NÉT HỌC TRÒ
Luà nét mực tím tình thơ củ
Cái th? hoa mộng tuổi h?c sinh
Hàng cây leo Phượng vĩ đứng nhìn
Màu tươi thắm, mối tình vấn vương
Từng giấy trắng, nét tình thương nhớ
Ôi thuở h?c trò ngày ấy đã qua
Phấn trắng, màu tinh khiết phôi pha
Không còn đ?ng mộng mơ, buồn dẫy
Mái trư?ng xưa mỗi ngày, chi?u ấy
Mấy lượt đi, v? cắp sách tung tăng
Lòng bỗng dưng thương mến nặng oằn
Tà áo trắng, sân trư?ng hoa đ?
?o h?c trò gi? còn nữa đâu?
GIỜ RA CHƠI
Gi? ra chơi cùng nhau đuổi bắt
Ngã lăn dài trên c? đ?ng sương mai
Quần lấm lem, áo lại s?n vai
Bao nhiêu đứa nhìn cư?i lấm lét
?ứa thì khóc, đứa thì giận ghét
?o rách rồi, mẹ đánh cho nghe
“Phải làm sao chi?u ấy ta v???
Hõng chơi nữa cái trò cúp bắt
Ôi chao ơi đ? đôi con mắt
Bao nhiêu ngư?i xúm lại dổ cho
?ể ta mang áo vá cho mầy
?ừng có giận tại trò chơi thế
Giận thãm c? sao mà đau dzậy
Ghét sương h?i còn đ?ng gi? chơi
Tại đôi chân ai mõi gối r?i
Hay tại gió, nắng, mây, ai đấy????
Ngồi vỗ vành ta - mầy thúc thít
Rồi lăn cư?i ôi cái tuổi hồn nhiên
Gi? nay đây hai ngã con thuy?n
Gởi hái tặng bài thơ đ?n bạn
Với phượng hồng ép ủ, thích không?