TUYỆT VỌNG



- “Minh tâm kiến tính có thể đào tạo ra nhân vật nào ?”

Đại sư nói:

- “Lấy thiên hạ làm nhiệm vụ, nhưng không a dua giống như bè đảng.

Gặp sao cũng được, không có gì dừng bước cố định.

Vật đến thì lấy, người đi thì đừng giữ lại.

Người đã chết thì không trách cứ không hối hận, người chưa đến thì không phiền không sợ.

Vời là đến ngay.

Huơ tay là đi.

Mạnh như gió bão trên biển,

yếu như bông bay trong gió,

nhu như nước trôi bên bờ lau

lại còn như một cối xay xoay chuyển cả ngày không một lời nói.

Không đợi vật yêu quý,

Giống như trời che đất chở, không có gì riêng tư uốn cong.

Những điều ấy đều là mức độ của minh tâm kiến tính.”


Một người đệ tử trẻ nghe xong thì khóc hu hu, nói: “Những lời dạy này chỉ sử dụng cho những người chết, làm sao có thể ứng dụng trên thân của những người sống như chúng con !”

Bèn nhất quyết bỏ đi, vì đạo nghĩa không cho phép chùn bước.

(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)

Suy tư:

“Vì đạo nghĩa thì không cho phép mình được chùn bước” đó là câu nói đúng, nhưng khi hiểu rõ lẽ đạo, hiểu rõ lời người khác nói về đạo mà vẫn cứ quay lưng bỏ đi vì cho đó là lời khó nghe, thì quả thật đó không phải là vì đạo nghĩa, mà là vì kiêu ngạo mà thôi.

Có rất nhiều người được nghe lời nói thật, và cũng có rất nhiều người bỏ đi và tuyệt vọng vì lời nói chói tai nhưng rất thật của người khác.

Muốn được “minh tâm kiến tính” thì trước hết phải có tâm hồn khiêm tốn và vô vị lợi, bởi vì nếu một tâm hồn đầy ắp những kiêu ngạo thì không thể nào tiếp thu được những lời khai ngộ của người khác; nếu không có một tâm hồn vô vị lợi thì sẽ thấy những ích kỷ trong những suy nghĩ và lời nói của người khác, vì tâm hồn mình vốn đã ích kỷ.

“Minh tâm kiến tính” của người Ki-tô hữu là dùng Lời Chúa để soi sáng những suy nghĩ của mình, và để hiểu thấu lẽ đạo trong lời dạy của người khác, hoặc để nhìn thấy đạo trong cuộc sống của mình, như thế mới không tuyệt vọng trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.