”. Chúa Kitô trước và sau phục sinh vẫn là một, nhưng sự cảm nghiệm sau khi phục sinh hoàn toàn khác biệt. Sự cảm nghiệm ấy đòi hỏi con người tự do vận dụng ý chí của mình; nói cách khác Chúa Kitô luôn là đối tượng của niềm tin Kitô giáo.
Các môn đệ được diễm phúc hơn chúng ta, vì các ngài được Chúa Kitô Phục sinh hiện ra, các ngài đã thấy tận mắt Chúa Kitô Phục sinh hiện ra bằng xương, bằng thịt. Tuy nhiên các ngài vẫn phải vận dụng ý chí tự do mới có thể nhận ra Chúa Giêsu là Đấng đã từng sống với các ngài. Trong tất cả những lần hiện ra được sách tin mừng ghi lại thì Chúa Kitô Phục sinh đều xuất hiện như người xa lạ. Người hiện ra với bà Maria Madalena mà bà tưởng là một người làm vườn; Ngài đến với hai môn đệ trên đường Emau như một người bộ hành không hề quen biết; Ngài đứng trên biển hồ Tibêria với dáng vẻ của một người xa lạ đến độ các tông đồ không nhận ra. Từ xa lạ đến gần gũi, từ nghi ngờ đến tin nhận, đây chính là cảm nghiệm về Đấng Phục sinh của các môn đệ.
Thánh Gioan tông đồ, người ngay từ giây phút đầu tiên đứng nơi mồ trống đã tuyên xưng rằng : “Mình đã thấy và đã tin”, nên truyền lại cho chúng ta nguyên tắc nền tảng trong quan hệ của chúng ta với Chúa Kitô Phục sinh. Nguyên tắc đó là “tin để thấy”. Đây chính là một nguyên tắc được Chúa Giêsu đề cao khi Ngài nói với Thánh Tôma tông đồ : “Con đã thấy nên con mới tin, phúc cho những ai không thấy mà tin” (Jn 20, 28-29). Không thấy mà tin, hay tin để được thấy, đây chính là nguyên tắc niềm tin được mời gọi mỗi Kitô hữu xác tín trong cuộc sống hằng ngày.
Niềm tin luôn cho chúng ta thấy và cảm nghiệm được sự hiện diện của Đấng Phục sinh; giữa những mất mát khổ đau, một niềm tin luôn cho phép và thúc đẩy chúng ta tiếp tục tin yêu và hy vọng; giữa những ích kỷ hận thù, niềm tin vẫn tiếp tục giúp chúng ta sống quảng đại yêu thương và tha thứ. Sống tin yêu và hy vọng, sống quảng đại và tha thứ chắc chắn chúng ta sẽ cảm nghiệm được Chúa Kitô Phục sinh sẽ mang đến cho chúng ta niềm vui và bình an. Đây chính là phần thưởng lớn lao cho những ai tin để được thấy và cảm nghiệm được Đấng Phục sinh.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin ở lại với chúng con, vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn rồi, vì lòng chúng con đang khao khát được nghe lời Chúa. Xin ở lại với chúng con, vì đức tin chúng con mỏng dòn yếu đuối, rất cần được Chúa trợ giúp vượt qua khó khăn của cuộc đời. Xin ở lại với chúng con, vì chúng con dễ sa chân lạc bước, hay chạy tìm kiếm thỏa mãn những đam mê bất chính, dễ chán nản buông xuôi khi gặp thử thách gian nan. Xin ở với chúng con, để chúng con thấy Chúa đang hiện diện nơi những người đau khổ và chân thành phục vụ họ như phục vụ chính Chúa. Xin ở lại với chúng con, vì khi gặp được Chúa, chúng con sẽ được ơn biến đổi cuộc đời. Xin ở lại với chúng con, vì tâm hồn chúng con vẫn còn xao xuyến mãi, cho tới khi nào được nghỉ yên trong Chúa.
Hai môn đệ làng Emmau đã sẵn sàng đón tiếp một người khách lạ đang cần một bữa ăn tối và một chỗ nghỉ đêm. Chính nhờ lòng quảng đại ấy, mà hai ông đã nhận ra Chúa Phục Sinh, và được biến đổi nên vui tươi phấn khởi. Xin Chúa cho chúng con cũng biết quảng đại đi bước trước để làm quen với một người lạ đang bị đau khổ, cho chúng con biết sẵn sàng lắng nghe những tâm sự của họ và năng tham dự thánh lễ mỗi ngày. Nhờ được gặp Chúa, chắc chắn chúng con sẽ được ơn biến đổi trở nên người mới và chu toàn được sứ mệnh loan Tin Mừng cho tha nhân, như hai môn đệ làng Emmau xưa. Amen