Trăng Xuân
?ầu năm gió mát tựa hè
Nứt bung hoa gạo, bốn b? trăng xuân
Sông là ngư?i đẹp khoả thân
Núi xanh mơn mởn, bước gần bước xa
Lá ngô, lá mía rì rà
?o đêm xuân khéo, mượt mà dải tơ
Trăng Xuân
?ầu năm gió mát tựa hè
Nứt bung hoa gạo, bốn b? trăng xuân
Sông là ngư?i đẹp khoả thân
Núi xanh mơn mởn, bước gần bước xa
Lá ngô, lá mía rì rà
?o đêm xuân khéo, mượt mà dải tơ
Trình Bày
Tôi sẽ đến trước mặt ngư?i, Thượng đế
?ể kêu than, khi tôi đã lìa đ?i
Khi lá rụng, và hồn tôi đã xế
Sang bên kia thế giới của loài ngư?i
Trước Thượng đế hi?n từ tôi sẽ đặt
Trái tim đau khô héo thủa trần gian
Tôi sẽ nói: "Này đây là nước mắt
Ng?c đau buồn, nguyên khối vẫn chưa tan
Ngư?i biết đấy, lòng tôi trong trắng lắm
Ngư?i cho sao, tôi giữ vậy như gương
Mặt tr?i đẹp, sắc đ?i đua nở thắm
Tôi đã đành mang nặng nghiệp yêu thương
Từng bước lạnh teo, một mình lủi thủi
Tin ngây thơ: hồn sẽ hiểu qua hồn,
Tôi đâu biết thịt sương là sông núi
Chia biệt ngư?i ra từng xứ cô đơn
Cả linh hồn tôi đem cho tr?n vẹn
Vốn nhà nghèo không quen thói bán buôn,
?ến những kẻ mới v? duyên hứa hẹn
Tôi cũng cho tr?n vẹn cả linh hồn
?ầu gối rã, tôi đứng ch? đã mệt
Tôi trông mong hai mắt tối đen rồi
Tôi đã khóc những đêm sầu đến chết
Thủa trần gian, xin thượng đế thương tôi
Tuổi non dại lòng tôi say mến bạn
Khi thanh xuân, tôi m?i chạy theo tình
Nhưng cô độc đã thầm ghi trên trán
Lòng lạc loài ngay từ thủa sơ sinh
Lòng tôi đây, tr?n một đ?i thương nhớ
Hồn tôi đây, thiên hạ b? đìu hiu
Ngư?i nhìn xem, chân tôi muôn dấu rỗ
Thủng gai đ?i, đây tay với tình yêu
Hỡi Thượng đế! Tôi cúi đầu trả lại
Linh hồn tôi đà một kiếp đi hoang
Sầu đã chín, xin ngư?i thôi hãy hái
Nhận tôi đi, dầu địa ngục, thiên đư?ng"
Rồi tôi khóc, và đầu tôi ngã gục
Mắt tôi m?, và tay của tôi xuôi
Không biết nữa, thiên đư?ng hay địa ngục,
-Quên, quên, quên đã mang trái tim ngư?i!
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không???....
Tình ta đằm thắm mặn nồng
Bên ngoài đằm thắm ,bên trong lạnh lùng!!!
Vạn Lý Tình
Ngư?i ở bên tr?i, ta ở đây;
Ch? mong phương n?, ngóng phương nầy.
Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm,
Vạn lý sầu lên núi tiếp mây.
Nắng đã xế v? bên xứ bạn;
Chi?u mưa trên bãi, nước sông đầy.
Trông v? bốn phía không nguôi nhớ,
Dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay.
Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt,
Xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày.
Chiếu chăn không ấm ngư?i nằm một
Thương bạn chi?u hôm, sầu gối tay
Xuân
Luống đất thơm hương mùa mới dậy,
Bên đư?ng chân rộn bước trai tơ.
Cây xanh cành đẹp xui tay với;
Sông mát tràn xuân nước đậm b?.
Ồ những ngư?i ta đi hóng xuân;
Cho tôi theo với, kéo tôi gần !
Rộn ràng bước nhịp hương vương gót,
Nhựa mạnh tuôn trào tưởng dính chân.
Bắt gặp mùa tươi lên rún rẩy,
Trong cành hoa trẻ, cổ chim non.
- Có ai gửi ý trong xuân cũ,
?ất nở muôn xuân vẫn chẳng mòn
XUÂN ?
?êm vừa nhẹ, gió vừa mơn
Cây chen ánh nguyệt trải v?n bóng xanh
Khuya nay, mùa động đầu cành
?ồng trăng lục nhạt, vàng thanh lối gần
Trăng êm cho gió thanh tân
Hương rừng tỉnh dậy ái ân xuống đồng
?êm say không khí say nồng
Nghìn cây mở ng?n , muôn lòng hé phơi ...
Khuya nay trong những mạch đ?i
Máu thanh xuân dậy thức ngư?i héo hon
Ngón tay tưởng búp xuân tròn
Có ngư?i ra dạo vư?n non thẫn th?
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không???....
Tình ta đằm thắm mặn nồng
Bên ngoài đằm thắm ,bên trong lạnh lùng!!!
?o Trắng
?o trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
Hôm xưa em đến, mắt như lòng.
Nở bừng ánh sáng . Em đi đến,
Gót ng?c dồn hương, bước t?a hồng.
Em đẹp bàn tay ngón ngón thon,
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.
Em nói, anh nghe tiếng lẫn l?i,
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nh? mừng vui phất cửa ngoài.
?ôi lứa thần tiên suốt cả ngày,
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
T?a phất đôi hồn cánh mộng bay
Buổi sáng hôm nay
Anh tặng em buổi sáng hôm nay
Có hoa sen nở hồ Tây trắng hồng
Tặng em tr?i mát như sông
Trong veo chảy giữa hai dòng cây xanh
Anh tặng em buổi sáng lòng anh
Có mây có nước có cành có hoa
Có mình và lại có ta
Trong hương sen ngát nở xoà lòng sen
Anh tặng em cả những ưu phi?n
Trong câu hát cũ nghe bên chợ cầu
Còn hằn trong chữ trong câu
Nỗi đau ngày trước cày sâu mặt ngư?i
Anh tặng em buổi sáng mai đ?i
Bước chân quen thuộc, tiếng ngư?i lại qua
Mây phồng buồm bạc xa xa
Ngày lên gió mới, lòng ta tặng mình.
bải 30Buồn
?ã chảy v? đâu những suối xưa ?
?âu cơn yêu mến đến không ch? ?
Tháng ngày vùn vụt phai màu áo
Của những nàng tiên mộng trẻ thơ.
Rụng những chùm tên mấy độ bông;
Phai hàng nhật ký chép song song;
Chàng trai gối mộng trên trang sách
Tỉnh thức, mùa xuân rụng hết hồng.
??i mất v? đâu, hỡi tháng, năm ?
Xuân không m?c nữa với trăng rằm !
Chẳng bao lâu ngủ sầu trong đất,
Vĩnh viễn mùa đông lạnh chỗ nằm.
Nay hẵng còn đây ấm mặt tr?i,
Mà sao lòng lạnh tuyết băng rơi ?
-- U sầu chắc hẳn đang nhanh bước,
Lưng kh?m nghìn năm đến cửa tôi.
Buồn ?êm Mưa
tặng Khái Hưng
?êm mưa làm nhớ không gian,
Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la...
Tai nương nước gi?t mái nhà
Nghe tr?i nặng nặng, nghe ta buồn buồn.
Nghe đi r?i rạc trong hồn
Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi...
Rơi rơi... dìu dịu rơi rơi...
Trăm muôn gi?t nhẹ nối l?i vu vơ..
Tương tư hướng lạc, phương m?...
Trở nghiêng gối mộng, hững h? nằm nghe.
Gió v?, lòng rộng không che,
Hơi may hiu hắt bốn b? tâm tư...
Chi?u Xưa
Buồn gieo theo gió veo hồ,
?èo cao quán chật, bến đò lau thưa.
?ồn xa quằn quại bóng c?,
Phất phơ buồn tự thuở xưa thổi v?.
Ngàn năm sực tỉnh lê thê
Trên thành son nhạt. -- Chi?u tê cuối đầu...
B? tre rung động trống chầu,
Tưởng chừng còn v?ng trên lầu ải quan,
?êm mơ lay ánh trăng tàn,
Hồn xưa gởi tiếng th?i gian, trống dồn.
?i Giữa ?ư?ng Thơm
tặng Thạch Lam
?ư?ng trong làng: hoa dại với mùi rơm...
Ngư?i cùng tôi đi dạo giữa đư?ng thơm,
Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tươ.ng.
?ất thêu nắng, bóng tre rồi bóng phượng
Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu:
Lên b? cao hay đi xuống b? sâu ?
Không biết nữa. -- Có chút gì làm ngợp
Trong không khí... hương với màu hoà hợp...
Một buổi trưa không biết ở th?i nào,
Như buổi trưa nhè nhẹ trong ca dao,
Có cu gáy, có bướm vàng nữa chứ,
Mà đôi lứa đứng bên vư?n tình tự.
Buổi trưa này xưa kia ta đã đi,
Phải cùng chăng ? lòng nhớ rõ làm chi !
Chân bên chân, hồn bên hồn, yên lặng,
Ngư?i cùng tôi đi giữa đư?ng rải nắng,
Trí vô tư cho da thở hương tình,
Ngư?i khẽ nắm tay, tôi khẽ nghiêng mình
Như sắp nói, nhưng mà không; -- khóm trúc
Vừa động lá, ta nhận vào một lúc
Cả không gian hồn hậu rất thơm tho;
Gió hương đưa mùi, dìu dịu phất phơ...
Trong cảnh lặng, vẫn đưa mùi gió thoảng...
Trí bâng quơ nghĩ thoáng nhưng buồn nhi?u:
"Chân hết đư?ng thì lòng cũng hết yêu".
Chân đang bước bỗng e dè đứng lại
-- Ở giữa đư?ng làng, mùi rơm, hoa dại...
Em Bé Và Mặt Trăng
Mẹ ơi, cho con mặt trăng !
Bé nhìn mặt mẹ , tay dang hái tr?i
Hoa trăng nở sáng ng?i ng?i
Trăng theo bóng mẹ , trăng ngồi bên con .
Mẹ là trăng, con bá cổ hôn,
Con là trăng nở, mẹ ôm vào lòng .
Mẹ đùa con dưới trăng trong
Trăng cao con với , mẹ bồng lên cao
Bé đà hái được trăng nào
Mà nghe lòng mẹ rào rào cánh trăng