TỔNG THỐNG SĂN BẮN



Tổng thống Roosevelt rất thích đi săn cọp, sư tử và voi, một hôm ông ta nghe có người trong gia tộc săn bắn nổi tiếng ở Luân Đôn (thủ đô nước Anh) vừa đến Mỹ du lịch, bèn mời ông ta đến tòa Bạch Cung để hy vọng có thể được những gợi ý của ông ta.

Hai người nói chuyện trong phòng khách riêng khoảng hai tiếng đồng hồ, người nước Anh đi ra mơ mơ màng màng. Ký giả hỏi:

- “Anh nói với tổng thống những gì vậy ?”

- “Chỉ nói với ông ta họ tên của tôi.”
Người khách choáng váng mặt mày trả lời như thế.

(Trích: Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Làm tổng thống thì có rất nhiều việc phải làm trong ngày, và một tổng thống có trách nhiệm thì chắc chắn sẽ không ngồi nói chuyện phiếm trong suốt hai tiếng đồng hồ, nhưng vì quá bận với công việc tổng thống mà để người thợ săn ngồi đợi hai tiếng đồng hồ, đến khi gặp mặt thì chỉ hỏi họ tên người khách rồi thôi vì bận việc.

Sống trong thời đại mà thời gian được quy bằng vàng và bằng bạc, công việc sắp xếp khít khao từng giây từng phút, do đó khi mình biết quý thời giờ như thế nào, thì người khác cũng biết quý thời gian như mình vậy.

Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng: “Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì mình cũng hãy làm cho người ta như vậy.”(Lc 6, 31)

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.