-
Moderator
N - Nén Bạc Tình Thương
Nén Bạc Tình Thương
Tôi nghe rất nhiều người hỏi nhau rằng có nên cho hay không cho những con người nghèo khổ thường thấy đứng ở đầu ngã tư đường cầm tấm bảng "Work for food" có nghĩa là "Làm việc cho miếng ăn" hay cũng có nghĩa là họ xin tiền để sinh sống, nhưng thực sự những người này là những con người có được tiền trợ cấp của chính phủ hằng tháng. Họ có thể là những cựu chiến binh tật nguyền hay không tật nguyền nay đã về hưu, không đủ tiền để sinh sống, phải cầm bảng đứng trước những ngã tư đường xin tiền từ những anh chị em có tấm lòng hay thương cảm. Một tấm lòng mà không cần thắc mắc rằng họ có thật tình cần đồng bạc dư thừa của chúng ta hay không? Hay họ là những con người gian manh, lừa bịp chúng ta bằng cách hằng ngày ra đứng đó dưới trời nóng bức của mùa hè cháy nắng da người, hay họ phải đứng đó vào mùa đông giá lạnh không nơi nương tựa, chỉ chờ vào lòng hảo tâm của chúng ta mà thôi!
Thường thì khi chúng ta thấy những con người bề ngoài nhìn đáng thương này! Ta quay cửa xe xuống và cho họ được bao nhiêu? Một tờ giấy một đồng? Hay là những đồng tiền cắc mà ta muốn được bỏ đi cho rộng xe? Ai trong chúng ta có lòng hảo tâm mà cho họ hơn được 1 đồng đôla? Tôi nghĩ rằng có nhưng rất hiếm phải không thưa anh chị em?
Tôi cũng thường nghe rất nhiều người, của nhiều gia đình, thường nói với nhau như thế này! Ba mẹ bên nhà bây giờ già rồi, ăn uống là bao nhiêu, cứ gởi về nhiều quá ông bà có xài gì cho hết đâu, mà chỉ toàn là đem cúng Chùa hay Nhà Thờ hết. Trong khi đó chúng ta bên đây làm ăn thật cực khổ, làm được một đồng thì đáng với công của một đồng. Làm thêm giờ (OT) cả năm trời mà cũng chẳng thấy có dư. Họ thường than thở với nhau như thế mỗi khi họp mặt nhau lại để bàn về bố mẹ già bên VN. Hoặc trường hợp của một gia đình mà qua người quen tôi được biết là ông bà già này có được 7, 8 người con bên Mỹ, nghe nói đứa nào cũng ăn nên làm ra, có nhà có cửa, gia đình đứa nào cũng rất khấm khá, nhưng rất vô phúc cho bố mẹ của chúng, là vì đứa nào cũng nghĩ về bố mẹ của chúng như trên, mà rốt cục bố mẹ già bên nhà cứ ngồi ngóng chờ tiền viện trợ của các con bên này, hết năm nọ qua tháng kia, mà chẳng thấy một đồng xu nào của các con gởi về cho bố mẹ sinh sống trong lúc tuổi già. Phụng sự thì các con chẳng còn đứa nào còn ở gần để mà phụng sự, trong khi trước kia có bao nhiêu tiền thì ông bà lo chạy chọt đủ nơi đủ chỗ để mong sao cho có đủ tiền cho hết thảy chúng nó vượt biên, chưa kể có đứa phải chạy tiền nhiều lần mới chạy thoát, thế mà bây giờ ông bà phải sống trong cảnh thiếu thốn cùng cực như ngày nay vậy đây! Ai không biết rõ tình cảnh của hai ông bà thì cứ khen nào là hai ông bà có phước đức lớn quá! Chúa thật thương hai ông bà, bây giờ con cái nó báo hiếu cho, mặc sức mà ăn. Quả hai ông bà thật có phước đức lớn lắm!??? Chúc mừng, chúc mừng. Nhưng ai sẽ hiểu cho rằng sau những lời chúc mừng đó, mà hai ông bà về nhà khóc với nhau, thương cho số phận hẩm hiu của mình? Thà để chúng nó cứ ở gần bên mà giờ này còn có con cái nó lo cho ở cái tuổi già, được bao nhiêu thì cũng đỡ bấy nhiêu, còn hơn là bây giờ bữa no bữa đói như thế này!
Có thể nhiều người trong chúng ta không nghĩ rằng mình là những con người như trên, nhưng thưa anh chị em, có biết, có nghe, có thấy, chúng ta mới tin những chuyện trên đó là sự thật 100%.
Nhân bài đọc của tuần này Chúa dậy chúng ta về những nén bạc làm lời hay làm lợi cho Chúa, thiết tưởng chúng ta sẽ hiểu Chúa đòi hỏi ở chúng ta về những nén bạc gì? Có phải đó là những nén bạc tình thương mà Chúa sẽ đòi hỏi nơi chúng ta khi gặp Chúa ở ngày sau hết? Tôi và anh chị em cứ thử tưởng tượng xem nhé! Chúa ban cho chúng ta có người được 5 nén, có người được 2 nén, có người thì được 1 nén, theo khả năng riêng Chúa ban cho chúng ta. Còn ai độ lượng và rộng rãi cho bằng Thiên Chúa của chúng ta? Ngài chỉ đòi hỏi về phần lời mà chúng ta ăn nên làm ra bởi vốn chúng ta cũng không có, thì có phải tất cả chúng ta nhận nơi Ngài là nhưng không hay không? Thế mà đến nông nỗi nào mà chúng ta lại nỡ sống một cách thật ích kỷ, chẳng mảy may biết thương cảm những người bất hạnh, khốn khổ, và nghèo đói sống cạnh bên đời của chúng ta mỗi ngày? Nếu chúng ta có những đứa con như thế ta chắc phải khổ sở và thất vọng vô cùng, thưa có phải không?
Có thể đời thường chúng ta hay suy xét người qua cái bề ngoài của người ta, chưa chắc đã đúng như vậy đâu thưa anh chị em. Xin hãy xét anh chị em mình qua trái tim của mình, bởi những cái chúng ta Cho người, thường là của dư của thừa. Đâu biết được, một ngày nào đó bất cứ lúc nào, Chúa Giêsu cũng sẽ thử lòng chúng ta mà ra đứng đấy! Ông Giêsu này có thể cũng vạm vỡ, cũng chẳng thấy cụt tay, cụt chân, cũng ăn mặc chẳng rách rưới lắm! Xem thử trái tim chai lạnh của chúng ta sẽ ra sao!? Ngoảnh mặt làm ngơ như không thấy!? Hoặc sẽ dè bỉu và mắng chửi trong lòng là cái thứ vô dụng, không đi làm ăn, mà chỉ thích đứng xin tiền lẻ. ... Tôi xin anh chị em hãy cẩn thận, bởi đói rách, hôi thối, bẩn thỉu, cụt tay, cụt chân, thiếu phần gì đó trên thân thể, mới đủ để đánh động lương tâm và trái tim bằng sắt của tất cả chúng ta hay sao!???????
Xin Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta những ơn cần thiết cho linh hồn đời đời của chúng ta, bởi đó mới là cùng đích và là ý Thiên Chúa mong muốn, để chúng ta có thể làm đẹp lòng Chúa, ngay từ bây giờ và đến muôn đời sau. Hạnh phúc thay cho tôi và cho anh chị em biết chia sẻ và chuẩn bị cho cuộc sống mai hậu, luôn sống khôn ngoan, tỉnh thức, và cầu nguyện, để khi bất chợt Chúa gọi chúng ta không hoang mang, không hoảng hốt, và sợ hãi như người đầy tớ vô dụng mà Chúa dậy chúng ta trong bài đọc của ngày hôm nay, Amen.
Tuyết Mai
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
Forum Rules