Nhạc và lời: Giao Tiên - Xuân Tiên
Thể loại: Dân Ca - Quê Hương
Ô kià ai như Cô Thắm
Con bác Năm ở xa mới về
Dáng người xinh sao xinh quá
Trông ngẩn ngơ đám trai làng ta
Mới ngày nào quay giây nhảy tiền
Mới ngày nào tung tăng khắp miền
Mà giờ đây Cô Thắm xinh như nàng tiên
Mặt hoa da phấn thêm mắt đa tình
Mày cong môi thắm nhung gấm quanh mình
Tay dù xoay chân giầy tây
Nhìn cô tha thiết thướt như liễu buông mành
Bà con cô bác ai nấy khen thầm
Ước mong cô gái ngoan nhà mình
Ô kìa ai như Cô Thắm
Trông dáng hoa gấm hoa trang đài
Thế mà hôm nay Cô Thắm không khác chi các cô nàng ta
Nón bài thơ nghiêng trong nắng tà
Áo bà ba duyên quê ấy mà cùng chị em chân dép cô đi chợ xa
Thì ra Cô Thắm đáng mến hơn người
Vì cô ăn ở theo thuở theo thời
Bao người thương bao chàng mê
Làng trên xóm dưới nôn nức xa gần
Bà con cô bác ai nấy khen thầm ước chi ta cô dâu là nàng
Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.
Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.
Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.
Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ.
Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,
Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư.
Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió.
Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.
Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,
Trong mênh mông chiều sương
Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi.
Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.
Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.
Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.
Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.
Thu hát cho người, Thu hát cho người, người yêu ơi
Suối mơ... lời hẹn ước ven bờ suối xưa
Nhớ chăng... người phương xa trong khói điêu tàn?
Suối ơi... vờn theo bóng trăng vàng ngày xanh,
Nào những lúc trên thuyền say sưa
Nhìn trăng vừa lên, ai hay chia lìa
Sương khói biên thùy hiu hắt người đi xa trường sa.
Một ngày xa nhau xóa bao hình bóng
Trời bày chia ly chi cho lòng héo?
Giờ đây cách xa người quên hay nhớ?
Ngày xưa còn đó trăng nước mong chờ