Anh soi bóng xuống dòng sông ngày cũ
Phảng phất đâu đây ánh mắt .. tiếng cư?i
Trôi mất rồi .. một thuở thật xa xôi
Trôi .. trôi mãi một th?i đam mê lắm
Anh soi bóng dưới ánh trăng lạc lõng
Tìm bóng hình xưa tan loãng trong nhau
Bước liêu xiêu hai đứa chụm mái đầu
Nay trăng lạnh .. đêm thâu cùng anh bước
Anh soi bóng trong mành gương đổ nát
Ôi nhói đau .. một vết cắt ng?t ngào
Từ muôn xưa .. huy?n ảo tựa chiêm bao
Anh gom mãi .. cho rạt rào thương nhớ
Anh soi bóng bên thác th?i gian đổ
Bụi tháng ngày che phủ vết chân xưa
Vẫn còn đây dốc đá nằm nghiêng ch?
Một gi?t nhớ .. gi?t buồn .. nơi hoang vắng
Hoàng Phương