Page 11 of 40 FirstFirst ... 7891011121314152131 ... LastLast
Results 201 to 220 of 785

Thread: ✿ SÁCH KHAI THỊ - Các bài thuyết giảng của Thanh Hải Vô Thượng Sư

  1. #201
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM
    ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Thuyết Pháp Tại Bành Hồ


    Ngày 14 tháng 2 năm 1987


    Hôm nay vì có duyên với vị Sư Bà này , Sư Phụ mới đến Bành Hồ . Vị Sư Bà đây là người đầu tiên thọ pháp tại Bành Hồ , là một vị xuất gia chân chánh , tâm rất thanh tịnh , đến thọ pháp và còn dẫn theo đệ tử nữa . Phần đông người ta coi đệ tử như một tài sản , phải bỏ trong túi sợ bị mất cắp . Nhưng vị Sư Bà này không có tư tưởng đó , tìm được con đường tốt , liền dẫn các đệ tử đến thọ pháp . Đệ tử của vị này bây giờ lại trở thành đệ tử của Sư Phụ . Nhờ họ , Sư Phụ mới quen biết nhưng người khác và trở lại Bành Hồ . Nếu không , cho đến nay Sư Phụ vẫn chưa biết Bành Hồ ở đâu .

    Lần thứ nhất Sư Phụ đến Bành Hồ để thăm viếng đồng bào Việt Nam . Sư Phụ chỉ biết họ ở vùng này nhưng không biết rõ họ ở nơi đâu ? Một vị thầy mà Sư Phụ quy y từ lâu viết thư cho biết , ở Bành Hồ có dân tị nạn Việt Nam , nên Sư Phụ muốn qua đó thăm họ . Sư Phụ đã đến Đài Loan nhiều lần , đều tọa thiền mà thôi , rảnh rỗi thì quét nhà , chưa hề đi đâu , cho nên lần đầu mới qua đó . Lúc Sư Phụ và một người đệ tử đến Bành Hồ , không quen biết ai , nhưng vì đã mua quá nhiều quà bánh và ghi danh vào thăm viếng người tị nạn Việt Nam , cho nên trong trại phái người đem xe đến phi trường đón và chở chúng tôi đến trung tâm tị nạn . Họ còn sắp xếp một lữ quán rất rẽ tiền cho chúng tôi ở , nhưng thầy trò thấy ở lữ quán không thoải mái , nên Sư Phụ nói : "Chúng ta đi tìm thử coi có chùa nào có thể ở một hai ngày được không".

    Vì ở lữ quán không được nấu cơm , học trò của Sư Phụ mới đi mua những gói mì chay và gặp một người xuất gia hỏi sao lại ăn mì ? Đứa học trò mới kể lại tình cảnh của thầy trò . Không ngờ người đó mời thầy trò dọn vào ngôi chùa của mình , và khuyên đừng có mỗi ngày ăn mì gói như vậy , không đủ dinh dưỡng .

    Sư Phụ tọa thiền từ sáng đến trưa , sau buổi cơm nghỉ ngơi giây lát , rồi lại tiếp tục tọa thiền . Nên mỗi ngày chỉ có giấc trưa , khi Sư Phụ ra dùng cơm , mới gặp Bà một lần . Sư Bà rất ngạc nhiên , vì từ trước đến giờ chưa thấy người xuất gia nào lạ như vậy , ngoài buổi cơm trưa , những thời gian khác Sư Phụ đều tọa thiền hay ngủ , khó thấy một bóng hình .

    Sư Bà mới hiếu kỳ hỏi Sư Phụ tu pháp môn gì ? Lúc đó Sư Phụ không có trả lời , và hỏi lại "Sư tu pháp môn gì ?" Sư Bà đáp đã niệm Phật hơn ba mươi năm . Sư Phụ lại hỏi : "Sư có tin rằng niệm phật như vậy sẽ được vãng sanh Tịnh Độ không ?" Sư Bà đáp : "Tôi rất lo , vì không thấy có cảm ứng , cho nên sợ không vãng sanh Tây Phương được".

    Sư Bà còn nói thêm là tuổi đã cao rồi , tu hành lâu như vậy mà chưa biết được có thể vãng sanh Tây Phương hay không , vì không thấy có ấn chứng , cho nên mới lo sợ . Sư Phụ nghe rồi cũng cảm thấy rất đau lòng giùm cho Bà . Xuất gia và niệm Phật hơn ba mươi năm mà chưa thấy có cảm ứng gì , vẫn sợ lúc chết không đến cõi Tây Phương được . Sư Phụ cảm động mới chỉ cho biết : "Sư muốn đến cõi Tây Phương , phải biết cách 'niệm Phật'. Bởi vì niệm sai cách , cho nên không có cảm ứng . Bà ta hỏi : "Vậy niệm như thế nào mới đúng cách ?" Sư Phụ mới truyền Phấp Môn Quán Âm , nhưng Sư Phụ không nói tên của pháp môn , chỉ cho biết rằng : "Sư tu như vậy nhất định sẽ vãng sanh Tây Phương".

    Lúc đó Sư Phụ chỉ nói chuyện Tây Phương cho bà ấy nghe mà thôi , không nói đến Pháp Môn Quán Âm là gì , bà ấy cũng không biết pháp môn này ra sao , chỉ biết là có cảm ứng , có thể thấy Phật , thấy ánh sáng của Phật nên rất vui mừng và mãn nguyện . Bởi vì bà ta thích đi Tây Phương , nên Sư Phụ không nói những danh từ phức tạp . Bà ta rất tin Sư Phụ , rất có đạo đức , sau khi thọ pháp có được thể nghiệm , biết rằng pháp môn rất hay , nên dẫn đệ tử đến xin Sư Phụ truyền pháp , rốt cuộc càng ngày càng có nhiều người .


  2. #202
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Nếu không nhờ vị Sư Bà này , quý vị khó gặp được Sư Phụ , vì Sư Phụ còn chưa biết Bành Hồ ở đâu , thì nói gì đến việc đi giảng kinh . Ngoài ra , Sư Phụ không thích đi đây đi đó . Trước kia còn trẻ ưa đi du lịch hoàn cầu , bây giờ mệt rồi không muốn di động nữa . Lúc trẻ du hành các nơi , gần những người hút thuốc chưa cảm thấy gì , bây giờ ngửi mùi thuốc lá thì toàn thân cảm thấy khó chịu , cho nên không thích tới lui nữa . Nhưng vì có người thành tâm , thành ý cầu Sư Phụ nên Sư Phụ đến .

    Mỗi lần Sư Phụ đến đâu , đều nói là không muốn đi giảng kinh nữa , vì mỗi lần du hành rất khó chịu ; nhưng rồi lại quên đi , hễ có người thỉnh cầu , Sư Phụ lại đi nữa . Nếu như lần nào cũng nhớ tới tình trạng khó chịu lúc du hành , Sư Phụ sẽ không muốn đi đâu hết , chỉ muốn tọa thiền trên núi . Sư Phụ càng ngày càng lười , đã già rồi mà !

    Có ai biết vì sao Quán Thế Âm Bồ Tát là đàn bà không ? Nghe nói đàn bà không thể thành Phật , sao Ngài không biến thành đàn ông ? Như vậy sẽ được tôn kính hơn . Sao còn hiện thân là đàn bà ? (Có người đáp : "Để độ đàn bà .") Đàn ông không thể độ đàn bà sao ? (Có người đáp :"Chủ yếu là để độ đàn bà , có nghiệp chướng rất nặng .")

    Đàn bà tại sao lại có nghiệp chướng rất nặng ? Đó chỉ là lời đồn mà thôi . Chúng ta dễ tin những gì người khác nói , sao không tự suy nghĩ , tại sao nghiệp chướng của đàn bà nhiều như thế ? Họ làm chuyện gì xấu ? Phật Bồ Tát đều tự bụng đàn bà sanh ra , nói nghiệp chướng của đàn bà rất nặng , vậy có phải là bất hiếu hay không ? Nghe người ta nói như vậy mà cũng tin , còn Sư Phụ nói thì không tin . Muốn tin những gì phải có bằng chứng , đừng nghe rồi tin liền , nếu như họ nói quý vị là quỷ , quý vị cũng tin chăng ? Đừng có tin một cách mê tín , mù quáng , đối với chúng ta đều có hại .

    Nên biết rằng không có nữ thì không có nam , Phật Thích Ca Mâu Ni cũng cần mượn bụng đàn bà mới ra đời được . Đàn bà la ân nhân lớn nhất của nhân loại , nếu có người nói đàn bà có nghiệp chướng rất nặng , là tạo khẩu nghiệp rất nặng . Sư Phụ nghĩ rằng người đời sau tự thêm vào , Phật Thích Ca Mâu Ni không có nói như vậy .

    Sư Phụ thấy trong giảng đường này , hình như nghiệp chướng của đàn ông nhiều hơn , vì ít đàn ông đến nghe . Có ba bốn người muốn theo Sư Phụ , rốt cuộc chỉ có một người lưu lại , còn toàn là đàn bà . Ở đây đàn bà nhiều hơn đàn ông , họ rất thích nghe giảng kinh , lại có tâm đạo đức , lòng cầu đạo mau mắn hơn đàn ông . Theo đó mà nói , nghiệp chướng của đàn ông nhiều hơn đàn bà .

    Đàn ông hay uống rượu , đánh bài , và làm những việc bậy bạ . Còn đàn bà thì đến đây nghe kinh , phần đông còn phải làm việc cả ngày , có người đi làm về còn lo cho gia đình , giặt quần áo của chồng con nữa . Đàn bà vốn có 'vô lượng tâm', từ bi , hỷ xả , cho nên tâm của đàn bà gần với tâm của Phật Bồ Tát hơn , Sư Phụ muốn nói để quý vị suy luận mà thôi .


  3. #203
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Nhưng có phải mỗi một người đàn ông đều có chướng ngại không ? Cũng không phải . Hôm qua có hai người đàn bà có chướng ngại , một người nghe nhầm giờ tuyền Tâm Ấn , còn người khác thì đồng hồ không reo . Cô ta để hai cái đồng hồ , rốt cuộc cả hai đều không reo , thật là chuyện kỳ lạ . Mỗi ngày cô đều thức dậy lúc ba giờ sáng , hôm nay là ngày truyền pháp cô lại ngủ đến năm giờ mà vẫn không dậy nổi . Khi đến nơi thì đã trể rồi , cô tức giận không làm gì được .

    Cô này vốn ăn chay đã mấy năm , cô nói là tối qua vê nhà , húp nhằm một muỗng canh thịt , hậu quả là hai cái đồng hồ đều không reo . Chỉ có ăn nhằm một miếng thịt , đã có nhiều nghiệp chướng như vậy , nếu ngày nào cũng ăn thịt thì sẽ như thế nào ? Quý vị nên tự biết . Còn một cô , hôm nay đến đây nghe kinh , cô vốn đã hứa với Sư Phụ sẽ ăn chay , nhưng có một hôm theo bạn ăn thịt , về nhà cũng bị ngứa ngáy , cho nên bây giờ một chút thịt cô cũng không dám đụng đến .

    Thật như vậy , ăn thịt rất đáng sợ , nhưng vì chúng ta không đủ độ nhạy cảm , cho nên không biết được ăn thịt có nghiệp chướng đến mức nào . Sư Phụ thấy chúng sanh rất tội , nhìn mà rơi lệ , bởi vì họ quá vô minh , nói tới nói lui mà cũng chưa hiểu . Tối qua Sư Phụ thấy có khoảng mười hai người muốn thọ pháp , sáng hôm nay chỉ đến có sáu người . Sư Phụ nhìn mà rơi nước mắt , sao lại như vậy ? Trong ba ngày giảng kinh rất rõ ràng , minh bạch , quý vị cũng nói là đã hiểu , bây giờ muốn ăn chay theo Sư Phụ học , thì lại bó tay , đầu hàng chướng ngại , đột nhiên đổi ý . Trong lòng quý vị khó chịu , Sư Phụ còn khó chịu hơn .

    Phật Thích Ca Mâu Ni nói : "Nước mắt chúng sanh còn nhiều như nước đại dương ." Nhưng nước mắt của Phật Bồ Tát lại còn nhiều hơn nước đại dương nữa . Xưa kia Sư Phụ thấy chúng sanh đau khổ , lòng Sư Phụ còn đau khổ hơn và thường hay rơi lệ , một lòng tìm minh sư cầu đạo , khổ cực lặn lội khắp nơi , quyết chí tìm cho được một pháp môn cứu cánh thành Phật . Bởi vì chỉ có thành Phật mới có đủ lực lượng để độ chúng sanh .

    Tìm được pháp môn rồi còn phải khổ công tu hành , tu đến quên ăn quên ngủ , việc gì cũng xã bỏ . Đến khi có kết quả rồi , muốn chia xe cùng chúng sanh nhưng họ không màng , không hiểu , không thọ trì , khiến Sư Phụ lại rơi lệ nhiều thêm . Cho nên chúng sanh tuy khổ , vẫn không khổ bằng Phật Bồ Tát . Nỗi khổ của chúng sanh gián đoạn , ngày có ngày không ; bởi vì vô minh , hôm nay thấy khổ , ngày mai nếu gặp người đẹp , gặp việc như ý , có đồ ăn ngon thì lại vui trở lại .

    Nhưng Phật Bồ Tát đã hoàn toàn liễu ngộ , không thể một ngày vui một ngày buồn . Mỗi ngày đều thấy chúng sanh đau khổ , mỗi ngày đều rơi lệ , khóc cho sự đau khổ của chúng sanh . Phật Thích Ca Mâu ni quên nói điểm đó , ngày chỉ nói có một nửa . Ngài nói : "Nước mắt của chúng sanh nhiều như biển cả" mà quên nói nước mắt của Phật Bồ Tát nhiều như thế nào . Có lẽ Ngài nghĩ rằng , nếu có nói ra thì chúng sanh cũng không tin , cho nên thà đừng nói .


  4. #204
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Sư Phụ nói để cho quý vị biết , không phải tu thành Phật rồi là biến thành gỗ đá , coi sự đau khổ của chúng sanh như không có . Đối với Phật Bồ Tát , không có gì gọi là đau khổ , nhưng khi thấy chúng sanh khổ , các Ngài vẫn không thể cầm lòng được . Dĩ nhiên đó không phải là nước mắt của tình cảm yếu đuối phàm phu , mà vì lòng từ bi mà rơi lệ .

    Trong kinh điển có nói : Phật Bồ Tát thương nhớ chúng sanh cũng như cha mẹ thương nhớ con cái . Chúng ta lại không nhớ các Ngài , cho nên không nghĩ đến tu hành . Đối với chúng ta , cha mẹ , vợ chồng , bạn bè , địa vị , và tài sản trong xã hội còn quan trọng hơn Phật Bồ Tát .

    Có người ăn chay sợ người ta cười , sợ vợ giận không nấu cơm , sợ vị hôn phối ly dị , sợ bạn bè cho là người "vô dụng", vì không hút thuốc , uống rượu ... không phải là "đại trượng phu"; sợ ăn chay sẽ mất việc làm , bởi vì đang có chức vị cao , an toàn ; nếu như ăn chay không thể hòa hợp với công việc , lại không tìm được việc mới sẽ chết đói . Nghĩ như vậy tức là tin thế giới này hơn là tin Phật Bồ Tát . Chúng ta nên biết rằng nếu có người thật tâm cầu đạo , Phật Bồ Tát không thể cho chết đói đâu . Thà đói mà đạt đạo còn hơn vĩnh viễn luân hồi sanh tử . Trước kia , Sư Phụ có niềm tin đó , mới bỏ hết tất cả để đi tìm đạo .

    Khi Sư Phụ chưa xuất gia , đời sống ở Đức rất đầy đủ , sau khi rời khỏi nhà , hai túi đều trống rỗng , tương lai cũng rất mơ hồ . Sau này sẽ ra sao ? Có chết đói ở nước ngoài không ? Có đi lang thang ở ngoài đường không ? Rốt cuộc đi đâu cũng không sao , rất tự tại , không có tiền cũng được . Trong Thánh Kinh của Cơ Đốc Giáo cũng có nói : "Trước hết nên tìm Thiên Quốc bên trong mình , sau đó cái gì cũng có".

    Mắt trí huệ của chúng ta chưa mở , không thể thấy được quá khứ , hiện tại và tương lai ; không biết chuyện gì sẽ xảy ra . Người vô minh đều cho rằng , ăn chút thịt đâu có sao . Họ không thấy được quả báo sau này , không hiểu được hậu quả nghiêm trọng của nó . Phật Bồ Tát thấy được nhân quả , không nhẫn tâm thấy chúng sanh vì vô minh mà chịu cự khổ , nên mới cố gắng đi rao giảng chân lý cho họ nghe , nhưng không giúp ít được nhiều , nên Phật Bồ Tát mới khóc .

    Cũng như khi chúng ta thấy đứa bé chơi trò chơi nguy hiểm , trẻ thơ không biết đâu là nguy hiểm , còn chạy đến đó chơi . Không biết trước hậu quả đáng sợ sẽ xảy ra . Nhưng người lớn biết chơi như vậy sẽ rất tai hại , nên bất cần đứa bé có thích nghe lời nghiêm khắc hay không , đều phải xen vào vì không nhẫn tâm thấy nó bị hại . Cha mẹ có làm như vậy chỉ vì muốn cứu đứa nhỏ , không phải vì lợi ích riêng của họ .

    Cùng một lý do đó , Phật Bồ Tát hay các đại sư đến thế giới Ta Bà này không phải vì lợi ích gì . Cho dù có ôm cả vũ trụ đối với họ cũng chẳng ra gì , huống chi là danh lợi của thế gian hoặc những thú vui xác thịt ... làm sao có thể hấp dẫn họ được ? Họ khổ sở dạy dỗ chúng sanh vì lòng từ bi mà thôi , không có mục đích khác . Giả sử họ còn một chút tư lợi cá nhân , bất cứ họ giảng hay đến đâu , trước sau chúng ta cũng sẽ xét ra được ; người tu hành cao làm sao có lòng danh lợi đó .


  5. #205
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Dầu sao , hôm nay Sư Phụ cũng rất mừng , thấy đông người đến nghe kinh , thấy có nhiều người thích nghe chuyện đạo đức tu hành . Có lẽ hoàn cảnh của quý vị hiện giờ cho chưa phép quý vị tu , nhưng vẫn có lòng khao khát cầu đạo , điểm này đủ làm cho Sư Phu cảm động .

    Vũ trụ và thân thể của chúng ta có liên hệ với nhau , từ đây (Sư Phụ chỉ mắt trí huệ) trở xuống đến bàn chân là hệ thống bài tiết . Cho nên bất cứ chúng ta tu pháp môn nào , hễ có liên quan đến những trung tâm từ mắt trí huệ trở xuống , chúng ta vẫn còn nằm trong hành , trụ , hoại , không .

    Yoga và các pháp môn khác nương vào thân vô thường tu hành , nương tựa vào hơi thở , đầu mũi , đơn điền , để lưỡi ở hàm trên ... đều là vô thường . Nước cam lồ là khi tọa thiền tự nhiên có , chứ không phải để lưỡi , chứ không phải để lưỡi ở hàm trên mới có . Nếu như cố để lưỡi ở hàm trên , nước đó là nước miếng , nước cam lồ giả . Quán tâm , quán đầu mũi , quán đơn điền , hay là tu khí quan , đều vô thường , là cảnh giới rất thấp , là bộ vị thấp trên thân của chúng ta , nên tu hành theo đó sẽ không đạt được trình độ cao .

    Đầu não trên thân của chúng ta là cao nhất , khi có nghi vấn , chúng ta sẽ nhíu mày để tập trung tư tưởng , mỗi người đều có kinh nghiệm đó . Quý vị nghĩ xem , mình dùng bộ vị nào suy nghĩ đây ? Có phải dùng nơi này suy nghĩ ? (Sư Phụ chỉ nơi mắt trí huệ). Hay là dùng mũi , dùng tâm suy nghĩ ? Tâm nặng , sẽ không có sức phán đoán rõ ràng và kém sự quyết định lý trí .

    Cho nên người ta nói , cảm tình của đàn bà nặng hơn , có thể nghiệp chướng rất nặng là nghĩa đó . Đàn bà dễ rơi lệ , không phải là đàn ông không có cảm tình , có , nhưng họ không dám khóc . Bởi vì từ nhỏ cha mẹ đã dạy , con trai mà khóc là xấu lắm ; đại trượng phu , anh hùng không nên khóc . Họ bị huấn luyện như vậy , cho nên lớn lên cũng không dám khóc , có khóc cũng khóc trong lòng . Sư Phụ có thể làm như vậy được . Nhưng Sư Phụ muốn khóc là khóc , tại sao không biểu lộ tự nhiên ?

    Như thế không có ý là "ta" bị tâm kiềm chế , nếu như chúng ta dùng "tâm" tưởng tượng , cảm tình sẽ trở thành yếu đuối , nhưng tu Pháp Môn Quán Âm để ý thức của chúng ta lên trên (chỉ mắt rí huệ) sẽ mạnh hơn . Nhưng đó là thể nghiệm bên trong , rất khó mô tả cho rõ được . Sư Phụ chỉ có thể cho quý vị biết , dùng Pháp Môn Quán Âm có thể giáo dục , tịnh hóa đầu óc , cởi mở tâm linh của chúng ta , để không còn yếu đuối như trước , để suy nghĩ được rõ ràng hơn , và biết tự kiềm chế lấy .

    Trước khi tâm bị nhốt lại đây (Sư Phụ chỉ tim), bị sáu căn , sáu trần ảnh hưởng , bây giờ thì chạy tới đây (Sư Phụ chỉ mắt trí huệ) coi xét , lo liệu mọi việc tốt đẹp , và vui vẻ hơn trước . Để "tâm" tại đây (mắt trí huệ), tuy chưa phải là cảnh giới cứu cánh , nhưng nó sẽ giúp chúng ta tu hành tới cảnh cứu cánh (tối cao), không trì kéo chúng ta xuống .


  6. #206
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Để "tâm" tại mắt trí huệ sẽ cảm thấy sung sướng , hiểu được nhiều chuyện , giúp chúng ta mau thoát ra Tam Giới . Lúc đó đầu óc phàm phu không còn tồn tại nữa , ngoài Tam Giới đều là linh thể , bản lai diện mục , chủ nhân của chúng ta . Chủ nhân khác với mình , như hồn với phách . Hồn là chủ nhân , phách là "mind". Nếu chúng ta không có đầu óc giúp đỡ , chúng ta không tu được . Cho nên nói , thân , khẩu , ý đều phải tu . Nhưng "ý" không dễ kiềm chế , như con ngựa hoang cần phải huấn luyện , cần có chuyên viên mới có thể trị được ngựa hoang .

    Cũng như thế , dùng Pháp Môn Quán Âm mới có thể giúp cho đầu óc của chúng ta trở về cố hương , lúc đó nó sẽ hiểu biết mệnh lệnh của linh thể . Cho nên thời xưa người Trung Hoa nói : " 'Tâm' của tôi rất loạn , cần phải dùng 'tâm' tu hành , thì mới có thể thanh tịnh". Bởi vì đầu óc cũng ở đó , cho nên không nói đầu óc , không nói ý , chỉ nói tâm . Nhất tâm bất loạn , dùng tâm tu hành , những câu đó đều do người xưa tu hành khá rồi , họ nghĩ ra những câu văn để ngày nay chúng ta sử dụng rất có ý nghĩa .

    Cho nên bất cứ chúng ta nương theo những bộ phận nào từ mắt trí huệ trở xuống , vẫn bị cảm tình của nhân loại ràng buộc , vẫn còn bị kiềm chế trong Tam Giới . Có lúc mình có ác mộng , bởi vì chủ nhân hay là đầu óc của chúng ta (mind) chạy xuống đơn điền , cho nên mới có ác mộng , thấy những thứ không tốt , trên thực tế mình không có đi đâu , không chịu khổ , hưởng lạc gì . "Nhất thiết vi tâm tạo" là nghĩa đó .

    Khi ta ngủ cũng như chết , không có sức để điều khiển chính mình . Người tu hành cao không có ngủ , bởi vì linh thể của họ đi lên (mắt trí huệ). Tu hành đôi khi cũng có tình trạng hôn trầm , vì chúng ta không để tâm ở trên (mắt trí huệ), bị kéo xuống đây (đơn điền), cho nên phải tu nhiều một chút , mới có đủ sức đẩy mình lên . Muốn lên thì khó , muốn xuống lại dễ . Quý vị phần đông tu hành đều bị hôn trầm , ngủ hồi nào không hay . Tâm không đến cảnh giới cao , còn trong Tam Giới , mới có những chuyện đó . Nếu như mình đặt tâm tại mắt trí huệ , hay gọi là Phật nhãn , Pháp nhãn , không ngủ cũng không sao , cả ngày ý thức đều rất tỉnh táo .

    Trên thân người có nhiều trung tâm , đó đều là cửa vào những cảnh giới khác . Nếu mình không tự đều khiển được , không tu hành , không tập luyện tâm mình để cho chủ nhân và đầu óc của mình tập trung tại con mắt trí huệ rồi từ đó đi ra , lúc vãng sanh , linh hồn mình sẽ đi ra từ những cửa khác . Thảm nhất là ra từ dưới , là những cảnh giới thấp . Từ mắt trí huệ trở xuống mà đi , theo thứ tự thì có : trời , người , A Tu La , quỉ đói , thú vật , và địa ngục ... Cho nên chúng ta nghe nói khi người mới vãng sanh , nếu như trên đỉnh đầu còn nóng sau cùng , là được sanh đến cõi Phật .

    Cho nên , bất luận linh hồn (chủ nhân) của chúng ta lúc lìa bỏ thân xác , biết hay không biết có thể thoát khỏi địa ngục hay không , chúng ta đều nên đặt nó tại mắt trí huệ , tức là mắt Phật , còn những việc khác hãy tính sau . Dù mình tu pháp môn nào , chỉ cần đặt tâm tại mắt trí huệ , là đã gần Thiên Quốc rồi . Từ đây (mắt trí huệ), mình có cơ hội ra khỏi Tam Giới .



  7. #207
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Tuy rằng mắt trí huệ trên thực tế không có mắt , không có cửa , nhưng thật ra nó cũng như cửa , chỉ vì bị đóng lại không thấy được mà thôi , nếu như gặp được vị thiện tri thức , họ sẽ mở cho mình . Không phải khoét một lổ trên con mắt trí huệ , mà là mở "mắt" trong linh thể của chúng ta . Người mà mắt trí huệ đã mở lớn rồi sẽ biết mắt của người nào mở hay đóng .

    Những bộ phận khác như : mắt , mũi , tai , miệng ... đều có cửa . Và những pháp môn khác đều dùng mũi , mắt , hơi thở , hay là quán tim , đơn điền , khí quản , bộ sinh dục ...

    Bây giờ Sư Phụ hỏi quý vị , nếu như mình chú ý nơi nào , tâm của mình sẽ đặt ở đó có phải không ? Vậy mình để ý chỗ vô thường làm gì ? Như lưỡi , mũi , miệng , bụng (đan điền) tượng trưng cho vật gì ? Nó không tượng trưng cho Phật , cũng không tượng trưng cho trí huệ , cửa ở đó đã mở rồi , người không có phước báu , khi chết rồi linh hồn sẽ ra từ cửa này . Cho nên không cần đem đầu óc tập trung tại đầu mũi , miệng , đan điền ... tự nó sẽ chạy ra cửa đó .

    Quán đơn điền sẽ thấy toàn cảnh giới giả , ở đó rất nóng , trong đó cũng có địa ngục , nếu như chúng ta chú ý hơi thở , đơn điền , những đẳng cấp đó rất là thấp . Người tu hành chân chánh hiểu biết , nếu như hôn trầm , sẽ chạy vào đơn điền , còn tu hành không cao không biết được . Bây giờ mình còn chưa tu hành , còn chưa có hôn trầm , để ý đơn điền làm gì ? Tu bộ vị nào cũng có lực lượng , tu nhĩ căn , tu tâm , tu đơn điền đều có lực lượng , nhưng lực lượng đó là sức thần trong Tam Giới , lực lượng trong Tam Giới không có liên quan đến sự giải thoát .

    Muốn huấn luyện chủ nhân của chúng ta , đầu óc của chúng ta được tự do , trước tiên nên quen với tình trạng tự do . Phải để tâm và chú ý lực của chúng ta tại một chỗ ở bên ngoài . Gọi là bên ngoài , nhưng cũng là ở trong . Ngoài thế giới nhưng trong linh thể , như vậy nó mới tự tại được . Bởi vì thân này là tù ngục , bất cứ để lại trung tâm nào của thân xác , đều còn là tù ngục , bất cứ mình đi vào đâu , vẫn còn là ở trong căn nhà này .

    Muốn giải thoát , muốn thoát khỏi nhà này , tù ngục này , cần phải có hy vọng thoát ra ngoài . Các tù nhân lại ước mong được ra ngoài , mình làm sao hy vọng ở trong cái tù này ? Đâu có lý đó . Cho nên pháp môn chân chánh là dạy người quán và huấn luyện để quen với tình trạng tự tại . Ngày ngày bảo đầu óc đừng có lo xác thân vô thường chỉ có một trăm năm này .

    Hôm qua Sư Phụ dạy quý vị nhìn nơi đó , quý vị đều hiểu rằng không nên nhìn nơi nào nữa , ngoại trừ nơi Sư Phụ đã dạy . Nhưng những người còn chưa thọ pháp , đối với giáo pháp của Sư Phụ còn chưa đủ tin , khi về nhà đừng có theo đó mà làm . Bởi vì khi linh hồn hay là chủ nhân ra đi , vì không hiểu rõ tình trạng , sẽ không biết cách xử dụng ra sao ? Quý vị còn ăn thịt , uống rượu , hút thuốc , thân chưa có sạch , cho nên sẽ mời những linh hồn xấu đến đem chúng ta đi lầm chỗ .


  8. #208
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Pháp Môn Quán Âm này chứa đựng mọi thứ cần thiết , sức bảo hộ cũng có , hướng đạo dẫn đường cũng có , các cảnh giới đều giảng rõ . Cho nên quý vị sẽ không lạc đường , đến đâu cũng đều biết được , đều hiểu rõ cảnh giới đã thấy là gì . Nếu như hai người đều tu Pháp Môn Quán Âm , họ sẽ thấy cảnh giới như nhau , nếu như cảnh giới giả họ không cách nào thấy giống như nhau được . Bởi vì người tu Pháp Môn Quán Âm , đạt được đẳng cấp như nhau , cũng như từ Bành Hồ đến Đài Bắc , trên đường có ký hiệu gì , người nào đi qua , nhất định sẽ thấy những ký hiệu như nhau .

    Cho nên tu pháp môn này rất an toàn , các tình trạng trên đường đều nói rõ ra hết , nếu như còn gặp những chuyện khó giải , vẫn còn có Sư Phụ hóa thân bên trong bảo hộ , bên ngoài có vấn đề gì thì có nhục thân của Sư Phụ giúp đỡ , cho nên an ổn nhất .

    Nếu như chúng ta không tuyển chọn pháp môn tốt , tu hồ đồ , sẽ có nhiều rắc rối . Bởi vì khi linh hồn (hay chủ nhân) ra khỏi thể xác , như là vãng sanh , nếu thiếu người hướng đạo , sẽ có A Tu La , ma , vong hồn đến dẫn chúng ta đi "chơi". Họ sẽ hóa thành Quán Thế Âm Bồ Tát , Phật A Di Đà , thần hay là thiên sứ đến gạt chúng ta , họ cũng hóa ra những cảnh giới đẹp đẽ , mà sau đó biến trở lại thành tình trạng ghê gớm , nhưng lúc đó đã rới vào bẫy , muốn thoát cũng không kịp nào .

    Cho nên muốn tu hành , muốn được giải thoát , cần phải tìm một người hướng đạo có kinh nghiệm , rành đường , biết cấch bảo hộ không để cho chúng ta lạc được . Được người hướng đạo , bảo hộ và chiếu cố , chúng ta mới có thể an tâm tu hành . Nhưng có nhiều người tự mình tu mù , luyện bậy , hay là tìm sai thầy , học sai pháp môn , cho nên càng "tu" càng có chướng ngại . Sau cùng bởi vì ma chướng , biến thành mắc bệnh thần kinh !

    Tu hành không phải là chuyện dễ , bởi vì quý vị không biết phân biệt cảnh giới thật giả . Người tu Pháp Môn Quán Âm , lúc thọ pháp , Sư Phụ dạy cho bí quyết , biết phân biệt thế nào là thật giả . Còn đa số những pháp môn khác , không có sức phân biệt này , họ dạy tọa thiền , đạt đến một đẳng cấp nào đó rồi ngưng lại , còn không cũng sẽ có trục trặc .

    Có một số người thích niệm Phật , cho nên hôm qua Sư Phụ cũng dạy pháp "niệm Phật". Bởi vì có Sư Phụ dạy , cho nên quý vị cứ y theo phương pháp của Sư Phụ dạy mà tu , nếu như có điều gì , có thể nhờ Sư Phụ giúp đỡ . Nhưng đừng có đem phương pháp này dạy lại cho người ngoài , vì trường hợp của họ khác với mình , cho nên sẽ có phiền phức . Ngày thường quý vị cứ theo phương pháp này niệm Phật , nhưng nếu muốn được cứu cánh , vẫn cần phải nương vào âm thanh bên trong .

    Bởi vì tu đến mức nào đó , không còn mắt , tai , mũi , lưỡi , thân , ý , lúc đó , cần phải nương vào âm thanh kéo chúng ta lên . Tu các pháp môn khác , khi đạt đến mức nào rồi thì ngưng lại . Thí dụ như tu pháp môn hít thở , cũng nhập định , rất thoải mái , nhưng khi ta đến một thời kỳ nào đó , không còn thấy hơi thở , ngồi đó như cục đá , không có hơi thở , cũng không có cái gì để nương tựa , lúc đó , tuy rằng ngồi đó nhập định , nhưng không có tiến bộ , không thể lên cao hơn nữa .


  9. #209
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Tu Pháp Môn Quán Âm , Sư Phụ sẽ dạy ba phương pháp , trong đó có hai phương pháp chỉ dẫn chúng ta đến tột đỉnh trong Tam Giới , còn muốn ra ngoài Tam Giới , cần phải nương vào "âm thanh" và Sư Phụ . Vì ngoài Tam Giới có một nơi không có âm thanh và ánh sáng , lúc đó cần phải có Sư Phụ dẫn đạo , còn không , không thể tiếp tục lên cao , cho nên cần có Sư Phụ và lực lượng bảo hộ .

    Sư Phụ nói ba phương pháp , nhưng nếu bao gồm Sư Phụ nữa thì biến thành bốn phương pháp , không có Sư Phụ không được , bởi vì có một nơi luôn cả ăm thanh và ánh sáng đều không có , tu tới đó bị ngưng lại , vì tìm không ra đường , không dễ gì lên , cũng không còn âm thanh rõ rệt để nương theo , nơi đó rất đen tối . Vượt qua được nơi đó rồi mới an toàn .

    Thế giới này là nơi phân cách Tịnh Độ và Uế Độ , chúng ta ở cõi Uế Độ không thể lên , lực lượng của Tịnh Độ cũng không thể truyền xuống , khi lực lượng ở trên xuyên qua đó đã biến dơ . Nếu như lực lượng của Phật Bồ Tát muốn gia trì đến Uế Độ , làm lợi ích cho chúng sanh , thì phải dùng một cái thể xác mới có thể thực hiện , cho nên Phật Bồ Tát cần phải hóa thân làm người , mới có thể độ chúng sanh . Bề ngoài không khác gì thể xác của phàm phu , nhưng bên trong là lực lượng của Thượng Đế .

    Thí dụ nước trên núi rất sạch , nếu như không có ống nước sạch dẫn nước đến nhà , nước sẽ bị dơ và không uống được , bởi vì đường xá trong thành phố rất dơ , sẽ ô nhiễm nước . Lực lượng của Phật Bồ Tát cũng như vậy , ởi cõi Tịnh Độ thì rất sạch , nhưng khi đến Uế Độ thì không thể sử dụng .

    Cho nên muốn dùng lực lượng thuần chất , phải nhờ một thân xác . Xác thân của một minh sư có thể đem lại thứ lực lượng này phân chia toàn thế giới , mà lực lượng của Phật Bồ Tát khỏi bị ô nhiễm . Xác thân đó như ống nước , bảo hộ lực lượng trong sạch bên trong , vì nguyên nhân đó , chúng ta mới tán thán Phật tại thế . Còn không , Phật Bồ Tát chỉ cần phóng Phật quang từ Tịnh Độ trực tiếp đến thế giới Ta Bà này là đủ rồi , đâu cần phải có Phật Thích Ca Mâu Ni và các vị đại sư từng đời đến thế giới này độ chúng sanh ?

    Khi truyền Tâm Ấn , quý vị sẽ được lực lượng thuần chất , chân chánh của Thượng Đế , là Phật âm . Nếu không , cho dù là Phật âm , đến thế giới này cũng trở thành âm thanh của thế giới này . Chúng ta nghe tiếng chim , tiếng nước , tiếng hải triều ... , ở bên ngoài , đó đều không phải là tiếng thuần khiết . Nghe những thứ tiếng đó không thể giải thoát , cũng không thể có tình trạng nhập định khoái lạc , không thể lên cảnh giới cao , liễu ngộ đại trí huệ , không thể liễu ngộ cảnh giới Phật , không thể theo Phật học .

    Những tiếng nghe được khi tu Pháp Môn Quán Âm là tiếng thuần khiết ở bên trong linh thể , trong kinh Phổ Môn và Pháp Hoa đều có nói đến tiếng chuông , tiếng trống , tiếng sấm , Phạm Âm , Thắng Bỉ Thế Gian Âm ... , là những tiếng do đệ tử của Phật Thích Ca Mâu Ni thể nghiệm được khi thọ pháp . Lúc đó họ mới được truyền Tâm Ấn , thể nghiệm còn chưa cao , họ ghi lại những gì họ thể nghiệm được . Bây giờ mình đọc kinh Phổ Môn , là đọc thể nghiệm của người ta . Kinh Phổ Môn là lời Phật nói cho Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát nghe , đó là thể nghiệm lúc thọ pháp của Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát . Ngài ghi xuống những thể nghiệm gì Ngài có .


  10. #210
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Cũng như sáng nay lúc Sư Phu truyền pháp quý vị có được những thể nghiệm vậy , tình trạng giống nhau , quý vị sẽ viết "Sư Phụ Thanh Hải lúc giảng Pháp Môn Quán Âm nói ra những tiếng đó", quý vị viết xuống những thể nghiệm của mình , giống như thể nghiệm của Phổ Môn . Nhưng thể nghiệm của quý vị hôm nay vẫn chưa phải là đẳng cấp cao . Và Sư Phụ cũng khuyên quý vị viết xuống những thể nghiệm của mình , đừng để cho người khác biết để khỏi bị chướng ngại .

    Người đời sau đọc những thể nghiệm của quý vị , tưởng rằng Sư Phụ dạy quý vị nghe tiếng bên ngoài , thật ra đó là thể nghiệm bên trong linh thể của quý vị . Người không hiểu sẽ tưởng rằng Phạm Âm , Hải Triều Âm là cảnh giới tối cao , kỳ thật đó chỉ mới bắt đầu mà thôi . Cảnh giới cao còn có âm thanh cao hơn , sáng nay khi Sư Phụ truyền pháp đã kể cho quý nghe và hiểu rồi .

    Mình coi kinh điển cũng được , nhưng nên biết những gì ghi chép trong kinh điển là thể nghiệm của đệ tử của Phật Thích Ca Mâu Ni lúc họ thọ pháp , khi họ bắt đầu tu học đảng cấp của họ cũng không cao lắm . Sáng hôm nay lúc Sư Phụ truyền pháp , có phải có nhiều người có thể nghiệm như Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát ? Chỉ vì sau này Ngài tu cao hơn một chút , đẳng cấp mới đổi khác . Nhưng có người lúc thọ pháp đã cao hơn thể nghiệm của Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát . Nhưng kinh điển cũng có thể giúp quý vị ấn chứng một ít giáo lý của Sư Phụ nếu còn nghi ngờ hoặc thích nghiêng cứu thêm , như vậy quý vị mới hiểu pháp môn Sư Phụ dạy là pháp thật hay giả .

    Bây giờ quý vị nên hiểu , vì sao Sư Phụ nói tụng kinh không có ích gì ? Kinh điển vì không có ích dụng gì vì đó là thể nghiệm của người ta , nó không có liên quan gì đến mình . Nói thí dụ như hôm nay quý vị đem những gì Sư Phụ dạy và thể nghiệm lúc thọ pháp ghi xuống , để một nơi nào đó , có người đem nó về mỗi ngày tụng thể nghiệm của quý vị , như vậy đối với họ có ích gì ? Trường hợp đó như đa số người hôm nay tụng Phẩm Phổ Môn vậy , có ích gì đâu ? Tụng nhiều chỉ tốn hao thần khí mà thôi . Thật như vậy . Sư Phụ cần phải nói thật cho quý vị biết , kinh điển không có lợi ích gì , Sư Phụ nói sự thật không sợ quý vị sát hại (Mọi người cười).

    Hồi nãy nói đến một vị Minh Sư , thiện tri thức tại thế , còn tốt hơn Phật quá khứ . Cho nên phải có xác thân của Minh Sư mới có thể truyền lực lượng thuần khiết này cho người . Nhưng chỉ có thể dùng tâm truyền tâm , truyền cho "người" mà thôi , không dùng ngôn ngữ . Bởi vì chỉ có người mới có thể tiếp thụ thứ lực lượng đó , những chúng sanh khác không có "ý" đó , ý thức của động vật không có mạnh như vậy , chúng nó không thể hiểu , không thể giữ lấy lực lượng này . Phải có thân người mới có thể thu và giữ lấy lược lượng này được .


  11. #211
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẦN NƯƠNG VÀO PHÁP MÔN QUÁN ÂM ĐỂ GIẢI THOÁT VÒNG SINH TỬ


    Cho nên Phật Bồ Tát đến cõi Ta Bà cũng phải có xác thân mới có thể giữ lực lượng thuần khiết này , rồi mới có thể truyền cho người khác . Cũng như ống nước , nó được tạo ra để bảo hộ chất nước và dẫn nước , nếu như dùng những thứ khác , kết quả sẽ không tốt đẹp lắm .

    Thân người cũng vậy , ngoại trừ chuyên dùng để chứa và bảo hộ lực lượng đó , còn có thể chia cho người khác . Như một ống nước có thể tiếp nối với nhiều ống , có thể dẫn nước đến nhiều nơi mà chất nước vẫn như nhau .

    Trong vũ trụ có một nhà máy phát điện rất lớn , bất cứ vật gì cũng đều do nó tạo ra . Sanh mạng , động vật , vũ trụ , ngôi sao , mặt trăng , mặt trời ... , đều từ nó sanh ra , nó không sanh không diệt , không dơ không sạch , không thêm không bớt , bất cứ mình dùng bao nhiều cũng được . Nhưng nếu như mình không tiếp nối được với lực lượng lớn này mình sẽ biến thành một sanh vật rất cô độc , rất đau khổ , có nhiều chướng ngại , nhiều phiền phức , không có trí huệ lớn . Chỉ có thrr dùng lực lượng , trí huệ nhỏ của mình , miễn cưỡng đi khắc phục và chế ngự những tình cảnh khó khăn . Nhưng nếu như mình tiếp nối được với lực lượng lớn đó , mình không cần làm gì , cũng tự nhiên khắc phục được hết cả khó khăn .

    Cho nên cần phải tiếp thông với lực lượng lớn này , như vậy không những có thể tự cứu mình , còn có thể giúp vô số chúng sanh . Bây giờ quý vị mới thọ pháp , cũng có thể giúp đỡ chúng sanh , nhưng mà lực lượng còn nhỏ mà thôi . Tu hành càng nhiều , luwjwc lượng càng nhiều . Cho nên người đại khai ngộ có thể gia trì cả thế giới này , giúp đỡ càng nhiều chúng sanh , tuy rằng chúng sanh không biết được họ được gia trì cũng không sao . Phật Thích Ca Mâu Ni nói : "Độ chúng sanh , nhưng không có chúng sanh bị độ". Ý của Ngài nói , độ như không độ chúng sanh vậy . Khi mình giúp chúng sanh mình cũng không nhất thiết phải tự biết , bởi vì lúc đó mình không có cảm giác có "ta".

    Bây giờ những người thọ pháp đã có điện , ít nhiều cũng có thể gia trì cho thân nhân của mình , cho nên người thọ pháp , ít nhất năm đời tổ tiên đều siêu sanh , bởi vì giao thông được với nhà máy phát điện , cho nên sẽ có lực lượng lớn , sau này còn giúp cho thế giới này rất nhiều . Cũng như nhà này vốn không có nhiều đèn , nhưng nhờ có đường dây điện chính tiếp nối với nhà máy phát điện , sau đó mới nối thêm vài đường dây nhỏ , như vậy tất cả đồ dùng trong nhà như tủ lạnh , quạt máy , điện thoại , truyền hình , đèn điện , lò điện ... đều nhờ sợi dây điện chính tiếp thông với nhà máy phát điện mới có thể sử dụng được .

    Một người thọ pháp , năm đời tổ tiên được siêu sanh , và còn giúp đỡ rất nhiều thân nhân , bè bạn , những người nào chúng ta thấy tội nghiệp là họ đã được phước báu rồi , nhưng bởi vì thứ phước báu đó không có biểu lộ rõ ràng , cho nên họ có thể như không biết . Thí dụ họ mới kể chuyện đau khổ của họ cho một người tu Quán Âm nghe , không bao lâu thì tình trạng của họ chuyển tốt , họ cũng không hiểu tại sao ? Đó là bởi vì treeen thân của người tu Quán Âm có lực lượng của Minh Sư , có thể san sẻ cho họ một chút ít phước báu . Quý vị tu hành càng nhiều , lực lượng càng lớn , cho đến một ngày quý vị thành Phật , thành minh sư , có thể đi truyèn pháp cho kẻ khác , lúc đó có lực lượng hoàn toàn , có truyền cho bao nhiêu người , cũng không giảm sức gia trì .

    Giống như có nhiều tiền quá dùng không hết , có thể chia cho người . Bây giờ mới bắt đầu làm việc , kiếm tiền còn ít , chỉ mới đủ dùng , đủ sống , sau này càng ngày càng kiếm được nhiều tiền , phát tài rồi , có thể bố thí cho cô nhi , quả phụ , bệnh nhân , người nghèo ... Trường hợp của người tu hành cũng như vậy , có thể bố thí phước báu cho tha nhân .

    Bây giờ quý vị đã hiểu chưa ? (Mọi người đáp :"Hiểu"). Cảm ơn ! Quý vị đều khai ngộ rồi (Mọi người cười). Sư Phụ rất ngạc nhiên có thể nói cho quý vị hiểu được mau như vậy , hình như mình có duyên với nhau . Bởi vì lúc giảng kinh , Sư Phụ còn nghĩ thầm , phải nói làm sao cho quý vị hiểu được , thật không dễ chút nào ! Những gì Sư Phụ đã nói đều bộc lộ tự nhiên , cho nên Sư Phụ cũng rất king ngạc có thể nói được thuận suông như vậy . Nhờ sự gia trì của Thập Phương Chư Phật , để cho Sư Phụ có thể diễn đạt một cách đơn giản và nói rõ ràng , và chư Phật cũng gia trì cho quý vị có trí huệ để có thể nghe hiểu mau như vậy . Sư Phụ rất cảm tạ Thượng Đế và Chư Phật Bồ Tát mười phương .


  12. #212
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH
    (2) THANH TỊNH ĐẠI HẢI CHÚNG BỒ TÁT

    Thuyết Pháp Tại Đài Bắc
    Ngài 17 tháng 2 năm 1986


    Nhạc khí vốn dùng để đánh thức chúng ta , để đừng quên âm thanh kỳ diệu bên trong , bởi vì chúng ta cũng có thể nghe được âm thanh bên ngoài ; thật ra còn mỹ miều ảo diệu hơn thế nữa . Trong Kinh Pháp Hoa có nói , các vị Bồ Tát có thể nghe được thứ âm thanh đó mà nhĩ căn không hư hại , có thể nhìn đến thiên đàng , địa ngục , và rất nhiều cảnh giới , mà nhãn căn không bị hư hại , bởi vì sức chấn động của các ngài khác với sức chấn động bình thường của phàm phu .

    Có một số người tuy không có tu Pháp Môn Quán Âm , nhưng chỉ cần họ là người tu hành , khi tâm họ vắng lặng , đôi khi cũng nghe được âm thanh kỳ diệu . Vì kiếp trước họ có tu hành , cho nên bây giờ còn để lại một chút năng lượng , ảnh hưởng quá khứ , nhưng họ cần phải nỗ lực tu hành thì mới thể nghiệm được loại âm thanh đó ; tuy nhiên họ không thể điều khiển được , không phải muốn nghe là được vì họ chỉ khai ngộ chút ít mà thôi . Cho nên tiếng nhạc khí bên ngoài , là để thức tỉnh nội căn của mọi người , để cho đẳng cấp và trí huệ được nâng cao một chút , sau này mới có thể tiếp nhận , hiểu được giáo lý của các đại sư .

    Nếu như muốn tự tu hành để nghe được những tiếng bên trong thì rất khó . Thư nhất , cần tu rất nhiều mới có thể nghe được . Thứ hai , nếu nghe được rồi cũng không biết phân biệt âm thanh nào thấp , âm thanh nào cao ? Âm thanh nào cao hơn ? Những âm thanh nào không nên nghe ... Bởi vì nếu không biết , thì sẽ đi lạc đường .

    Có nhiều loại âm thanh : Âm thanh của Phật , của ma ; có âm thanh thật và giả , cho nên tự mình tu hành không dễ , cần phải tìm một vị "Chân Sư" có lực lượng có thể truyền pháp cho chúng ta . Khi ta thọ pháp rồi , có thể nghe được âm thanh bên trong , như vậy sẽ an toàn hơn . Vị chân sư sẽ lo cho chúng ta , cho chúng ta biết loại âm thanh nào tốt hơn , cao hơn ? Âm thanh nào đừng nên nghe ? Âm thanh nào nguy hiểm ... chứ không phải chỉ nghe âm thanh nào tốt hơn .

    Phật Thích Ca Mâu Ni nói Kinh Pháp Hoa và Kinh Lăng Nghiêm là kinh tối cao . Sư Phụ cũng đồng ý , bởi vì trong hai bộ kinh này , đều có nói về phương tiện tu hành . Trong Kinh Pháp Hoa còn có nhắc đến một chút thể nghiệm . Nếu như mình đọc Kinh Pháp Hoa sẽ thấy mình cũng có những thể nghiệm đó . Còn không , pháp sư nào cũng cho rằng pháp môn của mình là tối cao , chúng ta có cách nào để chứng minh đây ? Kinh Pháp Hoa chính thật là bộ kinh tối cao , quý vị nếu rảnh , nên đọc bộ kinh đó . Phật Thích Ca Mâu Ni còn nói , đừng có truyền kinh này một cách quá bừa bãi , bởi vì người không hiểu được ý thâm sâu của kinh này sẽ phỉ báng , tạo nghiệp chướng rất nặng .

    Trong kinh đó Phật có nói về thể nghiệm bên trong , thể nghiệm của hạng Bồ Tát , người phàm phu không thể nào hiểu biết được . Không người nào có thể nghe được những thứ âm thanh đó ; vì không nghe được những thứ âm thanh đó ; vì không nghe được những tiếng đó , nên cho dù có tu một trăm năm cũng không có ích , vẫn không có thể nghiệm .


  13. #213
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Khi Phật Thích Ca Mâu Ni giảng Kinh Pháp Hoa , có năm ngàn Tỳ Kheo , Tỳ kheo Ni , Ưu Bà Tắc , Ưu Bà Di và Bồ Tát tại gia ... rời khỏi pháp hội , vì họ không tin Phật , không tin có pháp môn cao như vậy . Họ cho rằng nếu quả như có pháp môn cao như vậy thật thì sao hồi giờ họ chưa từng nghe qua ? Những người đó có lẽ không phải là đệ tử của Phật . Cũng như bây giờ , cũng có nhiều người xuất gia nhưng không nhất định mọi người đều là đệ tử của Sư Phụ , hay đồng tu một pháp môn . Tại Ấn Độ , cho đến nay vẫn còn nhiều người xuất gia , nhưng không phải tất cả đều tu Pháp Môn Quán Âm , có thể nghe được tiếng kỳ diệu bên trong như Kinh Pháp Hoa đã kể , như vậy họ chưa đạt được đẳng cấp của hàng Bồ Tát .

    Thí dụ , đôi lúc Sư Phụ phát bài giảng cho học trò , trong đó có nói đến chút ít thể nghiệm , nếu như họ đưa cho người ngoài coi , người ta hoàn toàn không hiểu được Sư Phụ nói gì , rồi đâm ra hiểu lầm . Bởi vì Sư Phụ muốn học trò của mình tu hành , muốn cho họ biết thể nghiệm như thế nào , nên mới in phát cho học trò , không phải để cho người ngoài coi , không phải làm quảng cáo cho nhiều người biết .

    Cho nên Phật Thích Ca Mâu Ni : "Đừng truyền Kinh Pháp Hoa một cách bừa bãi" là ý đó . Bởi vì Ngài giảng kinh đó cho hàng đệ tử của Ngài , cho những người đã có thể nghiệm nghe mà thôi , có hiểu không ? Ngài nói cho hàng Bồ Tát cao đẳng , đệ tử tu Pháp Môn Quán Âm nghe , chứ không phải nói cho người ngoài nghe , người ngoài không biết Phật Thích Ca Mâu Ni nói gì ? Nghe tiếng gì ? Nhìn thấy thiên đàng gì ? Làm cách nào thấy được , nghe được ? Người phàm phu cách nào biến thành Bồ Tát ? Họ hoàn toàn không hiểu , nên mới phỉ báng , và tạo nghiệp rất nặng .

    Sư Phụ in bài cũng như vậy , cốt để cho quý vị đọc , chứ không phải dành cho người ngoài xem . Sư Phụ có nói , sau khi quý vị thọ pháp , nếu như tin vào Sư Phụ , bảo đảm sẽ đi Tây Phương , vĩnh viễn liễu sinh tử . Không phải Sư Phụ muốn học trò tin vào xác thân của Sư Phụ , mà muốn quý vị tin vào pháp môn , giáo lý này . Sư Phụ dạy mỗi ngày nên tọa thiền bao lâu , và nên trì giới , không sát sanh , không trộm cướp , không uống rượu , không vọng ngữ , không tà dâm , thì quý vị cần phải biết rõ ràng và thực hành giống như vậy , mới là tin Sư Phụ ; không phải tin thể xác này (Sư Phụ chỉ mình).

    Nếu như quý vị không muốn đi con đường này , ra ngoài phỉ báng công kích ... như vậy sẽ tạo nghiệp rất nặng , đó là quý vị cố ý muốn luân hồi sanh tử , muốn rớt xuống , muốn tự chọn như vậy thì Sư Phụ cũng chịu thôi . Phật Bồ Tát cũng không thể xen vào ý thức của người khác . Chúng sanh muốn làm gì thì hãy để cho họ làm , các Ngài chỉ cho chúng sanh biết con đường nào tốt hay xấu , và chúng sanh phải tự chọn đường mà đi .

    Tình trạng Phật Thích Ca Mâu Ni lúc đó cũng vậy , không phải Phật Bồ Tát trừng phạt chúng sanh , không phải vì chúng sanh phỉ báng Kinh Pháp Hoa cho nên Phật giận muốn phạt họ , hay làm những gì để hại họ . Phật Bồ Tát không có khủng bố chúng sanh như vậy . Nhưng vì luật trong Tam Giới là thuộc về Ma Dương , chúng ta muốn theo Phật Bồ Tát học , nó cũng để cho chúng ta đi . Nếu như Phật Bồ Tát đã thâu làm đệ tử , Ma Vương cũng chịu thôi , không thể xen vào . Nhưng nếu như ta tự chọn rời khỏi Phật Bồ Tát , lập tức Ma Vương sẽ đến kiềm chế , rồi sau đó mới tạo thêm phiền não , làm cho chúng ta đau khổ .


  14. #214
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Cho nên bất cứ lúc nào , hễ học trò làm ngược giáo lý của Sư Phụ , không tôn theo giới luật và quy củ của Sư Phụ dạy , coi như phá giới tự tìm phiền phức , họ sẽ thể nghiệm được lời của Sư Phụ là thật hay giả . Quý vị nhìn những người sau khi thọ pháp rồi mà không giữ giới , không tu hành , trở lại ăn thịt , ngó mặt của họ coi ra sao ? Quý vị nhìn sẽ thấy , sắc mặt của họ khác với lúc thọ pháp , không còn sáng sủa , nói chuyện cũng khác trước , không trong sạch , không có ánh sáng , toàn màu đen .

    Cho nên muốn tự tìm phiền muộn cũng được , Phật Bồ Tát cũng chịu thôi . Đã cầu Phật Bồ Tát giúp đỡ , sớm dẫn mình lên , mà mình không chịu đi , Phật Bồ Tát tới rồi cũng không cần , như vậy còn cách gì hơn ? Kinh của Sư Phụ không thể tặng bậy cho người , ngoại trừ biết người đó có đẳng cấp cao mới cho , còn không sẽ mệt lắm , vì sao ? Để Sư Phụ nói cho nghe . Thí dụ chúng ta mắc bệnh , khi chưa tìm được bệnh viện và y sĩ tốt nhất , chúng ta còn đầy hy vọng , còn đi tìm nơi , có phải không ? Nhưng nếu gặp được y sĩ tài ba , mình lại không nhận thức được , không tin , không để cho họ chữa bệnh , như vậy những vị bác sĩ càng không có cách nào cứu chữa . Nếu là bệnh thường , khi chưa gặp bác sĩ giỏi , còn có thể đi khắp nơi tìm minh y ; còn bệnh đã trầm trọng rồi , thì phải mau mau tìm minh y mới có thể chữa trị được . Ngược lại có y sĩ giỏi nhất ở trước mắt mà cũng không chịu tin , thì chỉ có nước chờ chết mà thôi .

    Cùng ý nghĩa đó , khi còn chưa tìm được hóa thân Phật Bồ Tát , chưa tìm được pháp môn tối cao , có thể từ từ đi tìm những pháp môn khác , hy vọng có một ngày , nhất định có Phật Bồ Tát đến cứu . Nhưng nếu đã đi tìm Phật Bồ Tát rồi , lại khước từ không chịu , như vậy còn ai có thể dạy chúng ta ? Còn ai có thể cứu chúng ta ? Nghe hiểu không ? Cho nên thọ pháp rồi cần phải tự tu , tự hiểu . Sư Phụ đã nói quá nhiều , đôi lúc luôn cả phần bí mật không nên nói cũng đã nói ra , vậy mà vẫn chưa tin thì không còn biện pháp nào nữa .

    Bây giờ là thời mạt pháp , tuy rằng có rất nhiều hóa thân Phật Bồ Tát đến thế giới này , mà vẫn không cách nào độ hết . Phật Thích Ca Mâu Ni lúc còn tại thế cũng không độ được bao nhiêu người . Trong phẩm "Tùng địa dũng xuất" của Kinh Pháp Hoa , Phật Thich Ca Mâu Ni nói : "Có hằng hà sa số Bồ Tát , mỗi một thời đều hóa thân , từ đất mà ra để độ chúng sanh ." Vậy các ngài đi đâu hết rồi ? Vì sao có Bồ Tát nhiều như vậy mà chúng ta không thấy ?

    Có Phật Bồ Tát thật cũng không thể thấy được , chỉ vì chúng ta không tin . Bởi vì Bồ Tát hóa thân , không phải hóa thành kim thân kim sắc , huỳnh thân huỳnh sắc như nhiều người tưởng tượng . Họ đến thế giới này như người thường . Vì sự lợi ích của chúng sanh , Bồ Tát mới hóa thân thành người , nên chúng ta làm sao biết được ? Vì thế , nếu như có người có thể chỉ đạo cho chúng ta thể nghiệm như kinh điển đã ghi chép , ta nên tin họ , bởi vì ta có thể đem thể nghiệm của mình so sánh với kinh điển , nếu đúng y như vậy thì nên tin , còn không phải đợi đến chừng nào mới tin ? Còn ai có thể để cho mình tin ?


  15. #215
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Đương nhiên , không phải mọi người đều có thể thấy hóa thân của Sư Phụ . Đẳng cấp chưa đủ cao chưa có thấy được . Nhưng cũng phải tu hành , phải tin những người có đẳng cấp cao , vì họ có thể nghiệm , biết được Sư Phụ là ai ; nếu không mọi người chỉ thờ kinh điển là đủ rồi , cần chi phải có thầy chỉ đạo ? Sư Phụ nói sẽ cho quý vị thể nghiệm gì , quý vị nhất định sẽ có thể nghiệm đó , như vậy chẳng lẽ còn chưa đủ chứng minh hay sao ? Còn không đợi đến lúc nào mới tin được một vị sư phụ ?

    Trên thế giới Ta Bà này , lực lượng phát triển của Phật Bồ Tát có hạn , và không thể thi triển thần thông . Nếu như quý vị tin thì được nhờ , còn không tin thì thôi . Nhưng Sư Phụ bên trong có lực lượng rất lớn , Ngài là Bồ Tát , cho nên khi mình gặp khó khăn , Ngài sẽ giúp đỡ , cho dù mình không thấy được , hễ thành tâm cầu nguyện , Ngài nhất định sẽ lại . Khi mình gặp khó khăn , tình trạng khẩn cấp , hay là tâm có nghi vấn , đừng quên cầu hóa thân Sư Phụ bên trong giúp đỡ .

    Xác thân Sư Phụ không nói được nhều , nhưng hóa thân Sư Phụ bên trong có thể nói hết , những gì mình không thấy cũng có thể nói . Ngôn ngữ nào Sư Phụ bên trong cũng nghe hiểu . Xác thân Sư Phụ sống trên thế giới Ta Bà này , lực lượng phát triển có hạn , cũng làm một con người bình thường như những người khác ; nhưng Sư Phụ bên trong có lực lượng và công đức bất khả tư nghị , mình nên tin tưởng Ngài , đừng có hoài nghi chi .

    Cho dù quý vị không theo Sư Phụ tu hành , quý vị cũng không thể tự phán đoán các pháp môn khác tốt hay xấu ? Người phàm khó mà biết được . Sư Phụ có thể nói rõ cho quý vị biết , đa số các pháp môn khác không có thể nghiệm thật . Rất tiếc pháp môn của Sư Phụ không thể cứu được càng nhiều chúng sanh , bởi vì họ không tin theo .

    Nhưng quý vị đã thọ pháp này rồi thì nên tin , đối với quý vị mới có ích . Sư Phụ cũng không thể nói gì hơn . Thể nghiệm vốn không thể nói ra , nếu như Sư Phụ cho học trò nói ra hết , quý vị nghe rồi , bỏ việc làm , bỏ chồng , bỏ vợ , đến với Sư Phụ thì mệt lắm (Mọi người cười).

    Cho nên đừng nói thể nghiệm , tự tu sẽ có , cho dù quý vị chưa đạt được thể nghiệm như đã mong ước , cũng phải tin . Rồi sẽ có !

    Có người tu pháp môn khác không đúng cách sẽ bị tẩu hỏa nhập ma , nghe hiểu chưa ? Người tu hành kỵ dùng thần thông . Có một số người khi chưa gặp Sư Phụ , tu thần thông , niệm chú gì đó , bắt ấn tay ấn chân , để trị bệnh hay đuổi ma quỷ ; loại người đó nếu như tu Pháp Môn Quán Âm , lúc khởi đầu hay có nhiều phiền phức , bởi vì vị thần họ tôn thờ trước kia sẽ đến quấy nhiễu , không cho họ nâng đẳng cấp lên cao được , nhưng chỉ cần tin cào Sư Phụ , tiếp tục tu hành Pháp Môn Quán Âm , một thời gian sau sẽ không còn phiền phức nữa .

    Bởi vì trước kia họ lợi dụng quỷ thần để cứu bệnh , đuổi ma quỷ , bây giờ bị quỷ thần cản trở việc tu hành , không để cho đẳng cấp được nâng cao , cho khỏi đi lên . Nếu như họ không thật sự tin Sư Phụ , sẽ bị ma quỷ kéo đi .


  16. #216
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Bởi vì xác thân là nhà của mình , mình có quyền mời người nào đến cũng được , bất luận Sư Phụ là người gì , cũng không có quyền cản . Nhưng nếu như ai hoàn toàn tin Sư Phụ , sẽ được Sư Phụ giúp đỡ . Ngược lại không tin Sư Phụ mà tin ma quỷ , chúng cũng đến giúp đỡ , nhưng chúng càng giúp đỡ thì ta càng bị phiền phức mà thôi .

    Có người vì kiếp trước có tu hành chút ít , bây giờ còn sót lại một chút lực lượng . Khi chưa gặp Sư Phụ , lực lượng cũng bị hạn chế , biến thành thứ lực lượng đen tối , bị ma lợi dụng . Sau này gặp Sư Phụ , muốn tu hành cũng khó . Nếu như không thật tin Sư Phụ , không thật nương vào lực lượng của Sư Phụ , khó mà khắc phục những chướng ngại đó , sẽ bị nhiều ma chướng đến quấy nhiễu thêm .

    Có một số người tu hành mới có một chút lực lượng liền kiêu ngạo , muốn biểu lộ năng lực của mình cho người ta biết , nhà có ma cần phải niệm chú gì ... Người ta không có mời mà họ đã đến , đó là chuyện mệt nhất .

    Tu hành không dễ , nhưng cũng rất dễ . Không dễ , ý nói không xen vào chuyện của người khác không dễ gì làm được . Không dạy người cũng không dễ , người mới học , mới tu hành , không dễ gì chịu câm miệng (Mọi người cười).

    Tu hành có một chút thể nghiệm , một chút lực lượng đã cho người ta biết . Cho nên tu được bao nhiêu công lực , đều bị ma quỷ nghe biết . Ma quỷ , nó cũng ưa chọc ghẹo , nó sẽ nghĩ : "Ha ha , người này kiêu ngạo quá , thích khoe khoang , được rồi để ta đến chọc chơi". Nó sẽ đến phá quấy , nếu như nó không đủ lực lượng , nó sẽ tìm "chủ" của nó . Quỷ cũng có nhiều đẳng cấp , cho nên chúng ta thường nói : "Đạo cao một thước , ma cao một trượng".

    Chúng ta nên thận trọng , nên ầm thầm tu hành . Có người tu hành chưa chứng quả , cả nước đã biết rồi (mọi người cười), ít nhất là khắp xóm làng và láng giềng đều biết hết . Mình tu không được bao nhiêu , đã dạy người ta niệm chú này , chú nọ ! Nếu như người xuất gia tụng niệm thì còn có thể chấp nhận , đằng này người tại gia cũng siêu độ vong linh (Mọi người cười). Tự mình không có phước báu mà còn siêu độ cho ai ? Quỷ làm sao đến ăn ? Người tụng kinh không biết chừng chưa đủ ăn , mà còn cho quỷ ăn , thật là kỳ lạ .

    Tự mình không đủ phước báu , còn làm bậy bạ , thật nguy hiểm vô cùng . Sau này nếu tu hành hơi cao một chút , quỷ thần sẽ đến kéo đi . Vì trước kia mình làm bạn với họ , bây giờ muốn trốn , dọn đi nơi khác , họ đương nhiên không thích ; và xưa kia họ kiềm chế mình , được mình tôn kính , lạy lục họ , cầu họ giúp đỡ , đuổi những ma quỷ khác . Bây giờ mình không tôn kính họ , muốn giải thoát , muốn liễu thoát sanh tử , muốn siêu thoát khỏi Tam Giới , muốn được quả vị cao hơn , họ đương nhiên không chịu cho nên mới đến kiếm chuyện .

    Tu hành mà không "cấm khẩu" được là nguy lắm . Có người nói chuyện quá nhiều , các thể nghiệm đều nói ra hết , có lực lượng gì , thần thông gì , đều cho người ta biết , người ta chưa hỏi mà đã nói ra rồi . Loại người thích cho người ta biết , thần khí trong người không tốt , tối đen . Có quỷ có ma nào mà lại cần để họ đến niệm chú cầu siêu ..., làm như vậy là xen vào nhân quả của người khác , như vậy phiền phức lắm . Lực lượng của mình chưa đủ , còn muốn cho người khác để ý ta có tu hành , có đẳng cấp cao , thật là mệt hết sức . Họ chưa nói hết câu , ma chướng đã đến rồi .



  17. #217
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Không muốn gần gũi với bậc thiện trí thức , mà cứ muốn gần gũi với quỷ ma . Khoe khoang cũng là một thứ ma chướng , là thái độ của ma , không phải là thái độ của Phật Bồ Tát , nghe hiểu chưa ? Đó là cá tính của đẳng cấp rất thấp , là một hái độ rất xấu . Cho nên quý vị tu hành , nếu như thấy những người ưa khoe khoang , tốt nhất nên tránh xa , để khỏi bị truyền nhiễm , bị nhiễm bệnh "khoa trương" của họ .

    Người khoe khoang có thể cũng có đẳng cấp cao thật , nhưng càng lúc sẽ càng có nhiều ma chướng . Cho dù không có đi nữa , sau này đến cảnh giới cao một chút , cũng không thể giữ được cảnh giới đó , bởi vì định luật không đủ , không thể lưu lại cảnh giới đó lâu , nghe hiểu chứ ? Nếu như không thể vượt qua cảnh giới này , thì làm sao lên được cảnh giới cao hơn ? Đó bởi vì không thể "ngậm miệng" mà ra . Nếu như bây giờ không thể kín miệng , sau này thành Phật làm sao đây ? Thành Phật làm sao có thể nói toạc ra hết ? Chưa có người nào thành Phật mà như vậy , thành Phật khoa trương đâu có ích gì ?

    Người tu hành nên tu một cách âm thầm , cho nên Sư Phụ mới không cho phép quý vị nói cho người khác biết pháp môn và thể nghiệm của mình . Nhưng có lúc không phải cố ý , mà vô tình nói lộ ra , trường hợp đó có thể tha thứ được . Vì có lúc đệ tử thấy hóa thân Sư Phụ đến cứu , hay giúp đỡ , quá cảm động , cho nên khi gặp Sư Phụ , không để ý bên cạnh có người hay không , vọt miệng nói ra , không cố ý khoa trương , thì bị lộ ra một chút không cũng không sao . Nhưng nếu như mình tự khoa trương thì mệt lắm . Khi mình khoa trương , ma đến lấy mất công đức và lực lượng của mình , còn tạo chướng ngại cho mình , sau đó mình phải từ ABC học lại , khó bảo tồn cảnh giới cao đã đạt . Định lực phải đủ mới có thể lên đẳng cấp cao , bằng không , không thể lưu lại đó được .

    Giống như tình trạng ở ngoài đời , thí dụ mình làm việc cho bộ quốc phòng , là một cơ quan rất quan trọng , địa vị tuy chưa cao ; nhưng nếu như không giữ bí mật , sau này cho dù mình làm việc giỏi đến đâu , học lực cao đến đâu , chính phủ cũng không dám cho mình làm Bộ trưởng bộ Quốc Phòng , bởi vì mình không kín miệng , sợ bí mật của quốc phòng bị lộ ra ngoài hết !

    Người tu hành cũng vậy , chưa thành tựu đã khoa trương như thế , ai dám để mình tahfnh Phật ? Trong sự tu hành có nhiều chỗ , nhiều việc , nhiều đẳng cấp quý vị còn chưa hiểu biết . Bồ Tát cũng có nhiều đẳng cấp . Có Sơ Địa Bồ Tát , Nhị Địa Bồ Tát ..., Bát Địa Bồ Tát , còn có Ma Ha Tát , Bồ Tát Ma Ha Tát là tối cao trong hàng Bồ Tát .

    Nhưng có một hạng Bồ Tát , họ không cứu người , chúng ta gọi họ là "Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát". Các Ngài công đức rộng lớn như biển , đã thanh mà lại tịnh nữa , cho nên mới gọi là Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát . Lực lượng của các Ngài như nước biển , việc làm của các Ngài rất phẳng lặng , như nước trong , không có ai có thể cảm giác được các Ngài . Nhưng chúng ta có thể biết được Ngài là hóa thân của Bồ Tát . Cho nên Thanh Tịnh Bồ Tát còn cao hơn các vị Ma Ha Tát bình thường khác .



  18. #218
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Trên cõi vũ trụ này , còn có nhiều đẳng cấp , nhiều địa vị mình cần phải đạt đến . Tu hành còn ít , không có gì đánh hãnh diện , có được một chút thần thông đã nói tung nước miếng , thấy được một ít quá khứ , hiện tại , vị lai có ích gì ? Bây giờ mình có dự đoán ngày mai thế giới này có bị hủy diệt , mình cũng không thể cải biến được gì , ngược lại từ hôm nay cho đến ngày mai , mình lo sợ quá chừng , lại mất ăn mất ngủ nữa . Còn những người không biết ngày mai thế giới sẽ ra sao , họ ngủ rắt ngon , ít ra họ có thể hưởng thụ an ninh trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ .

    Cho nên biết được quá khứ , hiện tại và tương lai không có ích gì hết . Muốn dự định vị lai của mình , thì bắt đầu từ hôm nay , quý vị nên làm một người có đạo đức , trong đời sống hàng ngày nên trì "ngũ giới" cho rõ ràng , không sát sanh , không trộm cướp , không tà dâm , không vọng ngữ , không uống rượu . Trì năm giới cho nghiêm chỉnh là đủ rồi , không cần nói chi đến nhiều giới . Chỉ cần trì năm giới cho rõ ràng , không tin Sư Phụ cũng không sao , không tu Pháp Môn Quán Âm , không muốn liễu thoát sanh tử cũng được .

    Tuy rằng không tin Sư Phụ , nhưng cũng nên làm một người tốt , trì năm giới cho đàng hoàng , sau này tối thiểu cũng có thể trở lại làm người ; còn không thì hết cách . Sư Phụ không dạy quý vị giáo lý gì xấu , quý vị có thể không tin người thầy này , nhưng nên tin giáo lý của Sư Phụ , Sư Phụ chỉ dạy cho quý vị những giáo lý tốt mà thôi . Muốn làm người cũng dễ , chỉ cần trì năm giới cho rõ ràng , sau này khỏi còn phiền phức , chỉ cần giữ kỹ năm giới , có tu hay không tu Pháp Môn Quán Âm đi nữa thì cũng không sao , còn không thì khó mà được trở lại thân người .

    Thân người rất quý báu , không có thân người , thì không có sáu căn , sáu trần , nên không thể tu hành . Chúng ta đều biết sáu căn , sáu trần là chướng ngại đáng ghét nhất , nhưng mình cần chúng nó để tu hành . Nghe tiếng bên trong vốn không dùng nhĩ căn , nhưng không có tai thì mình làm sao nghe ? Lúc tọa thiền cũng không cần mắt nhìn cảnh giới , nhưng không có thân này , mình cũng không thể thấy cảnh giới Phật , không biết tình trạng thiên đường , địa ngục , thế giới Tây Phương Cực Lạc như thế nào , có đúng không ? Cho nên thân người rất là quý báu .

    Không muốn làm người rất dễ , muốn làm người rất khó ; muốn làm Phật Bồ Tát lại càng khó nữa . Làm một vị Bồ Tát đã không dễ , muốn làm Thanh Tịnh Đại Hại Chúng Bồ Tát thì càng trùng trùng gian khổ . Làm một vị "Thanh Tịnh Bồ Tát", một vị Bồ Tát vô hình , tối cao , cần phải vượt qua những khảo nghiệm nghiêm khắc không thể hình dung được . Rất khó , rất khó mà làm được . Chúng ta đã luân hồi sanh tử mấy triệu lần , cũng chưa từng nghe qua thứ khảo nghiệm ghê gớm như thế .



  19. #219
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Nếu như chúng ta đọc sách , thấy các bậc Đại Sư tu hành thời xưa , chịu các thể nghiệm và trải qua đau khổ , dù là khảo nghiệm ghê nhất , đau khổ nhất của các ngài , cũng chưa so nổi với những khảo nghiệm và đau khổ của Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát phải chịu đựng .

    Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát đã gần như là Phật rồi , Phật thì "bất động", còn Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát thì "động", các ngài đi khắp vũ trụ , lo tro trật tự toàn hoàn vũ , trách nhiệm của họ là chăm sóc cái vũ trụ này . Cò Bồ Tát Ma Ha Tát lo cứu linh hồn của con người , dẫn họ về nhà , ai có muốn đi Tây Phương thì theo Bồ Tát Ma Ha Tát mà học , họ hóa thân đến Thế Giới Ta Bà cứu người , dẫn linh hồn trở về cố hương , về Thiên Quốc , về Tây Phương Tịnh Độ .

    Thường mình tụng Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát , nhưng không biết các Ngài là ai , cho dù họ xuất hiện trước mặt , mình cũng không cách nào biết được . Chỉ có Bồ Tát Ma Ha Tát biết ai là Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát . Người thường không cách nào biết được , bởi vì họ không thể lộ đẳng cấp và quyền năng ra ngoài . Nhìn họ rất tầm thường , còn tầm thường hơn người bình thường , dù cho các ngài có đến thế gian này không ai biết các Ngài là Bồ Tát . Các vị ấy không thi triển một tí ti thần thông nào , chỉ âm thầm làm việc , phàm phu hoàn toàn không hiểu được , dù các ngài có ở trước mặt chúng ta cũng không hay .

    Công việc của Thanh Tịnh Bồ Tát , khác hẳn với các Bồ Tát Ma Ha Tát khác , không xen vào nhân quả của người ta . Nhưng Bồ Tát Ma Ha Tát có thể xen vào , nghe hiểu chưa ? Ngài có thể cứu người dưới địa ngục đưa lên Thiên Đường , Ngài có thể đưa người có nghiệp chướng nặng đi Tây Phương . Những hoàn cảnh đó , Ngài Thanh Tịnh Bồ Tát chỉ đứng một bên nhìn mà thôi . Công việc của các ngài là coi sóc sự vận chuyển của vũ trụ ; duy trì sự tồn tại của vũ trụ ; các Ngài không cứu người , cho dù mình đói chết , hay bị hỏa ngục đốt , họ cũng không lo . Đối với người phàm mà nói , Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát như rất lạnh lùng , thật ra không phải vậy , chỉ vì công việc của các Ngài không như nhau mà thôi .

    Làm một vị Thanh Tịnh Bồ Tát không dễ , Sư Phụ nghĩ rằng quý vị sẽ rớt hết . Muốn trở thành Thanh Tịnh Bồ Tát cần phải tiếp nhận hệ thống huấn luyện rất cứng rắn , rất nghiêm khắc , sự đau khổ của phương thức huấn luyện không thể diễn tả bằng ngôn ngữ , người phàm phu chưa từng nghe qua , cũng không thể tưởng tượng được . Cũng như trong quân đội , có các huấn luyện về bộ binh , hải quân , tình báo , lực lượng đặc biệt , sự huấn luyện của lực lượng đặc biệt là khổ cực nhất , có phải không ?

    Làm Bồ Tát cũng như vậy , đẳng cấp khác nhau , nên tiếp nhận sự huấn luyện khác nhau . Muốn thành Thanh Tịnh Bồ Tát , cần phải tu hành rất cực khổ , không phải vì tu hành cực khổ mới thành Thanh Tịnh Bồ Tát , mà là muốn thành Thanh Tịnh Bồ Tát phải nhẫn chịu những khổ cực nhất của sự tu hành . Thanh Tịnh Bồ Tát đều được đặc biệt chọn lựa , chứ không phải chúng ta muốn là có thể thành Thanh Tịnh Bồ Tát . Người tu hành nếu như chưa vượt qua Tam Giới không thể nào được chọn .



  20. #220
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default (1) CHƯỚNG NGẠI LỚN CỦA SỰ TU HÀNH


    Thanh Tịnh Bồ Tát được chọn từ cảnh giới thứ Năm . Nếu còn trong Tam Giới không thể làm Thanh Tịnh Bồ Tát . Bởi vì trong Tam Giới , chúng ta còn luân hồi sanh tử , bài vở trên thế giới này chưa học xong nên không được tuyển chọn để tiếp thụ thứ huấn luyện gắt gao nhất . Muốn thành Thanh Tịnh Bồ Tát , trước hết nên trở thành Bồ Tát của cảnh giới thứ năm . Nếu thích ứng mới có tư cách được chọn , khi được chọn rồi , còn phải tiếp nhận huấn luyện gắt gao , thứ huấn luyện này còn lợi hại và thống khổ hơn hệ thống của địa ngục .

    Tu hành có nhiều đẳng cấp , con đường tu hành rất dài , rất là dài , cho nên mới tu chưa được bao nhiêu đừng có khoa trương . Sư Phụ bảo quý vị đừng nói thể nghiệm cho người khác nghe , là tốt cho cá nhân của quý vị , không có quan hệ gì đến Sư Phụ . Quý vị muốn nói cho cả nước nghe cũng được , đối với Sư Phụ không có sao hết , nhưng chỉ hại cho mình mà thôi .

    Cho nên tu hành thì nên âm thầm , bởi vì chúng ta muốn giữ đẳng cấp của chúng ta , muốn từ từ đi lên , thành Phật , thành Bồ Tát cao đẳng . Nếu có người mới tu , có một chút thần thông , nhưng tâm không định , đã ra ngoài đi tuyên truyền . Nên biết thứ người đó không thể tin cậy được . Người tu hành chân chánh nhìn những người đó , biết ngay họ có nhiều chướng ngại , họ bị "bệnh thiền".

    Người không mắc bệnh thiền sẽ không ra ngoài khoa trương , nghe hiểu chưa ? Người tu hành nên rất khiêm nhường , tu càng cao càng khiêm nhường , càng sợ người ta biết mình tu hành , càng sợ người biết lực lượng của mình như thế nào . Có người lúc mới tu hành còn được lắm , có được một chút đẳng cấp , có được một chút thể nghiệm ; nhưng vì khoa trương nói quá nhiều , rốt cuộc nhiều ma chướng đến , tu càng cao ma chướng càng nhiều .

    Cho nên tu hành sợ nhất là nói thể nghiệm , nói nhiều rồi thể nghiệm đều biến chất , không chính xác , còn không thì mất hết thể nghiệm , chỉ có ảo tưởng , bởi vì định lực bị tổn phí , linh khí cũng bị phá vỡ . Khi linh cảm vốn là một bức tường bảo hộ , nhưng vì tự mình thổ lộ quá nhiều , bị ma khoét lỗ chui vào .

    Cho nên tu hành sợ nhất là thái độ khoa trương ngạo mạn , càng kiêu ngạo càng mệt . Sư Phụ cũng hiểu , muốn người tu hành tin một vị thầy không phải là chuyện dễ , do đó nếu quý vị không tin Sư Phụ cũng không phải là lỗi của quý vị , mà do không khí thời mạt pháp tạo thành , cho nên mới gọi là thời mạt pháp .

    Tu hành không dễ , trong Kinh Lăng Nghiêm có nói , trong thời mạt pháp , chỉ cần thành tâm tu hành , dù một chút đỉnh thôi , Phật Bồ Tát cũng đến giúp đỡ rất nhiều . Nhưng ít người có lòng thành và tín tâm muốn tu hành chân chánh ; đa số lựa chọn con đường đơn giản và nhẹ nhàng , không muốn sự gian khổ , và quá nhiều nghiêm khắc . Tu Pháp Môn Pháp Âm , nhất định phải ăn chay , và mỗi ngày phải tọa thiền hai tiếng rưỡi đồng hồ , ngoài ra , không được sát sanh , vọng ngữ , không tà dâm , không trộm cướp , và không uống rượu ... Đối với nhiều người , như vậy quá nghiêm khắc , quá khổ .



Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts