Ánh Sáng Siêu Thế Giới
Ngày 25-4-1987
Peng Hu
Hôm nay , Sư Phụ cũng nói về Pháp Môn Quán Âm nhưng hơi khác với những gì Sư Phụ đã nói từ hôm qua ; hôm nay Sư Phụ nói về ánh sáng của âm thanh . Lúc nãy chúng ta hát bài ca tụng A Di Đà , Phật A Di Đà tiếng Phạn là AMITABHA , và cũng có nghĩa là Vô Lượng Quang . Cái Vô Lượng quang này từ đâu ra ? Nó cũng từ cái âm thanh này ra . Do cái âm thanh vi tế biến ra thành ánh sáng , đối với chúng ta mà nói , ánh sáng cũng rất quan trọng . Hôm nay nói đến cái ánh sáng , nó cũng rất quan trọng , điểm này chắc quí vị cũng đã biết rồi .
Không có đèn chúng ta không thể sinh hoạt , không có mặt trời chúng ta không thể tồn tại , không thể trồng trọt , vitamin D không đủ , trẻ thơ không thể trưởng thành ... cho dù ban đêm thì cũng nên có mặt trăng . Ngày xưa , cổ nhân dùng đèn dầu , thời nay chúng ta dùng đèn điện . Vì sao hôm qua nói đến âm thanh và ánh sáng ? Vì sao giữa âm thanh và ánh sáng có quan hệ với nhau , muốn tu Pháp Môn Quán Âm thì phải thì phải tu pháp môn Quán Ánh Sáng . Từ xưa đến nay , bất cứ tôn giáo nào , minh sư nào cũng đều nhấn mạnh vào cái "Ánh Sáng" . Hôm nay Sư Phụ nói về "Ánh Sáng" để cho quí vị rõ ràng minh bạch .
Bất cứ bậc đại tu hành nào cũng đều nói đến ánh sáng . Chữ "Ngô." có hàm ý "Minh" . Minh gồm có chữ Nhật và chữ Nguyệt , ý của nó là sáng sủa , không có ánh sáng làm sao có thể khai ngộ ? Cho nên khai ngộ hàm ý là có ánh sáng , thấy được ánh sáng , tự mình phát minh ra ánh sáng , hoặc là mình tiếp nosi được với ánh sáng này . Ánh sáng đèn cũng rất quan trọng , hôm qua Sư Phụ có nói đứa nhỏ đang khóc mà nghe được tiếng lục lạc là nín ngay . Có lúc trẻ thơ khóc là tại mình tắc đèn , 1 mình nằm trong bóng tối nó sẽ sợ hãi và khi bật đèn lên thì nó không còn sợ nữa , hoặc là cho nó xem đồ chơi có màu sắc tươi sáng , nhiều màu sắc lấp lánh , rực rỡ và khi đứa bé nhìn thấy thì liền ngưng khóc .
Cho nên ánh sáng và âm thanh đối với chúng ta khởi từ lúc nhỏ đã quan trọng lắm rồi . Tại sao ? Vì đứa bé lúc còn trong bụng mẹ , đứa bé đã có quan hệ với ánh sáng , cái ánh sáng này đã nuôi lớn nó . Ánh sáng và âm thanh cũng là 1 thứ nhưng chỉ khác nhau ở phẩm chất mà thôi .
Ví dụ như nước và nước đá hay là nước và không khí . Trong không khí có H2O , nước cũng như vậy nhưng nước không phải là không khí ; không khí cũng không phải là nước nhưng chúng ta đều cần 2 thứ đó , chúng ta cần có không khí đề thở , chúng ta cần nước để uống , để nấu ăn , để tắm , nước còn có rất nhiều công dụng cho nên chúng ta đều cần 2 thứ đó . Thành phần của 2 thứ đều là sự kết hợp của khinh khí và dưỡng khí nhưng nước không phải là không khí và không khí cũng không phải là nước . Lúc chúng ta khát nước , chúng ta cũng không thể uống không khí . Lúc thở chúng ta cũng không thể bằng nước , tuy rằng khi chúng ta bơi lội cũng tiếp xúc với H2O nhưng chúng ta cũng cần có dưỡng khí , cần hít thở , nếu không thì chỉ trong thời gian ngắn , chúng ta sẽ bị chết ngộp .
Trong thế giới này , cho dù có dễ chịu đến đâu , có thanh nhàn đến đâu , tối đa chúng ta cũng chỉ có 100 năm mà thôi , huống chi đời sống chỉ là "khổ nhiều vui ít" không có gì là tốt đẹp . Nhưng có nhiều người cất nhà kiên cố là lớn lao , bên trong được trang trí rất hoa lệ , như để chuẩn bị vĩnh viễn ở trong đó , rốt cuộc cũng không có thời gian để ở , người có trường thọ phú quí đến đâu , tối đa cũng chỉ có thể ở 100 năm , rất dáng tiếc ! Cung điện trong người chúng ta rất đẹp đẽ , rất kiên cố , có rất nhiều đồ tốt nhưng chúng ta lại không biết hưởng thụ mà lại chạy đuổi theo đời sống vô thường ở bên ngoài . thật là đáng tiếc .
Ánh sáng và Âm thanh đối với chúng ta rất quan trọng , không có ánh sáng chúng ta không thể sanh tồn , không có mặt trời thế giới này không thể nào tồn tại , chúng ta đều biết điều này . Ngay cả đứa nhỏ cũng rất ưa thích mặt trời , cũng rất ưa thích nững đồ vật trong sáng . Cho nên sau khi đứa nhỏ ra đời , nếu có người đến thăm nó , ăn mặc càng sáng lạng , màu sắc càng rực rỡ , đứa nhỏ càng thích nhìn , có phải như vậy không ? Quí vị có con bé tức nhiên biết được , bởi vì Sư Phị quan sát kết quả , và nhận thấy tất cả các đồ chơi của trẻ thơ cũng đều có màu sắc tươi sáng và rực rỡ . Người lớn không bao giờ cho chúng nó các đồ chơi có màu sắc u tối là vì trẻ thơ đều không thích màu sắc u tối và chúng đều ưa thích những thứ đồ chơi có màu sắc tươi sáng lòa loẹt .
Bởi vì sao ? Vì khi đứa bé còn trong bụng mẹ , nó đã tiếp được với loại ánh sáng này . Tuy không ăn gì nhưng nó lớn rất mau , bởi vì đứa bé được cái "Ánh Sáng" này và cái "Âm Thanh" này trưởng dưỡng nó . Nhưng khi nó mới ra đời liền mất đi cái liên hệ với ánh sáng , nếu như quí vị đọc qua quyển "Thai Tạng Kinh" thì sẽ rõ . Trong đó có nói , đứa nhỏ trong bào thai trước khi ra đời , linh hồn của nó đang du ngoạn trong 1 khoãng không gian và thời gian nào đó , và sau cùng thấy được 1 nơi nào đó có ánh sáng , mới chạy vào khoảng ánh sáng đó , và 1 khi đã vào rồi thì thần thức nó nhập vào thai nhi .