Hôm qua lạc bước đến dốc mông
Gặp phải cô em chưa lấy chồng
Hỏi thăm đường nào vô khe nước...
"Qua nơi phố rốn", có thấy không?
Mời thiện nam tín nữ vườn Động Nhím chơi tiếp!
Printable View
Hôm qua lạc bước đến dốc mông
Gặp phải cô em chưa lấy chồng
Hỏi thăm đường nào vô khe nước...
"Qua nơi phố rốn", có thấy không?
Mời thiện nam tín nữ vườn Động Nhím chơi tiếp!
Phú ông xin được hân hạnh hội kiến Lãoba` bà.........?:p Xin mạn phép tiếp ý...
Đi qua phố rốn khoảng vài thôn
Sẽ nghe thác nước chảy xiếc dồn
Quân tử bồn chồn xin nhẹ bước
Chớ đừng dậm dực bẩn nguồn khe....
______________________:dance1: :dance1: :dance1:
QH xin tiếp lão bà bà một chiêu:tongue8:
Qua nơi phố rốn thấy mà ham
Lún phún cỏ tơ nhú chẳng hàng
Thấp thoáng khe xanh rêu mọc phủ
Trong nguồn mạch nước chẩy tràn lan
*******:jumping: :jumping: :jumping:********
Nhị vị huynh bác:
Theo như lão đệ được biết bà chúa thơ nôm Hồ Xuân Hương sống vào thời cuối thế kỷ 18. Thơ của bà, chắc hẳn các bác cũng đã đọc. Lan lão tui chỉ là mở topic để 888 theo phong cách của bà thôi, chứ làm gì có bà bà ở đây mà các bác chào.
Kẹ... kẹ... lão sẽ chơi tiếp cùng các bác:
Cô hai đi chợ lúc chiều tà
Cô hỏi: "chim cu, ở đâu ta?"
"Phía ấy, cột đình, đôi hòn đá
Xin mời, cô cứ bê về nhà"...
Ngọc thạch hai hòn chấn cột đình
Đầu rồng thân phượng đứng chình ình
Trông xa như thể công đang ngủ
Nữ tú trông vào chỉ muốn rinh...
:yea2: Tới luôn đi các huynh bác :yea2:
Vô rừng, săn cọp, lạc tới hang
Lấp ló thò ra: mỏ phượng hoàng
Thợ săn trân mình, nhìn tròng trọc
Xông vào, hay bỏ: cũng hoang mang...
Tới luôn đi bác Tài...
QH xin tiếp Lão huynh
Đứng trước cửa hang đạn khỏi nòng :gun4:
Tưởng chừng trúng đích, lại đi đong :frown1:
Khóc than trước ải đau lòng quá :cry2:
Tàn giấc mơ hoa, súng bể nòng :mad6:
Súng còn chưa bắn, đạn đã văng
Phải chăng bác thợ hơi bị hăng
Điều chỉnh lên xuống cho hợp lý
Để lúc nhấn ga, xả pằng pằng...
Tiếp tục vác súng đi săn
Súng được tân trang đeo giữa quần
Nai vàng Âu Mỹ đã quen thuần
Trở về rừng cũ lão săn tiếp
Cứ nhắm nai tơ bắn mỗi tuần
Gắng sức chèo lên đỉnh đồi cao
Chẳng biết nơi đây là chốn nào
Nhìn ra mới thấy đồi một cặp
Ở giữa là khe nước lao xao
Nơi đó ở đâu vậy huynh bác?...
Đứng giữa thiên đường còn hỏi mô
Xuống đồi thấy cọp bụng lô tô
Đạn còn hay hết sao không bắn
Chẳng nhẽ cửa hang bị đắp mô
Re: Đệ tử Xuân Hương lão bà bà thành thật cám on nhiều lam
sao lại post thành 2 bài nhỉ:D
Chẳng vội em ơi cứ tà tà
Cu gáy vẫn vậy, ở nhà ta
Gáy lên gáy xuống rồi buông cánh
Mại dô hết xảy, "gáy cu" nhà:yea2:
Hỏi chi Nam tử chẳng ham trèo
Kìa kìa vách đá cảnh đèo heo
Tới nơi thở dốc...đèo tí tẹo
Vậy mà ai nấy cũng đòi leo !
Chào đón Bạn Nhạn Linh Phong vào Vườn Thơ
Cu nhà cứ gạ đá gần xa
Thả ra Cu cả gườm Cu bả
Nhốt vào thư thả ngủ trầm kha
Ngại chi mà chẳng đãi Cu nhà....
Ruộng hoang ai bỏ mà thương
Không ai cày cấy, cỏ vương khắp bờ
Nước thì cũng đã cạn khô
Khe sâu nứt nẻ, bờ mô mốc xì
Ruộng này chẳng đòi hỏi chi
Mời chàng quân tử làm mưa đi nào
Mưa rơi ruộng ẩm, bờ trơn
Cá tung tăng lội, thờn bơn ỡm ờ
Con cò cũng hết lờ đờ
Rúc đầu mò cá, đèn mờ cũng chơi
Ruộng cả giếng sâu ai bỏ hoang
Ta về ta cấy cho đàng hoàng
Mạ non nẩy lộc ruộng đầy nước
Giếng cạn ngày đêm ta cứ khoan
Nửa đêm anh muốn đi cày
Sao anh hăng thế, anh say rồi à.
Quên đi, say ở đâu ra
Xem anh cày nhé, rồi mà em ham
Ngày xưa lội suối qua đèo
Vác cầy qua núi một lèo khoẻ re
Giờ đây chẳng dám đem khoe
Cầy vừa chạm đất, lưỡi toe cái đầu
:dizzy1:
Lúc xưa anh thích được cân
Cân lên cân xuống trăm lần vẫn hăng
Giờ đây thì duỗi thẳng căng
Cân không nổi nữa còn hăng cái dzề...:biggrin:
Rằng xưa làm ruộng rất gân
Ngày cầy ba cữ chẳng cần phụ ga
Giờ đây tuổi đã chiều tà
Chớ ham cầy cấy có mà bong gân
Tam thất là hai bảy nha!
Hai tuần kày bảy vừa khoẻ ra
Đừng có ham nhiều kày húi hụi
Trâu húc đầu bờ, rừng toè ra...
Em muốn tới,Nhưng các huynh lẽ quaBác tài cứ chạy vòng vòng
Tới rùi em lọt số đàng sau:hihi: :hihi: :hihi:
Cho xe chay ngược chay xuôi
___________không biết.......muốn viết mà sao khó wà
thôi chịu:lol5: :lol5: :lol5: :lol5:
ĐI BƠI
Cái thú đi bơi nghĩ cũng hay
Một rừng đùi vú được phơi bày
Nhìn theo cánh bướm mê ly qúa
Liếc thấy mu rùa thoải mái ngay
Tây, Mỹ, Tầu, Ta đều đủ mặt
Vàng đen đỏ trắng vẫn dư tay
Mải vui sinh lý kìm không nổi
Tứ khoái xem ra nhất món này
Tác giả:Hoàng Hà
Trộm nhìn các bác làm thơ
Nhím đây hỏng hiểu...lơ mơ chuyện gì?
Đồng bằng cỏ mọc lạ chi?
Khe nước róc rách có gì lạ đâu?
Trời sinh cảnh vật muôn màu
Với tay sờ thử.....Nhìn sao biết nhiều...
Một nường xinh đẹp ở đâu
Chạy vô muốn "tới" thật ngầu quá ta
Tiện đây xin hỏi cả nhà
Có ai đáp ứng nàng ta không nào
Nếu muốn xin cứ xông vào
Súng dài, súng ngắn, súng nào xịn hơn
Mở màn phải có bôi trơn
Mép trên khe dưới, dầu nhờn phải tra...
kẹ kẹ... thôi không làm nữa... sắp cười chết quá!:dance1:
Bác này ơi! post thơ tự làm đi! hê hê... đọc thấy phê!
Thật không hiểu hay cố làm ngơ
Vạn vật vẫn thế cứ như thơ
Nơi đâu có cỏ thời có nước
Chim chơi, cò lặn, cá lờ đờ...
Cảnh vật và thơ vốn "hữu tình"
Thiên duyên tuyền định "Trời phú sinh"
Tuyệt cảnh, sinh tình, hoa đua nở.....
Mặc tình ong, bướm...lã lơi trêu!
Trăng tròn đầy đặng nét ngà
Nỏn nà, mơn mởn như là đào, mơ...
Trời sinh hoa, bướm vào thơ
Cho hoa thắm nhuỵ...cành tơ trái nhiều!
Đồi cao bắt mắt người leo
Đường cong uống lượng...lên đèo, xuống khe...
Lom khom tay chống chân trèo
Leo lên tới đỉnh vi veo gió trời
Với tay e ấp lả nơi
Trăng non ấp nụ gọi mời gió xuân
Người ơi xin chớ ngại ngần
Đỉnh đồi đôi ngọn muôn phần đẹp xinh
Câu thơ kia vốn hữu tình
Trăng non mơn mởn hái tình tặng nhau
Đời thường phân biệt thấp, cao
Nụ tầm xuân nở được bao nhiêu lần?
Người ơi giử lấy nghĩa nhân
Ngắt hoa, bẻ nụ....còn chăng ngọc ngà....
Già rồi để mắt..ngó qua
Không đeo kính cận, cũng lòa mắt ra...
Đào tiên một cặp nỏn nà
Thiên thai lạc bước....trẻ, già du sơn....
Đằng tớ hổng có kiếu làm thơ như các bác.
Đành đi sưu tầm thơ post chia sẻ cùng đọc giả
mong bác thông cảm
Sau đây một bài thơ tả cái Gãi Lưng xin góp vào
vườn thơ Đệ tử Xuân Hương lão bà bà....
CÁI GÃI LƯNG
Đang ngứa tìm ra cái gãi lưng
Vui mừng quá cỡ nhẩy cà tưng
Thanh tre nhẵn nhụi bao người hứng
Cành nứa trơn tru lắm kẻ cưng
Sồn sột trên mình da chẳng xước
Cò cưa khăp chốn thịt không sưng
Đã đời ngủ gáy vang như sấm
Ai có chê cười cứ dửng dưng
Thơ : Đỗ Lang Quân
Wow PO hân hạnh chào tái ngộ Nhím Xíxon...........và welcome Gadget.
Chữ yêu đâu có thấp cao
Hoa tình đâu biết nở bao nhiêu lần
Đã là số kiếp thế nhân
Sinh ly tử biệt tiếc chi ngọc ngà
Cuộc đời ai cũng phải qua
Xá gì hương sắc úa tàn rữa ra
Giữ gìn trau chuốc nõn nà
Đến già cũng phải vô nhà gỗ sơn.
-------------
Khong dam, khong dam!
XX kinh can nghieng minh ...kinh chao PO a !
"Chữ Hiếu" bao kẻ hợp tang
Hoa nở "đúng lúc" , trời ban trái lành
Đời người trong cỏi phù sanh
Chết còn giử chút tiếng "thanh" cho mình !
Trần gian đâu chỉ có ta?
Các ngài Linh Mục...chẳng qua lần nào........
Thân ta yêu quý...biết bao
Dẩu mà có chết......hỏng trao già........
"mắc toi"
Cac bac dau het ca roi
Ca nha vui ve, Nhim toi pha Chua
Co' gian thi "CHUI" cho vui
Co dau im tieng lang hoi .....the nay ......?????
Cac Cu dau ca roi ....ra doi tho cho vui .....:)
Nàng kia con gái nhà ai đó?
Lấp ló vườn thơ nhỏ với to
Hoa vừa hé nụ chờ kẽ hái
Hay vẫn nhỡn nhơ giởn lắm trò?
-----------
Dạ thưa con gái mẹ, cha
Vào vườn thơ để thêu hoa, dệt vần....
Hoa vừa hé nụ tầm xuân
Tánh ứa phá phách..."cụ anh"....dạy gì "????
Vậy là đang tuổi xuân thì
Thơ tình chưa nụ lo gì bướm ong
Hoa kia khoe sắc nụ hồng
Cụ anh chẳng ngại trãi lòng đón em
________________::D ::D ::D
Jen thay lời NhímXX trã lời PO nha
*=Cụ anh hay là cu Ông:lol5: :lol5: :lol5: :lol5: :lol5: :lol5:
Sorry nha jen cười wuà viết tiếp hung được PO ơiiiiiiiiiiiiii
Thui jen chạy đây hông bị XX cho ăn cây Ý PO chớ:yea2: :yea2: :yea2: :yea2: :yea2:
Hôm nay lạc bước chợ mu
Toàn là khe lạch, lu bù sỏi le
Tiến tới kêu tiếng như dê
Xung thêm chút nữa lúc dzề tỉu nghiu...
CỤ anh....em hỏng có thèm!
Già thì già KHÚ...còn HAM...... nổi gì???
Về nhà tu tỉnh lại đi
Kẻo không con, cháu nó khinh khi giờ !!!:dance1:
Thoáng nhìn thấy gả tiêu điều
Biết ngay là gả đã yêu qua rồi!
Trút cạn tâm sự đầy vơi
Lưng còng, gối mỏi...rả rời..."thãm thương"!:lol11:
Chân run chẳng sợ thảm thương
Cứ bò lên đỉnh đồi hương hái xoài
Ông trời chẳng phụ lòng ai
Tặng luôn đôi quả hồng đào mọng ghê...
Đào tơ chợt thấy đã mê?
Thoáng nhìn đã nổi máu dzê lên rồi!
Guốc cao em "để" cái chơi....
Từ rày phải bỏ.....thói đời...bướm ong....xiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii'
Tưởng đâu ta dể "đừng hòng"
Với tay sờ thử......khó lòng bình an !
Đi dzê phải nhớ lựa ngày
Kẻo không....khiên cả quan tài..nhập môn!:tongue3:
Đã là mang tiếng đi dzê
Tội gì bỏ dở mặt ê giữa chừng
Đào tơ anh thích anh mừng
Mân mê một chút xin đừng oánh anh
Đợi anh lấy ít lá chanh
Thái nhỏ như miến rắc lên trên đồi
Mai cua lấp ló kia rồi
Đưa tay bắt lấy bỏ nồi mắm tôm
Người ta ăn mắm bằm mồm
Anh thì ăn mắm cái... gì của em? hì... (sì-tốp hia...)
Anh kia chỉ giỏi nói xàm
Sờ gì ???..em đá...."dập" làm sao anh?
Tay bưng ú ớ....loanh quanh
Không lo chẩu sớm....tỏi, hành chi thêm???
Xuân đến.
Hương thơm nồng.
Hồ rộng-
-Động nhím
mủm mỉm
Nhóc đọc thơ
Hồ ... đồ... (đệ )
hê... hê...
...Hổng hiểu
Anh đây có một đám hành
Với đôi củ tỏi vừa tanh vừa nồng
Nhím em môi thắm, má hồng
Có muốn lấy chồng, anh sẽ giúp cho
Giúp em trải chiếu em nằm
Lấy chăn em đắp, lấy đầu em kê
Rồi tay anh vuốt anh dzê
Đến khi trời đất đê mê quay cuồng
Thế rồi anh sẽ lột tr...
Dùng tay anh ẵm, trồng hành cho em...
:biggrin: :biggrin: :biggrin: