Page 3 of 7 FirstFirst 1234567 LastLast
Results 41 to 60 of 130

Thread: CẢM ỨNG THẦN KỲ

  1. #41
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Thuốc Bắc Ðược Chuẩn Bị Hoàn Hảo

    Hoàng sư tỷ kể , Trung Hoa Lục Ðịa
    Sứ Giả Quán Âm ghi chép


    Một buổi sáng vào trung tuần tháng 3 năm 2001 , sau khi Hoàng sư tỷ chuẩn bị điểm tâm cho gia đình , chị bắt đầu nấu thuốc bắc theo toa bác sĩ cho một người đồng tu đang nằm bệnh viện . Khi tới giờ đi làm , chị vội vã ra khỏi nhà quên không tắt bếp ga nồi thuốc . Khi đi làm về chị mới biết là bếp ga chưa tắt lửa . Chị nghĩ bụng : "Ồ tệ quá ! Thuốc chắc cháy hết rồi." Chị vội vàng tắt lửa rồi mở vung ra . Nhưng một phép lạ xảy ra : thuốc không cháy mà lại còn vừa đúng lượng mặc dầu đã đun trên bếp từ 7 giờ rưỡi sáng tới 4 giờ rưỡi chiều . Thật là mầu nhiệm ! Nếu không có sự can thiệp chu đáo của Sư Phụ thì chuyện này đã trở thành đại họa ! Lực lượng Sư Phụ thật là vô sở bất tại !

    Ðưa Mẹ Về Nhà

    Trang sư tỷ kể , Trung Hoa Lục Ðịa
    Sứ giả Quán Âm ghi chép


    Vào trung tuần tháng giêng năm 1998 , bà mẹ 80 tuổi của Trang sư tỷ đi học thiền Phương Tiện tại một nơi xa nhà . Khi bà học xong , lên xe buýt về nhà thì trời đã hơn 7 giờ tối . Xuống xe bà vẫn còn phải đi bộ một quãng xa , nhưng không biết rõ hướng nào . Trời ban đêm lạnh và tối , một thân một mình trên con đường trơn trượt . Trong khi đang lo lắng , bỗng nhiên một giọng nói êm ái vẳng lên : "Niệm danh hiệu Phật !" Cảm thấy vững dạ , bà nghĩ : "Ðúng rồi ! Sư Phụ mới dạy mình pháp Phương Tiện hôm nay . Sao không cầu Sư Phụ ?" Thế là mẹ của Trang sư tỷ bắt đầu niệm danh Sư Phụ .

    Vài phút sau , một anh chàng trẻ tuổi đi ngang , vỗ vai bà nói : "Cụ bà , trời đã tối , cụ làm gì ngoài này vậy ?" Bà nhìn cậu trai , nghĩ người này trông quen quá . Rồi bà cho biết nỗi khó khăn bà đang gặp phải . Chàng trai đáp : "Ðể cháu đưa cụ về ! Hồi trước cháu ở trong làng của cụ , nhưng cách đây vài năm dọn sang tỉnh nhỏ này . Mới vừa rồi cháu ở trong nhà thấy chán quá nên ra đây đi dạo . Bởi vậy cháu mới gặp cụ ở đây." Rồi cậu trai đưa bà về nhà . Gia đình bà rất cám ơn sự giúp đỡ của anh . Mẹ của Trang sư tỷ nói : "Chính Sư Phụ đã đưa cậu đó đến để dẫn mẹ về nhà".


    Ân Sủng Minh Sư - Vui Sống Lại

    Hoàng sư huynh kể , Trung Hoa Lục Ðịa
    Sứ Giả Quán Âm ghi chép


    Vài năm trước , khi được biết giáo lý Sư Phụ chưa đến 40 ngày , Hoàng sư huynh bị tai nạn ngã xuống đất từ trên cao năm thước khi đang đi giao một món hàng . Bác sĩ cho biết đốt xương sống thứ hai ở lưng dưới của anh bị gãy và mắt cá chân bên trái bị trật khớp . Bác sĩ lập tức băng bột mắt cá chân và cho toa thuốc uống lành xương . Nhưng Hoàng sư huynh hơi ngại vì thuốc này có thành phần động vật . Anh suy nghĩ thật lâu , rồi cuối cùng quyết định không uống thuốc , vì việc này sẽ đình hoãn việc thọ Tâm Ấn của anh . Thôi đành để tất cả vào trong tay Sư Phụ .

    Nhiều đồng tu và chuẩn đồng tu rất vui mừng cảm động về quyết định của anh . Ai nấy hoàn toàn ủng hộ vì tất cả đều tin rằng lực lượng Sư Phụ còn hiệu nghiệm mạnh hơn là thuốc . Ðồng tu bày tỏ sự quan tâm và khuyến khích qua hành động . Một số đem băng thâu âm của Sư Phụ để anh nghe , một số ở lại bệnh viện bầu bạn , chăm sóc anh , trong khi một số khác nấu thức ăn chay cho anh . Hoàng sư huynh phải nằm liệt giường , vùng xương sống lưng dưới bị tê và các khớp xương co thắt dữ dội . Tuy nhiên , khi y tá cho thuốc , anh bỏ lén vào bao . Băng Sư Phụ luôn luôn mở lên ở cạnh giường , và anh niệm danh Sư Phụ nhiều lần , cầu nguyện cho có sức mạnh để vượt qua những cơn đau .

    Với sự giúp đỡ của nhiều đồng tu và đặc biệt là lực gia trì của Sư Phụ , trong vòng một tuần lễ Hoàng sư huynh đã lấy lại được cảm giác nơi lưng dưới , thậm chí còn ngồi dậy được . Nửa tháng sau , anh có thể chống gậy đi phòng tắm ! Và hơn một tháng sau , anh xuất viện . Hoàng sư huynh hiểu rõ ràng đây là ân sủng của Sư Phụ đã cho anh sống lại . Anh vô cùng cảm tạ .


    Gia Ðình Ðồng Tu
    Thể Nghiệm Sự Can Thiệp Thiêng Liêng Của Sư Phụ


    Do sư tỷ đồng tu Aimee Blossom Fanton ,
    Byron Bay/Northern Rivers , Úc Châu
    (Nguyên văn tiếng Anh)


    Vài tuần trước khi em gái tôi sắp sanh đứa con thứ ba , bác sĩ khám bệnh cho biết cô sẽ bị trở ngại sanh đẻ và tức khắc cho cô nhập viện . May mắn thay , đứa bé ra đời vui vẻ , khỏe mạnh , nhưng trong một tình trạng bất thường . Khi sanh chất lỏng bào thai chảy ra rất nhiều . Một hiện tượng thường xảy ra khi hài nhi có dị tật hoặc trong trường hợp bị sản kinh (eclampsia - tình trạng áp suất huyết của người mẹ lên cao đến nỗi máu độc chảy vào thân thể đứa con). Tuy nhiên , cả hai chứng bệnh này không xuất hiện , và bác sĩ rất ngạc nhiên .

    Em bé sinh ra rất khỏe mạnh , chỉ có một ngón tay bị tật . Vì vậy bác sĩ nghi ngờ có sự thay đổi trong nhiễm sắc thể (chromosome) và não bộ bị hư . Tuy nhiên , những cuộc thử nghiệm vẫn không cho thấy một dấu hiệu nào là biến chứng . Em gái tôi sau đó cho biết trong thời gian mang thai , cô cảm thấy một nỗi lo sợ lạ thường rằng em bé sanh ra sẽ bị dị tật . Về sau chúng tôi khám phá ra rằng nhà cô ở trong vùng có từ điện độc hại , với nhiều nguy cơ , một trong số nguy cơ là bệnh dị tật trong trẻ sơ sinh . Ba trong số bảy trẻ sơ sinh trong những gia đình láng giềng ra đời thời gian gần đây mang dị tật .

    Một tuần trước khi đứa bé ra đời , tôi nằm mơ thấy hài nhi trầm mình trong nước với thân mình không trọn vẹn . Sau khi tỉnh dậy , một cảm giác đau khổ , thất vọng xâm chiếm hồn tôi hơn bao giờ hết , khi hình ảnh rõ rệt trong mơ đè nặng tâm tôi suốt ngày hôm ấy . Tối hôm sau tôi có một giấc mơ khác , nhưng lần này đứa bé có đầy đủ toàn thân và cơn ác mộng kia không còn nữa ; trong khoảnh khắc tôi cảm nhận được tình thương của Sư Phụ .

    Tôi cảm thấy ân sủng và lòng từ ái của Sư Phụ đã cứu đứa con của em tôi khỏi một cuộc đời với thân hình dị tật . Qua giấc mơ ấy , Ngài đã cho tôi thể nghiệm một chút đau khổ mà thôi , một phần rất nhỏ của tất cả những gì mà lẽ ra chúng tôi phải gánh . Xin cám ơn Sư Phụ đã làm giảm nghiệp chướng cho những người thân trong gia đình tôi . Quả thật , nếu chúng ta bằng lòng , Sư Phụ luôn luôn chăm sóc , lấy nghiệp chướng cho chúng ta , giang rộng tình thương và lòng từ bi tới luôn cả những người chúng ta yêu mến . Tình thương của Ngài tạo nên một bức tường an toàn , đầy ân sủng . Ngài đã thăng hoa cuộc đời tôi , và tôi vô cùng biết ơn sự trông nom bảo vệ không ngừng nghỉ của Ngài !


    Cuộc Bế Quan Âu Châu
    Gợi Nhớ Sự Bảo Vệ Của Sư Phụ Khi Còn Nhỏ


    Ðồng tu Wonwilai Rakkandee , Munich , Ðức Quốc
    (Nguyên văn tiếng Ðức)


    Vì cuộc hội thoại viễn thông với Sư Phụ trong kỳ bế quan tại nước Hung Gia Lợi , Âu Châu mà tháng 8 , 2002 đã trở thành những ngày khó quên trong cuộc đời tôi . Sau buổi hội đàm , những thể nghiệm xảy ra giữa tôi với Sư Phụ trong thời thơ ấu trở về .

    Ngay khi Sư Phụ xuất hiện trên màn ảnh , bầu không khí trong phòng họp chan chứa tình thương và sức gia trì , và tôi ngập tràn sung sướng trong suốt thời gian đó . Lần đầu tiên được nói chuyện trực tiếp với Sư Phụ , tôi may mắn vô cùng . Tim tôi hồi hộp , lòng tôi cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết . Hai ngày sau , tâm tôi vẫn còn hát ca sung sướng .

    Trong lúc ngồi thiền hôm ấy , sau cuộc hội thoại viễn thông , nhiều kỷ niệm và những phiêu lưu thời thơ ấu trở về . Tôi nhớ lại hồi nhỏ đời tôi khổ cực , lên bảy tuổi đã chân trần chạy trên đường phố dưới sức nóng của mặt trời ở Thái Lan để nhặt túi ny-lông , chai lọ , kim loại , giấy carton đem bán . Tôi đóng góp tài chánh cho gia đình bằng cách đó . Không bao nhiêu nhưng nó giúp tôi yên ổn , bởi vì họ không thật sự là gia đình của tôi .

    Tôi thường hay trốn trong góc , khóc ròng tự hỏi : "Tại sao tôi không có cha mẹ ? Sao không ai thương tôi ? Sao không ai muốn tôi ? Sao tôi bị bỏ lại một mình ? Gia đình tôi đâu ? Tình thương là gì ? Thượng Ðế là gì ? Tại sao tôi lại ở đây ?" Tôi có hàng ngàn những câu hỏi như vậy .

    Nhưng tối về , khi tôi đi ngủ , Phật Thích Ca Mâu Ni , Thiên Thần Bồ Tát , hay Phật Di Lạc thường đưa tôi tới một thế giới khác rất đẹp , và tôi cười vui sung sướng . Nơi đó tôi cảm thấy một tình thương vô cùng sâu đậm . Ðôi khi các vị Phật không tới , các vị Bồ Tát không lại rước tôi , thì có rồng . Những con rồng đặt tôi lên lưng rồi cùng nhau chúng tôi bay chu du khắp mọi nơi . Những thể nghiệm này khiến tôi vô cùng sung sướng , và giấc ngủ đã trở thành nơi cho tôi tạm lánh cuộc đời , khỏi những đau khổ trần gian .

    Khi tôi làm chuyện xấu , một mặt trời lạ chiếu sáng ban đêm trong giấc mộng . Mặt trời sáng quá , tôi không nhìn thẳng được . Khi ban ngày không vui , và tôi khóc trong tuyệt vọng , mặt trời lại hiện đến với tôi . Từ khi còn rất nhỏ , thời gian mà tôi có thể nhớ được , mặt trời đã làm bạn với tôi , và các chư Phật , Bồ Tát , những con rồng nhỏ dễ thương luôn luôn ở bên cạnh mặt trời . Khi tôi không hạnh phúc , cần giúp đỡ hoặc bị nguy hiểm tới tánh mạng (tôi suýt chết năm lần), họ luôn luôn có đó .

    Khi tôi 24 tuổi , ba vị tử thần tới gặp mỗi đêm trong gần một tháng . Thời gian này tôi không ngủ được bởi vì mỗi lần ráng ngủ , họ đều tới kéo hồn tôi ra khỏi xác . Lúc đó tôi luôn luôn niệm Phật danh , và họ thả tôi liền lập tức . Nhưng khi tôi vừa đi vào giấc ngủ thì họ lại tới nữa .

    Sau khoảng chừng một tháng thì tôi bỏ cuộc , không chống chọi được nữa , nhưng lúc đó một vị thầy Ấn Ðộ giáo hiện ra trong giấc mộng . Ngài đưa tôi tới một ngôi nhà treo đầy hình của các vị thần hộ mạng Trung Hoa . Tất cả trông rất hùng vĩ giống như đang sống vậy . Vị thầy Ấn Ðộ giáo đặt tấm vải trắng trên sàn rồi bảo tôi nằm lên đó . Khi tôi đang nằm trên miếng vải thì Ngài biến thành một người đàn bà phát ra hào quang trắng , nhưng tôi không biết vị đó là ai . Ngài đặt mình lên người tôi , rồi che tấm vải trắng lên cả hai người . Sau đó tất cả tử thần và ma quỷ đều biến mất . Bên Thái Lan , đây là dấu hiệu đời người được kéo dài .

    Mấy tháng sau , tôi nhận được một quyển sách biếu cũ của Sư Phụ , nghĩ bụng : "Trời ơi ! Một vị Minh Sư đắc đạo ! Người này còn sống không ?" Rồi tôi viết thư về Formosa và nhận được số điện thoại của liên lạc viên trong vùng . Sau đó tôi gọi cho liên lạc viên và không bao lâu , khi tới thăm Trung Tâm Dusseldorf , tôi xin học thiền Phương Tiện .

    Trong thời gian tu pháp Phương Tiện , tôi được sự gia trì vô biên của Sư Phụ và nhiều thể nghiệm . Tôi đã có thể nghe được Âm Thanh và cảm thấy Sư Phụ Thanh Hải ở bên tôi từng phút giây . Sáu tháng sau , tôi được truyền Tâm Ấn . Khoảng thời gian chờ đợi dài đăng đẳng , cuối cùng , sau khi thọ pháp tôi mới hiểu mặt trời lạ lùng kia và những vị chung quanh đó là ai hay là gì . Ðó chính là Sư Phụ yêu quý của tôi .

    Tôi muốn khóc mỗi khi nghĩ tới Sư Phụ luôn luôn chăm sóc cho tôi từ khi sinh ra đời và ngay cả trước đó nữa , bởi vì mẹ tôi đã dùng nhiều cách để phá thai . Sư Phụ kéo tôi ra khỏi những ảnh hưởng không tốt đang muốn phá hại đời tôi và về sau muốn ngăn cản không cho tôi thọ pháp . Tôi biết Sư Phụ đã phải trải qua những gì để tôi được truyền Tâm Ấn , và để rồi cuối cùng đến bến bờ giải thoá t. Ðầu tiên trong đời tôi biết thế nào là niềm vui , hạnh phúc và tình thương .

    Con không biết làm sao cám ơn Sư Phụ ; không lời lẽ nào tả xiết nỗi niềm biết ơn của con đối với Ngài ; chỉ xin tặng Ngài một bài thơ với những hàng chữ khô khan . Nhưng con mong Sư Phụ hiểu lòng con đối với Ngài , bởi vì Sư Phụ và con là "hai chị em sinh đôi" như Ngài đã nói trong một bài thơ .

    Vì Có Ngài

    Tình trong con chan chứa ... vì có Ngài tin tưởng ,
    Tính lãng mạn trổ hương ... vì có Ngài thương ,
    Ngày đẹp và đêm về ngon giấc vì có Ngài để mắt
    Thiên đàng là đây ... vì có Ngài ở cạnh
    Còn ước mơ chi ... vì con mãi bên Ngài .
    Nhưng nếu bên con không còn Mẹ
    Sức lụn tàn như cá cạn bờ khô
    Con sẽ chết trong nỗi buồn lo sợ
    Hào quang tàn trong bóng tối hư vô .
    Không có Ngài , đời bơ vơ lạc lõng .
    Dựa nơi nao , nếu thiếu Mẹ từ bi ?
    Về chốn nao , nếu vắng Người chỉ dẫn ?
    Nghỉ nơi nao , nếu chẳng có tình Mẹ ?

    Trong Ngài , con tìm ra nguồn cội
    Trong Mẹ Hiền , con tìm thấy bình an
    Trong ánh Sáng , con tìm lại huy hoàng
    Trong tim Ngài , con được thương , chấp nhận
    Và trong Ngài , con được ngự luôn luôn .

    Vì Ngài là Hào Quang
    Vì Ngài là ánh Ðạo
    Vì Ngài là Dấu Hiệu
    Vì Ngài là Toàn Mỹ
    Vì Ngài là Vô Thượng.

    Ðấng tối cao vĩ đại
    Phật Tổ toàn năng
    Nữ Hoàng của Vũ Trụ.
    Vì có Ngài , muôn loài tỉnh mộng
    Trong Thiên Cung , trong Ðóa Sen Hồng .



    139

  2. #42
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Ðược tu hành dưới sự hướng đạo của Sư Phụ là một phước báu lớn lao vô cùng mà chúng ta chỉ diễm phúc có được trong biết bao nhiêu kiếp . Nếu quan sát cẩn thận và nhận xét kỹ càng những gì xảy ra trong đời sống , chúng ta chắc chắn sẽ thấy những mầu nhiệm của tình thương xảy ra đầy dẫy . Dưới đây là một câu chuyện có thật mới xảy ra chứng thực cho tình thương bao la vô điều kiện của Sư Phụ .

    Ngày ấy vào thu tại một vùng về phía bắc Vạn Lý Trường Thành bên Trung Quốc . Trời trong , mây trắng , gió hiu hiu là lúc đi chơi xa lý tưởng . Một vài đồng tu chúng tôi quyết định đi thưởng ngoạn tại một vùng danh lam thắng cảnh nổi tiếng . Vì cư ngụ ở những đô thị khác nhau nên chúng tôi bàn hẹn gặp tại một tỉnh lỵ gần đó , rồi cùng đi tới địa điểm du lịch . Trên xe buýt tới tỉnh lỵ này , viên tài xế phải lái vòng vo trên những đoạn đường núi cao khúc khuỷu , một phần của cảnh trí nên thơ . Tôi muốn tận hưởng phong cảnh thiên nhiên , nhưng không được bao lâu sau khi ngồi trong xe thì tôi nhập định . Chìm đắm trong tình thương thiêng liêng của Sư Phụ , lòng tôi hoàn toàn tĩnh lặng , và thế giới ngoài kia dường như không hiện hữu .

    Khi lên đến đỉnh núi , viên tài xế phải quẹo gắt , và xe buýt hơi nghiêng ngả . Lúc đó tôi thấy một ni cô mặc đồ cà sa màu nâu quen thuộc , đầu đội nón tre , đi bộ một bên xe buýt . Tôi bỗng cảm thấy hồi hộp vì xe đang chạy sát vực , không còn chỗ cho khách bộ hành . Vài giây sau , tôi chợt nhận ra đó chỉ là một thể nghiệm qua mắt trí huệ của tôi . Bỗng nhiên một cảm giác yếu đuối , mất mát xâm chiếm hồn tôi ; tôi cầu Sư Phụ : nếu cần , xin Ngài hãy hướng dẫn tôi tới vị ni cô này .

    Khi đến tỉnh lỵ đã hẹn , tôi không buồn đi gặp đồng tu nữa . Trời bắt đầu mưa lất phất nhưng không có gió nên tôi quyết định đi về phía những rặng núi một mình . Bầu trời ảm đạm nhưng lòng tôi rực sáng , dòng âm lưu ấm áp truyền khắp châu thân . Tôi quyết định bắt đầu một chuyến đi bộ dài mười cây số từ tỉnh lỵ này tới rặng núi kia . Dưới cơn mưa khi lất phất , khi nặng hột , tôi tản bộ trên con đường làng tĩnh mịch , trong lòng vô cùng phúc lạc không ngôn ngữ nào tả nổi . Thật là một thể nghiệm tuyệt vời !

    Sau khi mạo hiểm sâu trong những khu vực núi non , tôi ở qua đêm tại nhà của một sư huynh , âm thầm hưởng thụ sự gia trì của Sư Phụ , lẳng lặng không tiếp xúc với những anh em đồng tu khác cho tới sáng hôm sau . Lúc đó tôi hoàn toàn quên hẳn vị ni cô mà tôi đã thấy ! Không bao lâu sau các đồng tu tới nơi , rồi chúng tôi bắt đầu lên đường tới địa điểm du lịch như đã tính .

    Thiếu những sự ngẫu nhiên thì đã không có chuyện ; tuy nhiên , sự an bày của Sư Phụ luôn luôn là toàn thiện , toàn mỹ . Khi chúng tôi tới một hẻm núi dẫn đến chỗ xem phong cảnh , một sư tỷ bỗng lên tiếng : "Chúng ta hãy đi bộ vào ngôi làng kia bên chân núi ! Nơi đó có một ngôi chùa cổ và nhỏ . Nghe nói một người chị họ của tôi xuất gia ở đấy". Nghe vậy chúng tôi cùng đến ngôi chùa đó .

    Dân chúng tại đây nói rằng vị xuất gia này kỳ lạ lắm . Bà đóng cửa chùa cả ba năm nay , gần như không còn tiếp xúc với thế giới bên ngoài nữa . Thế rồi chúng tôi gõ cửa chùa nhiều lần và đợi thật lâu , nhưng không một tiếng động , không một bóng người . Chúng tôi bèn đi bọc tới một cái cửa dẫn vào sân sau , nhưng vẫn không một tiếng trả lời dù vị sư tỷ này gọi nhiều lần . Mãi đến khi sư tỷ gọi tên tục của người chị họ mình , một ni cô vóc dáng cao mới xuất hiện . Nhìn ni cô tôi giựt mình , bởi vì đây chính là người tôi đã thấy qua mắt trí huệ ngày hôm trước ! Thậm chí ni cô còn đội chiếc nón tre quen thuộc ấy !

    Trong lúc các đồng tu đang nói chuyện , thảo luận với cô về những đề tài tâm linh , ni cô chẳng những không chịu nghe mà còn khước từ những lời khuyên của họ , không nể lòng người em họ của cô . Chúng tôi lắc đầu thất vọng khi cô cho biết nhiều người cũng muốn biến đổi cô , nhưng cô không lay chuyển . Cô tin rằng "tâm lành là Ðạo", con đường tu hành không cần phải lệ thuộc vào một pháp thiền nào cả . Tuy nhiên , tôi tin tưởng thể nghiệm mà Sư Phụ cho tôi hôm trước ắt phải mang một ý nghĩa gì đó , cho nên tôi nhất định không bỏ cuộc . Trong khi các sư tỷ đang nói chuyện với cô thì tôi tiếp tục niệm danh Năm Vị và cầu Sư Phụ . Cùng lúc đó tôi nhận thấy sân chùa cỏ dại mọc cao và những mảnh khăn màu vàng được treo trên bốn góc tường trong sân để đuổi tà ma . Trực giác cho tôi biết ni cô này đang sống trong đau khổ và phải chịu nhiều bất công của cuộc đời .

    Tôi bèn hỏi cô có muốn nghe ý kiến của chúng tôi về sự xuất gia hay không . Trong tư thế ngồi xếp bằng trên gối , cô gật gù . Sau đó tôi nói một cách tổng quát về quan điểm của tôi rằng : Nếu chúng ta chỉ xa rời thế tục mà không được khai ngộ và không có những quan niệm đúng đắn về tu hành thì đó chỉ khác nhau bề ngoài giữa người xuất gia và tại gia thôi ! Nếu chúng ta vẫn còn phải chống chọi trong lòng , vẫn sống trong đau khổ không chịu tìm con đường giải thoát mà cho sự "bướng bỉnh" đó là "vững tâm" thì đó là một lỗi lầm lớn !

    Nghe vậy , ni cô bật khóc kể cho chúng tôi nghe những buồn bã trong những tháng năm qua . Sau một hôn nhân dối trá , cô bỏ gia đình đi xuất gia , hy vọng tìm thấy sự bình an trong tâm hồn cho quãng đời còn lại . Nhưng là một sư trưởng trong chùa , cô phải dàn xếp công chuyện của chung và phải đương đầu với những khó khăn tài chánh do các buổi lễ trong chùa . Từ từ chùa lâm vào hoàn cảnh cùng cực không một cúng dường nào từ những người tới viếng .

    Nghe cô tâm sự nước mắt nhạt nhòa , chúng tôi không cầm được dòng lệ . Dần dần cô cảm thấy gần gũi , và chúng tôi trở thành như thân quyến trong nhà ngồi bên nhau chia sẻ nỗi niềm . Chúng tôi thấy cô không chăm nom sức khỏe , có vẻ tiều tụy . Chúng tôi bèn cúng dường tất cả tiền bạc mà chúng tôi mang theo , mong sao cô có thể săn sóc sức khỏe và lo cho bản thân nhiều hơn . Với mắt đẫm lệ và số tiền tặng trong tay , cô thú nhận đây là món quà cúng dường nhiều ý nghĩa nhất trong đời cô , vì cô cảm thấy chúng tôi không có một mục đích gì thầm kín .

    Tình thương của Sư Phụ đã làm mủi lòng một con tim lạnh lùng , yếu đuối ; lúc đó ánh mắt cô sáng lên niềm hy vọng . Khi chúng tôi ra về , vị ni cô -- một người dường như lúc nào cũng cô đơn , xa lạ dưới cặp mắt của dân làng -- đã tiễn chúng tôi ra cổng chùa , miệng cười , nói . Chúng tôi đi bộ cùng nhau một cây số trước khi cô miễn cưỡng chia tay .

    Tôi cảm thấy rõ ràng rằng mỗi người trong chúng tôi là một công cụ của Sư Phụ , gửi gấm tình thương Thượng Ðế đến bất cứ ai đang đau khổ qua sự an bày tài tình của Ngài . Tôi vô cùng cảm ơn Sư Phụ đã dạy dỗ tôi qua sự khổ sở của vị ni cô để tôi hiểu , trân quý nhiều hơn những phước báu mình đang có và sống một cuộc đời đầy ý nghĩa . Tất cả đều do sự an bày thiêng liêng , chan chứa tình thương của Sư Phụ . Chính Ngài là người đã cứu độ những kẻ bần cùng !



    140

  3. #43
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Bao nhiêu năm theo Sư Phụ , cuộc đời tôi đã thay đổi rất nhiều , từ buồn phiền , sợ hãi và lo lắng đã đổi thành những nụ cười vui và niềm hạnh phúc mỗi ngày . Trong sinh hoạt hằng ngày , chỉ có vấn đề tâm linh là quan trọng . Ngoài ra , tất cả mọi việc khác cuối cùng đều đã được an bài tốt đẹp .

    Thí dụ như , có lần tôi mang bệnh rất trầm trọng . Cánh tay phải bị tê và đau nhức vô cùng . Tôi phải thường xuyên đi bác sĩ và dùng đủ loại thuốc khác nhau . Nhưng tình trạng vẫn không thuyên giảm chút nào mà ngược lại càng đau nhức khó chịu hơn . Vì vậy tôi quyết định không đi bác sĩ nữa , mà chỉ cầu nguyện Sư Phụ 24 tiếng mỗi ngày . Thời gian này tôi không thiền Quán Âm được , nhưng vẫn tiếp tục tin tưởng và cầu nguyện Sư Phụ giúp đỡ .

    Rồi một hôm tôi có một giấc mơ rất hãi hùng . Trong mơ , cánh tay trái không những cũng bị đau nhức như tay phải mà còn ghê tởm hơn nữa , toàn cánh tay nổi đầy mụt mủ . Những mụt mủ này đều bị đóng vảy . Tôi phải bóc từng cái vảy ra , và khi mỗi cái vảy được cạy ra , tôi không thấy mủ mà thay vào đó lại là một cái đầu thú vật , như là một cái đầu gà , đầu vịt , đầu heo , đầu ếch , nhái hay một cái đầu cua xuất hiện . Thoạt tiên tôi sợ hãi không dám nhìn , nhưng khi nhìn lại thì tôi cảm thấy chúng giống như những con vật bé nhỏ dễ thương .

    Sau đó tôi tỉnh dậy . Nhìn lại đôi tay , tôi thấy tất cả đã trở lại bình thường , thậm chí cánh tay phải cũng không còn đau nhức như trước . Tôi có cảm giác như mình lành bệnh . Nhớ lại trước đây khi chưa trường chay và tu hành , tôi rất thích ăn thịt những con vật này , hầu như không bữa ăn nào là thiếu , cho nên chúng đã đến để đòi tôi trả nghiệp .

    Thật may mắn cho tôi đã được Sư Phụ bảo vệ , và Ngài đã hóa giải nghiệp chướng trong mơ giúp tôi . Nếu không , có lẽ tôi chết mất . Trước đây , tôi đã có những tập tánh này vì không hiểu được luật pháp của vũ trụ , và không biết rằng tất cả các chúng sinh đều có linh hồn và cảm giác như nhau .

    Xin cảm tạ Sư Phụ đã cho con một con đường cứu cánh để đi tìm Chân Lý và đã dạy con biết yêu thương tất cả mọi loài . Dù chỉ là những chúng sinh bé nhỏ nhất , con cũng sẽ hết lòng bảo vệ .



    141
    Last edited by Nhím Hoàng Kim; 03-13-2009 at 05:20 PM.

  4. #44
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ


    Hướng Dẫn Trong Mơ

    Phỏng vấn và tường thuật bởi sư tỷ đồng tu Zhang Yun-Yun
    Ban báo chí Đài Bắc , Formosa


    Trong cuộc Triển Lãm Những Sáng tác Nghệ Thuật Thân Tâm Linh của Thanh Hải Vô Thượng Sư , một lão bà đến hội trường với vẻ hiếu kỳ hiện rõ trên nét mặt . Một sư tỷ đồng tu vui vẻ giới thiệu Bản Tin của Sư Phụ và sách biếu cho bà và lão bà mừng rỡ trả lời : "Tất cả phong cảnh tại đây giống hệt như trong giấc mơ của tôi ; thật là kỳ diệu ! Một thời gian lâu về trước , trong mơ tôi thấy hiện rõ một phụ nữ trẻ đang đứng gần chợ và nói với tôi : "Bà phải ăn chay !" Sau đó , tôi tôi từ từ chuyển sang ăn chay . Tôi rất nhớ mẹ tôi , đã qua đời bốn năm trước . Bà trường chay và suốt đời lễ Phật . Tôi cũng muốn tìm hiểu Phật giáo , nhưng sau nhiều năm tìm kiếm , tôi vẫn chưa tìm được một vị Minh sư có thể thật sự dẫn dắt mình . Tôi chỉ còn cách cầu nguyện Quán Âm Bồ Tát mỗi ngày . Rồi đầu tháng Giêng năm nay , tôi đến bệnh viện để khám tổng quát . Tại đó , tôi gặp một phụ nữ trẻ , cô cho biết tôi có thể đến Trung tâm Tây Hồ để học pháp Thiền Phương Tiện mà cô đang thực hành . Vì vậy tôi đã đến đó . Sau đó tôi được biết về cuộc triển lãm này tại Phòng Văn hóa Xã hội , và đó là lý do tại sao tôi có mặt tại đây . Thật là kinh ngạc ! Những điều mà tôi đang thấy tại đây , tôi đã thấy trong mơ mấy năm trước . Và hội trường cuộc Triển Lãm cũng gần chợ , giống như là trong giấc mơ mà tôi thấy vị phụ nữ trẻ xinh đẹp . Thật là tuyệt diệu !"

    Kế tiếp , bà lão cho biết thêm rằng từ khi còn bé , bà thường có những thể nghiệm bên trong , đôi khi bà thấy Quán Âm Bồ Tát . Khi thực hành thiền định , một vị phụ nữ thật thanh lịch , tao nhã thường xuất hiện trước mặt bà . Bà tin chắc bà phải có duyên sâu với vị phụ nữ này . Hôm đó , khi thấy ảnh chân dung Sư Phụ tại hội trường , bà có một cảm giác rất thân thiện và quen thuộc . Lão bà năm nay đã được 64 tuổi . Khi được biết tuổi ấn định để thọ Tâm ấn là dưới 65 , bà liền cương quyết tỏ ý muốn thọ Tâm ấn vào pháp môn Quán Âm .




    Cách Khuyến Học Tuyệt Vời
    Của Sư Phụ


    Sư tỷ Khang tại Âu Lạc kể , ban Văn Nghệ ghi chép
    (Nguyên văn tiếng Âu Lạc)


    Có một em trai vào năm học lớp chín , gia đình em gặp đại nạn . Cha em bị bắt ở tù , còn mẹ em không phụ giúp được gì nhiều , vì xưa nay chỉ có cha em là người đi làm chính của gia đình . Em cảm thấy buồn vì nghĩ cha mình không làm điều gì xấu mà bị bắt như vậy . Em chán nản muốn bỏ học , để ở nhà phụ giúp mẹ nuôi em . Khi ý nghĩ ấy vừa nảy sinh , một hôm trong giờ học , em tình cờ tìm thấy dưới hộc bàn một tấm ảnh cỡ 6x9 cm , trong ảnh là hình một cô gái có nét mặt thùy mị , đoan trang . Nhìn dáng nét đó , em tự nhiên sanh lòng cảm mến . Với tấm ảnh trong tay , em có ý đi tìm hiểu xem trong lớp có người nào chọc phá em , hoặc có ai để quên hình chăng .

    Ngôi trường em học mỗi ngày có ba xuất , em đã bỏ thì giờ cố gắng tìm hiểu xem có cô gái nào ngồi chỗ đó , hay cô bạn nào ngồi cùng chỗ em để quên tấm ảnh cả hai xuất học kia . Mỗi khi nhìn tấm ảnh , em đều sanh lòng cảm mến . Trong thời gian này có những lúc em định nghỉ học , thì dường như cô gái trong hình lại thầm khuyên em nên ráng học , vì tương lai em cần đến học vấn . Em cảm thấy cô gái ấy khuyến khích em phải cố gắng học hành . Trong suốt thời gian đó , em đã cố gắng tìm cô gái em thầm thương ở lớp chín , mười , mười một , và cả lớp mười hai . Sau đó em lại tìm từ lớp sáu trở lên , xem có cô gái đó không , nhưng vẫn bặt vô âm tín . Rồi em thử tìm qua các trường bạn , cũng không gặp . Rồi tới trường quận , em hỏi thăm các bạn trai của em xem có người em gái nào giống như vậy không . Em ôm mối tương tư , thầm yêu , trộm nhớ cô gái trong tấm hình đó , mà lại tìm không ra .

    Trong những năm học lớp chín , mười , mười một , mười hai , em học rất ưu tú , rất là xuất sắc . Năm lớp mười hai , em đậu rất cao , và cũng trong năm đó , ba em được thả về . Em định học xong lớp mười hai là sẽ nghỉ học để đi tìm cô gái trong tấm ảnh đó .

    Một hôm , nhân tôi đến thăm gia đình em , nên ba em chở má em đi chợ mua thức ăn về thết đãi tôi . Chỉ còn một mình em ở nhà với tôi . Tôi nhận thấy em mới học ra trường mà sao người trông xanh xao và buồn bã . Trong người em như có một mối ưu tư rất là sâu đậm , không thể giải bày ra được . Nhìn thấy em như vậy , tôi rất ái ngại . Tôi có khuyên đại khái là : "Giờ con đã đậu rồi , con ráng ăn uống . Ba con cũng về rồi , mọi chuyện gì đều đã qua . Nhiều người như con ông lớn giàu có , muốn học giỏi như con cũng khó học , giờ con đã học được rồi , đã đậu cao như vậy rồi , con cũng nên phấn khởi , tự tin ở mình . Sao cô thấy con buồn quá vậy , con có chuyện gì không ?"

    Em bắt đầu tâm sự với tôi rằng từ năm học lớp chín em có thương một cô gái trong tấm ảnh như đã nói trên . Em nói bây giờ nếu em không gặp cô chắc là suốt cuộc đời em sẽ đau khổ lắm . Tôi hỏi em : "Cô đó đẹp lắm hay sao ? Tương lai con còn dài , sao con nghĩ như vậy . Con học giỏi , thành tài , thiếu gì cô đẹp." Tôi vô tình không biết cô gái trong hình là ai , nên tôi khuyên em vậy . Em lặng lẽ vô phòng lấy tấm ảnh ra đưa tôi coi . Vừa thấy tấm ảnh , phản ứng tự nhiên của tôi là la lên một tiếng . Tôi nói : "Trời ơi , con biết ai đó không ? Ðó là Sư Phụ của chúng ta đó , khi Ngài còn đi học lúc thiếu thời như con bây giờ." Nghe tôi nói vậy em gục đầu xuống khóc . Không biết những giọt nước mắt đó là nước mắt của lòng hối hận hay vì sơ hãi sơ ý không nhận biết Sư Phụ hay nước mắt của sự biết ơn vị Minh Sư đã giúp đỡ hướng dẫn cho mình .

    Sau một thời gian ngắn , em lên thành phố học . Em được ba trường đại học nhận mà không cần phải thi vì em có điểm tốt nghiệp trung học rất cao . Bây giờ em đang học về ngành kiến trúc tại một trường đại học .

    Theo tôi , đây là Sư Phụ đã an bài tạo điều kiện cho em cố gắng học hành . Trong lớp em học không có đồng tu , và những người em giao tế hỏi về tấm ảnh đều không phải đồng tu , mặc dù em đã là đồng tu từ năm em mười hai tuổi . Có lẽ Sư Phụ đã an bài cho những người em hỏi đều không biết đó là Sư Phụ , để giúp cho em có một động lực để học thành tài .


    Con Cừu Non Tìm Ra Mẹ

    Bài viết của sư huynh đồng tu Gustavo ,
    Sao Paulo , Ba Tây (Nguyên văn tiếng Anh)


    Sau đây là một câu chuyện có thật xảy ra cho một sư tỷ người Ba Tây đang tu Pháp Phương Tiện . Một hôm , trước khi bắt đầu tu hành , hồi còn cư ngụ ở thành phố Goiania , sư tỷ này đến thăm một người bạn . Lúc ở đó , chị trông thấy một đại dương rất đẹp , trên mặt biển có một người đàn bà trẻ đẹp đang đứng trong bộ cà sa vàng . Người này vẫy tay chào chị nói "hallo". Sư tỷ hỏi bạn có trông thấy người phụ nữa kia không , nhưng người bạn trả lời không .

    Một năm sau đó , sư tỷ này cùng chồng đi tới trung tâm cộng tu địa phương , nhà của một tâm lý gia , để học Pháp Phương Tiện . Trong khi xem băng DVD ở trung tâm , chị thấy Sư Phụ cũng đang mặc bộ cà sa màu vàng , hình dạng y như người đàn bà mà chị đã trông thấy một năm về trước . Chị quá sức ngạc nhiên ngỡ mình bị bịnh tâm thần , cần phải hỏi ý kiến của một nhà tâm lý học . Người chủ nhà ra gặp chị , tự giới thiệu mình là một tâm lý gia chuyên môn . Hai người hàn huyên một hồi , sư tỷ vừa mừng vừa kinh ngạc , cảm động rơi nước mắt . Tuy lòng chị hiểu tất cả những chuyện này là do Thượng Ðế an bài , nhưng chị vẫn chưa bỏ được một vài thói quen cũ , do đó đã chọn học Pháp Phương Tiện trước khi xin Tâm ấn .

    Bây giờ , mặc dầu mới tu pháp Phương Tiện được vài tháng , chị cảm nhận được tình thương vô biên của Sư Phụ , và trở nên hạnh phúc , tự tại hơn bao giờ hết . ái lực vạn năng của Ngài đã thay đổi đời sống chị rất nhiều .


    Sự Bảo Vệ Tốt Nhất

    Bài viết của một đồng tu ở Trung Hoa Lục Địa


    Một buổi sáng ngày Chúa Nhật , trời đang tiết mùa xuân , chồng tôi đưa đứa cháu trai nhỏ của chúng tôi ra phố ăn chè đậu (món điểm tâm thuần túy của người Hoa). Những dịp này là lúc tôi được ngồi thiền yên tịnh ở nhà , nhưng không hiểu vì lý do gì mà tôi nhất định đi theo . Khi tới quán chè , trời nhiều gió , ba chúng tôi ngồi ở cái bàn ngoài vỉa hè . Trong lúc đang ăn chè thì hai tấm kính từ lầu tư của cửa tiệm bỗng nhiên rớt xuống . Nhưng thay vì rơi thẳng vào chúng tôi thì chuyện thần kỳ đã xảy ra , những mảnh kính dường như có một bàn tay thần bí gạt ra hai bên . Những mảnh kính to lẫn nhỏ đập xuống mặt đất văng lên tung tóe , vài mảnh bắn vào chén của chúng tôi . Vậy mà cả ba người không sao cả ! Trong giây phút đó , tôi không cảm thấy một chút gì sợ hãi , trong lòng biết mình đang được Sư Phụ bảo vệ khỏi đại họa này .

    Hàng loạt những chuyện thần kỳ tương tự đã xảy ra từ khi tôi thọ Tâm ấn khiến những người trong nhà tôi gia tăng lòng tin và sự tôn kính của họ đối với Sư Phụ , do đó ngày càng ủng hộ việc thiền định của tôi . Gia đình tôi dần dần nhận thấy chỉ có tu pháp Quán Âm chúng ta mới có thể được gia trì và an toàn trước những hiểm họa , và chỉ có pháp Quán Âm mới có thể đưa chúng ta trở về với Quê Hương mình trên Thiên Quốc !




    Sư Phụ Ðưa Tôi Về Nhà

    Bài viết của một đồng tu ở Trung Hoa Lục Địa


    Ba tháng trước khi thọ Tâm ấn , tôi mượn cuốn sách biếu Bí Quyết Tức Khắc Khai Ngộ của một người bạn , và đọc một mạch đêm hôm đó . Trong khi đọc , tôi càng lúc càng hồ hởi , vô cùng kính phục giáo lý dễ hiểu và trí huệ uyên thâm của Sư Phụ . Và tôi quyết định theo Ngài . Tuy nhiên , đầu óc tôi vẫn muốn gây trở ngại , nó nói tôi rằng : "Ngươi giỏi niệm Phật lắm mà . Tại sao không tiếp tục thờ Phật , niệm Phật ?" Trong lòng tôi giằng co , lưỡng lự . Ðêm hôm đó , hóa thân hào quang của Sư Phụ tới bên giường trong chiếc áo lụa màu xanh da trời , giọng nghiêm nghị hỏi tôi : "Ngươi muốn tu hành kiểu gì đây ?" Không ngập ngừng , tôi trả lời : "Pháp Quán Âm ! Pháp Quán Âm ! Pháp Quán Âm !" Bây giờ hồi tưởng lại , tôi vô cùng biết ơn câu trả lời vững vàng của vị Sư Phụ bên trong lúc ấy , khi tôi còn phân vân lưỡng lự . Cuối cùng tôi đứng trước ảnh Sư Phụ nguyện tìm giải thoát và trở về ngay trong kiếp này . Mấy ngày sau , Sư Phụ lại một lần nữa xuất hiện bên giường tôi cũng cùng cái áo xanh đó , và trìu mến nhìn tôi . Tôi hỏi : "Sư Phụ đang ở trong hình hay là người thật ?" Sư Phụ không đáp , chỉ nháy mắt mỉm cười . Nhưng nhìn thấy hàng lông mi xinh đẹp của Ngài cử động , tôi reo lên : "Sư Phụ là thật !"

    Rồi tới ngày thọ Tâm ấn , tôi trông thấy một tấm hình lớn treo ở hành lang , trong hình Sư Phụ đang mặc cùng chiếc áo lụa màu xanh ấy , tôi sung sướng quá ! Nhìn mắt Sư Phụ , tôi thấy giấc mơ kia dường như trở lại . Nhưng đây không phải là mơ nữa mà Sư Phụ đã thật tình vào đời tôi , đổi thay tất cả , biến tôi trở thành một con người tự do , đưa tôi về đại định vĩnh hằng nơi Quê Hương yêu dấu .



    142

  5. #45
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ


    Võ Thuật Cao Ðẳng Nhất

    Sư tỷ đồng tu Peng , Ba Lê , Pháp


    Tôi làm việc cho một nhà hàng chay tại Ba Lê , nơi đây tất cả các nhân viên làm việc đều là đồng tu . Tối ngày 28 tháng 12 năm 2002 , những nhân viên ở xa nhà hàng đã về trước tôi như thường lệ . Sau khi thực khách cuối cùng ăn uống xong và ra về , tôi kéo cánh cổng sắt nhà hàng xuống nửa chừng , ý nói là hết giờ làm việc và chúng tôi tạm ngưng không phục vụ khách hàng . Sau đó tôi dọn dẹp chén dĩa , lau bàn , đóng sổ sách kế toán trong ngày , và chuẩn bị về nhà .

    Nhưng trước khi ra khỏi tiệm , tôi sực nhớ là cần phải gọi điện thoại cho một người bạn , nên tôi trở vào trong phía sau quầy hàng , bốc điện thoại lên , quay số . Khi đang nói chuyện với bạn thì có bốn thanh niên trẻ , cỡ mười sáu , mười bảy tuổi , chui qua cổng sắt đang mở nửa chừng . Tôi cất tiếng : "Xin lỗi , tiệm đóng cửa rồi !" nhưng chúng vẫn mặc kệ như không nghe tôi nói , và bước thẳng về phía tôi . Hai tên dừng lại phía trước quầy , trong khi tên thứ ba tiến về phía máy tính tiền . Tôi hỏi : "Mấy cậu muốn gì ?" Vừa nói xong thì từ đàng sau , người thứ tư vòng một cánh tay ngang qua cổ tôi , tay kia bịt miệng tôi vừa la lớn bảo mấy đứa kia : "Lấy ngăn kéo tiền ! Lấy ngăn kéo tiền !"

    Từ lúc mấy tên cướp bước vào , tôi đã có cảm tưởng chúng nó không phải đến để ăn . Trong khi bị bắt giữ , tôi chỉ có một ý tưởng trong đầu , đó là "Cùng lắm là chết thôi !" Tôi nhắm mắt nhẹ nhàng nghĩ tới Sư Phụ , giống như lúc đang thiền . Trong lòng vô cùng bình tĩnh , thân thể tôi thả lỏng chờ đợi điều không may nhất xảy ra . Tuy nhiên , chỉ trong vòng vài giây đồng hồ , trước khi tôi có thời gian niệm Hồng Danh thì một chuyện thần kỳ xảy đến ! Tôi được thả ra , cậu con trai đang ôm ngăn kéo tiền bỗng để xuống , rồi cả bốn tên vội vã tẩu thoát không lấy một đồng xu nào cả !

    Ðây là chuyện có thật đã diễn ra trong vòng không đầy ba phút mà một người bình thường không thể nào tin nổi . Ngoại trừ những người tu pháp môn Quán Âm , đối với họ , đây chỉ một trong vô số những chuyện thần kỳ từ Sư Phụ .

    Tối hôm ấy , sau biến cố đó , tim tôi tràn đầy sự biết ơn . Tôi biết ơn Lực Lượng Sư Phụ ; tôi biết ơn pháp môn Quán Âm ; thậm chí tôi cũng biết ơn luôn cả bốn cậu thanh niên đã tính cướp của tôi . Nhờ âm mưu của họ mà tôi đã được thể nghiệm hiện tượng hầu như là "làm mà không làm". Như Sư Phụ đã nói : "Pháp Quán Âm cũng là một thứ võ thuật . Với bộ môn này , chúng ta có thể thắng được tất cả những lực lượng phủ định từ bên trong lẫn bên ngoài chúng ta". Tôi ngạc nhiên trước năng lực siêu phàm của một môn võ kỳ tình đã không những cứu tôi ra khỏi vòng nguy hiểm , mà còn thay đổi con người tôi từ bên trong một cách tuyệt vời .

    Trước khi thọ Tâm Ấn , về phần tình cảm , tôi không được vững . Tôi dễ hăng say , cũng rất dễ chán nản , sợ tai nạn và sợ chết . Chuyện bất ngờ nào xảy đến tôi cũng đều vô cùng lo lắng , sợ hãi . Khi Sư Phụ truyền pháp cho tôi mười năm về trước , tôi đã 47 tuổi rồi , khi tính nết , thói quen con người rất khó mà sửa đổi . Tuy nhiên trong giây phút bị cướp bóc vô cùng hiểm nghèo như vậy , tinh thần và phản ứng của tôi đã cho tôi nhận thấy được một sự thay đổi lớn lao trong thần thức . Tôi không cảm thấy một sợ hãi nào , không cảm thấy khủng bố tinh thần , không vùng vẫy và cũng không hề chống cự . Tôi có nghĩ tới cái chết , nhưng sự kiện đó chỉ làm cho tôi thêm bình tĩnh . Hơn nữa , trong lúc ấy , tôi hoàn toàn không nghĩ tới cầu cứu người nào . Thay vào đó , như một phản xạ, tôi đã cầu cứu Sư Phụ bên trong và pháp Quán Âm . Từ đó tôi nhận thức rằng rất khó tìm được một hình thức tự vệ nào tốt hơn là môn pháp Quán Âm .

    Ðã nhiều năm qua và ngày này sang ngày khác , tôi dốc tâm tu tập , hành thiền . Giờ đây cuối cùng tôi đã thấy được nhiều kết quả đầy phấn khởi . Mong sao sự tiến bộ tâm linh hãy còn ít ỏi này biến thành chiếc khăn mềm lau bớt những giọt lệ rơi trên mặt Sư Phụ dấu yêu đã vì chúng ta mà đau khổ . Mong sao sự tiến bộ này biến tôi thành đôi bàn tay khéo léo để thoa bóp lưng Sư Phụ cho Ngài nhẹ bớt cơn đau nhức . Cuối cùng , mong sao sự tiến bộ này biến thành âm điệu ngọt ngào xoa dịu trái tim Sư Phụ không ngớt mệt nhoài vì các đệ tử không hoàn mỹ .


    Thoát Hỏa Hoạn Nhờ ơn Thượng Ðế

    Bài của sư tỷ Olga Molnár ,
    Caberra , Úc Đại Lợi (Nguyên văn tiếng Anh)


    Vào ngày 18 tháng Giêng năm 2003 , năm trăm ba mươi căn nhà bị thiêu hủy , bốn người chết và nhiều người bị phỏng trong lúc tìm cách cứu vớt gia cư của họ trong một trận hỏa tai khủng khiếp xảy ra tại thủ đô của Úc Ðại Lợi là Canberra . Nhưng sinh mạng của mẹ tôi cũng như căn nhà của bà đã thoát khỏi ngọn lửa một cách thần kỳ . Chuyện xảy ra như thế nào thì chỉ có thể giải thích rằng đó là sự can thiệp của Ðấng bề trên .

    Lúc 9 giờ sáng ngày 18 tháng Giêng , mẹ tôi gọi điện thoại cho tôi từ nhà của bà tại tỉnh Duffy , thuộc ngoại ô thành phố Canberra . Thường thường bà không gọi tôi sớm như vậy , nên tôi rất là thắc mắc . Bà nói : "Làm ơn tới đón mẹ , đưa mẹ đi một chỗ nào đó." Chồng tôi hỏi : "Mẹ muốn đi đâu ?" biết rằng mẹ tôi không bao giờ thích rời nhà , nhất là vào cuối tuần . Bà trả lời : "Không cần biết . Cứ đưa mẹ đi đâu cũng được".

    Rồi chồng tôi đi đón bà ; khi hai người trở lại nhà tôi , tôi hỏi : "Có chuyện gì vậy ? Mẹ có đau ốm gì không ?" Bà đáp : "Mẹ chỉ cảm thấy một cái gì đó xui khiến mẹ tới nhà con hôm nay". Sau đó chúng tôi dịu xuống , nghĩ là mọi sự không sao cả . Nhưng sau khi khi ăn trưa , tôi nhận thấy hình như mẹ tôi có chuyện buồn . Bà bảo tôi rằng bà muốn trở về nhà của bà vì có cảm giác không được ổn .

    Chúng tôi đang nói chuyện trở về Duffy thì điện thoại reng . Ðó là một người đại diện từ hội Hồng Thập Tự thường hay trông chừng mẹ tôi . Vị này gọi chúng tôi hãy đến đưa mẹ tôi rời tỉnh Duffy vì một trận hỏa hoạn đang lan tràn rất gần khu vực ngoại ô . Vừa nói chuyện với người đại diện hội Hồng Thập Tự xong thì điện thoại reng một lần nữa . Ðó là con gái tôi , Ildikó , nói rằng : "Mẹ ơi , mở radio nghe tin tức" vì trận hỏa tai đã lan tới Duffy . Vừa đặt điện thoại xuống thì con trai tôi là árpád tới gõ cửa . Tôi ra mở cửa thì con trai tôi nói : "Mẹ , Duffy đang trong tình trạng nguy ngập . Chúng ta phải tới nhà ngoại để chở bà đi chỗ khác".

    Mẹ tôi vẫn đòi trở về nhà của bà để lấy thuốc men , nên lúc 3 giờ chiều , chồng tôi đưa bà lên xe chở đi , nhưng khi hai người tới đoạn đường dẫn vào thành phố Duffy , ngọn lửa đang trong cơn dữ dội . Khói đen dầy đặc tới nỗi đèn đường tự động bật lên , chỉ nhìn thấy được khoảng 10 thước trước mặt . Phía bên kia tất cả đang bùng cháy , mọi vật -- cây , cỏ , nhà cửa -- đều trong lửa . Chồng tôi phải quay trở ra vì lửa và khói .

    Sau đó con trai tôi quyết định đến nhà mẹ tôi để lấy thuốc cho bà . Nhưng tới Duffy , anh bị cảnh sát chặn lại ba lần không cho đi tiếp . Nhưng cuối cùng anh vẫn lọt vô được và tới chỗ mẹ tôi ở , lúc bấy giờ nhà hàng xóm bên cạnh nhà bà đang hừng hực trong ngọn lửa ác nghiệt . Anh cùng một người nữa bắt đầu dùng vòi nước xịt nhà mẹ tôi , cố gắng cho lửa không lan sang . Trong nhà mẹ tôi đầy khói và nhọ than bay từ những cửa sổ mở . Cỏ và cây ăn trái trong sân sau của mẹ tôi đã bị thiêu rụi tới chỉ cách tường nhà một thước . Con trai tôi ở lại chữa lửa cho tới nửa đêm , cố gìn giữ của cải cho bà , và nhờ ơn Thượng Ðế , căn nhà cuối cùng đã không bị cháy .

    Tôi biết chắc chắn rằng đây là một chuyện thần kỳ thiêng liêng đã cứu mạng mẹ tôi và những tài sản duy nhất còn lại mà song thân tôi đã gầy dựng suốt cuộc đời . Sự giúp đỡ của Thượng Ðế cũng đã thể hiện qua các hội viên của Hội Quốc Tế Thanh Hải Vô Thượng Sư tại Sydney và Canberra . Những người này đã quyên tiền giúp mẹ tôi sơn lại phòng bếp bị hư . Xin cầu Thượng Ðế Tối Cao đền đáp lòng hảo tâm của họ một ngàn lần hơn nữa , và hãy giúp họ đừng bao giờ gặp phải những thảm trạng như chúng tôi đã gặp trong trận hỏa tai khủng khiếp vừa qua .


    Sức Khoẻ Tiến Triển Nhanh Với Sự Giúp Đỡ Của Sư Phụ !

    Thuật bởi sư huynh Mario Roberto Falatycky , Ba Tây
    Ghi lại bởi sư huynh Huang , Ba Tây (Nguyên văn tiếng Bồ Đào Nha)


    Mười năm qua , vị hôn thê của tôi , một người chỉ vừa mới biết đến Sư Phụ , mang bệnh Ban xuất huyết - Thrombotic Thrombocytopenic Purpura (TTP), một chứng bệnh làm ảnh hưởng đến huyết tương , và có thể gây thiệt mạng nếu không được chữa trị đúng cách . Vì chứng bệnh của hôn thê tôi là trường hợp đầu tiên của TTP được tìm thấy tại Ba Tây , gia đình nàng phải bỏ rất nhiều tiền để mời một vị chuyên gia từ Gia Nã Ðại sang để chẩn bệnh và điều trị .

    Hôn thê của tôi phải chịu đựng sự điều trị rất cực khổ . Mỗi lần chữa trị , nàng phải mất vài tiếng lọc máu , cho máy hút huyết tương trong máu ra và thay thế bằng huyết tương lấy từ ngân hàng máu . Ba lần điều trị đầu tiên , nàng phải ở trong bệnh viện hơn 60 ngày , và mỗi lần phải bị gây mê để thay huyết tương hơn 100 lần . Mỗi lần trải qua sự điều trị cam go này , nàng bị mất sức , rất yếu và luôn luôn phải mất nhiều thời gian để hồi phục sức khỏe .

    Cuối cùng , khi đi điều trị , nàng quyết định đeo dây chuyền có hình Sư Phụ và cầu nguyện Ngài giúp đỡ . Lần này , nàng hồi phục rất nhanh chóng không cần phải nằm bệnh viện , khiến cho những bác sĩ điều trị rất ngạc nhiên không cách nào giải thích được ! Nhưng chúng tôi đều biết rằng đây là do lực lượng gia trì của Sư Phụ ! Dù rằng chứng bệnh này là một gánh nặng , đời sống của nàng đã trở nên thoải mái và hạnh phúc hơn qua sự gia trì thiêng liêng của Sư Phụ .



    143

  6. #46
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ






    Vợ chồng tôi từ khi còn trẻ luôn luôn là một cặp tình nhân hạnh phúc và là một gia đình được những người trong họ cũng như hàng xóm láng giềng tấm tắc khen . Nhưng cách đây vài năm , vợ tôi nhận được một cuốn sách Bí Quyết Tức Khắc Khai Ngộ từ một sư tỷ đồng tu ; từ đó đời sống của chúng tôi bắt đầu thay đổi . Sau khi đọc xong cuốn sách , vợ tôi quyết định tu theo Sư Phụ và hy vọng tôi cũng theo . Mặc dầu tôi có công nhận một phần nào những lời giảng huấn của Sư Phụ , nhưng tôi không tin vào Thượng Ðế và quan điểm về linh hồn , không thể nào chấp nhận chuyện tu hành hay chuyện ăn chay bởi vì tôi là một người thiên về vật chất . Tôi không thể từ bỏ thế giới này và cảm thấy ăn chay trường sẽ ngăn cản tôi không được giao dịch bình thường với bạn bè , giòng họ . Theo nguyên tắc là như vậy . Do đó vợ chồng tôi bắt đầu có rất nhiều sự bất hòa trong đời sống hôn nhân .

    Tôi tìm nhiều cách để ngăn cản vợ tôi không được đi thọ pháp . Thậm chí tôi còn bỏ ra mấy chục ngàn đồng RMB (tiền Trung quốc) đưa vợ tôi đi một vòng trong nước thưởng thức danh lam thắng cảnh , hy vọng nàng sẽ bỏ ý tưởng tu hành . Nhưng cách đó chẳng ích lợi gì . Về sau , chúng tôi điều đình với nhau và đồng ý cho nàng thiền pháp Phương Tiện , vì vậy mà nàng đã bị lỡ một cơ hội được truyền Tâm Ấn . Lúc đó tôi đâu có ngờ nàng sẽ không toại nguyện với pháp Phương Tiện và càng nóng lòng muốn được truyền Tâm Ấn nhiều hơn . Trong khi nàng càng mong mỏi được thọ pháp thì sự xung đột giữa chúng tôi cũng càng trầm trọng . Lúc đó tôi vô cùng tức giận , như chưa bao tức giận như vậy trong đời . Tôi nghĩ tới ly dị , nhưng lại sợ làm đau lòng nàng và cũng sợ mất đi một người mà tôi vô cùng yêu mến . Tôi càng cản trở không cho nàng tu hành bao nhiêu thì nàng càng đau khổ bấy nhiêu , và sự tức giận càng dâng ngập lòng tôi . Tôi ghét nàng cứ bám vào môn pháp Quán Âm . Tôi ghét sư tỷ kia đã cho nàng quyển sách , trách người ấy đã xui khiến làm đời sống chúng tôi không còn hòa khí .

    Dù tôi đã dùng dủ mọi cách để ngăn cản vợ không được đi thọ pháp , nhưng nàng vẫn lén sang Ðại Hàn thọ Tâm Ấn mà không cho tôi biết . Hồi tưởng lại hành vi của mình lúc bấy giờ thì tôi thấy lúc đó mình thật là vô lý : một người đàn ông tầm thường lại muốn chống chọi quyền năng Thượng Ðế , như một con bọ đang cố gắng cản đường một chiếc xe hơi ! Sau khi vợ tôi từ Ðại Hàn trở về , tôi cảm thấy an ổn hơn , bình thản hơn . Tôi bắt đầu tự xét lại hành động của mình , rồi không một thắc mắc , tôi đã chuyển sang trường chay cùng với nàng , và bỏ luôn cả rượu . Ðương nhiên , tất cả những thay đổi này có được là nhờ tình thương bao la của Sư Phụ . Tuy vậy tôi vẫn không thể tu theo vợ .

    Sang tháng 6 năm 2002 , vợ tôi thỉnh hai bức tranh của Sư Phụ "Sơn Ðộng" và "Hy Vọng". Trong vòng một tuần sau khi đem hai bức họa này về thì tôi bỗng nằm mộng liên tục đêm này sang đêm khác , thấy Sư Phụ dẫn tôi tới những cảnh giới thật đẹp . Ðáng nhớ nhất là lúc Ngài đưa tôi tới một gian phòng nguy nga , tráng lệ , nhưng chỉ có cột nhà mà không có mái . Hào quang vàng sáng chói chiếu khắp mọi nơi , thật khó cho tôi diễn tả được vẻ đẹp của nó lúc bấy giờ . Sư Phụ hàn huyên với tôi như một người bạn cũ , bảo tôi nên cởi mở và không nên chấp nhứt . Ngài nói rằng ở đời này mọi thứ đều là do sự lựa chọn của riêng mình và chúng ta nên sống theo ý muốn của mình . Nghe vậy tôi bỗng trở nên hoan hỷ nghĩ rằng Sư Phụ đã hiểu tôi và đang cho tôi sự tự do .

    Vài ngày sau đó , tôi nằm mơ thấy Sư Phụ đưa tôi đi qua một cái hố đen trong vũ trụ , nơi đây hàng hà sa số các vì tinh tú sáng rực bay ngang . Tôi cảm thấy dường như chúng tôi còn bay nhanh hơn cả các vì sao đó gấp nhiều lần . Khi đi ngang qua khoảng giữa cái hố đen , tôi thấy một luồng ánh sáng trông giống như trong bức họa "Sơn Ðộng", theo sau là ánh sáng trắng chói lọi . Ngôn ngữ con người không thể nào tả nổi cảm tưởng của tôi lúc bấy giờ .

    Sau đó , tôi bắt đầu cẩn thận học hỏi giáo lý Sư Phụ và hiểu một cách sâu xa rằng tất cả những gì Ngài nói đều đúng ! Rồi tôi bắt đầu tu pháp Phương Tiện và được những thể nghiệm tốt trong lúc tọa thiền . Sư Phụ thường đưa tôi đi tới những cảnh giới đẹp khác nhau và bây giờ tôi hiểu thế nào là hạnh phúc thật sự . Lòng ghét bỏ vợ tôi chuyển sang yêu mến , và hai chúng tôi có thể tìm được những đề tài về giáo lý Sư Phụ để mỗi ngày cùng nhau thảo luận . Tôi vô cùng đội ơn Sư Phụ đã cho tôi một gia đình hạnh phúc hơn trước nữa .

    Sư Phụ truyền lực lượng và trí huệ của Ngài qua bức họa , làm thay đổi hoàn toàn sự tin tưởng trước đây của tôi để tôi nhận thức được quyền năng vô sở bất tại của một vị Minh Sư ! Hiện tôi đang nóng lòng chờ Sư Phụ truyền Tâm Ấn cho tôi càng sớm càng tốt .



    Hơn mười ba năm qua , nhiều người Âu Lạc đã sống tại những trại tỵ nạn ở Phi Luật Tân , và suốt thời gian này , mặc những giông tố và áp lực , đời sống của chúng tôi rất thuận lợi và an ổn nhờ sự gia trì của Sư Phụ . Vào năm 2002 Tổng Thống Âu Lạc đã gặp gỡ Tổng Thống Phi Luật Tân thương lượng về vấn đề trao trả người Việt Nam tị nạn còn lại về Âu Lạc , ký sự được đăng trên báo . Khi đọc tờ báo này tôi rất lo lắng và sợ hãi . Sự lo âu đã khiến cho tôi nhớ lại câu chuyện 11 năm về trước .

    Lần đầu tiên Sư Phụ thăm viếng trại tị nạn Phi Luật Tân , Ngài đã dành nhiều thời gian và tình thương cho những bệnh nhân đang điều trị trong bệnh viện , mang đến cho họ những lời ân cần và an ủi trong giờ phút họ cần nhất . Một trong những bệnh nhân có một cô bị bệnh tim lâu năm và có thể ra đi bất cứ lúc nào . Một tháng cô ta vào bệnh viện gần như mỗi ngày , cô rất buồn và lo lắng cho đàn con còn quá nhỏ , không người chăm sóc lúc cô ra đi , trong lúc này Sư Phụ đến bên giường bệnh sờ đầu cô và nói "Con không sao đâu".

    Ba năm sau đó căn bệnh cô tái phát trầm trọng phải chuyển về Manila Thành phố lớn điều trị , cô ta cảm giác thân thể đã bị chết từ chân lên đến tim . Cô ta kêu Sư Phụ cứu , thì lập tức cô thấy một vầng ánh sáng bao quanh thân thể cô với sức mạnh cực kỳ khoảng hai ba phút , sau đó cô cảm nhận được có một luồng điện từ trên trút xuống đến chân như chớp nhoáng .

    Vài hôm sau cô được xuất viện và sức khoẻ đựơc bình phục . Từ đó mỗi khi cô có vấn đề gì là cô kêu "Sư Phụ ơi cứu con , con có một đàn con không ai chăm sóc Sư Phụ ơi !" thì lập tức cô nghe âm thanh của Sư Phụ đến nói chuyện với cô . Bất cứ lúc nào cô nghĩ đến Sư Phụ , nhớ đến Sư Phụ , cầu Sư Phụ là cô thấy Sư Phụ đến với luồng ánh sáng cực sáng và rõ ràng . Ngay cả đứa con gái 3 tuổi của cô cũng thấy được Sư Phụ đến nữa , mỗi khi đứa bé gái thấy hóa thân Sư Phụ đến là nó kêu lên , nhưng cả nhà không ai thấy được , chỉ có hai mẹ con thấy mà thôi . Cho đến bây giờ cô ta có đựơc một cuộc sống rất tốt đẹp .

    Nếu chúng ta hay bất cứ người nào , ở bất cứ nơi đâu có đủ đức tin thì Ngài sẽ giúp đỡ chúng ta với mọi hoàn cảnh , không chỉ học trò của Ngài thì Ngài mới đến bảo vệ và giúp đỡ thôi . Sau đó tôi liền nghĩ lại trường hợp của tôi , tôi là đệ tử của Ngài , Ngài làm sao không biết tâm trạng của tôi , tại sao tôi phải lo âu nhiều quá . Tôi liền trút gánh nặng xuống hai vai , giao hết cho sự an bài của Ngài và tâm hồn tôi được thư thái , ngày mai tiếp tục đến mọi việc tôi không còn thấy lo âu nữa .

    Chương trình người tị nạn tại Phi Luật Tân vẫn chưa đi vào đâu , trên mặt giấy tờ vẫn còn chưa ổn , nhưng bây giờ tôi mặc kệ , và thật sự hiểu rõ rằng mình không làm đựơc gì cho chính mình mà đều là Sư Phụ làm cho tôi tất cả . Mỗi khi tôi nhớ tới Ngài là tôi luôn có cảm giác thoải mái dễ chịu và bình an , và tôi cố gắng tu hành để đền đáp phần nào tình thương mà Ngài dành cho . Cuối cùng tôi muốn nói lên tấm lòng kính yêu Sư Phụ vô cùng và thương nhớ Ngài nhiều .



    Có một vị đồng tu đến viếng một vị chuẩn đồng tu , trên đường về anh ta đi ké một chiếc xe của người bạn không phải là đồng tu . Vì đường xa cho nên phải lái qua đêm . Trên xa lộ lớn , xe lái với tốc độ rất nhanh lúc mọi người trên xe đều ngủ và anh tài xế cũng thiếp đi trong phút giây . Bỗng nhiên có một tiếng động rất lớn , những người trên xe giật mình hoảng hốt , cảm giác như đang ở ngoài không gian , thì ra là chiếc xe bị đâm đầu vào cột điện chiếc xe nát tan và dẹp lép . Vị đồng tu bò ra từ bên trong chiếc xe , cả người không bị một vết thương , và anh lo cứu vị chuẩn đồng tu và người bạn tài xế ra khỏi chiếc xe . Vị chuẩn đồng tu chỉ trầy sơ nơi cánh tay , còn người tài xế thì bất tỉnh 15 phút , sau đó tỉnh dậy đầu bị choáng váng một chút .

    Khi trưởng ban giao thông cùng với nhóm cảnh sát đến hiện trường thì thấy ba người không có gì xảy ra , họ rất ngạc nhiên khi nhìn lại chiếc xe đã bị dẹp đi . Vị trưởng ban giao thông ôm lấy vị đồng tu và nói Thượng Ðế đã che chở cho anh và mọi người trong xe , ông không thể nào diễn tả được điều quá kỳ diệu mà từ trước đến nay trong nghề làm việc giao thông của ông chưa bao giờ từng thấy . Công ty bảo hiểm đến nhìn chiếc xe không còn cách để sửa chữa , đành bồi thường một chiếc xe mới cho chủ nhân .

    Trước đó vị đồng tu khi đến nhà vị chuẩn đồng tu chơi thấy một tấm hình đeo của Sư Phụ bỏ rơi một góc , anh liền lấy đeo vào cổ . Khi xe lâm vào tai nạn anh cảm giác đựơc có một chấn động lực thật lớn bảo vệ . Và anh hiểu rõ rằng chính Sư Phụ đã bảo vệ anh từng giây phút , và đã cứu mạng mấy anh em trên xe .

    Vị đồng tu rất hổ thẹn nghĩ rằng việc tu hành của mình trước đây còn yếu và lơ là , anh ta ráng cố gắng hơn nữa để đền đáp tình thương và sự chăm sóc của Sư Phụ . Tất cả mọi người rất biết ơn Sư Phụ đã bảo vệ mạng sống cho họ , để có cơ hội tiếp tục tu hành khai ngộ và giải thoát để không phải trở lại với đời sống vô thường và đau khổ nữa .



    144

  7. #47
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ





    Bài viết của đồng tu thành phố Hàng Châu , Trung Quốc


    Tháng 5 năm 1995 , tôi vô tình trông thấy một quyển sách biếu của Sư Phụ lần đầu tiên tại nhà của một người bạn , và tôi thích vô cùng . Những lời vàng ngọc của Sư Phụ là tất cả đối với tôi . Lúc đó tôi đang học khí công (một loại võ thuật của người Hoa). Và trong một cuộc bế quan một thân một mình trong động tối , tôi có một thể nghiệm lạ ; nó đã thay đổi số mệnh đời tôi và đưa tôi đi tìm một vị Minh sư tại thế . Trong thể nghiệm , tôi nhìn thấy một đại dương trong xanh , mênh mông bát ngát ; trong tới nỗi tôi có thể nhìn thấy được tận đáy biển . Trên bờ cát trắng có một tảng đá to lớn , cạnh đó là một đôi giầy phụ nữ dường như không phải là sản phẩm Trung Hoa . Nhưng tôi không thấy hình bóng người đàn bà nào cả . Một chiếc tàu đen thả buồm trên nước , một người đàn ông đang đứng trên boong tàu , chiếc khăn quàng cổ phất phơ trong gió . Thật lạ , mặt nước không một gợn sóng , nhưng biển lại rất là sống động ! Tôi sung sướng thả hồn theo biển nước trong thanh tĩnh mịch , ao ước được trầm mình xuống đó .

    Sau thể nghiệm này , tôi không muốn theo học khí công nữa và bắt đầu đi tìm ... nhưng tìm cái gì , tôi cũng không biết nữa . Tôi tìm đến những ngôi chùa , hỏi về kinh điển , cho tới hôm tôi gặp một đệ tử của Sư Phụ Thanh Hải trong một ngôi chùa trên đỉnh núi . Anh là sư huynh từ một tỉnh khác , đang đem sách biếu của Sư Phụ cho chùa . Chỉ tay vào tấm hình mà anh đang đeo trên ngực , tôi nói : "Tôi đã thấy qua người đàn bà này rồi". Sư huynh đáp : "Không thể nào !" Tôi nhìn bức hình cẩn thận một lần nữa , quả quyết : "Thật mà , tôi đã thấy qua người này rồi !" Trông vị đó thật là quen thuộc , nhưng không biết là đã gặp ở đâu . Tôi bèn hỏi : "Bà ta là ai ?" Vị sư huynh đáp : "Là giáo sư của tôi".

    Nghe vậy , một cảm giác lạc lõng khôn tả xấm chiếm hồn tôi . Người Trung Hoa thường gọi các thầy cô dậy đại học là "giáo sư", nhưng tôi đã ngoài bốn mươi tuổi rồi làm sao mà vào đại học được ? Tuy vậy , tôi vẫn hỏi tiếp : "Là giáo sư gì ? Bà ấy dạy môn gì ? Tôi học được không ?" Sư huynh đáp : "Ngài là giáo sư về tâm linh , dạy người ta làm sao để giải thoát . Nhưng mỗi người có một nhân duyên khác nhau với Minh sư , có người có duyên sâu đậm , có người thì duyên không được sâu lắm . Có người chỉ được nghe đến danh Ngài , có người chỉ được nhìn Ngài một thoáng rồi thôi . Tùy mình muốn cái gì". Tôi bèn hỏi : "Tôi không muốn gì cả . Theo ý tôi thì chỉ khi nào chết mình mới được giải thoát . Nhưng tôi không chết được . Thí dụ , có lần , sau khi tôi nhảy xuống nước cứu vài người , tôi đã muốn cho mình chết đuối . Nhưng giòng nước đã đẩy tôi lên bờ . Một lần khác , tôi chạy tới cứu một nhóm người trong một trận hỏa tai , nghĩ bụng tôi sẽ cho mình bị bỏng và chết , nhưng cơn hỏa hoạn tự nhiên tắt trước khi tôi đến nơi !" Sư huynh cho biết : "Cái chết không thể giải thoát được chúng ta bởi vì nghiệp chướng vẫn đuổi theo . Thầy tôi có thể hướng dẫn chị con đường để giải thoát trong một kiếp".

    Tôi nghĩ người này coi bộ giỡn với tôi . Nhưng sau đó anh bảo tôi nên đọc sách Sư Phụ trước và hứa sẽ viết thư cho tôi sau khi anh về nhà . Dần dần chúng tôi thư từ cho nhau khoảng hai tuần một lần . Những gì anh viết trong những bức thư giống y như những gì tôi đang nghĩ trong tâm . Thật là đáng sợ khi đời sống riêng tư của tôi hoàn toàn vạch rõ trước mắt anh . Thật là tức mình khi anh biết được tất cả những tư tưởng trong đầu tôi , nên tôi đã hồi âm nói rằng tôi sẽ không liên lạc với anh nữa , nhưng anh trả lời : "Chị đã lầm to ! Tất cả những lời nói trong mấy bức thư tôi viết là Lời pháp Cam Lồ của Sư Phụ đó". Tôi không biết "Lời pháp Cam Lồ" là gì , nhưng tôi rất thích . Ðiều càng khó hiểu hơn nữa là sao Sư Phụ lại có thể đọc được những ý nghĩ của tôi trong khi Ngài chẳng biết tôi là ai cả . Sư huynh trả lời : "Sư Phụ là vô sở bất tại." Như vậy lại càng kỳ cục nếu Ngài là vô sở bất tại thì tại sao tôi không thấy Ngài đâu cả ?

    Rồi tôi năn nỉ anh bạn cho mượn một trong những quyển sách của Sư Phụ , nhưng anh chỉ cho tôi địa chỉ và bảo tôi hãy đến đó tự thỉnh lấy một mình . Trước khi lên đường đáp xe lửa đi thỉnh sách , khu tôi ở bị bão tuyết nặng nề và xe cộ phải ngưng mọi sinh hoạt lưu thông . Gia đình tôi muốn tôi trả vé lấy tiền lại , nhưng tôi từ chối , thiết nghĩ tới giờ tôi đi , xe cộ thế nào cũng hoạt động trở lại ... thì ra đúng y như vậy ! Sau đó , nghe nói chuyến tàu hỏa của tôi là chuyến xe độc nhất khởi hành ngày hôm ấy . Sau khi xe lửa lăn bánh rời khỏi sân ga , đường xá lại bị chặn lại nữa vì một trận mưa tuyết nặng hơn đổ xuống cộng thêm mưa đá . Trong lúc đợi ở nhà ga để đi thỉnh sách , tôi đã thể nghiệm lần đầu tiên trong mơ thấy Sư Phụ đang thuyết pháp , còn vị sư huynh mà tôi quen dẫn tôi đi gặp Sư Phụ sau hậu trường . Khi tôi gặp Ngài , Sư Phụ nói với tôi rằng : "Cô nhìn kỹ và nghe lại đi". Ðó là thể nghiệm tâm linh tuyệt trần mà lần đầu tiên tôi được !

    Trăng mật sau khi Tâm Ấn

    Sau biết bao gian lao , thử thách , cuối cùng tôi được Sư Phụ truyền Tâm Ấn ! Trên đường ra về sau khi thọ pháp , tôi thấy tất cả những sáng tạo trong trời đất thật là tuyệt mỹ và dễ thương vô cùng . Lạ thay , sao trước kia tôi không thấy ! Tôi sung sướng quan sát mọi vật xung quanh , miệng hát ca , chân nhảy nhót suốt đường về , chào đón những người tôi gặp gỡ , ai tôi cũng muốn ôm . Thậm chí tôi cũng muốn hôn hít những con vật nho nhỏ mà tôi thường hay sợ . Khách bộ hành gần đó nhìn ngờ vực : "Quái , cô này điên hay sao mà gia đình không chịu trông coi gì cả ?" Lúc đó tôi vui quá không để ý thấy các bạn đồng tu lo lắng điều gì . Một chút khiêu khích cũng làm tôi phá lên cười , không sao nín được . Tình thương thiêng liêng của Sư Phụ quả thật diệu kỳ !

    Trong thời gian đó tôi nghe các đồng tu cũ nói rằng sáu tháng đầu sau khi Tâm Ấn , Sư Phụ bồng bế chúng ta về phương diện tâm linh , và đó là thời gian hạnh phúc nhất của đời tôi . Chẳng bao lâu tôi biết được miễn là chúng ta siêng năng tu hành , thì mỗi ngày chúng ta sẽ tràn đầy pháp hỷ . Thật tình là như vậy ! Tôi nhớ có lần tham gia cộng tu trong thời gian này , nhiều giờ trôi qua thật là mau , tôi hỏi : "Có trật không đây ? Có người nào vặn đồng hồ sớm hơn không ?" hay "Ðồng hồ của chị có hư không ?" Ai cũng nói là tôi lộn . Tôi trả lời rằng tôi cảm thấy như vừa mới ngồi có một giờ và chỉ thiền quán Âm năm phút , mới cảm thấy tâm lắng xuống một tí thôi . Có thể nào thời gian trôi qua mau quá vậy ? Chân tôi chưa kịp tê , tôi không nghe thấy tiếng động nào bên ngoài , trong khi bên trong tôi hoàn toàn tỉnh táo !

    Thuốc dưỡng nuôi mọi vật của Sư Phụ

    Năm 1997 , tôi đang làm việc trong một tiệm sách , và mỗi khi nào có dịp tôi đều mở băng Sư Phụ ra nghe , những cuốn băng này rất khó mà kiếm được ở đây . Lúc đó tôi hay có thói quen đổ nước trà uống dư hay cặn thuốc bắc lên bãi cỏ dại bên kia đường cửa tiệm , và chẳng bao lâu những đám cỏ này được tưới như vậy đã trở nên rậm rạp , xanh tươi . Thấy đám cỏ xanh đẹp , hai người chủ tiệm ở hai bên tiệm sách đến hỏi tôi : "Chị dùng thuốc bổ gì mà hay vậy ? Ngay cả cỏ dại cũng mọc tốt , huống chi là người !" Lúc đó tôi mới nhận ra rằng trong lúc nghe băng Sư Phụ , ngay cả nước trà tôi uống , thuốc tôi dùng cũng trở thành thuốc bổ tuyệt vời được gia trì từ Sư Phụ !

    Tình thương tối thượng đã cứu tôi

    Một hôm trong lúc đang làm việc trong tiệm sách , bỗng nhiên tôi bị đau nhói nơi bụng , thân thể yếu hẳn và mồ hồi bắt đầu toát ra như tắm . Không cử động được nữa , tôi chỉ có cách là mở máy nghe băng Sư Phụ để đừng để ý tới cơn đau . Khi băng ngưng chạy , tôi tưởng mình đã bớt và rán đứng lên . Nhưng mồ hôi lại toát ra ngay khi máy thâu âm dừng lại . Tôi vội vã mở băng lên nghe nữa và không dám tắt , cho tới khi tôi xong công việc và ra về tối hôm đó . Lúc đó thì tôi đã hết đau . Ngày hôm sau tôi mới biết rằng mình đã ăn nhằm thức ăn có thuốc chuột , và trong hoàn cảnh bất lực tôi đã thoát khỏi cái chết trong đường tơ kẽ tóc ! Không biết tôi có phước báu gì để xứng đáng được tình thương tối cao của Sư Phụ đoái hoài nhiều lần như vậy ?

    Băng tán Phật bồi hoàn sinh lực

    Tháng ba năm 1999 , tôi đang làm bác sĩ tại một trường đại học tư (công việc mà tôi có được qua ân điển của Sư Phụ). Một buổi sáng , tôi trông thấy những con giun đất đang bò lăn bò càng khắp nơi trên đường và ngoài hiên trước nhà tôi . Hơn nữa , chúng đã thâm đen . Không biết phải làm sao , tôi bèn tọa thiền cầu Sư Phụ săn sóc cho chúng . Tuy nhiên , tôi lại quên không tắt băng tán Phật trước khi đi làm , nên máy vẫn tiếp tục chạy hoài suốt sáng ngày hôm đó . Khi tôi từ sở về nhà để ăn trưa thì thấy những con giun đất trên hàng hiên đã đổi sang hồng , trong khi những con giun nhà hàng xóm thì vẫn còn thâm . Lúc đó , một mùi thuốc nồng nặc xông lên , nên tôi vội vã để máy tán Phật gần những con giun . Khi tôi đi làm về chiều hôm đó , tất cả những con giun đất trên hàng hiên nhà tôi đã sống lại và từ từ bò đi .

    Hoa tàn lại nở

    Từ ngày 27 tháng 12 năm 1999 tới ngày 2 tháng Giêng năm 2000 , Sư Phụ và các đồng tu tổ chức Thiền Lục Quốc tế tại Thái Lan . Các đồng tu Trung Quốc nơi tôi ở không đi được , nên đã tụ họp tại nhà của một sư tỷ để bế quan . Một hôm , trong thời gian bế quan , lúc tôi đang ngồi một mình nói chuyện với pháp tướng của Sư Phụ , tôi thấy một bình bông để gần đó đã héo khô . Một sư tỷ nói cô ấy mua bó hoa này hồi tháng Năm , cho nên hoa đã khô lâu lắm rồi . Tôi mong ước sao là bó hoa tươi cho tôi được cúng dường Sư Phụ ! Rồi tôi ngồi thiền vừa nghe băng Sư Phụ .

    Sáng hôm sau , tôi kinh ngạc thấy những bông hoa khô héo đang nở rộ ; cánh hoa rũ rượi hôm qua bây giờ căng nhựa sống . Tôi liền chạy đi gọi các anh chị em đồng tu trong cuộc bế quan lại nhìn xem . Quả thật , mới đầu họ không tin nổi hiện tượng trước mắt , họ đưa tay ra sờ , cuống cứng và khô , nhưng hoa lại mềm tươi rói . Hơn nữa , trong bình không có một giọt nước ! Bỗng nhiên , ai nấy bận rộn lăng xăng đem lại đủ mọi đồ ăn thức uống đến trước hình Sư Phụ để được gia trì ! Những thất vọng buồn bã trước đây vì không được gặp Sư Phụ ở Thái Lan bây giờ được thay thế bằng sự an vui , mãn nguyện , vì chúng tôi biết dầu gì Sư Phụ cũng ở cạnh chúng tôi !

    Âm thanh của Thánh Linh tối thượng

    Mới đây gia đình tôi và tôi rất đỗi ngạc nhiên khi máy nghe băng của chúng tôi đã bị lấy mất , không có băng trong nhà mà chúng tôi vẫn nghe được tiếng Sư Phụ tụng kinh suốt cả đêm . Lúc bấy giờ chúng tôi không biết đó là âm thanh của Thánh Linh Tối thượng ! Nhưng sau đó chúng tôi hiểu rằng nếu muốn có tiếng Sư Phụ tán Phật ở bên mình thì chúng ta chỉ cần vọng nội lắng nghe .



    145

  8. #48
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ







    Ðồng tu Vương , Ðại Lục

    Hơn ba thập niên về trước , lỗ tai phải của tôi bị một căn bệnh lạ , nhưng vì bị khó khăn về tài chánh nên tôi đã không chữa trị kịp thời . Căn bệnh này ảnh hưởng tới thính giác , khiến tôi khổ sở suốt nhiều năm . Có những lúc không chịu được , tôi đành dùng đến thuốc giảm đau . Cuối cùng , bác sĩ nói là muốn chữa trị cần phải giải phẫu . Vì lệ phí quá cao không thể trả nổi , nên tôi tự chữa ở nhà . Tình trạng này không khá hơn cho đến tháng 11 năm 1995 , tôi may mắn được giới thiệu pháp môn Quán Âm và bắt đầu học pháp Phương Tiện .

    Một buổi tối vào tháng 8 năm 2000 , vợ tôi có một giấc mơ kỳ lạ , thấy nhiều chất dơ từ trong lỗ tai tôi chảy ra . Lúc đó tôi không có mặt ở nhà , vợ tôi nghĩ là lực lượng vĩ đại của hóa thân Sư Phụ đã gia trì và giúp tôi chữa dứt bệnh . Trong niềm phấn khởi , vợ tôi kể lại giấc mơ này với một vị sư tỷ và sau đó không lâu thì tôi về . Khi tôi mới bước vào nhà , vợ tôi đã vội vàng chạy đến xem xét lỗ tai phải của tôi rồi bước đi không nói một lời . Tôi nghĩ chắc là bà quá lo lắng về căn bệnh dường như hết phương cứu chữa của tôi .

    Vài ngày sau phép lạ xảy ra . Một buổi sáng sau khi tôi thức dậy , có hai vật nhỏ bằng hạt đậu dính máu thình lình rớt ra từ lỗ tai của tôi , rơi xuống nền nhà tạo nên một tiếng động lớn . Tôi nhanh chóng đưa cho nhà tôi xem , bà đã khóc vì ngạc nhiên . Ðó là sự gia trì từ lực lượng tối cao của Sư Phụ chữa lành được căn bệnh kinh niên của tôi mà bà đã mơ thấy . Thể nghiệm này thực sự là một phép mầu mà tôi sẽ không bao giờ quên được .

    Dịp bế quan Tết Nguyên Ðán trong hào quang Thượng Ðế

    Ðồng tu Trương , Trung Quốc


    Trong những ngày Tết Nguyên Ðán năm 2003 , tôi cùng một số đồng tu tham gia Thiền Nhị tại địa phương . Vào khoảng 6 giờ chiều ngày thứ hai , trong lúc đang ngồi trên ghế sa-lông xem băng thâu hình của Sư Phụ , một cảm giác khó tả đột nhiên tràn ngập tâm tôi . Không dừng được , tôi đã đứng lên , đi đến cửa sổ gần đó . Dưới khung cửa sổ , tôi thấy những lời chúc phúc đầu năm 2002 của Sư Phụ gửi đồng tu . Sau đó tôi trở lại ghế tiếp tục ngồi xem băng với cảm giác vừa biết ơn vừa buồn man mác .

    Sau một lúc , tự nhiên tôi nói với người đồng tu bên cạnh : "Ô , năm ngoái lúc nhận được lời chúc phúc của Sư Phụ , chúng ta thật là vui mừng , không biết năm nay ..." Tôi chưa nói dứt lời , sư tỷ ngồi đối diện đã cắt ngang : "Chị Trương ! Trên đầu chị ..." Chị chỉ vào tôi và đã nhảy nhỏm cho nên chị không nói tiếp được . Tôi tưởng là có sâu trên đầu , mà tôi rất sợ sâu , nên lo lắng hỏi : "Có chuyện gì vậy ?" Chị trả lời : "Có ánh sáng vàng trên đầu của chị"! Tôi xoay đầu cho đến khi thấy ánh sáng vàng trên tường, sau đó vui sướng quay người từ bên này sang bên kia , đùa vui với ánh sáng đó . Một đồng tu khác đưa tay lên ánh sáng để xem bóng tay chiếu trên tường ; chúng tôi lại ngạc nhiên thấy tay anh tỏa ra ánh sáng màu xanh da trời và tràn khắp thân thể anh . Kế tiếp , chúng tôi đưa tay lên cao và vẫy vẫy , cảm giác vui như trẻ thơ .

    Vào lúc đó , một đồng tu khác nói là trong phòng thiền cũng có ánh sáng . Chúng tôi lập tức chạy vào và thấy ánh sáng màu trắng , vàng , xanh dương chiếu trên tường , ghế , nền nhà . Cả gian phòng đều tràn ngập ánh sáng . Thể nghiệm này kéo dài suốt 40 phút . Tôi hân hoan nói : "Chúng ta được bao bọc bởi ánh sáng của Thượng Ðế . Hãy cảm tạ Sư Phụ nhanh lên !" Và như vậy , chúng tôi đã kết thúc một kỳ Thiền Nhị trong pháp hỷ .

    Những thể nghiệm này là món quà đầu năm tốt nhất mà Sư Phụ Thanh Hải đã gửi đến cho chúng tôi biết rằng Thượng Ðế mãi mãi yêu thương , chăm sóc chúng ta .

    Mật mã Thiên đàng

    Do đồng tu Trung Quốc


    Sau đây là những chuyện thần kỳ được thuật lại từ những người sống ở Trung Quốc đã có dịp thỉnh mua hoặc tiếp xúc với các kiểu Thiên Y của Sư Phụ .

    Sau khi thấy những Thiên Y mà các đồng tu Trung Quốc mặc , một nhà tu hành trường chay có lực lượng thần thông đã nói : "Không phải ai cũng được mặc y phục này . Chỉ những người có phước báu mới mặc được mà thôi." Khi nhìn thấy những Thiên trang mà đồng tu quý trọng , ông gọi đây là những "biểu tượng tí hon", và nói thêm : "Những biểu tượng tí hon mà mỗi quý vị đeo trên người đều có đánh số mật mã và có một ý nghĩa đặc biệt . Quý vị nên đeo mỗi ngày thay vì bỏ trong tủ khóa lại . Quý vị cũng nên mặc Thiên y để chia sẻ ánh sáng với người khác . Ðừng giữ trong hộp . Trời đất cho phép quý vị công khai chia sẻ Chân lý , vậy mà quý vị lại không làm gì cả."

    Sau đó một đồng tu hỏi vị có thần thông này : "Khi nào Sư Phụ chúng tôi sẽ đến Trung Quốc ?" Ông trả lời : "Khi những giòng sông trên Trời và dưới Ðất trở nên trong sạch và nối liền với nhau ! Khi thời điểm đó đến , tôi cũng sẽ theo Sư Phụ của quý vị".

    Thấy kiểu mẫu giống như thấy Sư Phụ

    Tại Trung Quốc , đồng tu không dễ gì có cơ hội thấy được Thiên y và Thiên trang . Mấy năm đầu tiên , Thiên trang được gởi đến cho những đồng tu thỉnh mua theo đơn đặt hàng , và Thiên y lần luợt được trưng bày tại nhà của các đồng tu . Một sư tỷ lớn tuổi hết sức vui mừng khi nhận được Thiên trang mà chị đã đặt , nói rằng bốn , năm hôm trước chị nhận được thông báo từ Sư Phụ bên trong , cho biết Trang sức chị thỉnh đã được gửi sang Trung Quốc .

    Ngoài ra , một vị sư huynh đồng tu có nhiệm vụ giao Thiên y đến những tỉnh khác nhau vô cùng cảm động khi anh chứng kiến những sự kiện xảy ra trong cuộc hành trình . Thí dụ như , khi một sư huynh nghe Thiên y mà anh thỉnh đã đến , tuy đang bận làm việc đồng áng , vội vã để luôn cả cuối ngoài đồng , và đã đạp xe 30 cây số để nhận hàng . Khi về đến nhà thì mồ hôi ướt đẫm .

    Một sư tỷ khác , khi vừa bước vào cửa nhìn thấy Thiên y , chị cảm thấy như được nhìn Sư Phụ . Chị ôm những trang phục khóc thật lâu , tạo một cảnh tượng vô cùng cảm động .

    Hình nhân Thiên y sống động

    Một cửa hàng Thiên y tại Trung Quốc mua hai hình nhân để trưng bày . Trước khi Thiên y được khoác lên hình nhân , mọi người đều thấy chúng thật không hồn , khác với những người mẫu tại Trung tâm Tây Hồ sống động đầy sinh khí , dường như muốn nói chuyện với những người đứng cạnh bên . Ban làm việc mặc Thiên y cho hai hình nhân rồi đặt lên tủ kính hai bên cửa tiệm , trông chúng đẹp hẳn ra .

    Ngày hôm sau , khi nhân viên mở cửa tiệm , những người gác gian làm việc gần đó đến nói với vẻ mặt ngạc nhiên : "Tối hôm qua , hình nhân trong cửa hàng quý vị sống dậy ! Khi tôi chiếu đèn pin vào cửa kính , hai hình nhân này trông y như người thật làm tôi kinh ngạc quá !" Nhân viên nhìn hai hình nhân , họ cũng ngạc nhiên ! Chỉ mới có một ngày mà các hình nhân đã toát ra một từ trường siêu thoát trông sống động . Khi nhìn ngang một bên , ngay cả mắt chúng cũng long lanh !

    Dung hòa vẻ đẹp bên trong lẫn bên ngoài

    Có lần , một sư tỷ đồng tu thỉnh một chiếc khăn quàng cổ do Sư Phụ thiết kế . Ngay tối hôm đó , trong mơ chị thấy Sư Phụ đến cho chị một hoa sen , chứng tỏ mỗi món Thiên y , ngay cả một chiếc khăn quàng bé nhỏ , cũng được gia trì với tình thương vô lượng của Sư Phụ , và mỗi món là một công cụ đem ánh sáng Thiên đàng đến cho mọi nơi trên thế giới . Kết quả là vô số người đã được nâng cao tâm thức qua sự tiếp xúc với những trang phục này , và toàn thế giới ngày càng rạng hào quang . Thiên y và Thiên trang đã đem đến cho người tu hành một vẻ đẹp cả bên trong lẫn bên ngoài , tạo nên những biểu tượng đánh dấu cho sự tiến bộ của loài người trong thời đại hoàng kim !



    145

  9. #49
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ





    Sư huynh Rastislav A. Kovacic, Slovenia (Nguyên văn tiếng Anh)


    Tôi làm tiếp viên cho một khách sạn ở thị trấn Rogaska Slatina, nước Slovenia, nơi nổi tiếng về suối nước nóng chữa bệnh. Gần đây, công việc đã cho tôi cơ hội được chứng kiến lực gia trì của Sư Phụ.

    Vào một buổi sáng sớm, viên quản lý của một công xưởng lớn tại địa phương dẫn người cộng sự đến khách sạn. Họ bước vào hành lang phòng khách trong khi tôi đang nghe băng tán Phật của Sư Phụ. Viên quản lý lúc đó vô cùng mệt mỏi, nhờ tôi mở âm thanh lớn hơn cho ông nghe. Tựa mình vào bàn ghi danh, ông lắng nghe âm thanh thiên đàng của Sư Phụ đang phát ra khắp chỗ tiếp tân. Vài phút trôi qua, viên quản lý đột nhiên nói: "Người phụ nữ này có thể được hàng tỉ người mến mộ!"

    Bạn có thể tưởng tượng được sự ngạc nhiên của tôi khi nghe những lời nhận xét này từ một người mà bình thường chỉ thích thiên về vật chất. Thậm chí tôi chẳng nói lời nào trong khi băng đang chạy!

    Từ kinh nghiệm này, tôi thấy rằng bất cứ ai có tấm lòng cởi mở và để tâm hồn lắng dịu dù chỉ trong giây lát cũng có thể cảm nhận tình thương vô điều kiện của Sư Phụ. Thượng Ðế hiện hữu trong vạn vật chỉ đang đợi chờ cho chúng ta khám phá.



    145

  10. #50
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Lực lượng vĩ đại của Sư
    Phụ chữa mắt cho mẹ tôi


    Bài của chuẩn đồng tu Sun , Trung Quốc
    (nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Trước kia tôi từng làm việc trong một nhà hàng chay và gặp được một sư huynh đã giới thiệu tôi pháp thiền Quán Âm . Sau đó , mẹ tôi lâm bệnh , tôi nghỉ việc ở nhà để săn sóc cho mẹ . Lúc đó mẹ tôi rất khổ sở , không thể ăn uống , cử động hay nói năng gì , nhưng bác sĩ không tìm ra thuốc chữa bệnh . Thấy mẹ đau khổ vậy , tôi liễu ngộ được bản chất vô thường của đời người và trở nên háo hức muốn thọ Tâm Ấn tu Pháp môn Quán Âm . Với sự giúp đỡ của một vài sư tỷ đồng tu , tôi bắt đầu tiến trình Tâm Ấn bằng cách học phép tu Phương Tiện .

    Trong tám tháng trời trông coi mẹ tôi , tôi khuyên bà ăn chay . Các sư tỷ cũng tốt bụng giúp đỡ cho chúng tôi , nhất là sư tỷ Wen , đã bảy mươi tuổi , vẫn thường xuyên đến nhà tôi đọc giáo lý Sư Phụ và Bản Tin cho mẹ tôi nghe , bất kể thời tiết như thế nào . Sư tỷ thiền và chia sẻ công đức cho mẹ tôi nữa , khuyến khích mẹ tôi rất nhiều . Thêm vào đó , tôi mở băng Tán Phật cho mẹ tôi nghe mỗi ngày . Trong những ngày cuối đời , mẹ tôi nhiều lần lâm bệnh , và tôi tha thiết mong ước sao mắt mẹ tôi hoạt động trở lại trước khi mẹ ra đi . Qua sự gia trì của Sư Phụ , niềm mơ ước của tôi đã thành sự thật . Một con mắt của mẹ tôi đã hoạt động trở lại và mẹ còn có thể đặt hình Sư Phụ lên môi hôn ! Cảnh tượng làm tôi ứa nước mắt . Tôi vô cùng cảm ơn Thượng Ðế toàn năng và Sư Phụ , cùng với những sư tỷ đã giúp đỡ chúng tôi !

    Sau khi mẹ tôi lìa trần , tôi có lần thể nghiệm thấy một cánh cửa lớn mở ra và nhiều người đến gặp mẹ . Mặc dù tôi mới chỉ tu pháp Phương Tiện , mà lực lượng vĩ đại của Sư Phụ đã giúp đỡ cho gia đình tôi , và giáo lý của Ngài đã ảnh hưởng sâu sắc cuộc đời của tôi , cho tôi niềm cảm hứng trên đường tu hành . Tôi hy vọng rằng qua sự chăm sóc và dạy dỗ của Sư Phụ , tôi sẽ sớm được truyền Tâm Ấn , đạt khai ngộ , và như Sư Phụ nói , trở nên một đệ tử có trí huệ , hạnh phúc , từ bi , ban bố , thành tâm và thương yêu !



    147

  11. #51
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ






    Do đồng tu từ Trung quốc (nguyên văn tiếng Trung Hoa)

    Từ khi thọ Tâm ấn chín năm trước , tôi đã được gia trì có những cơ hội được tham gia vào công việc của Sư Phụ . Thêm vào đó , dù vợ tôi chưa thọ Tâm Ấn , nàng rất thương mến Sư Phụ , đã trường chay trong 9 năm , và đã thấy rõ ràng hóa thân Sư Phụ bên trong đến cứu nàng mấy lần trong thể nghiệm . Một hôm , khi tôi đem về nhà bức chân dung hình Sư Phụ trong bộ y phục trắng , vợ tôi kêu lên : "Ðây là bộ y phục Sư Phụ mặc trên người khi Ngài đến cứu em !" Sau đó nàng mua một khung hình đặc biệt thật đẹp cho bức chân dung này , và kể từ đó đã đặt bức chân dung trên bàn làm việc . Mỗi ngày, nàng đeo một hình trái tim có hình Sư Phụ trên ngực hoặc quanh cổ , và nhận biết rằng chúng ta nên mãi mãi cảm tạ Thượng Ðế.

    Từ khi tôi thọ Tâm Ấn , Sư Phụ không những đã chăm sóc cho gia đình tôi , mà còn giúp đỡ vợ tôi được thăng chức từ công việc của một thâu ngân viên làm trong một hãng nhỏ đến địa vị của một vị giám đốc tài chánh thuộc một tổ hợp thương mại . Trong buổi phỏng vấn với Tổ hợp , vị giám đốc nhân sự vụ lập tức nhận ra Sư Phụ trong hình mà vợ tôi đang đeo . Ông nói rằng đã biết qua Sư Phụ , và đã được gặp Ngài trước đây . Có lần , khi cha ông nằm bệnh viện , người bệnh nhân nằm cạnh giường là một đồng tu , sau đó đã tặng cho ông quyển sách biếu của Sư Phụ . Trong một dịp khác , vị giám đốc này đang chuyển phi cơ tại Thái Lan trong khi Sư Phụ đang du hành một mình . Ngài đến nhờ ông coi chừng dùm hành lý , để Ngài hoàn tất một vài thủ tục . Khi Ngài trở lại , ông cho biết ông nhận ra Ngài và đã đọc sách biếu của Ngài . Sư Phụ vui vẻ tặng ông một món quà hình bông sen tí hon , mà ông còn trân trọng gìn giữ cho đến giờ .

    Buổi phỏng vấn của vợ tôi với vị giám đốc nhân sự vụ kéo dài mấy tiếng đồng hồ , và câu chuyện xoay quanh về Sư Phụ và Thượng Ðế . Vợ tôi đã được công ty nhận vào làm , và được số lương lớn gấp đôi số lương của nàng khi trước . Ðây là lần đầu tiên nàng được thăng chức lên địa vị giám đốc tài chánh , từ địa vị quản lý tài chánh (Nàng quá tuổi để làm quản lý tài chánh , trong khi địa vị giám đốc tài chánh thích hợp hơn đối với một người lớn tuổi). Ðây là một bước tiến lớn trong nghề nghiệp của nàng .

    Những người ăn chay là khỏe mạnh nhất

    Một hôm , có vài người quảng cáo sinh tố chất vôi đến khu xóm chúng tôi , và đề nghị đo tỷ lệ chất vôi miễn phí cho mọi người trong khu xóm . Không ngoại lệ , tất cả mọi người sắp hàng phía trước chúng tôi đều có dấu hiệu thiếu chất vôi . Vì vậy , gia đình tôi quyết định đo thử . Thần diệu thay , dụng cụ đo biểu thị một đường cong cho thấy rằng chúng tôi không thiếu chất vôi , và cả ba người trong gia đình tôi đều liên tiếp biểu thị một tỷ lệ chất vôi rất cao . Những người có mặt rất kinh ngạc , và hỏi về cách ăn uống của chúng tôi , và chúng tôi rất hãnh diện cho biết : "Tất cả chúng tôi đều ăn chay !"

    Một dịp khác , khoảng một ngàn người tụ họp để khám sức khỏe tại công ty của vợ tôi . Ðã trường chay trong 9 năm , vợ tôi có kết quả tốt nhất trong hầu hết các cuộc khám nghiệm . Vị bác sĩ hết sức ngạc nhiên khi thấy tỷ số máu của nàng , mà ông nói là tỷ số tốt nhất mà ông chưa từng thấy trong một thời gian rất lâu !

    Ðược hồi sinh khi nghĩ về Sư Phụ

    Xiao Yuan là một thanh niên 20 tuổi sống ở miền Ðông Bắc Trung quốc . Anh vừa mới thay thận . Có lần , khi lâm bệnh nặng , anh gặp một đồng tu nói với anh rằng anh có thể niệm danh hiệu Thanh Hải Vô Thượng Sư nếu gặp vấn đề khó khăn nguy hiểm . Tối hôm đó , Xiao Yuan đã cận kề cái chết , anh thấy rõ hai con quỷ ghê tởm kéo chân anh xuống địa ngục kinh khiếp . Chúng muốn đẩy anh vào một cái máy chém khổng lồ . Anh tranh đấu và dùng toàn lực chống trả . Vào thời điểm cấp bách này , Danh hiệu Sư Phụ đột nhiên thoáng qua trong đầu . Ngay cả trước khi anh niệm xong danh hiệu Ngài , một ánh sáng vàng rực đã xuất hiện và đưa anh qua biết bao chướng ngại tối tăm , và cuối cùng trở về một cảnh giới vô cùng xinh đẹp .

    Chẳng bao lâu , Xiao Yuan tỉnh dậy và thấy mình đang được bao quanh với nhiều vị bác sĩ mắt trợn to , kinh ngạc không nói nên lời trước phép lạ đã đem người chết hồi sinh ! Sau đó , tình trạng sức khỏe anh trở nên tốt đẹp , anh chuyển sang trường chay , không bao lâu đã thọ Tâm Ấn vào pháp môn Quán Âm và bắt đầu theo Sư Phụ tu hành .



    Cuộc bế quan thuận lợi
    của một nông phu già


    Do một đồng tu Trung quốc (nguyên văn tiếng Trung Hoa)

    Vào đầu năm 2000 , một sư huynh lớn tuổi sống ở miền quê huyện Hồ Bắc gặp một người tiên tri ăn chay tu hành nói với anh là "Anh sẽ đến thăm Sư Phụ của anh trong vòng vài tháng nữa". Vị sư huynh đáp : "Nhưng tôi chỉ là một nông phu già chưa bao giờ đi đâu xa hết , và tôi cũng không có tiền để đi như vậy". Vị tiên tri nghe vậy nói : "Lúc thời điểm tới thì anh sẽ nhận được giúp đỡ về tài chánh để đi gặp Sư Phụ của anh".

    Không bao lâu , tin tức về cuộc bế quan ở Hàn quốc lan rộng sang Trung quốc , và các đồng tu Bắc Kinh không cần hỏi cũng đã nhiệt tình ủng hộ tài chánh cho vị sư huynh kia . Thêm vào đó , các đồng tu giúp đỡ sư huynh và vợ của anh , cũng là một đồng tu , hoàn tất những giấy tờ sắp xếp cho chuyến du hành . Cặp vợ chồng này đã trở thành những đồng tu duy nhất trong vùng được đi thăm Sư Phụ .

    Vào ngày cuối của cuộc bế quan , vị sư huynh nhận được dư một gói quà gia trì . Khi về đến nhà , anh phát hiện có hơn một trăm đồng tu địa phương thành tâm ngóng chờ anh về để được nghe kể chuyện về Sư Phụ và cuộc bế quan . Vị sư huynh lúc đó mới hiểu ra là quà gia trì đã được chuẩn bị cho những linh hồn khát khao này !



    148

  12. #52
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ





    Ôi Cầu Vòng Gia Trì Cuộc Bế Quan Đa Hoá


    Giáng Sinh năm 2003 vừa qua , tôi hân hạnh được tham gia Thiền Nhị tại Trung tâm San Jose , California , nơi mà cộng đồng người Âu Lạc rất là đông đảo . Làm "tuyết trắng" giữa những người "bắp vàng" thật là một kinh nghiệm văn hóa tuyệt vời . Tôi sung sướng được đón nhận bằng tâm vô lượng của tất cả anh em , một chứng minh cho thấy sự hiện hữu của "tình thương hợp nhất trong thế giới đại đồng", bất luận màu da , văn hóa .


    Vào buổi trưa đúng vào lễ Giáng Sinh , một nhóm đồng tu treo đồ trang hoàng và đèn đuốc cho Trung Tâm thêm vẻ tươi vui ngày lễ . Thỉnh thoảng những hạt mưa rơi nhè nhẹ . Trong lúc chúng tôi đang làm việc nơi nhà bếp và khu ăn uống thì một cầu vồng xuất hiện ngay trước cửa phòng thiền , kéo dài từ trước bậc thềm cho tới cổng lối đi ! Màu sắc rõ ràng , rực rỡ hơn bất cứ cầu vồng nào mà tôi từng thấy qua . Khi nhìn kỹ thì hình như nó lại càng lung linh sáng , giống như có một lực nào đó đang dấy động phía sau . Chắc hẳn Sư Phụ đang cho chúng tôi thấy rằng Ngài có thể biến hiện trong bất kỳ hình dáng nào cũng được , như vậy đầu óc chúng ta mới luôn luôn phóng khoáng , rộng mở . Ngài luôn nhắc nhở chúng ta không nên để tâm mình vướng vào bất cứ quan điểm nào , và nói đùa rằng chúng ta không cách nào bắt theo kịp vì Ngài nhanh lắm .


    Anh đồng tu David là người đang giúp trang hoàng Trung tâm , trông thấy cầu vồng trước tiên . Anh chỉ mọi người nhìn về phía cầu vồng rực rỡ ; liền sau đó một cầu vồng nữa hiện ra ngay phía sau cầu vồng thứ nhất ! Lần đầu tiên được thấy hai vồng đứng cạnh nhau như vậy , anh vui quá chạy lung tung reo hò , mắt long lanh như trẻ thơ . Rồi những đồng tu đang nấu ăn trong bếp cũng chạy ra , chỉ tay về phía hiện tượng lạ kỳ , reo lên bằng tiếng Âu Lạc với nhau . Tuy không hiểu ngôn ngữ của họ , tôi vẫn hiểu được ngôn ngữ chung của Thượng Ðế , tuôn tràn từ các anh chị em tỏa khắp bầu khí quyển .


    Từ trường tu hành tại đây rất là thoải mái , dễ chịu và vui vẻ , dường như ai cũng đang ở trong trạng thái nhập định một cách đơn sơ nhưng thâm diệu . Những người biết tới Thanh Hải Vô Thượng Sư thật là diễm phúc vì hai ngày bế quan tại thành phố San Jose ngập tràn ân sủng , tình thương sâu xa , vô điều kiện của Ngài . Xin cám ơn Sư Phụ đã ban bố sự gia trì vô bờ bến của Ngài .


    Sau đó , tôi có cảm hứng viết bài thơ dưới đây :


    Vũ sắc


    Bụi gót sen mênh mang vô giới hạn
    Diễm phúc thay , Thượng Ðế đã giáng trần


    Hiện trong Ngài với vẻ đẹp Trời ban
    Ta chợt thấy muôn sắc màu hoan vũ .


    Ôi , mỹ diệu Ngài vô hình , vô dạng
    Hiện thân trong ngũ sắc cầu vồng
    Màu thắm tươi , đậm nét hào hùng ...
    Nghe người nói thánh nhân là kẻ
    Tuy lầm lỗi nhưng vẫn kiên lòng ,
    Là Thánh sẽ thành , ta có mỗi ước mong
    Ðược bên Ngài tắm trong luồng ánh sáng .


    Ngài khiêm nhường ; đây chỉ vì nhân tiện , Như Trời cao , cầm vũ trụ trong tay nhưng cả Hai lặng im không lộ diện.


    149
    Last edited by Nhím Hoàng Kim; 11-13-2010 at 09:17 AM.

  13. #53
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ





    Bài của sư huynh Hà Thomas , Oklahoma City ,
    OK , Hoa Kỳ (nguyên văn tiếng Âu Lạc)


    Từ phút tôi nhận được tin vui của Sư Phụ cho biết thế giới được nâng cao tâm thức , thì tự nhiên tôi nghe bên trong tôi có tiếng reo mừng hớn hở trong veo của những em bé với một cung điệu óng ả mượt mà như một đại hòa tấu cổ điển Tây phương vào thế kỷ mười tám . Tôi nhìn ra ngoài sân sau thấy tất cả cây cối sáng rực trong buổi chiều mùa đông mưa to gió lớn ở thành phố Oklahoma . Tự nhiên nước mắt ràn rụa ướt mặt tôi , với một niềm vui tôi chưa bao giờ có trong suốt cuộc đời mình .

    Tôi sửa soạn đến thiền đường cộng tu vào sáng 17 tháng 1 , 2004 . Trong một khoảng thời gian thật ngắn , từ trên đỉnh đầu linh hồn tôi bay vọt ra một tia cực sáng và cực nhanh như ánh chớp , đến một vùng toàn lầu vàng điện ngọc nguy nga , rực rỡ hào quang , bên cạnh một hồ nước màu xanh ngọc thạch , có rất nhiều đóa hoa nói tiếng rất lạ nghe dìu dặt như tiếng nhạc trời . Những đóa hoa nầy giống như là "Hoa Thiên đường" trong bức tranh Sư Phụ vẽ . Tất cả những đóa hoa mỹ miều hóa thành một đoàn tiên nga trong khúc nghê thường . Tôi chẳng còn tôi nhưng tôi biết rõ ràng có sự hiện hữu của linh hồn mình , lãnh hội trọn vẹn hạnh phúc Thiên đàng bằng cảm nhận trực giác , vừa bén nhạy lại vừa phong phú , đơn thuần và thánh khiết . Tôi không đủ ngôn từ để diễn đạt về Thiên cảnh và cái hạnh phúc lớn lao này ! Vả lại những cảnh đẹp , những màu sắc , những hình dáng , những âm điệu , ánh sáng và hạnh phúc tuyệt vời vô cùng đẹp đẽ này chưa hề xuất hiện trong đời tôi bao giờ dù chỉ một lần .

    Ngồi đây viết lại chứng nghiệm nầy , thật tình mà nói tôi chỉ nhớ lại một phần thật là nhỏ như là giọt nước trong đại dương . Tôi hầu như chỉ còn nhớ mang máng được một phần tí ti . Cái còn giữ lại trong tâm thức tôi thật minh bạch là Tình Thương của Sư Phụ ban cho tất cả chúng sanh hữu hình , vô hình khắp trong vũ trụ đã từ hằng tỷ ức vạn niên .



    149

  14. #54
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ






    Bài viết của sư tỷ Giải Thoát , Cape Town , Nam Phi (Nguyên văn tiếng Anh)


    Tôi vẫn nghĩ mình là một người tu hành chăm chỉ cho đến khi gặp phải hàng loạt những thử thách cá nhân mới đây , sau khi dọn nhà từ nông trang ra thành thị . Tôi chưa chuẩn bị kịp cho những thay đổi mới trong môi trường thành thị vì phải đi làm ba chỗ cho đủ đáp ứng nhu cầu chi tiêu tại đây . Ði làm ca đêm cũng gây trở ngại cho việc tham gia cộng tu tại Trung tâm Cape Town . Cuộc sống bấp bênh , hỗn độn lại không có sự bảo vệ của thiền định đã khiến tôi trở nên dễ kích động , thiếu kiên nhẫn , hay cáu kỉnh . Dường như người nào hay chuyện gì xảy ra cũng khiến tôi không chịu nổi . Trong thời gian này , dù cố gắng vượt lên khỏi tình trạng ấy , tôi vẫn bị mất tinh thần vì thiền càng ngày càng ít , chẳng bao lâu cảm thấy mình không còn đủ tư cách để tham dự cộng tu .

    Rồi một thời gian ngắn sau đó , vào giữa tháng 3 và tháng 4 năm 2003 , tôi tìm cách trở lại Trung tâm , nhờ vậy đã được nghe thông điệp tuyệt vời về sự thăng hoa tâm linh trong gia đình Quán Âm . Thật vui mừng và phấn khởi được thấy mặt các anh chị em đồng tu vừa mới lên đẳng cấp Bất Thoái Bồ Tát .

    Nhưng một lần nữa tôi lại bắt đầu phê phán chính mình rồi tiếp tục chìm đắm trong những đòi hỏi của công việc hàng ngày ; thế là tôi trở lại thói quen bỏ cộng tu , tuy trong lòng vẫn mong mỏi được tu hành tiến bộ . Vào thời gian này tôi có ba thể nghiệm đặc biệt mà tôi ghi lại trong nhật ký tu hành , xin trình bày dưới đây .

    Thể nghiệm thứ 1 : Ngày 21 tháng 10 , 2003 , giữa lúc những chuyện khác xảy ra thì một luồng năng lực thiêng liêng từ trên đỉnh rót vào biến thành hình trái tim của tôi (rất giống Trái tim Thánh thiện mà Chúa Giê-su cầm tay trong những bức hình màu bên Công giáo), khiến tâm tôi khai mở như hoa nở dưới nắng mặt trời , sung sướng dạt dào ...

    Thể nghiệm thứ 2 : Ngày 23 tháng 11 , 2003 , khi tôi đang mở cửa xe , vừa đưa chân ra ngoài , đột nhiên nghe thấy tiếng "OM". Tôi chú ý mê say trong dòng âm lưu và chấn động lực hoàn mỹ ấy , cảm nhận âm thanh trong lòng đất . Tôi ngồi yên , trong thân thể , từng thớ thịt lắng nghe . Thật tuyệt diệu !

    Thể nghiệm thứ 3 : Ngày 26 tháng 11 , 2003 , tôi không ngờ trông thấy tên mình trên "Danh sách", giống như danh sách các đồng tu đã đạt được đẳng cấp "linh hồn mới được giải thoát". Tôi nhận ra khổ sách đó nhưng không đọc được rõ ràng vì Danh Sách phát ra hào quang rất sáng . Tôi chỉ biết chắc chắn đó là gì , và tôi sung sướng vô cùng . Rồi tôi nhớ lại từ trước tới giờ mình tu hành không ra gì cả , và cần phải sửa đổi rất nhiều . Thật khó tin , ngay cả tên tôi cũng có trên danh sách , chẳng phải là do nỗ lực của tôi .

    Tuy nhiên , sau đó tôi quyết định rằng những thể nghiệm bên trong này chỉ là mơ tưởng , rồi tôi tự trách mình đã tự tôn , mộng ước xa xôi . Nhưng cuối cùng khi trở lại cộng tu , tôi được đọc những lời chúc Giáng Sinh từ bi của Sư Phụ thông báo số linh hồn đạt tới đẳng cấp giải thoát đã gia tăng !

    Cảm ơn Sư Phụ ! Lòng con tràn ngập ân sâu và tình thương trước sự chiếu cố đại từ bi của Sư Phụ . Cầu xin con có đủ nghị lực để thay đổi đường lối vô minh của mình , hầu dâng lên Ngài lòng tri ơn và tình thương yêu mà Ngài xứng đáng có được .

    Ghi chú : Vị đồng tu này đã và đang làm việc cho những dự án do chính phủ tài trợ , chuyên giúp người bất hạnh và tàn tật mở cơ sở kinh doanh để sinh sống , trong nghề sản xuất giấy và thủ công làm bằng tay từ đồ phế thải và sớ của các loại thảo mộc có sẵn tại đây . Cô nói : "Mặc dù tôi có thể có một số kiến thức trần gian để chia sẻ với những kẻ không may , nhưng chính họ là người đã giúp tôi rất nhiều trong việc khai triển đức tính từ bi".



    149

  15. #55
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Re: CẢM ỨNG THẦN KỲ





    Bài viết của nam đồng tu Tom Verhaeghe ,
    Flanders , Bỉ (nguyên văn tiếng Anh)


    Ðược thọ pháp Quán Âm đối với tôi là một trong những sự kiện may mắn nhất trong đời . Kể từ ngày hôm ấy , cuộc sống tôi tràn đầy những chuyện mầu nhiệm , và tôi xin được thuật lại nơi đây một trong những câu chuyện đó để cùng chia sẻ với các bạn đọc của Bản Tin .

    Không bao lâu sau khi thọ Tâm Ấn , tôi được biết thai nhi trong bụng em gái tôi mắc bệnh Tetralogy of Fallot (TOF), một chứng bệnh bẩm sinh về tim rất hiểm nghèo . Hai bác sĩ chuyên môn đều xác nhận điều này là đúng và đề nghị mấy năm đầu , đứa bé sẽ phải trải qua tối thiểu là bốn hay năm lần giải phẫu tim . Nghe vậy , cả gia đình đều khóc .

    Tôi đã từng nghe các anh em đồng tu địa phương kể về những thể nghiệm tốt trong sự tu hành của họ , cũng như những chuyện thần kỳ sau những ngày tháng tu hành tinh tấn . Thế là chúng tôi đặt hết lòng tin vào Sư Phụ và bắt đầu hết sức tọa thiền cho tới khi "mông rụng rời". Tôi cũng cố gắng thuyết phục gia đình cho họ biết về những kết quả tốt của việc cầu nguyện và thiền định , ngay cả những lúc tình cảnh ngặt nghèo , bằng cách thuật lại giáo lý của Sư Phụ và gửi cho họ những bài đăng mà tôi tìm được trên mạng lưới truyền thông . Thêm vào đó , mẹ tôi đã bắt đầu cầu nguyện chăm chỉ mong sao tình trạng được cải biến phần nào .

    Mấy tuần sau , có tin lành làm cho chúng tôi bớt lo âu , đó là khi em tôi đi khám một vị bác sĩ khác chuyên khoa về tim mạch , thì ông này nói rằng tình trạng bào thai đã khả quan hơn , nhất là chỗ động mạch chủ của tim có lỗ hổng nay đã nhỏ lại rồi . Sự thay đổi quan trọng này khiến cho chúng tôi càng tiếp tục ngồi thiền dưới sự chỉ dẫn của Sư Phụ .

    Mấy tháng sau , đứa trẻ được bố mẹ đặt tên là Hồng , đã chào đời trong bầu không khí căng thẳng với cả một ban y tế chuyên nghiệp đứng một bên sẵn sàng hành động nếu cần . Tuy nhiên , may quá , tất cả đã xảy ra êm đẹp . Vài ngày sau khi sinh , cha mẹ đứa bé được mời lên phòng mạch bác sĩ để nói chuyện . Và bác sĩ đã sung sướng báo tin vui ; ông còn cho biết chuyện này đối với ông thật là hiếm thấy . Tất cả những vấn đề khó khăn về tim của đứa bé đã thuyên giảm một cách vô cùng kỳ diệu ! Chỉ còn một cái lỗ rất nhỏ trong động mạch chủ , nhưng tế bào cũng đang mọc thêm che lại , cho thấy bệnh sẽ khỏi hoàn toàn . Ðiều này chưa bao giờ xảy ra trong kinh nghiệm nghề nghiệp của ông , vì những vấn đề nghiêm trọng liên quan tới bệnh TOF này thường thường không thể tự nhiên mà lành được . Ta có thể tưởng tượng những nụ cười tươi vui trên nét mặt của cả gia đình ! Chúng tôi cảm thấy vô cùng nhẹ nhỏm và biết ơn .

    Câu chuyện tuyệt vời này đã cho ta thấy ân điển sâu dầy , tình thương vô bờ bến và vô điều kiện của Sư Phụ . Ngài đã can thiệp cho đứa bé , một sự giúp đỡ nhiều hơn cả những gì tôi có thể mong cầu .

    Xin cám ơn Sư Phụ đã chỉ cho con đường trở về Thượng Ðế . Xin cám ơn Ngài lần nữa .



    149

  16. #56
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Luôn bên cạnh chúng ta

    Sư huynh đồng tu Abao kể , sư tỷ đồng tu Ren-yi ghi chép ,
    Ðào Viên , Formosa (nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Sư Phụ từng nói rằng một khi được truyền Tâm Ấn rồi thì hóa thân của Ngài luôn luôn ở bên cạnh chúng ta 24 tiếng một ngày . Nhưng giữa sự chăm sóc chu đáo và liên tục của Ngài trong cuộc sống , chúng ta lại hay coi thường nhiều chuyện nhiệm mầu xảy ra ở đời này , chỉ những khi chạm trán với hoàn cảnh hiểm nghèo , thập tử nhất sinh , lúc bấy giờ chúng ta mới thật sự thấm thía những gì Ngài đã nói . Vào ngày 24 tháng 2 năm 2004 , một chuyện thần kỳ đã xảy khiến tôi và ba đồng tu khác vô cùng cảm động .

    Khoảng 7 giờ tối hôm ấy , tôi lái xe chở đồng tu và một bé gái năm tuổi trở về Ðào Viên . Trong khi xe đang chạy nhanh trên quốc lộ đi qua Tân Trúc , đứa nhỏ bỗng ồn ào vô cớ , làm cho mấy đồng tu khác tỉnh dậy sau khi vừa chợp mắt . Sau đó , chúng tôi nghe một tiếng động lớn chói tai ở bên ngoài xe , rồi bỗng trông thấy một vật đen ngòm nhảy đến đàng trước xe phía bên người lái . Tôi nhìn kỹ thì thấy đó là một cục đá to khoảng mười lăm centimét (một tấc rưỡi) vuông , tôi chợt nghĩ : "Xe mình chạy nhanh như vầy mà đụng phải cục đá đó thì chắc chết." Tôi lập tức niệm Sư Phụ giúp đỡ ; và trong khoảnh khắc nguy cấp ấy , cục đá dội lên hai lần chệch sang hướng phải xa khỏi bên người lái , rồi lăn thêm mấy vòng nữa tránh chỗ cho xe chúng tôi đi . Chúng tôi đã thoát hiểm nguy một cách thần kỳ !

    Vừa tai qua nạn khỏi , một sư huynh trong xe nói nhỏ : "Giống như có người đã nhặt cục đá lên từ phía trên bên tay mặt vậy !" Chuyện thần kỳ này chỉ diễn ra trong vòng mười giây nhưng đã cho chúng tôi một thông điệp đầy ý nghĩa , đó là hóa thân của Sư Phụ luôn luôn bên cạnh chúng ta 24 tiếng một ngày . Kinh ngạc trước lực lượng vạn năng của Sư Phụ , chúng tôi những người thoát nạn vô cùng cảm ơn sự bảo hộ của Ngài !



    150

  17. #57
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Tái Ông Mất Ngựa

    Do sư tỷ đồng tu Cindy Xing , Melbourne , Úc Châu
    (nguyên văn Hoa ngữ)


    Vào ngày 3 tháng 3 , 2004 , ngày sinh nhật thứ 28 của tôi , một thể nghiệm đã cho tôi nhận thấy rằng lực lượng gia trì của Sư Phụ luôn luôn ở cạnh chúng ta , đặc biệt là trong những lúc khó khăn .

    Tối hôm đó , khi người bạn ở chung nhà và tôi trở về sau một ngày trên bãi biển , anh đậu tạm chiếc xe bên đường , không đậu trong nhà xe như thường lệ . Sau đó , tôi hấp tấp đi vào để gọi điện thoại . Khoảng 20 phút sau , tôi nghe tiếng nổ máy , và bỗng nhiên cảm thấy như có người đang trộm xe . Tôi liền chạy báo tin cho người bạn ở chung nhà , nhưng anh không phản ứng , không tin xe của anh sẽ biến mất .

    Sau đó , khi thấy chiếc xe đã thật sự biến mất , mặt anh cứng đờ trong sự hoảng hốt . Tôi nhắc anh hãy gọi cảnh sát , và bảo rằng tôi cảm thấy chiếc xe sẽ được trả về trong một thời gian ngắn . Nhưng anh quá ưu phiền , đến nỗi không còn nghe được những lời tôi nói .

    Trở về phòng , tôi yên lặng ngồi xuống giường , nhắm mắt lại và nói với Sư Phụ : "Nếu chiếc xe không được trả về , bạn của con sẽ rất buồn khổ vì mới hai ngày trước anh đã thay bánh xe và giây điện bình , và bây giờ dường như những việc làm của anh đã uổng phí . Thêm vào đó , nếu chiếc xe không trở về , tình trạng tài chánh của anh càng bi đát hơn trước , và con mới bắt đầu lái chiếc xe này vài ngày trước , và chỉ mới vừa quen thuộc với nó . Vì vậy , nếu chiếc xe không trở về , cả hai chúng con sẽ có vấn đề nghiêm trọng".

    Sau vài phút , tôi mở mắt và chợt thấy một quyển sách của Sư Phụ nằm gần chiếc gối . Tôi ngẫu nhiên mở sách ra và trên trang sách trước mặt , tôi thấy một câu chuyện với tựa đề "Chiếc xe đáng yêu của tôi trở về !" Tôi liền mỉm cười và biết rằng tôi đã nhận được câu trả lời từ Sư Phụ Thanh Hải kính yêu nhất của chúng ta !

    Kế tiếp , tôi đến an ủi người bạn , nói với anh : "Hãy bình tĩnh đi ! Anh có nghe câu chuyện này chưa ? Tái Ông mất con ngựa quí , nhưng vài ngày sau con ngựa trở về và đem theo một con ngựa cái . Cho nên Tái Ông lấy lại được nhiều hơn là bị mất . Ðừng lo ! Nếu xe hết xăng , tên trộm sẽ bỏ xe và cảnh sát sẽ tìm được thôi".

    Ngày hôm sau , khi tôi thức giấc , người bạn chung nhà cho biết cảnh sát đã gọi anh , nói rằng họ đã tìm được chiếc xe trong tỉnh Ringwood , cách nhà chúng tôi một khoảng đường ! Và tình trạng xảy ra y như tôi đã nói với anh : Chiếc xe bị hết xăng . Vì cây xăng gần nhất cách đó 2 cây số , nên tên trộm đã bỏ xe giữa đường , chỗ cảnh sát đã tìm thấy xe . Người bạn hết sức phấn khởi , anh la lớn với tôi : "Thiên thần , bạn là thiên thần đặc biệt của tôi ! Và bạn đã nói đúng về câu chuyện con ngựa ; vì khi lái xe về , tôi thấy cái đèn xe bị cháy đã được thay thế".

    Khi đó , tim tôi tràn ngập niềm vui , và biết rằng đây là món quà sinh nhật quí giá nhất mà tôi nhận được từ Thanh Hải Vô Thượng Sư . Vì qua kinh nghiệm này , người bạn tôi trở nên kính trọng Sư Phụ hơn , và đã được thu hút đến gần Ngài . Ngoài ra , tôi cũng trở nên tự tin hơn bao giờ hết . Bởi vì hiện tại tôi biết rằng dù bất cứ gì xảy ra , cuối cùng tất cả đều được an bài tốt đẹp qua nỗ lực của chính chúng ta và ân điển của Sư Phụ ! Lực lượng gia trì và tình thương chân thật của Ngài luôn luôn ở cạnh chúng ta , không cần biết chúng ta là ai , hoặc ở đâu !



    150

  18. #58
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Mẹ tôi bình thản qua đời
    nhờ ân điển Sư Phụ


    Do sư tỷ đồng tu Suchada , Chiangmai , Chiangmai , Thái Lan
    (nguyên văn tiếng Thái)


    Trước khi thọ Tâm Ấn , tôi quen với một cặp vợ chồng rất tử tế . Họ là đệ tử của Sư Phụ Thanh Hải , làm chủ một cửa hàng gần tiệm của tôi tại khu chợ đêm Chiangmai , nơi mà họ thường đến thăm viếng tôi . Một hôm , họ đưa cho tôi một quyển sách biếu mang tựa đề "Bí quyết Tức khắc Khai ngộ". Nhưng chân dung Sư Phụ trên bìa sách không phù hợp với quan niệm của tôi về một vị thầy tâm linh , mà theo ý tôi thì phải ăn mặc giản dị như là một nhà sư Phật giáo . Tuy nhiên tôi vẫn nhận quyển sách biếu theo phép lịch sự . Dù lúc đầu không mấy hứng thú, tôi vẫn lật xem vài trang , vì không muốn làm buồn lòng hai người bạn nếu họ hỏi tôi về nội dung quyển sách . Tuy nhiên , quyển sách biếu không thuyết phục được tôi , rằng một Minh Sư khai ngộ có thể rửa sạch nghiệp chướng cho đệ tử của Ngài , bởi vì đây là lần đầu tiên trong học thuyết Phật giáo mà tôi nghe rằng nghiệp chướng có thể được rửa sạch . Rồi tôi quyết định đặt quyển sách biếu qua một bên . Sau đó , khi hai người bạn cho tôi mượn một quyển sách của Sư Phụ , một quyển dầy hơn quyển trước , tôi cũng nhận vì không muốn làm buồn lòng họ nhưng không hề có ý đọc nó .

    Bạn tôi mở băng Sư Phụ tán Phật trong cửa hàng của họ mỗi ngày . Dù là họ vặn âm thanh nhỏ , tôi vẫn có thể nghe được rõ ràng từ cửa hàng của tôi , cách đó hơn 10 thước . Ðối với tôi thì thật ồn ào , vì cứ nghe đi nghe lại băng này mỗi ngày , tôi hỏi hai người láng giềng : "Quý vị không thấy băng tán Phật rất ồn hay sao ?" Và họ trả lời một cách kinh ngạc : "Băng tán Phật gì ? Chúng tôi có nghe gì đâu !" Tôi thật sửng sốt . Tại sao chỉ có tôi là người duy nhất có thể nghe thật lớn và rõ như vậy ? Vì vậy , tôi lấy một quyển sách của Sư Phụ mà bạn tôi đã đưa cho và đọc qua loa . Khi thấy rằng giáo lý Sư Phụ cũng giống học thuyết Phật giáo đến một mức nào đó , và mỗi lời Sư Phụ nói đều hợp lý , tôi bắt đầu đọc nghiêm chỉnh hơn . Chẳng bao lâu , tôi đã đọc hết sáu quyển "Bí quyết tức khắc khai ngộ", và thấy rằng tôi không nên hiểu lầm , hay xem thường giáo lý của Sư Phụ . Chẳng bao lâu sau đó , tôi học pháp thiền Phương Tiện , và trong năm 1998 đã thọ Tâm Ấn vào pháp môn Quán Âm . Tôi rất vui mừng mình đã tìm được pháp môn tu hành hay nhất trên thế giới , và cảm thấy rằng Sư Phụ luôn luôn chăm sóc cho gia đình và bản thân tôi . Bằng chứng hay nhất về sự chăm sóc của Ngài là trường hợp mẹ tôi , đã 86 tuổi , vãng sanh một cách bình yên trong bệnh viện 3 tháng trước .

    Trong năm 2000 , mẹ tôi được chẩn đoán là mắc bệnh ung thư , và bệnh tình bà thay đổi hằng tuần . Vài ngày trước khi qua đời , bà ăn rất ngon miệng , cười nói vui vẻ như con nít . Các bác sĩ và y tá rất kinh ngạc , vì bệnh tình bà đã đến thời kỳ chót , những tế bào ung thư đã lan khắp thân thể và bà không dùng thuốc giảm đau . Tuy nhiên , bà không than phiền là có đau đớn gì . Xét tình trạng khả quan của bà , tôi nghĩ rằng mẹ tôi sẽ hồi phục nhanh chóng để về nhà . Tuy nhiên khi kể chuyện cho một đồng tu về tình trạng của bà , ông đoán rằng mẹ tôi sắp qua đời , nhưng Sư Phụ đã từ bi xóa bỏ sự đau đớn , để bà chỉ tập trung vào Sư Phụ và Thượng Ðế khi vãng sinh . Ông khuyên tôi không nên quá đau thương , thay vào đó nên thiền nhiều hơn , vì Sư Phụ sẽ đưa mẹ tôi đến một cảnh giới xinh đẹp . Tôi cảm thấy nghi ngờ những lời bàn của sư huynh này , và còn cảm thấy không vui lắm , nghĩ rằng : "Mẹ tôi trông như một người khỏe mạnh bình thường . Tại sao ông ta nói rằng bà sắp vãng sinh ?"

    Ngày hôm sau , mẹ tôi được đưa vào phòng cấp cứu , vì bà bị khó thở , và tới khi đó tôi mới nghĩ rằng lời vị đồng tu nói có thể là sự thật . Dù cổ bị đặt ống thở , mẹ tôi vẫn hoàn toàn tỉnh táo và luôn cười vui . Một ngày nữa trôi qua , và bác sĩ ra lệnh rút ống thở ra . Rồi chỉ 15 phút sau , mẹ tôi vãng sinh , hai bàn tay chắp lại . Tôi liền nhận ra rằng bà chắp tay lại vì Sư Phụ đã đến để đưa bà về Nhà .

    Sau đó tôi quyết định ghi xuống thể nghiệm này để chia sẻ với mọi người , nhưng lại chần chừ không hoàn tất . Rồi một hôm , trong một buổi cộng tu , tôi thấy mẹ hiện ra trong linh ảnh , mắt bà trông như trẻ thơ . Bà hỏi tôi : "Con đã hoàn tất bài viết chưa ?" Và tôi trả lời : "Con sẽ cố gắng viết xong ngày hôm nay !"

    Tôi vô cùng cảm tạ Sư Phụ đã chăm sóc mẹ tôi thật từ ái trong những tháng cuối cùng của bà trên Trái Ðất và luôn cả về sau . Không có điều gì mà tôi có thể làm để trả ơn Ngài ngoài việc tu hành tinh tấn hơn .



    150

  19. #59
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Từ ốm yếu thành lực sĩ
    nhờ hồng ân Sư Phụ


    Bài viết của sư huynh đồng tu Qin ,
    San Jose , California , Hoa Kỳ


    Từ ngày được Thanh Hải Vô Thượng Sư truyền Tâm Ấn cho tôi đến nay , đời tôi tràn đầy những chuyện ngạc nhiên kỳ thú , giống như câu chuyện dưới đây .

    Từ thuở còn trung học , tôi rất thích chơi bóng rổ , nhưng việc chơi môn thể thao này đã bị gián đoạn khi hai chân tôi bắt đầu yếu sau hai mươi năm chạy nhảy trên sân xi măng . Hơn nữa , hai năm qua , trong lúc đang tiến bộ trên con đường tu học thì tôi cũng ăn ít đi . Tuy thế thân thể lại khỏe hơn , mạnh hơn , thậm chí bây giờ còn đánh bóng rỗ trên sân nhà nghề giỏi hơn trước với những anh cầu thủ da trắng và da đen , cao lớn , cứng cáp mà tôi mới gặp gỡ gần đây .

    Tuần lễ gặp những người bạn mới này để đánh bóng rổ nhằm vào lúc tôi được tròn sáu năm kể từ khi thọ pháp . Hôm ấy tôi liên tưởng tới những thể nghiệm khai ngộ của nhiều minh sư trong quá khứ có liên quan đến con số sáu , nên tôi cũng mong đợi một món quà ngạc nhiên từ Sư Phụ .

    Trưa hôm ấy , tôi đi chơi bóng rổ với những người bạn này . Trong lúc đánh banh và sau khi chặn banh được một cú điêu luyện , tôi thấy anh bạn cùng phe cao hai thước đang đứng đợi dưới ván hậu bên kia để nhận banh và thẩy vào rổ , tôi cố gắng hết sức mình để thẩy quả banh từ phía bên này sân . Với thân hình ốm yếu của tôi từ khi còn bé , chưa bao giờ tôi ném được quả banh nào từ đầu sân tới cuối sân . Tôi vẫn còn nhớ hình ảnh "giựt gân" khi thấy ông thầy thể thao của tôi lúc còn ở trung học với thân hình vạm vỡ ném banh ngay vào rổ từ tuốt bên kia sân . Trong lúc nhiều đứa bạn thân thể mạnh khỏe thường hay chơi trò thi ném banh vào rổ thì tôi không bao giờ cạnh tranh được với họ . Tuy nhiên , lần này , tôi nghĩ : "Nếu muốn chuyền banh băng qua sân tới người chụp banh ở gần rổ bên kia , tôi phải gắng sức tối đa". Nhưng lòng nghi ngờ lại nổi lên ngay lập tức , nghĩ rằng : "Mấy bữa nay mình hay bỏ ăn trưa , những bữa khác thì lại ăn rất ít , vậy làm sao đủ sức ném ?" Nhưng tôi vẫn trườn người ra hết sức mình ném quả banh thật mạnh rồi đứng nhìn theo coi nó sẽ rớt xuống chỗ nào .

    Lạ thay , chuyện thần kỳ xảy đến ! Quả banh bay qua khỏi rổ và ván hậu , thẳng tuốt sang vườn cỏ đàng sau đụng vào lưới rào quanh sân vận động . Mọi người trong sân ngạc nhiên điếng người cứ nhìn tôi chòng chọc . Ðưa hai tay lên trời , tôi cũng ngạc nhiên không biết nói làm sao ! Trong cuộc chơi sau đó , những thằng bạn da trắng thân hình chắc nịch cũng phải khen bắp thịt của tôi , nhưng thật ra tôi chỉ hơn "da bọc xương" một chút .

    Kỳ công này vẫn tiếp tục tràn ngập trong tôi sự khoan khoái trong lòng . Nghe nói Phật Bà Quán Âm và Tề Thiên Ðại Thánh không cần ăn gì ở đời mà vẫn sống , nhưng cái gậy vàng của Tề Thiên nặng 17.000 cân (tức là 10.200 ký lô), còn bầu nước mà Phật Bà Quán Âm cầm trên tay một cách nhẹ nhàng , chứa cả một đại dương ! Tôi tin rằng người nào tu pháp Quán Âm cũng có thể làm được những việc phi thường trong một ngày nào đó . Nhờ hồng ân Sư Phụ mà hôm ấy dường như tôi đã được nếm hương vị làm một lực sĩ khổng lồ lần đầu tiên !



    151

  20. #60
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default CẢM ỨNG THẦN KỲ




    Lễ Tâm Ấn
    được an bài tuyệt diệu


    Do đồng tu từ Trung Hoa Lục Ðịa
    (nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Sau khi hai vợ chồng tôi thọ pháp Thiền Phương Tiện vào tháng 5 , 2003 , chúng tôi thiết tha chờ đợi thọ Tâm Ấn . Trong thời gian này , tôi thường thấy Sư Phụ trong mơ . Ngài luôn luôn gia trì và củng cố niềm tin cho tôi qua nhiều cách khác nhau . Tuy nhiên , sau nhiều ngày chờ đợi đã trôi qua , chúng tôi trở nên rất băn khoăn . và đôi khi trong tâm hỏi Sư Phụ : "Ngài nói rằng Ngài sẽ truyền Tâm Ấn cho chúng con . Vì sao vẫn chưa có tin tức gì cả ?" Trong tâm tôi hiểu rằng chúng tôi nên hướng nội và kiên nhẫn hơn , Sư Phụ chắc chắn sẽ an bài tốt đẹp nhất và truyền Tâm Ấn cho chúng tôi vào thời điểm thích hợp . Tuy nhiên , khi chỉ có một mình , tôi thường khóc trước chân dung Sư Phụ như một đứa trẻ lạc tìm không ra mẹ .

    Rồi vào một đêm tháng 3 năm nay , tôi mơ thấy một sư huynh đồng tu đến báo : "Bây giờ quý vị có thể thọ Tâm Ấn". Khi tỉnh dậy , tôi muốn kể cho chồng nghe giấc mơ tuyệt diệu này , vì ông cũng mong mỏi được thọ Tâm Ấn như tôi . Tuy nhiên , ông đã đi làm . Một lúc sau , vào buổi sáng hôm đó , ông gọi cho tôi với giọng hết sức phấn khởi : "Anh được báo cho biết sẽ có buổi lễ truyền Tâm Ấn vào sáng ngày 16 tháng 3 ở một quốc gia lân cận . Hãy mau đi chụp hình và đến công ty du lịch chuẩn bị tất cả mọi thủ tục . Chúng ta chỉ có một tuần lễ !" Tôi không thể tin được tai mình , lập tức đi chụp hình và chạy đi gặp chồng . Ông nói với tôi trong niềm hạnh phúc : "Lực lượng của Thượng Ðế thật bất khả tư nghì . Công ty đã sắp xếp cho anh dự buổi họp từ ngày 12 đến 15 tháng 5 tại quốc gia mà chúng ta sẽ thọ Tâm Ấn , và họ đòi hỏi là anh phải đi . Vì hoàn cảnh khẩn cấp , anh phải hỏi công ty du lịch xin hộ chiếu du lịch đến thành phố này . Ngay cả vé phi cơ cũng đi đến thành phố này . Sau khi dự cuộc họp , anh sẽ có đủ thì giờ dự lễ Tâm Ấn vào ngày 16 tháng 3 . Tất cả mọi chuyện đều được an bài thật tuyệt diệu ! Phải mất một lúc lâu đầu óc ngu muội của anh mới nghĩ ra . Hộ chiếu làm đã sắp xong , dù rằng anh mới được báo tin về Lễ Tâm Ấn". Chẳng bao lâu , tôi cũng lấy xong vé phi cơ và hộ chiếu qua công ty du lịch .

    Vào ngày Tâm Ấn , chồng tôi và tôi đang xem một băng thuyết pháp của Sư Phụ trong khi chờ Sứ giả Quán Âm phỏng vấn . Khi nghe đồng tu hợp ca trên truyền hình , cả hai chúng tôi đều im lặng gạt nước mắt , trái tim rung động với những cảm xúc khác nhau - niềm vui tìm được Minh sư khai ngộ , khát vọng được gặp Ngài , sự đau khổ của Sư Phụ phải gánh chịu nghiệp chướng cho chúng sinh mà chúng tôi cảm nhận được , và sự lo âu không qua được cuộc phỏng vấn .

    Tuy nhiên , cuộc phỏng vấn và lễ Tâm Ấn sau đó đã diễn tiến thật tốt đẹp . Hiện tại , hai vợ chồng tôi hết sức biết ơn Sư Phụ về tình thương và sự gia trì của Ngài , đã cho phép linh hồn chúng tôi tái sinh vào ngày 16 tháng 3 , 2004 . Vào ngày tốt lành này , Sư Phụ đã phá bỏ xiềng xích luân hồi và dẫn dắt chúng tôi trên con đường trở về Nhà .



    151

Page 3 of 7 FirstFirst 1234567 LastLast

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts