TRIỆU TƯƠNG TỬ HỌC LÁI XE



Triệu Tương Tử đi theo Vương Ư Kỳ để học lái xe, Vương Ư Kỳ sau khi đem tất cả kỹ thuật của ông ta truyền lại cho Triệu Tương Tử, thì Triệu Tương Tử bèn cùng đua với Vương Ư Kỳ, họ trao đổi ngựa kéo xe đến ba lần, và Triệu Tương Tử cả ba lần đều thất bại.

Tương Tử báo oán, nói: “Anh chưa đem toàn bộ kỹ thuật dạy lại cho tôi !”

Ư Kỳ nói: “Kỹ thuật đã dạy hết rồi, chẳng qua là anh không biết vận dụng mà thôi ! Lái xe nên chú trọng là xe và ngựa phải phối hợp đắc nghi, phu xe và ngựa phải nhịp nhàng cân đối, như thế xe mới chạy được nhanh. Còn anh thì chỉ cần chạy sau một chút bèn liều mạng muốn vượt lên, vừa vượt qua trước thì liền lo lắng sợ bị đuổi lên. Toàn bộ tâm trí của anh đều để ở trên thân tôi, lơ đãng về hành động của ngựa thì làm sao có thể lái xe giỏi được chứ ?”

(Hàn Phi tử: Dụ lão)

Suy tư:

Ngựa, xe và phu xe phải nhịp nhàng cân đối thì xe mới chạy được nhanh, nếu người phu xe lơ đãng để ngựa tự do chạy thì chiếc xe nhất định phải lật nhào, và hậu quả thì có khi mất mạng như chơi.

Công việc, hoàn cảnh và con người cần phải cân đối nhịp nhàng thì cuộc sống mới có cơ hội thăng tiến, mà cái tâm con người thì điều chỉnh tất cả:

- Hoàn cảnh tốt, công việc tốt mà tâm con người bất định, thì thất bại.

- Công việc chưa tốt, hoàn cảnh khắc khe mà tâm con người ổn định, thì trước sau gì cũng gặt hái được thành công.

Trong đời sống tâm linh của người Ki-tô hữu cung thế, tâm ổn định là tâm biết cầu nguyện, người biết cầu nguyện là người luôn kết hợp với Thiên Chúa, mà hoàn cảnh và công việc –dù tốt hay xấu- chỉ là bối cảnh làm cho việc cầu nguyện càng thêm phong phú, và đức tin càng thêm tiến triển.

Dùng tâm đức tin để thay đổi hoàn cảnh, dùng tâm đức ái để làm đẹp công việc, và lấy tâm đức cậy để phó thác hoàn cảnh và công việc của mình cho Thiên Chúa, Đấng tạo dựng muôn loài và là Cha của chúng ta ở trên trời...

Đó chính là người biết lái xe cuộc đời của mình vậy !
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.