Đêm nhủ tiếng gọi thầm trong gió vắng
Mênh mang niệm buồn .. thăm thẳm hư không
Ôi ! Xao xác một nỗi buồn vương vấn
Tiếng lòng anh thổn thức nhớ .. xa ... gần !
Hoàng Phương
Đêm nhủ tiếng gọi thầm trong gió vắng
Mênh mang niệm buồn .. thăm thẳm hư không
Ôi ! Xao xác một nỗi buồn vương vấn
Tiếng lòng anh thổn thức nhớ .. xa ... gần !
Hoàng Phương
Anh thôi viết nghe thương .. người tình mộng
Cho giọt sầu thôi hoen nét mi duyên
Tho^i nho*' thu*o*ng trong a'nh ma('t nhung huye^`n
Tho^i nu*~a nhe' mo^.t la^`n em dda('m dduo^'i
Anh se~ go'i ti`nh mi`nh trong khung cu*?i
De^.t tha?m ho^`ng tra?i lo^'i bu*o*'c sang so^ng
Cho to* duye^n em se~ ma~i tha('m no^`ng
Tre^n ta^'m tha?m anh de^.t ba(`ng thu*o*ng nho*'
Anh tho^i vie^'t nghe thu*o*ng .. mi`nh kho^ng no*.
DDa(.ng go't ho^`ng .. em la^'m bu*o*'c sang so^ng
Ngho? thuye^`n quye^n so*. phai sa('c ma' ho^`ng
Anh cha('c tra? suo^'t kie^'p na`y kho^ng he^'t
" Anh tho^i vie^'t nghe thu*o*ng .. tu*` dda^y nhe' "
Thu*o*ng
Hoang Phuong :(
Nói là thôi ... mà thôi không có được ...
Còn một nửa .. ai mang đi một nửa ?
Chớm Xuân về thiếu cánh én năm xưa
Còn nỗi nhớ lung linh trong ánh nắng
Nụ hoa đào nghiêng gió phớt .. lâng lâng
Xuân theo nắng .. nắng theo Xuân bừng nở
Sợi tơ vàng rơi giớt hạt nhung thưa
Nắng theo Xuân .. muôn lá hoa thức ngủ
Giấc đông tàn .. khoe áo gấm năm xưa
" Anh ở đó .. đang chờ ai ở đó "
Hoàng Phương
Em ở đây ? hay vẫn còn ở đó ?
Một lần yêu .. thương nhớ đến bao giờ?
Cho những chiều nghiêng gió nắng long lanh
Tim nghẹn đắng đôi môi buồn khô lạnh
Em có biết ? nửa hồn anh chát đắng
Nửa hồn kia .. còm cõi chốn xa xăm
Đừng nghe em .. thả tình anh theo gió
Cho lụi tàn những luyến nhớ trinh khôi
Hoàng Phương
Anh theo gió .. hương đất trời rộng mở
Mang ngày xuân quàng vai nhé .. tình nồng !
Cả một miền hoa nắng ấm mênh mông
Như hạt nhỏ tim anh .. nồng nỗi nhớ
Anh theo suối hồn thơ .. mềm như lụa
Trải khắp miền tơ bạc tựa trăng thanh
Vằng vặc trong giọt sương ấp đầu cành
Ôm giấc ngủ trong lành muôn lá mới
" Anh trở giấc theo lá hoa nguồn cội
Cả một mùa xuân ấy lớn trong anh "
Hoàng Phương
Hỏi em nắng ở nơi đâu ?
Hỏi ai mây nhỏ lệ sầu thành mưa ?
Thương ơi nhớ mấy cho vừa
Đếm thời gian úa vần thơ bẽ bàng
Gom chiều nay nhé hồn hoang
Đọng them giọt lệ ngập tràn mi yêu
Yêu .. yêu lắm .. giọt mĩ miều
Chờ anh thương nhé .. cô liêu anh đắp cầu
Hoàng Phương
Tiễn mùa trên phiến lá
Vẫy ai những ngày qua
Bụi đường ai gửi gió
Nặng thương mãi quê nhà
Ngày xuân chau chuốt nắng
Trên cánh hoa , lộc non
Đường xa ai trống vắng
Cảm thương những lối mòn
Hoàng Phương
lâu lắm rồi ko vào DM, vào đọc lại thơ của LV mà buồn rười rượi ah
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Không gia vị, không bỏ đường
Nhưng nêm chút cảm xúc
Sôi trào
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Những vui buồn đau đớn gác lại bên
Để lửa nho nhỏ
Rồi thưởng thức
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Ko thổ lộ, không khoa trương
Để đôi khi trong cô tịch
Mình tôi nếm
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Như hương lan bay xa mười dặm dù trời lặng gió
Thẩm thấu, cho và gửi lại
Thanh thoát
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Không dục vọng, không vật chất nhưng đường dài
Lo khi trái tình yêu chín
Nơi tôi sẽ rộn ràng
Hi Mrboom ! cảm ơn đã ghé thăm .. mà nè mình Phương buồn đủ gòi đừng có buồn lây nhe ..
Vắng em gió lạnh .. lá im tờ
Ngày qua vội vã cảnh xác xơ
Mây buồn nghiêng dốc bờ sương phủ
Sông uốn lượn quanh .. bến vắng chờ
Hoàng Phương
Wow đọc thơ Phương buồn wà.......khóc được
Mà Phương nói Phương người lớn cho jen gọi anh hay Phương wynh được hông???????
Đếm những vì sao chín mọng ơi ...
Sao gió thầm vương thoảng hương nhài ?
Sao nước giòng sông dâng ngập bến ?
Sao lòng đêm rộng .. đến muôn nơi ?
Tình của hạ phơi chỉ gọi mời
Nắng vàng .. trăng bạc .. ánh sao nơi
Tóc huyền em .. cảm thương bởi gió
Đong đầy trời .. ánh mắt em vui
" Chúc em một mùa hạ thật ấm áp .. vui tươi "
Hoàng Phương
Anh hỏi gió .. nắng trời ôm nỗi nhớ
Anh hỏi mây .. mưa gieo hạt lưa thưa
Anh hỏi em ở trong gió mây trời
Lời tình ái bao năm anh nhắn gửi
Ở nơi đó chắc phồn hoa thịnh vượng
Gót trang đài .. em hái gặt tình thương
Ở nơi đó gió với mây cùng tuổi ?
Cho tháng ngày .. tiễn hạt nhớ buông trôi .. !
Hoàng Phương ..
sorry lúc này ko họa thơ Phương đc, đợi Boom 2 tuần nữa rùi a e mình họa thơ như trước ha Phương, thơ Phương vẫn buồn, tiếc là ko còn tico và bachy vào xem nữa, bùn.........
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Không gia vị, không bỏ đường
Nhưng nêm chút cảm xúc
Sôi trào
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Những vui buồn đau đớn gác lại bên
Để lửa nho nhỏ
Rồi thưởng thức
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Ko thổ lộ, không khoa trương
Để đôi khi trong cô tịch
Mình tôi nếm
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Như hương lan bay xa mười dặm dù trời lặng gió
Thẩm thấu, cho và gửi lại
Thanh thoát
Tôi nấu tình yêu thành món canh
Không dục vọng, không vật chất nhưng đường dài
Lo khi trái tình yêu chín
Nơi tôi sẽ rộn ràng
Thanks Mr Boom nhiều ..
Thềm phố vắng .. tìm bước chân thầm lặng
Tà áo bay .. theo bước nhỏ thơ ngây
In đậm màu lưu luyến bóng hàng cây
Vừa xanh nhú những trồi non huyền cảm
Nghiêng nghiêng với .. dải hạ phơi trầm nắng
Từng đọt buồn tơ nắng dệt hương thơ
Chạm áo em ... màu nhung nhớ đợi chờ
Nghe ấm áp một ngày xưa còn đó
Em có nhớ .. màu phượng hoa rực rỡ ?
Nón em mang giòng thơ buổi chia tay
Tình hạ phơi như con nước tràn đầy
Cơn mưa nhớ .. chợt giăng bay phố vắng
Từng giọt nhỏ .. đầy vơi trong thầm lặng
Đôi tay gầy anh hứng .. mặn .. đắng cay
Gió cuốn trôi giọt thương tuổi thơ ngây
Giọt thương nhớ chợt nồng cay khoé mắt
Hoàng Phương
Có những ngày dài tưởng chừng như vô tận
Có những nỗi buồn thăm thẳm đáy tâm tư
Anh mang những nỗi niềm hoang vắng ấy
Vào lời thơ .. ý niệm nhỏ .. nàng thơ
Hoàng Phương
Anh mở cửa hồn này đón em nhé !
Bước trang đài anh trải lá thu bay
Níu mây trời choàng vai áo nồng say
Du ý nhớ từng sợi mềm suối tóc
Anh hôn nhé đôi bàn tay ngà ngọc
Đã bao lần ve vuốt giấc mơ anh
Bồng bềnh trôi giòng thơ ý ngọt lành
Anh yêu lắm thương ơi ! người tình mộng
Anh gửi nhé lời thương .. chiều gió lộng
Cho nắng trời ngơ ngẩn áo em bay
Anh gửi nhé nụ hôn thầm đắm đuối
Lên môi duyên e thẹn mãi .. nụ cười
Hoàng Phương
Mang triền nắng dệt trên khoảng trơì đông
Một áng nhớ mênh mang ngươì tình mộng
Mang cánh lá thu bay chiêù gió lộng
Dệt trong anh một ý niệm đong đầy
" Biết bao giờ khi lá úa thu sang ?
Anh gom hết .. những điêù em ước muốn "
Hoàng Phương