TÙY CƠ CHỈ GIÁO



Có một khách lòng tràn đầy hy vọng đến thăm đại sư, nhưng đối với một giọng điệu cũ rích của đại sư thì ông ta lấy làm thất vọng.

Ông ta nói với một học trò: “Ta không tiếc vạn lý ngàn dặm chỉ để đến thăm đại sư nổi tiếng, nhưng phát hiện ông ta với phàm nhân chẳng khác gì nhau.”

Vị học trò ấy trả lời: “Sư phụ giống như một thợ giày, mặc dù có đủ các loại hàng da, nhưng trách nhiệm của ông ta chỉ có thể làm theo bàn chân dài ngắn của ông, và may thêm vài mũi kim mà thôi.”

(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)

Suy tư:

Thời nay có một vài linh mục trẻ đi tĩnh tâm năm cảm thấy mất thì giờ, vì cha giảng phòng tuy là người nổi tiếng, nhưng giảng đề tài quá cũ rích mà các ngài đã đọc đã nghe nhiều lần. Cha giảng phòng cũng như người thợ làm giày có thể làm được nhiều đôi giày (bài giảng) khác đẹp hơn và mô đen hơn, nhưng ngài chỉ giảng những gì rất cụ thể và thích hợp với linh mục trong xã hội ngày nay, dù đề tài bài giảng đó hơi cũ, nhưng các linh mục dù đã đọc đã nghe nhưng chưa hề sống những điều mà mình đã đọc và đã nghe, nên cha giảng phòng giảng lại, nhắc lại thì không có thừa...

Thời nay có những giáo dân có chút trình độ giáo lý thích nghe các cha nổi tiếng giảng, nhưng khi nghe giảng xong thì lớn tiếng phê bình bài giảng quá tầm thường, nghe hoài nghe mãi chán quá. Họ là những người thông minh cầu tiến mà không cầu nguyện, cầu tri thức mà không cầu đạo đức, cầu danh tiếng mà không cầu danh Chúa, cho nên dù cha giảng có giảng hay thế nào chăng nữa thì họ cũng vẫn không nắm được ý nghĩa cuộc sống của bài giảng.

Người vĩ đại là người làm những việc tầm thường cách hoàn hảo nhất. Ai hiểu được thì hiểu !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.