Dan Lee
05-08-2011, 11:05 AM
HÃY CAN ĐẢM LÊN VÀ ĐỪNG SỢ! (CHÚA NHẬT III PHỤC SINH A)
LỜI CHÚA: Luca 24,13-35
Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Emmau, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Đang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Đức Chúa GIÊSU tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: ”Các ông có chuyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?” Một người tên là Clêôphas trả lời: ”Có lẽ Ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay”. Chúa hỏi: ”Việc gì thế”? Các ông thưa: ”Sự việc liên can đến Đức GIÊSU quê thành Nagiarét. Người là một tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt THIÊN CHÚA và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào Thập Giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy Thiên Thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống! Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp”. Bấy giờ Đức Chúa GIÊSU bảo họ: ”Ôi kẻ khờ dại chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Đấng KITÔ chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao”? Đoạn Người bắt đầu từ Mai-sen đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: ”Mời Ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn”. Người liền vào với các ông. Đang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và họ nhận ra Người. Đoạn Người biến mất.
SUY NIỆM
Mỗi trình thuật Tin Mừng nghe vào bất cứ thời điểm nào cũng đều có một sứ điệp riêng dành cho chính thời điểm đó. Và khi đang sống trong một đất nước không được tự do no ấm, bị cướp đoạt đất đai, bị bắt bớ giam cầm và những lo toan cho một cuộc sống quá nghèo đói mà vật giá cứ leo thang thì tâm tình của tín hữu Công Giáo sẽ như thế nào khi lắng nghe câu chuyện của hai môn đệ trên đường về làng Emmau???
Hai môn đệ thật buồn! Buồn lắm! Thầy Chí Thánh bị chết treo trên Thập Giá như một tử tội. Trong khi Thầy là một tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt THIÊN CHÚA và toàn thể dân chúng! Thế mà Thầy bị bắt, bị đem ra xét xử rồi bị kết án tử trong một vụ án ngụy tạo, bịa đặt bằng chứng và không hề lắng nghe lời giải thích của bị cáo. Xin trích dẫn một màn xử án nơi nhà ông Khan-na là nhạc phụ ông Cai-pha. Ông Cai-pha làm thượng tế năm đó. Vị thượng tế tra hỏi Đức Chúa GIÊSU về các môn đệ và giáo huấn của Người. Đức Chúa GIÊSU trả lời: ”Tôi đã nói công khai trước mặt thiên hạ. Tôi hằng giảng dạy trong hội đường và tại Đền Thờ, nơi mọi người Do-thái tụ họp. Tôi không hề nói điều gì lén lút. Sao ông lại hỏi Tôi? Điều Tôi đã nói, xin cứ hỏi những người đã nghe Tôi. Chính họ biết Tôi đã nói gì”. Đức Chúa GIÊSU vừa dứt lời, thì một tên trong nhóm thuộc hạ đứng đó vả vào mặt Người mà nói: ”Anh trả lời vị thượng tế như thế ư?” Đức Chúa GIÊSU đáp: ”Nếu Tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào? Còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh Tôi?” Ông Khan-na cho giải Người đến thượng tế Cai-pha, Người vẫn bị trói! (Gioan 18,13/19-24).
Thế nhưng câu chuyện không chấm dứt tại đây. Cũng không kết thúc với cái chết và việc mai táng trong mồ. KHÔNG! Tuyệt đối KHÔNG! Ngàn lần KHÔNG! Bởi lẽ chính Thiên Thần loan báo: Người đang sống! Và bây giờ Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh đích thân hiện ra với hai môn đệ làng Emmau. Và đây là sứ điệp của trình thuật Tin Mừng theo thánh Luca. Ánh Sáng và Sự Sống đã xuất hiện. Anh Chị Em đừng sợ! Hãy cất cao đầu và đứng thẳng lên, hỡi các tín hữu Công Giáo thân yêu. Hãy đứng lên trong viên mãn tình yêu mà anh chị em dành cho THIÊN CHÚA, cho Giáo Hội Công Giáo, cho tha nhân và cho chính anh chị em! THIÊN CHÚA là CHA Nhân Hậu đã gởi Con Một Ngài để Người trở thành Tôn Sư và Đấng Cứu Độ toàn thể nhân loại và để chúng ta được trở nên con cái THIÊN CHÚA. Và với tư cách là con cái, THIÊN CHÚA đã thổi luồng Thần Khí Con Yêu Dấu Ngài vào lòng chúng ta, để chúng ta có thể thốt lên: ”Abba! CHA ơi!”
Vậy thì, hãy can đảm lên và đừng sợ! Đừng sợ những gì chóng qua! Anh Chị Em đừng sợ! Chúng ta không phải là những tên đầy tớ có thể bị đuổi ra khỏi nhà một sớm một chiều và không được hưởng một quyền lợi nào hết trong Nhà THIÊN CHÚA là CHA. Trái lại, chúng ta là những người con được sinh ra vào cuộc sống đích thật nhờ công nghiệp vô biên bất tận đến từ Cuộc Khổ Nạn và Phục Sinh của Đức Chúa GIÊSU KITÔ.
Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh đồng hành với từng người và luôn sẵn sàng ra tay trợ giúp. Rất có thể Ngài sẽ bất ngờ xuất hiện vào một thời điểm mà chúng ta không ngờ nhất! Chỉ cần chúng ta đặt trọn niềm tin yêu phó thác nơi Ngài. Hãy can đảm lên và đừng sợ!
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
LỜI CHÚA: Luca 24,13-35
Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Emmau, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Đang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Đức Chúa GIÊSU tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: ”Các ông có chuyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?” Một người tên là Clêôphas trả lời: ”Có lẽ Ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay”. Chúa hỏi: ”Việc gì thế”? Các ông thưa: ”Sự việc liên can đến Đức GIÊSU quê thành Nagiarét. Người là một tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt THIÊN CHÚA và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào Thập Giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy Thiên Thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống! Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp”. Bấy giờ Đức Chúa GIÊSU bảo họ: ”Ôi kẻ khờ dại chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Đấng KITÔ chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao”? Đoạn Người bắt đầu từ Mai-sen đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: ”Mời Ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn”. Người liền vào với các ông. Đang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và họ nhận ra Người. Đoạn Người biến mất.
SUY NIỆM
Mỗi trình thuật Tin Mừng nghe vào bất cứ thời điểm nào cũng đều có một sứ điệp riêng dành cho chính thời điểm đó. Và khi đang sống trong một đất nước không được tự do no ấm, bị cướp đoạt đất đai, bị bắt bớ giam cầm và những lo toan cho một cuộc sống quá nghèo đói mà vật giá cứ leo thang thì tâm tình của tín hữu Công Giáo sẽ như thế nào khi lắng nghe câu chuyện của hai môn đệ trên đường về làng Emmau???
Hai môn đệ thật buồn! Buồn lắm! Thầy Chí Thánh bị chết treo trên Thập Giá như một tử tội. Trong khi Thầy là một tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt THIÊN CHÚA và toàn thể dân chúng! Thế mà Thầy bị bắt, bị đem ra xét xử rồi bị kết án tử trong một vụ án ngụy tạo, bịa đặt bằng chứng và không hề lắng nghe lời giải thích của bị cáo. Xin trích dẫn một màn xử án nơi nhà ông Khan-na là nhạc phụ ông Cai-pha. Ông Cai-pha làm thượng tế năm đó. Vị thượng tế tra hỏi Đức Chúa GIÊSU về các môn đệ và giáo huấn của Người. Đức Chúa GIÊSU trả lời: ”Tôi đã nói công khai trước mặt thiên hạ. Tôi hằng giảng dạy trong hội đường và tại Đền Thờ, nơi mọi người Do-thái tụ họp. Tôi không hề nói điều gì lén lút. Sao ông lại hỏi Tôi? Điều Tôi đã nói, xin cứ hỏi những người đã nghe Tôi. Chính họ biết Tôi đã nói gì”. Đức Chúa GIÊSU vừa dứt lời, thì một tên trong nhóm thuộc hạ đứng đó vả vào mặt Người mà nói: ”Anh trả lời vị thượng tế như thế ư?” Đức Chúa GIÊSU đáp: ”Nếu Tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào? Còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh Tôi?” Ông Khan-na cho giải Người đến thượng tế Cai-pha, Người vẫn bị trói! (Gioan 18,13/19-24).
Thế nhưng câu chuyện không chấm dứt tại đây. Cũng không kết thúc với cái chết và việc mai táng trong mồ. KHÔNG! Tuyệt đối KHÔNG! Ngàn lần KHÔNG! Bởi lẽ chính Thiên Thần loan báo: Người đang sống! Và bây giờ Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh đích thân hiện ra với hai môn đệ làng Emmau. Và đây là sứ điệp của trình thuật Tin Mừng theo thánh Luca. Ánh Sáng và Sự Sống đã xuất hiện. Anh Chị Em đừng sợ! Hãy cất cao đầu và đứng thẳng lên, hỡi các tín hữu Công Giáo thân yêu. Hãy đứng lên trong viên mãn tình yêu mà anh chị em dành cho THIÊN CHÚA, cho Giáo Hội Công Giáo, cho tha nhân và cho chính anh chị em! THIÊN CHÚA là CHA Nhân Hậu đã gởi Con Một Ngài để Người trở thành Tôn Sư và Đấng Cứu Độ toàn thể nhân loại và để chúng ta được trở nên con cái THIÊN CHÚA. Và với tư cách là con cái, THIÊN CHÚA đã thổi luồng Thần Khí Con Yêu Dấu Ngài vào lòng chúng ta, để chúng ta có thể thốt lên: ”Abba! CHA ơi!”
Vậy thì, hãy can đảm lên và đừng sợ! Đừng sợ những gì chóng qua! Anh Chị Em đừng sợ! Chúng ta không phải là những tên đầy tớ có thể bị đuổi ra khỏi nhà một sớm một chiều và không được hưởng một quyền lợi nào hết trong Nhà THIÊN CHÚA là CHA. Trái lại, chúng ta là những người con được sinh ra vào cuộc sống đích thật nhờ công nghiệp vô biên bất tận đến từ Cuộc Khổ Nạn và Phục Sinh của Đức Chúa GIÊSU KITÔ.
Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh đồng hành với từng người và luôn sẵn sàng ra tay trợ giúp. Rất có thể Ngài sẽ bất ngờ xuất hiện vào một thời điểm mà chúng ta không ngờ nhất! Chỉ cần chúng ta đặt trọn niềm tin yêu phó thác nơi Ngài. Hãy can đảm lên và đừng sợ!
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt