View Full Version : Nhi?u chuyện ko tên
Carol Rido
02-23-2006, 08:57 PM
1.Tay đua kiệt xuất...
Vào một buổi chi?u đẹp tr?i trên một con đư?ng nh? từ nhà ngoại tui v? nhà Ly.
Ly lúc đó-một con nh? h?c lớp 8 đang hộ tống mama v? nhà bằng chiếc xe đạp .Bỗng xuất hiện hai vật cản bên đư?ng ở đối diện nhau là 1 chiếc xe tải nh? và một chiếc xích lô, máu đua xe trong Ly nổi dạy, lạng qua lách lại và vượt qua khoảng cách nh? chỗ 2 cái xe một cách hoàn thiện , nhưng lúc wa xong thì Ly nghe một tiếng va cham nhẹ, thấy mình đâu có bị gì nên yên tâm chạy luôn, tới cua quẹo mới phát hiện sao xe mình nhẹ vậy thì hỡi ơi!!!!Mama yêu dấu của mình đã an t?a ngay tren đư?ng chỗ khoảng cách của 2 chiếc xe...
Carol Rido
02-23-2006, 09:00 PM
2.Thêm năm phút nữa nha ba?
Một ngày n? trong công viên, ngư?i phụ nữ ngồi xuống trên băng đá bên cạnh một ngư?i đàn ông trong khu vui chơi. "Con trai tôi chơi ở đằng kia" cô nói, chỉ tay v? phía một cậu bé mặc áo thun đ? đang chơi nơi cầu tuột. "Cậu bé nhìn sáng láng quá nhỉ," ngư?i đàn ông khen. "Còn con trai tôi mặc áo thun xanh và đang đánh đu." Ông nhìn đồng hồ rồi g?i lớn :"Todd, v? này con."
"Cho con chơi thêm năm phút nữa nha ba? Chỉ năm phút thôi". Ngư?i đàn ông gật đầu và cậu con trai tiếp tục đánh đu một cách vui thích.
Năm phút trôi qua, ngư?i đàn ông đứng dậy g?i con lần nữa. "?ến gi? phải v? rồi con." Todd lại trả l?i như lần trước: "Thêm năm phút nữa nha ba?"
Ngư?i đàn ông mỉm cư?i và nói:"Cũng được!"
"Ông đúng là ông bố hết sức kiên nhẫn," ngư?i phụ nữ nhận xét.
Ngư?i đàn ông mỉm cư?i rồi đáp: "?ứa con trai lớn Tommy của tôi bị tan nạn giao thông mất năm ngoái vì một tay tài xế say xỉn, lúc đó nó cưỡi xe đạp đi h?c gần đó. Tôi đã chưa bao gi? dành nhi?u th?i gian cho Tommy và bây gi? tôi muốn đánh đổi m?i thứ để có thể có được năm phút ở bên nó. Tôi th? là tôi sẽ không bao gi? để sai lầm đó tái diễn với Todd. Nó nghĩ là nó còn năm phút nữa để đánh đu. Sự thật là, tôi có nhi?u lần năm phút để xem nó chơi."
Cuộc đ?i là những chuyện sắp xếp ưu tiên, vậy những ưu tiên của bạn là gì?
Carol Rido
02-23-2006, 09:02 PM
3.Thư gửi con yêu ...
Con thân yêu!
Lâu rồi mẹ không nhận được thư con. Lần v? thăm nhà, dù con không nói và cố gắng t? ra vui mừng nhưng mẹ đã linh cảm con đang gặp phải một chuyện gì đó không may, con đang rất buồn, thất v?ng, và đuối sức. Mẹ không lên thăm con lúc này vì mẹ biết con sẽ không thổ lộ với mẹ, muốn tự vượt qua và sự có mặt của mẹ đôi khi sẽ làm con yếu lòng hơn mà thôi.
Cuộc sống vốn không bằng phẳng khi con từng mong ước th?i còn đi h?c hay trên ghế giảng đư?ng. M?i chuyện đ?u có thể xảy ra, một cách bất ng? nhất. Mẹ chợt thấy mình có lỗi với con khi luôn dành cho con tình yêu thương , chăm sóc mà chưa chuẩn bị cho con tinh thần và cách đối mặt khi đi?u bất hạnh xảy đến. Mẹ không muốn những khó khăn , nỗi đau mà mẹ đã từng trải qua hay đã từng biết đến sẽ lại đến với con. Mẹ không sắp xếp được những cảm xúc suy nghĩ và những đi?u mẹ muốn nói với con trong thư này có thể rộng hơn những đi?u con đang gặp phải. nhưng con hãy đ?c và giữ nó- nó có thế cần cho con sau này.
Con hãy đón nhận m?i sự việc bằng sự dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật. Con đừng trốn chạy vị trí của mình mà hãy tự biết phân tích đúng bản chất những gì đang diễn ra, hãy tự tin vượt lên, khắc phục và đấu tranh với những trở ngại bằng tấm lòng thật sự, bắng sự hướng thiện và nhìn rõ những gì mình chưa hoàn thiện. Con đừng bao gi? b? cuộc với cảm giác cuộc sống không còn lối thoát trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Cuộc sống không thể trở nên bế tắc hoàn toàn một khi con ngư?i còn lòng tin vào chính bản thân mình.
Hãy biết chấp nhận và tha thứ. ?ừng cố gắng bới móc lỗi lầm của ngư?i khác, hãy biết tha thứ nhưng nên nghiêm khắc nhìn lại mình. Con hãy cho mà không cần nhận lại hay tính toán thiệt hơn. Ngay cả khi cần được an ủi nhất, con hãy giang rộng vòng tay và chia sẻ, nâng đỡ những ngư?i cần cảm thông, giúp đỡ xung quanh-vì trong lúc chia sẻ với ngư?i khác con sẽ tìm lại sức mạnh và ni?m tin vào chính mình. ?ừng quá thương hại mình. Tự thương hại sẽ làm giảm sức mạnh vốn có của con.
Con hãy nhớ rằng còn nhi?u ngư?i yêu thương con và cuộc sống của con còn có giá trị và ý nghĩa với nhi?u ngư?i khác. Con đừng ngại mở lòng với tình yêu vì chỉ có tình cảm thực sự mới giúp con tìm lại được chính mình. hãy chia sẻ ni?m vui nỗi buồn với ngư?i mà con yêu quý. Tình yêu luôn là đi?u kỳ di?u! ?ể vượt qua m?i thử thách khó khăn, hãy giữ gìn những kỷ ức , những kỷ niệm đẹp .Một khi lòng yêu thương , tình yêu gặp trắc trở hay có sự thay đổi, mất mát thì con đừng vội xóa đi những gì đã từng là của con . Con luôn hiểu là tình yêu trong con không h? mất, nó luôn hiện hữu trong tâm hồn con cho dù có thể nó có lúc không còn tồn tại . Khi ngư?i khác mang trái tim h? ra di, thì trái tim ngừơi ở lại vẫn còn nguyên vẹn nhưng ngư?i ta có khuynh hướng tự dằn vặt ,tự hành hạ cho đến khi trái tim của mình rướm máu, đau đớn tột cùng mới nhìn lại sự việc. Con hãy cố gắng đừng để mất những đi?u không đáng mất khác như sức kh?e ,thởi gian, ni?m tin ở chính mình và các mối quan hệ khác...
Cuộc sống của con liên quan đến nhi?u ngư?i. Hãy luôn tin ở con ngư?i và khám phá ra những đi?u tốt đẹp riêng biệt của từng ngư?i. Dù vậy cũng không nên đặt tất cả ni?m tin của con vào một ngư?i hay một sự viêc mà con chưa nắm vững và nhìn thế giới qua lăng kính đó để con không phải vất vả trở v? với chính mình nếu có sự thay đổi xảy ra vì bất kỳ lý do gì.
Con đừng ngại đối diện với nỗi buồn, sự thất v?ng và cô đơn- đôi khi cô đơn thật sự sẽ giúp con hiểu và chiêm nghiệm được nhi?u đi?u bổ ích, sâu sắc, đừng đắm chìm chi?n miên trong sự than trách yếu đuối. Con đừng vôị đi tìm một đi?u gì đó chưa chắc chắn thay thế- vì con sẽ vẫn phải quay lại vấn đ? chưa được giải quyết đôi khi phức tạp hơn hay không tốt như ban đầu. Con hãy bắt tay vào công việc mà con yêu thích ngay cả khi con chán nản nhất và không muốn làm việc, vì chỉ có công việc thực sự chứ không phải sự nhàn rỗi sẽ giúp con tìm lại được ni?m vui và ni?m tin trong cuộc sống.
?ừng quá lệ thuộc vào những định ước khuôn mẫu. Như con đã từng biết: '' Mất ti?n là không mất gì, mất sức khoẻ là mất rất nhi?u, còn mất danh dự là mất tất cả''. nhưng với ý chí nhi?u ngư?i đã chiêm nghiệm và thực hiện trong thực tế cuộc sống khác với câu châm ngôn này ''mất ti?n thì bạn sẽ có thể làm lại được ra ti?n - mất sức kh?e bạn có thể tìm lại sức kh?e của mình - mất danh dự bạn có thể khôi phục được danh dự nếu còn có ni?m tin và th?i gian - mất ni?m tin thì bạn vẫn có thể tìm lại được ni?m tin bằng sự cố gắng, nghị lực và tình cảm con ngư?i - và chỉ khi thôi không cố gắng nữa hay buông xuôi bạn mới có khả năng mất tất cả.``
Thước đo cho sự thành công hay giá trị của con và ngư?i khác không phải là giá trị vật chất hay dạnh v?ng. Nhưng giá trị v? tinh thần và ni?m tin mới có giá trị lâu dài. Cuộc đới như một hành trình leo núi đầy khó khăn. Hãy luôn hướng v? phía trước- đừng quay đầu ngoái lại quá lâu với những gì con đã vượt qua, đã làm được, hay đã thất bại. Hạnh phúc là cảm giác thực trên quãng đư?ng đi chứ không chỉ là cảm giác tới đích. Nếu có lúc nào đó con cứ loay hoay trăn trở, dằn vắt khá lâu thì khi nhận ra được con đừng bận tâm hay ân hận vì đi?u đó mà hãy mạnh dạn lên đư?ng bước tiếp. Bất kỳ th?i điểm nào cũng có thể là điểm khởi đầu tốt nhất cho con.
Những câu nói chưa suy nghĩ kỹ có thể bị hiểu nhầm , gây tổn thương ngư?i khác hay làm cho con mất đi sự tự tin nên hãy suy nghĩ tìm hiểu kỹ v? những đi?u , những dự định sắp làm , những gì con sắp hứa hay những đi?u con sẽ nói .?ừng ngại nói l?i xin lỗi chân thành hay nhìn nhận những gì mình chưa làm được ,chưa hoàn thiện.
Ngay cả lúc thất v?ng nhất , con hãy luôn nghĩ v? những đi?u con từng mơ ước , hãy mạnh dạn và tự tin ,trầm tĩnh ,vững vàng . Con hãy làm theo cách, đi những con đư?ng mà con đã suy nghĩ và cho là đúng dù có thể chưa ai đi. Sự thử thách càng lớn thì vượt qua được , thế đứng và tầm nhìn càng cao.
?ừng quá tự dằn vặt hay tiếc nuối những gì đã qua, vể những gì con đã làm. Không vấp ngã trong cuộc sống là một đi?u tốt, nhưng vấp ngã mà đứng dậy đi vững vàng là một đi?u tốt hơn Cuộc đ?i ai cũng có lần vấp ngã- sau mỗi lần vấp ngã, sai lầm ngư?i ta sẽ được kinh nghiệm sống quý giá hơn. Không ai đánh giá một giai đoạn vừa qua như một cách sống của con cả. ?i?u quan tr?ng là cách con vượt qua và cuộc sống sau nay của con như thế nào Tất cả tuỳ thuộc vào con.
Con vẫn có thể nghe l?i mẹ khuyên ,h?c tập kinh nghiệm từ ngư?i khác ,từ những câu chuyện con biết được , từ trong sách vở ,báo trí , bạn bè và ngư?i thân - nhưng khi chính con trải qua rồi thì đi?u đó mới chính thực sự là của con . Có khi thử thách nghiệt ngã và khó khăn như một đi?u may mắn vì ngư?i ta lớn lên và trưởng thành thực sự chính bằng nghị lực và kinh nghiệm đối đầu với khó khăn chứ không ai lớn lên và trưởng thành chỉ bằng lý thuyết hoặc kinh nghiệm của ngư?i khác. Trong bất kỳ th?i điểm nào con hãy trân tr?ng những gì đang có và hãy cảm nhận m?i khía cạnh của cuộc sống . Con đừng quy kết số phận mà hãy cố hết sức mình .
Con chớ quên tình cảm luôn là nguồn động viên lớn nhất , đừng quên những đi?u bình dị, những chốn thân thương từng gắn bó với tuổi thơ của mình , những kỷ niệm đẹp , cả những ngư?i bạn mà không còn gặp lại, những câu chuyện từng làm con xúc động sâu sắc - tất cả những đi?u đó tưởng chừng sẽ làm đau con hơn nhưng chính những đi?u đó sẽ giúp con vượt qua khó khăn bằng đôi chân và tâm hồn của chính mình . Nên h?c từ những ngư?i khác nhưng đừng lấy ngu?i khác làm thứơc đo giá trị của mình vì con luôn phải là con với tất cả những đi?u cần hoàn thiện , những đi?u bình dị và thật riêng của mình . Vượt qua được những nỗi buồn sẽ giúp con tìm ra được những giá trị mới mà trước đây con chưa nhận ra được .
Con đừng mong tất cả phải hiểu mình, chỉ cần mình con hay một ngư?i hiểu đã là đủ cho con rôi, Hãy sống thật với cảm xúc của chính mình, những gi?t nước mắt, những lới nó chân thật từ trái tim, trong một lúc nào đó sẽ giúp con vơi nhẹ đi nỗi buồn xúc cảm tổn thương.Hãy trầm tĩnh và bao dung với những ngư?i đã cho con nỗi đau.
Mỗi ngày sẽ là một ngày mới với những đi?u tốt lành và bất ng? sẽ đến cùng với sự cố gắng của mình. Những gì đã qua sẽ trở thành vốn sống của con. Cuộc sống không có đi?u gì mất đi mà không mang dến cho ai đó một đi?u gì mới mẻ, bổ ích hơn. Nếu con chưa tìm được thì con hãy suy nghĩ cho sâu sắc, tĩnh lặng để nhận ra đi?u đó và đừng lãng phỉ th?i gian một khi con đã hiểu. Những gì con cho đi hôm nay từ trái tim, chắc chắn con sẽ nhận lại được từ trái tim- ngày mai và sau này. Và con đừng chỉ cầu mong, mơ ước không mà hãy hành động. Hãy sống giản dị, chân thành và thật lòng.
Con hãy tin là cuộc sống luôn có quy luật nhân quả, luôn công bằng, có trước có sau với tất cả m?i ngư?i, với những gì con đang thật lòng suy nghĩ, đang làm, và hướng đến hôm nay. Chính con mới là ngư?i hiểu rõ được những gì con có thể làm được và nên làm. Con hãy tin vào đi?u kỳ diệu và nhiệm màu của tâm hồn con ngư?i, của cuộc sống- và nhất là tin vào chính con..
Một ngày mới sẽ mở ra cho con.
Mẹ tin ở con .
Ngư?i bạn của con !
MẸ!
Carol Rido
02-23-2006, 09:06 PM
4.Mẹ tôi, ?ây là thư của bố gửi cho con
Bố để ý là sáng nay, lúc cô giáo đến thăm, khi nói với mẹ, tôi có nhỡ thốt ra 1 l?i thiếu lễ độ. ?ể cảnh cáo tôi, bố đã viết thư này. ??c thư tôi xúc động vô cùng.
" Trước mặt cô giáo, con đã thiếu lễ độ với mẹ. Việc như thế không bao gi? con được tái phạm nữa. En-ri-cô của bố ạ! Sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim bố vậy! Bố nhớ, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trong chiếc nôi coi chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con!... Nhớ lại đi?u ấy bố không thể nén lại cơn tức giận đối với con. Hãy nghĩ xem, En-ri-cô à! Con mà lại xúc phạm tới mẹ con ư? Ngư?i mẹ sẵn sàng b? hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một gi? đau đớn, ngư?i mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hy sinh tính mạng để cứu sống con!
Hãy nghĩ kĩ đi?u này En-ri-cô ạ: Trong đ?i, con có thể trải qua những ngày buồn thảm, nhưng ngày buồn thảm nhất tất sẽ là ngày con mất mẹ.
Khi đã khôn lớn, trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh đã tôi luyện con thành ngư?i dũng cảm, có thể có lúc con sẽ mong ước tha thiết được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay ra đón vào lòng. Dù có khôn lớn, kh?e mạnh thế nào đi chăng nữa, con sẽ vẫn tự thấy mình là 1 đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và không được chở che. Con sẽ cay đắng nhớ lại những lúc đã làm cho mẹ đau lòng... Con sẽ không thể sống thanh thản, nếu đã làm cho mẹ buồn phi?n. Dù có hối hận, có cầu xin linh hồn mẹ tha thứ... tất cả cũng chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm con sẽ không 1 phút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng và hi?n hậu của mẹ sẽ làm tâm hồn con như bị khổ hình. En-ri-cô này! Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính tr?ng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó.
Từ nay, không bao gi? con được thốt ra một l?i nói nặng với mẹ. Con phải xin lỗi mẹ, không phải vì sợ bố, mà do sự thành khẩn trong lòng. Con hãy cầu xin mẹ hôn con, để cho chiếc hôn xóa đi cái dấu vết vong ân bội nghĩa trên trán con. Bố rất yêu con, En-ri-cô ạ, con là ni?m hy v?ng tha thiết nhất của đ?i bố, nhưng thà rằng bố không có con, còn hơn là thấy con bội bạc với mẹ. Thôi, trong một th?i gian con đừng hôn bố,bố sẽ không thể vui lòng đáp lại cái hôn của con được.
Bố của con
Carol Rido
02-23-2006, 09:07 PM
5.Xa nhà
ai cũng có 1 gia đình. và nó cũng vậy. nó chưa bao gi? có thể nghĩ là nó yêu gia đình mình tới vậy cho tới khi nó phải xa nhà.
Sống ở xứ ngư?i rùi nó mới biết nó yêu gia đình mình rất nhi?u. Nhưng có 1 đi?u là nó ko bao gi? cho ai biết đi?u đó. biết làm sao đây...
Carol Rido
02-23-2006, 09:09 PM
6.Bạn đã dành cho gia đình những gì?
KHI CÒN NHỎ...
Bạn sẵn sàng như?ng nhi?u thứ lớn hơn cái kẹo cho đứa bạn ngồi cùng bàn nhưng đôi khi lại tranh giành đến đánh nhau với đứa em chỉ vì một chỗ ngồi.
Bạn rất vui khi nhận trực nhật giùm cô bạn trong lớp nhưng lại luon phân bì công việc d?n dẹp nhà cửa với đứa em ở nhà.
Bạn có thể hăng hái làm một đầu bếp "siêu hạng" trong chuyến cắm trại dã ngoại của lớp nhưng lại không nhấc nổi tay chân vào bếp nhặt rau giúp mẹ. Bạn xem đó là việc đương nhiên mẹ phải làm.
Bạn sẵn sàng b? ra hàng gi? đồng hồ trong tiệm điện tử và "chỉ bảo" cho những tên "đệ tử" với những game phức tạp nhưng lại không có lấy một phút để giảng bài cho các em của mình.
Bạn luôn nhớ chúc mừng và tặng quà các cô bạn gái nhân dịp sinh nhật, ngày 8-3 nhưng lại quên mất rằng bạn còn có một ngư?i phụ nữ khác quan tr?ng hơn rất nhi?u, đó là mẹ.
Bạn thư?ng sa sầm mặt mày, thậm chí còn nổi xung lên chỉ vì những l?i trách cứ, răn dạy của cha mẹ, dù đúng nhưng sau đó bạn lại quên ngay như chưa từng được nghe.
Bạn đã từng lưỡng lự mỗi khi xoa dầu cho mẹ khi mẹ cảm thấy mệt nhưng lại quên mất rằng mẹ đã từng thức thâu đêm để canh giấc ngủ cho bạn mỗi khi bạn "trái gió trở tr?i"...
KHI LỚN LÊN...
Bạn quá bận rộn với công việc, ngày nào cũng đến tối khuya mới v?, ăn uống vội vàng rồi đi ngủ mà đôi lúc đã quên h?i thăm mẹ vì đã chong đèn thức ch? cơm bạn.
Bạn đã từng khó chịu vì cha mẹ mình có lúc lẩn thẩn, "già hóa trẻ con" nhưng lại quên mất chính vì một phần vất vả sinh thành nuôi dưỡng bạn trưởng thành mà cha mẹ bạn mới "đi v? hướng ngược lại" với bạn như vậy đấy.
Bạn thư?ng không bao gi? để ý rằng những lúc bạn buồn bã, thất v?ng hay thất bại, mẹ luôn ở bên cạnh, che chở, nâng đỡ bạn. Và dư?ng như bạn cho rằng mỗi ngày việc bạn nhìn thấy mẹ là một đi?u hiển nhiên.
KHI BẠN RỜI XA GIA ?ÌNH...
Bạn bắt đầu hiểu cha mẹ đã vất vả, khó nh?c thế nào để nuôi bạn khôn lớn.
Bạn hối hận vì đã cư xử không phải khi cha mẹ trách cứ mình.
Bạn nhận ra rằng đứa em bạn thật đáng yêu, xem ra nó không trẻ con một chút nào, khác hẳn với bạn.
Bạn cảm thấy tiếc nuối vì đã đánh mất biết bao phút giây sum h?p đầm ấm của gia đình.
Bạn nhận ra mình thật vô tâm vì chưa bao gi? thực tâm giúp đỡ mẹ trong công việc gia đình.
Bạn có lúc sẽ nhận ra là mình đã sai khi đặt cha mẹ ra kh?i thế giới riêng của mình chỉ vì một suy nghĩ hết sức một chi?u: "Cha mẹ không hiểu con!".
Chỉ khi bắt đầu làm cha, làm mẹ bạn mới thấu hiểu làm đấng sinh thành khó đến như?ng nào. Khi những đứa con xinh xắn của bạn lớn lên, bạn mới thấy thật không dễ dàng để làm bạn với chúng. Và khi đã bước vào cuộc sống rồi, bạn mới hiểu sẽ rất khó có được những giây phút vui vầy cạnh những đứa em như xưa. Nhưng hình như tất cả đã muộn, cha mẹ bạn hoặc đã già, hoặc đã đi xa mãi mãi. Bạn không thể tìm lại được những năm tháng hạnh phúc ấy.
Có những lúc bạn vô tình đặt gia đình ở một vị trí rất bình thư?ng trong trái tim bạn. Chỉ khi thật sự mất đi một đi?u gì, bạn mới thấy đi?u đó là quang tr?ng. Sẽ đến một ngày những giây phút bình dị nhất bên gia đình sẽ không còn nữa. Bạn ngoảnh đầu tiếc nuối ư? Sẽ không còn kịp! Bạn hãy dành nhi?u th?i gian cho gia đình hơn nữa, để yêu thương và cảm nhận đầy đủ những nh?c nhằn của mẹ, những nghiêm khắc của cha hay cái nhõng nhẽo của đứa em. Vì có thể một lúc nào đó, sẽ không còn th?i gian để quay lại được nữa.
Powered by vBulletin® Version 4.2.0 Copyright © 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.