Originally Posted by
quachtinhdaica
Chào anh NPK
Mình bắc ghế ra đây ngồi tán chuyện dzí nhau chơi
- Nếu như em hỏi "năm ni anh bi nhiu tuổi" anh có trả lời hông? Bi nhiu hè?
QT đã bỏ thời gian ra hỏi thì npe sẽ trả lời. Tuổi của npe có thể tìm được khi giải câu đố nầy "Đêm tân hôm bấm tắt 2 ngọn đèn. Xin hỏi còn mấy ngọn?"
- Anh đoán thử xem tại sao em thừa bít anh là NPENPE mà vẫn gọi anh NPK?
Lúc mới thấy npe tưởng QT đánh lộn chử "E" với chử "K". Lúc đó nghĩ 2 chử cái nầy cách nhau rất xa trên bàng phím vậy mà cũng đánh lộn. Bây giờ QT hỏi thì mới biết là QT cố tình viết như vây. NPE chiệu thua, không đoán được tại sao lại dùng NPK. "No Penalty Kick?"
- Lâu ngày hoh thấy em qua, hôm nay em chào anh bằng mí câu nho nhỏ, anh có dzui hông?
NPE mới làm kiểm tra xong cho nên tuần nầy được nghĩ giải lao và rất vui. QT chiệu bỏ thời gian vào tra tấn npe thì npe cũng không quên đâu. Bữa nào tới phiên Qt thì trả gấp đôi.
- Có bao giờ NPK khóc chưa? Khi nào? tại sao? (trừ trường hợp khóc vì bị bà mụ quánh, khóc vì thiếu sữa hay bị kiếm bu lúc nhỏ nha, nói chung kể từ lúc 3 tuổi trở lên)
Hồi còn nhỏ (trên 3 tuổi) npe khóc nhiều lắm nhưng không nhớ là ở khoảng mấy tuổi và vì lý do gì. Lần duy nhất mà npe nhớ rỏ là vào khoảng 6-7 tuổi npe đang coi phim "Osin", tới cái cảnh cô bé đang chơi với mấy đứa trẻ khác ở ngoài bất thình lình bị ba cô lôi qua một bên la cho mớ rồi kéo về nhà. Lúc đó thiệc không cầm được nước mắt, và cũng là lúc duy nhất npe khóc khi xem truyền hình. Có ai xem phim đó chưa vậy?
- Người phụ nữ nào làm cho NPK có thể khốc nức nở vậy? (trừ HC)
Mấy cô giáo của npe bên Việt Nam (lớp npe chưa bao giờ có thầy lúc còn học bên Việt Nam). Lúc đó npe cũng hơi phá phách cho nên hầu như tuần nào cũng bị cô bắt nằm lên bàn cho cô đánh. Bị mất mặt giữa lớp đã đành rồi, ác cái là áo quần bên Việt Nam mỏng dánh cho nên bị đánh roi nào là như thấu xương roi nấy.
- Anh nói vô đây anh không thích nhím như mí anh khác, QT săm soi rùi, anh khá hay! Vậy ngoài đời anh như thế nào nhỉ? (theo anh nhận xét) có đứng đắn, đạo mạo k? Giống a vờ tờ của anh bi nhiu phần chăm nhỉ?
Tính tình của npe trong Động Nhím là dể dải lắm rồi. Ở ngoài đời npe khắc khe hơn nhiều. Về lối suy nghĩ của npe thì ngoài đời sao trong ĐN cũng vậy. Nếu npe mà giống cái avatar thì có khác nào người bị sốt rắt đến nổi da bị vàng khè, và đầu trọc lóc, răng chỉ có 1 hàm, mắt không mí, tay chân không ngón, vv... Tuy npe không cười nhiều bằng cái avatar, nhưng trung bình npe cười nhiều hơn người khác.
- Lăn lộn giang hồ nhìu (mạng), anh thấy lối suy nghĩ cũng như cách bộc lộ của người Việt tại VN và người Việt tại Mỹ khác nhau ntn?
Cái nầy thì tùy vào lứa tuổi. Lứa nhỏ thì đa số ở đâu cũng vậy: mộng mơ, ngây thơ, nói chuyện rất nhiều trên mạng. Lứa lớn hơn có cách biệt nhiều nhất: bên Mỹ thì những người nầy vào mạng cũng được lâu rồi cho nên có thể nói họ có nhiều kinh nghiệm về tiếp giao trên mạng (vì vậy họ ít khi nào lên mạng và bọc lộ về chính mình); còn bên Việt Nam thì lứa tuổi nầy lên mạng chưa được lâu lắm cho nên còn hơi "mộng mơ" trên mạng. Còn về người lớn thì đa số ở đâu cũng vậy: ít bao giờ tiếp xúc với mạng.
Nói chung mạng ở bên Việt Nam còn rất mới, chưa có đa dạng như bên Mỹ. Ở bên Mỹ thì hầu như mạng là một phần của cuộc sống, đa số tin tức và tiếp giao đều dùng mạng. Ngoại trừ đồ ăn mấy thứ lặt vặt trong nhà npe hầu như mua hết trong mạng.
vậy phương pháp đó là phương pháp gì? Anh sử dụng bao giờ chưa? và hiệu quả thế nào?
NPE thấy tiếp súc thành thật và lâu dài là có kết quả nhất. NPE chưa bao giờ thử trực tiếp.
Vậy đi, chưa kịp suy nghĩ thêm, hỏi nữa sẽ rất vô vị. Chúc anh vui!