Dan Lee
12-30-2011, 10:09 PM
Mẹ Maria, Mẹ của chúng sinh
Khi nói đến tình yêu và sự hy sinh của một người mẹ, cha ông ta đã nói rằng:
"Ðố ai đếm được lá rừng,
Ðố ai đếm được mấy từng trời cao
Ðố ai đếm được những vì sao,
Ðố ai đếm được công lao mẫu từ".
Thế nhưng, lá cây trong rừng dẫu nhiều cũng không thể sánh bằng công ơn của mẹ. Sao trên trời thật khó đếm, nhưng công ơn của mẹ lại càng khó đếm hơn những vì sao.
Người mẹ đã “mang nặng đẻ đau”, chịu nhiều hy sinh thiệt thòi cho con cái khôn lớn chẳng hạn như: chín tháng cưu mang, ba năm bú mớm, sinh lực hao mòn, nặng nhọc gánh chịu, làm sao ta có thể quên được tình mẹ bao la như biển cả ấy:
"Nhớ ơn chín chữ cù lao
Ba năm nhủ bộ biết bao nhiêu tình".
Tình ở đây là tình mẹ thương con. Tình thương ấy thật bao la, bát ngát, nên mỗi khi mẹ cất tiếng ru con thì đời con thêm nồng ấm, bình an:
"Ví dầu cầu ván đóng đinh,
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi.
Khó đi mẹ dắt con đi,
Con đi trường học mẹ đi trường đời".
Vâng, tình yêu của mẹ là tình yêu cao vời trên chín tầng mây và mênh mông như biển cả thái bình. Có lẽ chẳng có bút mực nào có thể kể hết những công lao, những hy sinh người mẹ đã phải chịu từ khi cưu mang cho đến khi nuôi con khôn lớn:
- Chim trời ai dễ đếm lông,
Nuôi con ai nỡ kể công tháng ngày.
- Lên non mới biết non cao,
Nuôi con mới biết công ơn mẫu từ.
Vì thế, trong đạo hiếu làm con, và những ai có lương tri đều hiểu rất rõ và sâu xa câu ca dao nói về tình mẹ: “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” – Để dù là ai đi chăng nữa, khi đã lớn khôn và thành gia thất họ đều cảm nghiệm rất rõ điều mà người ta nói về mẹ:
“Con đi trọn kiếp con người
Cũng không qua nổi những lời mẹ ru
Mẹ Maria với vai trò của một người mẹ, Mẹ cũng nếm trải những gian truân qua từng giai đoạn lớn khôn của con của Mẹ. Mẹ đã sinh ra Chúa trong thiếu thốn tư bề. Mẹ cũng lo lắng cho sự an nguy của con khi bạo chúa tìm cách giết con Mẹ. Mẹ cũng “thức trọn năm canh” để lo cho con ngủ trong lúc giá rét mùa đông và trong khi chạy tị nạn bên Ai – Cập. Mẹ luôn sát cánh bên con không chỉ giai đoạn tuổi thơ mà cả khi khôn lớn. Mẹ luôn đồng hành với con yêu quý. Mẹ cũng từng bôn ba tìm con khi trẻ thơ bị lạc trong đền thờ. Mẹ đã đi sát bên Chúa qua đỉnh đồi Calve để cùng hiệp thông đau khổ cứu độ trần gian.
Có lẽ, hiểu được tấm lòng của Mẹ và vai trò của Mẹ nên Chúa Giê-su trước khi kết thúc tháng ngày dương gian, Ngài đã trao ban Mẹ Maria cho nhân loại chúng ta. Qua Gioan, Chúa Giê-su muốn gởi gắm nhân loại qua bàn tay chăm sóc của Mẹ Maria. Từ nay Mẹ Maria nhận chúng sinh là con của Mẹ. Mẹ tiếp tục đồng hành với các con của Mẹ qua mọi thời đại. Mẹ sẽ lo liệu cho con cái của Mẹ luôn no đầy ân phúc bởi trời. Mẹ sẽ luôn cùng chúng sinh đi qua những đỉnh đồi của thương đau trong kiếp sống nhân trần.
Điều này Mẹ đã thể hiện qua những lần Mẹ hiện ra trên khắp thế giới. Nơi nào có chiến tranh, ly tán. Mẹ hiện ra để hoà giải và quy tụ con cái trở về. Nơi nào có bách hại. Mẹ sẽ hiện đến để bảo vệ, chở che. Nơi nào có khóc lóc thở than. Mẹ sẽ hiện diện để ủi an nâng đỡ. Nơi nào thiếu thốn tư bề. Mẹ sẽ ngự trị ban cho cuộc sống phồn vinh.
Có thể nói, người mẹ trần thế hay người Mẹ thiên quốc đều là bảo ngọc châu báu mà Thiên Chúa đã ban cho con người. Không có Mẹ con cái sẽ không thể lớn nổi thành người. Không có mẹ con cái sẽ thiếu đi hơi ấm của tình thương. Vì thế, nếu trong đời sống thể lý khi con mất Mẹ là một mất mát vô cùng to lớn thì trong đời sống thiêng liêng cũng thật bất hạnh cho những ai lạc xa mất Mẹ. Hiểu được giá trị của Mẹ, nữ thi sĩ Xuân Tâm đã trải lòng mình qua bài thơ “Mất Mẹ” mà chính tác giả đã trải qua như sau:
"Năm xưa tôi còn nhỏ,
Mẹ tôi đã qua đời.
Lần đầu tiên tôi hiểu,
Thân phận kẻ mồ côi".
"Quanh tôi ai cũng khóc,
Im lặng tôi sầu thôi,
Để dòng nước mắt chảy,
Là bớt khổ đi rồi...".
"Độ nhỏ tôi không tin,
Người thân tôi sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ
Và nghi ngờ trời đất".
"Từ nay tôi hết thấy
Trên trán mẹ hôn con
Những khi con phải đòn
Đau lòng mẹ la lẫy".
"Kìa nhà ai sung sướng
Mẹ con vỗ về nhau
Tìm mẹ con không có
Khi buồn biết trốn đâu".
Hoàng hôn phủ trên mộ,
Chuông chùa lạnh rơi rơi,
Tôi thấy tôi mất mẹ,
Mất cả một bầu trời!".
Hôm nay lễ Mẹ Thiên Chúa, là dịp nhắc nhở chúng con có một người Mẹ trên thiên quốc. Mẹ là Mẹ Thiên Chúa nhưng cũng được Chúa ban Mẹ cho chúng ta. Cuộc đời chúng ta không bao giờ vắng Mẹ. Vui buồn sướng khổ trong cuộc đời chúng ta luôn có Mẹ. Mẹ luôn theo sát chúng ta trong từng khó nguy dòng đời. Mẹ cùng chúng ta đi qua những thăng trầm của dòng đời. Chúng ta hãy cám ơn Mẹ đã thương nhận chúng ta làm con của mẹ. Chúng ta cám ơn Mẹ đã luôn bảo vệ chở che cho từng người chúng ta. Xin cho chúng ta đừng bao giờ để lạc mất Mẹ, nhưng luôn bám vào tà áo Mẹ để được nâng đỡi ủi an.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã từng bao bọc chở che cho Ngôi Hai Thiên Chúa. Xin Mẹ cũng đoái thương đến từng người chúng con. Xin Mẹ luôn bảo vệ và nâng đỡ chúng con. Xin cho chúng con luôn chạy đến cùng Mẹ, luôn kêu cầu Mẹ: Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con hôm nay và trong giờ lâm tử. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền
Khi nói đến tình yêu và sự hy sinh của một người mẹ, cha ông ta đã nói rằng:
"Ðố ai đếm được lá rừng,
Ðố ai đếm được mấy từng trời cao
Ðố ai đếm được những vì sao,
Ðố ai đếm được công lao mẫu từ".
Thế nhưng, lá cây trong rừng dẫu nhiều cũng không thể sánh bằng công ơn của mẹ. Sao trên trời thật khó đếm, nhưng công ơn của mẹ lại càng khó đếm hơn những vì sao.
Người mẹ đã “mang nặng đẻ đau”, chịu nhiều hy sinh thiệt thòi cho con cái khôn lớn chẳng hạn như: chín tháng cưu mang, ba năm bú mớm, sinh lực hao mòn, nặng nhọc gánh chịu, làm sao ta có thể quên được tình mẹ bao la như biển cả ấy:
"Nhớ ơn chín chữ cù lao
Ba năm nhủ bộ biết bao nhiêu tình".
Tình ở đây là tình mẹ thương con. Tình thương ấy thật bao la, bát ngát, nên mỗi khi mẹ cất tiếng ru con thì đời con thêm nồng ấm, bình an:
"Ví dầu cầu ván đóng đinh,
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi.
Khó đi mẹ dắt con đi,
Con đi trường học mẹ đi trường đời".
Vâng, tình yêu của mẹ là tình yêu cao vời trên chín tầng mây và mênh mông như biển cả thái bình. Có lẽ chẳng có bút mực nào có thể kể hết những công lao, những hy sinh người mẹ đã phải chịu từ khi cưu mang cho đến khi nuôi con khôn lớn:
- Chim trời ai dễ đếm lông,
Nuôi con ai nỡ kể công tháng ngày.
- Lên non mới biết non cao,
Nuôi con mới biết công ơn mẫu từ.
Vì thế, trong đạo hiếu làm con, và những ai có lương tri đều hiểu rất rõ và sâu xa câu ca dao nói về tình mẹ: “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” – Để dù là ai đi chăng nữa, khi đã lớn khôn và thành gia thất họ đều cảm nghiệm rất rõ điều mà người ta nói về mẹ:
“Con đi trọn kiếp con người
Cũng không qua nổi những lời mẹ ru
Mẹ Maria với vai trò của một người mẹ, Mẹ cũng nếm trải những gian truân qua từng giai đoạn lớn khôn của con của Mẹ. Mẹ đã sinh ra Chúa trong thiếu thốn tư bề. Mẹ cũng lo lắng cho sự an nguy của con khi bạo chúa tìm cách giết con Mẹ. Mẹ cũng “thức trọn năm canh” để lo cho con ngủ trong lúc giá rét mùa đông và trong khi chạy tị nạn bên Ai – Cập. Mẹ luôn sát cánh bên con không chỉ giai đoạn tuổi thơ mà cả khi khôn lớn. Mẹ luôn đồng hành với con yêu quý. Mẹ cũng từng bôn ba tìm con khi trẻ thơ bị lạc trong đền thờ. Mẹ đã đi sát bên Chúa qua đỉnh đồi Calve để cùng hiệp thông đau khổ cứu độ trần gian.
Có lẽ, hiểu được tấm lòng của Mẹ và vai trò của Mẹ nên Chúa Giê-su trước khi kết thúc tháng ngày dương gian, Ngài đã trao ban Mẹ Maria cho nhân loại chúng ta. Qua Gioan, Chúa Giê-su muốn gởi gắm nhân loại qua bàn tay chăm sóc của Mẹ Maria. Từ nay Mẹ Maria nhận chúng sinh là con của Mẹ. Mẹ tiếp tục đồng hành với các con của Mẹ qua mọi thời đại. Mẹ sẽ lo liệu cho con cái của Mẹ luôn no đầy ân phúc bởi trời. Mẹ sẽ luôn cùng chúng sinh đi qua những đỉnh đồi của thương đau trong kiếp sống nhân trần.
Điều này Mẹ đã thể hiện qua những lần Mẹ hiện ra trên khắp thế giới. Nơi nào có chiến tranh, ly tán. Mẹ hiện ra để hoà giải và quy tụ con cái trở về. Nơi nào có bách hại. Mẹ sẽ hiện đến để bảo vệ, chở che. Nơi nào có khóc lóc thở than. Mẹ sẽ hiện diện để ủi an nâng đỡ. Nơi nào thiếu thốn tư bề. Mẹ sẽ ngự trị ban cho cuộc sống phồn vinh.
Có thể nói, người mẹ trần thế hay người Mẹ thiên quốc đều là bảo ngọc châu báu mà Thiên Chúa đã ban cho con người. Không có Mẹ con cái sẽ không thể lớn nổi thành người. Không có mẹ con cái sẽ thiếu đi hơi ấm của tình thương. Vì thế, nếu trong đời sống thể lý khi con mất Mẹ là một mất mát vô cùng to lớn thì trong đời sống thiêng liêng cũng thật bất hạnh cho những ai lạc xa mất Mẹ. Hiểu được giá trị của Mẹ, nữ thi sĩ Xuân Tâm đã trải lòng mình qua bài thơ “Mất Mẹ” mà chính tác giả đã trải qua như sau:
"Năm xưa tôi còn nhỏ,
Mẹ tôi đã qua đời.
Lần đầu tiên tôi hiểu,
Thân phận kẻ mồ côi".
"Quanh tôi ai cũng khóc,
Im lặng tôi sầu thôi,
Để dòng nước mắt chảy,
Là bớt khổ đi rồi...".
"Độ nhỏ tôi không tin,
Người thân tôi sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ
Và nghi ngờ trời đất".
"Từ nay tôi hết thấy
Trên trán mẹ hôn con
Những khi con phải đòn
Đau lòng mẹ la lẫy".
"Kìa nhà ai sung sướng
Mẹ con vỗ về nhau
Tìm mẹ con không có
Khi buồn biết trốn đâu".
Hoàng hôn phủ trên mộ,
Chuông chùa lạnh rơi rơi,
Tôi thấy tôi mất mẹ,
Mất cả một bầu trời!".
Hôm nay lễ Mẹ Thiên Chúa, là dịp nhắc nhở chúng con có một người Mẹ trên thiên quốc. Mẹ là Mẹ Thiên Chúa nhưng cũng được Chúa ban Mẹ cho chúng ta. Cuộc đời chúng ta không bao giờ vắng Mẹ. Vui buồn sướng khổ trong cuộc đời chúng ta luôn có Mẹ. Mẹ luôn theo sát chúng ta trong từng khó nguy dòng đời. Mẹ cùng chúng ta đi qua những thăng trầm của dòng đời. Chúng ta hãy cám ơn Mẹ đã thương nhận chúng ta làm con của mẹ. Chúng ta cám ơn Mẹ đã luôn bảo vệ chở che cho từng người chúng ta. Xin cho chúng ta đừng bao giờ để lạc mất Mẹ, nhưng luôn bám vào tà áo Mẹ để được nâng đỡi ủi an.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã từng bao bọc chở che cho Ngôi Hai Thiên Chúa. Xin Mẹ cũng đoái thương đến từng người chúng con. Xin Mẹ luôn bảo vệ và nâng đỡ chúng con. Xin cho chúng con luôn chạy đến cùng Mẹ, luôn kêu cầu Mẹ: Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con hôm nay và trong giờ lâm tử. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền