KHÔNG CHỈ TÓC VÀ NƯỚC MẮT
Tin mừng theo thánh Luca được mệnh danh là Tin mừng của lòng thương xót, riêng phụ nữ được đặc biệt ưu ái, đây cũng chính là điểm cách mạng mà Đức Giêsu đã tiên phong khởi xướng.
Đức Giêsu đến trần gian là để phục hồi phẩm giá con người nguyên thuỷ. Ở trong Thiên Chúa không có sự phân biệt giai cấp, cũng không có chuyện trọng nam khinh nữ, dù nam hay nữ cũng đều là hình ảnh Thiên Chúa, là thọ tạo Ngài yêu thương tác tạo. Phẩm giá nguyên tuyền thuở ban đầu do chính con người tự làm méo mó, sai lệch, gây ra biết bao thảm trạng đáng buồn cho thế giới. Khi nhân phẩm con người bị tước đoạt, kéo theo đủ loại bạo hành xáo trộn thế giới.
Đức Giêsu đã đến, phục hồi những gì đã mất, khơi lên nguồn hy vọng bị đánh cắp bởi chiến tranh, hận thù. Niềm hy vọng tưởng chừng cạn kiệt bởi tội ác. Thế giới này dù thế nào đi nữa vẫn thuộc về Thiên Chúa, vũ trụ này dẫu thế nào chăng nữa cũng nằm trong bàn tay quan phòng của Ngài. Thế lực sự ác dù cho có bành trướng đến đâu cũng không thể sánh bì với sức mạnh của lòng nhân hậu Thiên Chúa. Thế gian phá đổ, Ngài xây dựng. Thế gian loại bỏ, Ngài rộng tay cứu vớt. Thiên Chúa có thể làm được những điều trái ngược với tham vọng con người. Ngài có thể làm mọi điều mà chả ai dám nghĩ tới. Tất cả chỉ vì yêu. Sức mạnh luôn hệ tại ở tình yêu là vậy. Vật chất, tiền tài, của cải không thể đem hy vọng cho con người, chỉ có tình yêu, chỉ có tình yêu thương mới có thể làm cho con người vui sống, chỉ có tình yêu thương mới mang lại ơn cứu độ vĩnh cửu cho con người.
Nếu cứ để nhân loại xét xử, nếu cứ phó mặc cho nhân loại định liệu, có lẽ khó tìm thấy công lý và tình thương. Vì chưng, chẳng phải ai cũng tốt, ai cũng công minh. Khó lắm, thật khó mà tìm kiếm chân lý giữa cuộc đời này. Đừng quá kỳ vọng vào cuộc sống không thể hy vọng. Hơn hết, chỉ nên kỳ vọng vào Thiên Chúa, Đấng duy nhất giúp con người sống yêu thương, hạnh phúc.
Cứ nhìn lại hành động của những người biệt phái hôm nay thì biết, họ ném cái nhìn cay nghiệt nơi những người tội lỗi. Chẳng biết họ công chính hơn ai, chỉ biết họ đối xử với người có tội thua kém súc vật, mà quên đi chính mình cũng là kẻ có tội. Điều đáng sợ hơn cả, là não trạng ấy ngày càng hằn sâu vào tâm thức dân tộc, để rồi truyền tiếp thế hệ này sang thế hệ nọ, người nghèo của Thiên Chúa không ngừng bị gạt bỏ ra bên lề xã hội. Họ đã bị tước đoạt phẩm giá cách trắng trợn, tàn nhẫn mà đúng ra họ đáng phải được yêu thương, tôn trọng.
Có vậy mới thấy nhãn quan con người thật hạn hẹp, sự phán đoán hết sức nông nổi, tầm thường. Lòng người cạn quá so với kỳ công Thiên Chúa. Lòng Chúa rộng mà lòng người sao cứ chật, chém giết, sát hại lẫn nhau hoài khó tìm thấy nơi đâu an bình đích thật. Âu cũng vì ích kỉ mà con người đánh mất sự thánh thiện ban đầu. Sự thánh thiện ấy thật viên mãn, không khổ đau, không chết chóc.
Đức Giêsu Kytô, Đấng duy nhất mang lại hạnh phúc con người đánh mất, Vị thẩm phán duy nhất chí công chí tình, Đấng độc nhất hiểu thấu lòng dạ con người đã xuất hiện khơi nguồn sự sống. Nhân loại với mọi nguồn tri thức cho dẫu cao siêu, cũng chỉ là những mớ lý thuyết vô hồn, không những hiếm mang lại lợi ích cho con người mà đôi khi còn giết chết họ nếu như không được qui hướng về Thiên Chúa.
Đức Giêsu trân trọng đón nhận hành động người phụ nữ tội lỗi. Ngài đã tế nhị để chị khóc, để chị lấy tóc lau chân mình không phải cho bản thân được vinh tụng nhưng là để phục sinh chị. Chỉ những ai có đời sống nội tâm thật, mới có thể có cái nhìn tinh tế và sắc bén về những biến chuyển sâu kín. Biến chuyển ấy không lệ thuộc hành động ngoại tại nhưng được thánh hoá bằng ơn hoán cải bên trong. Con mắt phàm trần nhìn nông thấy cạn, người ta chỉ thấy những lời hô hào vinh tụng, những tràng pháo tay hào nhoáng chóng tàn, sao có thể thấy được thay đổi sâu sắc bên trong.
Chính bởi đọc được tâm lòng chị, Đức Giêsu đã kiên tâm chờ chị hoán cải hầu đón nhận tình thương yêu tha thứ. Con người hơn nhau cũng chỉ ở chỗ đó, người ta hơn nhau cũng chỉ ở việc có biết nhận ra ơn cứu độ của mình để mà kín múc nguồn thánh sủng. Thế giới ngày nay tồn tại đủ mọi tranh chấp địa vị, bạc tiền, chẳng mấy ai tranh cho được Nước Trời, chả mấy ai khao khát tìm cho gặp Thiên Chúa.
Lạ lùng thay kẻ bị từ khước, kẻ bị lên án, kẻ bị chê chối lại là người được yêu thương, kẻ chiến thắng lại nên người chiến bại, kẻ bị khinh miệt lại là người được tôn vinh. Cuộc sống là như vậy đó, nếu cứ chăm chút thực tại vật chất, người ta chỉ gặt hái được thất vọng và bất công.
Đức Giêsu không phủ nhận quá khứ người đàn bà tội lỗi, Ngài cũng chẳng vì nó mà từ khước phẩm giá chị, Ngài chỉ muốn tỏ cho thế giới hiểu rằng, tội lỗi không đánh đổ được tình yêu thương của Thiên Chúa. Chỉ có sự chai lỳ, cứng cỏi mới khiến kẻ cố chấp tự huỷ diệt mình. Thiên Chúa, Đức Vua yêu thương, an bình, Ngài không đến để phán xét kẻ có tội nhưng là dạy nhân loại biết bao dung, tha thứ cho nhau, vì nhau.
Lạy Chúa, chị Maria đã lấy nước mắt và tóc mà lau chân Ngài hòng mong cho được sức mạnh quyền năng của Ngài lau sạch mọi vết nhơ tội lỗi đời chị. Chị thật có phúc vì được yêu thương, tha thứ. Nhưng con còn hạnh phúc hơn vì được sống trên kinh nghiệm hoán cải của chị để mà tín thác tuyệt đối vào Ngài. Lòng tin năm xưa đã giúp chị toàn thắng, thì niềm tin năm nay của con cũng phải là sức mạnh giúp con kiên cường sống chứng nhân cho ơn cứu độ giữa lòng thế giới. Ngày nay chả mấy người nghĩ đến việc sống buông thả, bừa bãi là xúc phạm Thiên Chúa, nói gì đến việc thấy mình cần phải sấp mình, đấm ngực khóc lóc van xin tha thứ. Nhân loại dường như không còn biết xin thứ tội, chỉ biết xin cho được nhiều tiền của, quyền cao, chức trọng. Thế giới thấy cũng chả mấy ai quan tâm khinh miệt người có tội, người ta coi việc phạm tội như là tất yếu, đến mức chẳng cần phân biệt đúng sai. Xin giúp con ở giữa đời bề bộn, không chút đắn đo hơn thiệt, luôn là chứng nhân của lòng thương xót, tha thứ, yêu thương hết thảy mọi người, bất chấp chính mình, nại gì đến tóc và nước mắt đâu.
M. Hoàng Thị Thuỳ Trang, ICM.