LẮNG NGHE ÂM THANH CỦA LOÀI ẾCH



Một đêm nọ thánh Bruno đang cầu nguyện, một con ếch trâu đang lớn tiếng kêu thật ồn ào, ngài muốn tìm cách để lỗ tai không thể nghe được, nhưng bất đắc dĩ không thể không nghe, nên chỉ biết đến bên cửa sổ lớn tiếng nạt: “Im đi, ta đang cầu nguyện.”

Bruno đã trở thành một vị thánh, cho nên ngài chỉ ra lệnh một tiếng thì tất cả các động vật nhỏ ấy đều im tiếng, hình thành một không khí im lặng khi cầu nguyện.

Nhưng, lại có một ý niệm khác từ thâm tâm của thánh Bruno nổi lên, đánh gãy sự cầu nguyện của ngài: “Tiếng của ếch trâu không nhất thiết giống tiếng hợp ca của anh, nhưng cũng có thể làm vui lòng Thiên Chúa vậy.” Thánh Bruno nhịn không được cười lớn nói: “Tiếng của ếch trâu Thiên Chúa nghe không lọt tai, chả trách.” Nhưng tận đáy lòng của ngài, ý niệm ấy càng cương quyết hơn: “Ngài nghĩ như thế nào, tại sao Thiên Chúa tạo dựng nên loại âm thanh ấy ?”

Thánh Bruno quyết tâm theo đuổi đến cùng, ngài nhô người ra bên ngoài cửa sổ, hét lớn: “Xướng lên.” Tiếng ếch trâu rộn ràng vang lên khắp bốn phía, và những con ếch vùng phụ cận cũng hòa kêu lên. Bruno nghiêng tai lắng nghe vậy mà không cảm thấy ồn ào. Ngài phát hiện một khi trong lòng không cự tuyệt thì tiếng kêu của ếch trâu vẫn thật có thể làm cho cảnh đêm tịch mịch tăng thêm nhiều cảnh sắc.

Có quan niệm ấy nên toàn bộ tâm hồn của thánh Bruno hòa lẫn với vũ trụ tương ứng, ngài lãnh hội được sự chân chính của cầu nguyện.

(Lắng nghe của loài ếch)

Suy tư:

Thánh Phan-xi-cô thành Át-xi-xi đã gọi mặt trời bằng anh, gọi mặt trăng bằng chị, thì dứt khoát là ngài đã cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa đang hòa lẫn trong vạn vật do chính Ngài tạo dựng.

Con người ta có linh hồn và có xác, cả hai đều có bổn phận phải tôn vinh Thiên Chúa trong cuộc sống của mình. Thân xác dùng tứ chi ngũ quan để tôn vinh, linh hồn dùng hết trí hết sức hết lòng để tôn vinh Thiên Chúa, mà tôn vinh cao cả nhất chính là sự cầu nguyện của những tâm hồn thiện chí ngay lành.

Có những cha sở giận dữ bạt tai trẻ em nói chuyện khi ngài đang cầu nguyện; có những cha sở cầm roi mây giấu sau lưng đi lùng các thanh thiếu niên đứng ngoài nhà thờ để đánh, vì họ đang đứng bên ngoài nhà thờ; có những ông bà trùm bạt tai lôi xềnh xệch các cháu thiếu nhi khi chúng nó ngủ gục trong nhà thờ...

Nếu chúng ta biết cầu nguyện thì sẽ thấy trẻ em ngủ gục trong nhà thờ rất dễ thương, vì chúng nó ngủ trong nhà Chúa; nếu chúng ta biết cầu nguyện, thì chúng ta sẽ nhắc các em thay vì nói chuyện ồn ào với nhau, thì hãy nói chuyện với Chúa Giê-su đang ngự trong nhà tạm; nếu chúng ta biết cầu nguyện, thì chắc chắn chúng ta sẽ nhìn thấy tất cả mọi người cũng đều thích thú đến với Chúa Giê-su, nếu chúng ta biết kiên nhẫn và yêu thương hướng dẫn họ...

Tiếng ếch nhái cũng là lời ca vang chúc tụng Thiên Chúa của chúng nó vậy. Các thánh nam nữ đã cảm nghiệm được tất cả vũ trụ vạn vật đều có bổn phận chúc tụng và cám tạ Thiên Chúa.

Còn chúng ta –người Ki-tô hữu- thì sao ?


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.