-
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đôi nét về
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Tên thật: Nguyễn Văn Tạo
Năm sinh: 1962
Quê quán: Nam Định
Sinh quán: Sài Gòn
Nghề nghiệp: Giáo viên Vật Lý
Các bút danh chính: Thanh Trắc Nguyễn Văn,Hà Thanh Chương,Nguyễn Thuận Thảo...
Thơ trong các tuyển tập:
Lục bát tình – NXB Đồng Nai 1997
Thơ nhà giáo TP.HCM – NXB Trẻ 1997
Lời trần tình dâng mẹ cha – NXB Tổng hợp Đồng Tháp 1997
Thơ nhà giáo TP.HCM tập 2 – NXB Trẻ 1998
Nghìn câu thơ tài hoa Việt Nam (bút danh Nguyễn Văn Tạo) - NXB Văn Học 2000
Thơ tìm người thơ – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2001
Xôn xao nỗi nhớ - NXB Văn Hóa Dân Tộc 2002
Mưa pha lê – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003
Thơ nhà giáo – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003
Gói mây trong áo – NXB Trẻ 2003
Dấu cỏ người xa - NXB Văn Hóa Dân Tộc 2004
Tứ tuyệt tình thi - NXB Đà Nẵng 2005
Mây ngàn phương - NXB Thanh Niên 2005
Tứ tuyệt tình thi 2 - NXB Đà Nẵng 2005
Thơ tình lục bát - NXB Đà Nẵng 2005
Khúc xạ mùa thương - NXB Thanh Niên 2006
Tập thơ riêng:
Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997
Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
Cỏ hoa thì thầm – NXB Thanh Niên 2002
Quà tặng mùa đông (sẽ in)
Ngoài ra còn viết nhiều truyện ngắn,tiểu phẩm và khảo luận
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
MoHoang.jpg
Mộ hoang
Trời chiều đồng nắng đìu hiu
Đôi con bướm trắng dập dìu về đâu
Ai nằm dưới đáy mộ sâu
Có nghe xuân đến xanh màu cỏ non ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
MoCoi.jpg
Mồ côi
" Má ơi con vịt chết chìm …"
Con kêu …
Oà khóc
Biết tìm má đâu ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
20NamLuuLac.jpg
Hai mươi năm lưu lạc
Hai mươi năm trời lưu lạc
Hai mươi năm trời xa quê
Từ miền đất lạ
Hăm hở em về .
Thành phố mình vẫn đẹp
Đất nước mình vẫn xanh
Bao nụ hồng vẫn nở
Trong nắng sớm trong lành .
Tuổi thơ xưa mình hái ổi
Tuổi thơ xưa mình lội sông
Giữa dòng đời xuôi ngược
Em còn nhớ tôi không ?
Em chợt kêu bằng tiếng Pháp
Em chợt hỏi bằng tiếng Anh
Em cúi đầu ôm mặt
Nước mắt buồn chảy quanh .
Hai mươi năm trời lưu lạc
Hai mươi năm trời xa quê …
(Tuyển tập thơ Gói Mây Trong Áo – NXB Trẻ 2003)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
ChieuTrenSongHan.jpg
Chiều trên sông Hàn
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ,gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi .
Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi,mây rời rời trôi
Sợi buồn,tóc rụng ngang môi
Giọt buồn,sao rụng ngang trời mưa sa .
Bến xưa,bướm cũ,vườn cà ...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em .
(Tuyển tập thơ Lục Bát Tình - NXB Đồng Nai 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
HoaMua1.jpg
Hoa mua
Ngày xưa hai đứa chiều chiều
Rủ nhau chơi hái thật nhiều hoa mua
Hoa mua em bán tôi mua
Tiền là lá rụng cuối mùa vàng bay
Rồi tôi kết lá thành dây
Kết hoa vào lá,kết ngày vào đêm
Kết thành hoa cưới trao em
Vòng hoa tím mái tóc mềm bến sông
Cô dâu cười ửng má hồng
Dắt tay chú rể chạy rong khắp làng …
Sao giờ mây trắng sang ngang
Hoa mua nở tím rụng sang tay người
Thuyền còn một bóng trôi xuôi
Tình còn một đám lá rơi giữa dòng
Mẹ buồn đám cưới em đông
Xe hơi chín chiếc,qua sông chín đò …
Ngược thuyền về với tuổi thơ
Bến sông vẫn tím đôi bờ hoa mua
" Hoa mua ai bán mà mua "
Để tôi vớt lá tìm mùa thu xa ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
HoaMua2.jpgHoaMua3.jpg
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Trove.jpg
Trở về
Ta về qua ngõ mưa bay
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư .
Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
Tơ lòng ta buộc,em buông
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay .
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ .
Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng ... tay !
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Last edited by bupbe_ngocmai; 12-21-2006 at 06:01 AM.
-
Moderator
Re: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đại Đế và nhỏ Phù Thủy
Ta Đại Đế về thăm vương quốc cũ
Thăm cánh đồng xưa mây trắng lưng đồi
Thuở chăn trâu chơi lội sông đánh giặc
Ta đủ tài thành Đại Đế lên ngôi.
Lấy tre lá dựng lâu đài tráng lệ
Lấy cờ lau làm hiệu lệnh vương quyền
Bao tướng lãnh,bao thần dân thần phục
Trâu theo bầy theo Đại Đế uy nghiêm.
Nhưng Nhỏ Phù Thủy môi hồng dễ ghét
Cùng bọn nữ yêu đỏng đảnh tóc dài
Thích chọi phá,thích leo trèo la hét
Khiêu khích ta đạp ngã những lầu đài.
Ta giận dữ đòi yêu ma quyết chiến
Đại Đế ra quân đội ngũ trùng trùng
Chỉ một trận giặc thù thua khiếp vía
Vứt gậy chạy dài nhốn nháo bến sông.
Nhỏ Phù Thủy biết quân mình sức kiệt
Đem bọn yêu lẩn trốn tận rừng sâu
Ta thừa thắng xua đại quân đuổi đánh
Bỗng phục binh,bị đá ném lỗ đầu!
Vết sẹo nhỏ hóa đôi bờ ngăn cách
Chẳng nhìn ai như hận oán nghìn đời
Ta lên tỉnh tháng năm dài biệt xứ
Vẫn nhớ thầm một vương quốc xa xôi…
Nhỏ Phù Thủy ai ngờ thành cô giáo!
Mắt xinh xinh e lệ dưới mây chiều
Ta Đại Đế giờ cúi hàng qui phục
Khẩn xin nàng ban tặng trái tim yêu!...
Đá và trái tim
Có những dòng lệ nhỏ
Khiến đá hóa trái tim
Có nỗi buồn triền miên
Làm trái tim hóa đá .
(Tuyển tập thơ Nghìn Câu Thơ Tài Hoa Việt Nam - bút danh Nguyễn Văn Tạo – NXB Văn Học 2000)
Đêm Huế
Có tiếng gọi như là của gió
Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông
Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ
Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông.
Có tiếng gọi như là của lá
Ta nhìn lên: tim tím trời thu
Thu chợt đến như ta vừa đến
Phố trở mình lằng lặng ưu tư.
Có tiếng gọi như là của khói
Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy
Xa đất nước, xa mùa thu ấy
Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay.
Có tiếng gọi như là của Huế
Ta tìm em vời vợi mong chờ!
Người viễn xứ mang buồn xa xứ
Để bây giờ bật khóc trong mơ.
Huế 1996
Đôi khi
Đôi khi tình yêu ấy
Biết không hỏi được gì
Câu trả lời lạc lõng
Nó chẳng buồn nghe chi.
Đôi khi tình yêu ấy
Biết không hy vọng gì
Hy vọng bịt mắt nó
Trước sự thật khinh khi.
Đôi khi tình yêu ấy
Biết không mong đợi gì
Nỗi đau cắt sâu nữa
Khi phút đến sầu bi.
Đôi khi tình yêu ấy
Biết tự bỏ ra đi
Cố không rơi nước mắt
Dù lệ đẫm chia lỵ
(Dịch từ bài thơ Sometimes của Sheryll Raquipiso)
Đi Tân Bửu
Long lanh đáy nước chân cầu
Đường đi Tân Bửu xôn xao nắng chiều
Trời xa xanh thẳm cánh diều
Áo em xanh biếc để nhiều nhớ nhung .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Cỏ May
Cỏ may may cỏ trên đồi
Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em
Anh gần,em nhích xa thêm
Trên trời mây trắng êm đềm ..trôi qua !
Bây giờ anh đã đi xa
Cỏ may em gỡ lệ nhoà ..ướt tay!
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Chiều Hưng Long
Hưng Long nắng đỏ bụi hồng
Mênh mông biển lúa,bềnh bồng biển mây
Hương đồng gió chạm khẽ bay
Hoàng hôn khẽ xuống chạm ngày vào đêm …
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Con đường xưa đi học
Con đường xưa đi học
Nắng mượt vàng chân đê
Có người em gái nhỏ
Từng buổi đợi nhau về .
Em một thời leo nhãn
Anh một thời lội sông
Một thời ôm cặp sách
Hát chạy rong trên đồng .
Con đường xưa đi học
Đôi bướm vàng chợt bay
Tóc em ngỡ là gió
Áo em ngỡ là mây .
Em một thời ép lá
Anh một thời làm thơ
Một thời nhặt phượng đỏ
Tiếng ve sầu lơ ngơ .
Con đường xưa đi học
Hai đứa giờ hai nơi
Em theo người xứ lạ
Anh lưu lạc phương trời .
Em quên thời áo trắng
Rơi nỗi buồn đâu đây
Con đường anh trở lại
Thăm thẳm một màu mây .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
-
Moderator
Re: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hạ nhớ
(Tặng Minh Thu)
Là nhớ gì không nhỏ?
Ngày ấy em rời trường
Nắng chiều vương trong mắt
Ngập ngừng và mông lung.
Ta ngẩn ngơ lặng ngắm
Cánh phượng hồng rụng rơi
Sân trường mùa hạ thắm
Bóng em xa,xa rồi…
Là thấy gì không nhỏ?
Sao vội vàng quay lưng
Đầu cành ve nức nở
Chiếc lá sầu rưng rưng.
Bước giày em thầm lặng
Bỗng chốc hóa xa vời
Ta về qua cửa lớp
Bụi phấn còn rơi rơi.
Là xa rồi đấy nhỏ
Kỷ niệm những ngày thơ
Người em xưa áo trắng
Hình bóng giờ trong mơ.
Trời xanh kia thăm thẳm
Mùa hạ biết còn không
Mùa thu sao đến chậm
Để buồn ta mênh mông ?
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Hè về từ thang' sáu
Hè về từ tháng sáu
Bụi phấn lặng lờ rơi
Mắt em chừng vời vợi
Giảng đường rồi xa xôi.
Hè về từ tháng sáu
Sân trường lất phất mưa
Bâng khuâng hồn hai đứa
Bơ vơ gió cuối mùa.
Hè về từ tháng sáu
Náo nức một mùa thi
Lặng trao chùm phượng vĩ
Áo trắng ngày em đi.
Hè về từ tháng sáu
Mực tím dần phôi pha
Ngậm ngùi lên hoa lá
Nẻo xưa nắng nhạt nhòa.
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Hoa Quỳnh nở
Giữa đêm chỉ thoảng hương thơm
Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai
Em về lấp lánh sương mai
Môi cười, hoa nở ngát hai đóa quỳnh!
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên)
Hoa sứ trắng
Cô bé cài băng đô
Không còn về trường cũ
Hoa sứ buồn ủ rũ
Lạnh ướt một bàn tay.
Hoa vẫn ngát hương bay
Như ngày xưa đến lớp
Như chiều nào bất chợt
Ta tìm em bơ vơ...
Đâu rồi màu hoa sứ ?
Đâu rồi màu băng đô?
Đâu rồi mùa thu cũ
Gió nối lời vu vơ?
Chỉ còn là giọt nắng
Rơi trong chiều rưng rưng
Băng đô vàng áo trắng
Một thời ta bâng khuâng.
Chỉ còn là trang vở
Những nỗi niềm không đâu
Một bài thơ viết dở
Một nỗi lòng chôn sâu!
Cuối thu chiều gió dậy
Mây lặng lờ lang thang
Em xa mùa hạ ấy
Bông sứ buồn miên man.
Cô bé cài băng đô
Đã quên rồi trường cũ
Hoa sứ giờ ủ rũ
Thổn thức lạnh bàn tay!
Hoa vông vàng
Em sắp xa thành phố
Về lại đất hương tràm
Hỏi em thích gì nhất?
Em cười: Hoa vông vàng.
Ta qua bao góc phố
Ta đến bao tiệm hoa
Hỏi mua, mua chẳng có
Hỏi tìm, tìm không ra.
Tên hoa quen mà lạ
Như người lạ giờ quen
Hẳn là hoa cũng đẹp
Hiền dịu như mắt em?
Kẻ nói hoa màu đỏ
Kẻ mách hoa màu vàng
Người cho hoa là cỏ
Người bảo hoa mọc hoang!
Ta tìm, đi tìm mãi
Mang nỗi buồn lang thang
Giữa thị thành hoa lệ
Tìm đâu hoa vông vàng?
Ngày tiễn em mưa trắng
Ta lặng nhìn mây trôi
Vông vàng trong tay với
Hay xa tận chân trời?
1995
(tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Ký ức mùa Thu
Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa.
Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
Thời trăng mật, trái tim hồng tươi trẻ
Lại phải chia xa cách trở hai đầu…
Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về.
Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
Có mơ ước mẹ xưa tha thiết, ngọt ngào…
Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
Lại chợt hiện về
lấp lánh
mùa thu!
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Không hiểu
Không hiểu vì sao nhỏ bỗng buồn
Sân trường u ám bỗng mưa tuôn !
Kìa ai ngơ ngác,ai ngồi khóc
Lệ ướt hoen mi,ướt ngập trường !
Không hiểu vì sao nhỏ chẳng nhìn
Ngập ngừng ta hỏi,nhỏ làm thinh !
Giờ chơi nhỏ giận "xù" đâu mất
Ta đợi người ta,ngóng một mình !
Không hiểu vì sao nhỏ thích hờn
Để chiều tan học thích cô đơn !
Để ta lủi thủi theo người ấy
Mưa ướt hai mình,ai ướt hơn ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Khúc hát mùa đông
Này cô bé mùa đông về đấy nhé
Nhớ thương ai sao khoác áo len hồng?
Ta cô độc mang nỗi buồn hóa đá
Gió Sài Gòn nghiêng ngả nắng trên sông.
Gió lạnh lắm bé ơi đừng vội bước!
Cây không chao nhưng run rẩy bên đường
Tóc bé thả bồng bềnh mây ký ức
Theo áo dài ta chợt vấp làn hương...
Ta thảng thốt nhớ tháng ngày đi học
Thuở theo ai ngong ngóng bước đợi chờ
Mùa đông khóc thương tình ta câm lặng
Trăng phương nào ta còn mãi bơ vơ?
Giờ gom lại những mảnh tình vụn vỡ
Đốt mùa đông ta sưởi trái tim mình
Mùa đông cháy đôi má bầu ửng đỏ
Bé không cười sao ánh mắt lung linh?
Xin từ giã áng mây buồn xám ngắt
Ta theo em tìm đón nắng mai hồng
Mùa xuân biếc vẫn ngập ngừng phía trước
Bé chớ quay nhìn kẻo thấy mùa đông.
1997
(st từ báo Áo Trắng)
Khúc hát ngày ra trường
Thôi,từ giã giảng đường
Từ giã tuổi sinh viên
Chúng mình ra đi để mang hoài nỗi nhớ
Hoa phượng vĩ chiều nay tưng bừng nở
Đỏ thắm ven trời.Những cánh chim bay .
Ngày mai xa rồi ta biết nói gì đây
Ánh mắt ấy nhìn ai chợt có gì khang khác !
Tạm biệt nhé con đường về xanh mát
Bao dấu chân xưa .Sao xao xuyến bồi hồi ?
- Em sẽ về miền đất ấy xa xôi …
Lời nói khẽ như bao lời muốn nói
Mái trường xa sẽ đón chào cô giáo mới
Và tình yêu thoảng nhẹ trong chiều .
Họ bên nhau chưa nói được nhiều
Lòng mải hẹn những phương trời xa lắc !
Để những ước mơ thầm thì khẽ hát
Khúc - hát - vào - đời những mơ ước lứa đôi …
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
-
Moderator
Re: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nắng mới
Người về nhặt nắng mùa đông
Nhặt chiều lá rụng cuối dòng thơ xưa
Nhặt lời cỏ úa trong mưa
Nhặt màu mắt ướt một mùa qua sông …
Chợt trong sương khói bềnh bồng
Nắng vàng thuở ấy ửng hồng sang xuân !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Nụ tầm xuân
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
(Ca dao)
Người về tìm nụ tầm xuân
Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan
Mây buồn từ dạo lang thang
Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu.
Hỏi gì khi cá cắn câu
Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son
Tiếc câu thề biển hẹn non
Nước chưa chảy,đá đã mòn. Ly tan.
Người ta cau bạc trầu vàng
Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông
Trầu tôi một mớ ba đồng
Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao.
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Ngỡ ngàng
Ngỡ ngàng là đám mây xanh
Xanh như màu mắt long lanh một chiều
Ta về nhặt hết cô liêu
Nối vào năm tháng thả diều gió bay.
Em còn chưa hết thơ ngây
Ta còn chưa hết những ngày buồn xa
Mây vàng,mây trắng bay qua
Ngỡ là hứng hạt mưa sa.Ai ngờ…
Ta đành xếp gạch làm thơ
Xây hồ bán nguyệt bao giờ cho xong
Hỏi em,em đã theo chồng
Hỏi ta,ta vẫn bên sông đợi đò.
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẳng 1997)
Ngày xưa
Ngày xưa có một bến đò
Tuổi thơ cùng nhảy lò cò mà chơi
Có lần nước mắt em rơi
Tim tôi rụng xuống rối bời nỗi đau
Em giành một nhánh bông lau
Nhường em, nhường hết trăng sao trên trời .
Ngày xưa có một khoảng trời
Xanh xanh lá nhãn cùng ngồi mộng mơ
Chuồn chuồn đậu xuống trang thơ
Thả con thuyền giấy lạc bờ bến thương
Bến thương cách mấy con mương
Em trao quả chín nối hương vào lòng.
Ngày xưa bảy sắc cầu vồng
Bây giờ mây trắng bềnh bồng trôi qua
Em giờ lên tỉnh học xa
Quên tôi, quên cả quê nhà nắng mưa
Nắng mưa là chuyện nắng mưa
Em xưa quên hết ngày xưa. Bao giờ ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng.
Sau em, tôi cũng ngập ngừng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại, ngại rồi không trao!
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa...
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Rạch miễu
Anh phải về
Đành giã biệt quê em
Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây …
Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
Em vẫy nón nhìn theo cánh chim trời rong ruổi
Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa ?
Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
Con sóng bỗng thì thầm:
Rạch Miễu
em ơi !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Đồng Nai
Thuyền em rời bến sông Buông
Chở trăng,chẳng chở nỗi buồn tôi theo
Sương giăng bàng bạc mái chèo
Sóng oằn mặt nước,sóng leo mạn thuyền
Mình tôi đêm trắng nỗi niềm
Nẻo về mây trắng,trắng miền bơ vơ.
Thả trăng,em thả câu hò
Bỏ tôi,em bỏ bên bờ sông Buông
Sông Buông chậm chậm đừng buông!
Tơ lòng chưa gởi trăng buồn ngả nghiêng
Gởi trăng,trăng rụng xuống thuyền
Gởi thuyền,thuyền đã trôi biền biệt xa…
Đồng Nai 1996
(Tạp chí Văn)
Sông ca
nhớ Khả Tú)
Bến Tre lắm bến nhiều dừa
Xuồng ai vừa đến để vừa quen nhau
Câu mời con nước nao nao
Xuống xuồng xuồng cũng lao chao tiếng cười.
Cùng chèo chèo vọng mùa vui
Thấy ta lóng lánh,thấy người lung linh
Một mình hát với một mình
Lục bình xuôi với lục bình sóng đôi.
Bềnh bềnh một áng mây trôi
Bồng bồng một cánh chim trời hữu duyên
Em về nón lá nghiêng nghiêng
Hoàng hôn tím tím ngả miền chiêm bao.
Đường bờ cao thấp thấp cao
Có hay không có nẻo vào tương tư?
Vườn chiều chiều lá sang thu
Vẩy trăng mười tám thả từ từ lên.
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
-
(¯`Raindrop´¯)
Re: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
*Chợt nhớ
Đầu đình chợt nhớ đêm sao
Cánh đồng chợt nhớ thu nào mưa bay
Đồi sim chợt nhớ cỏ may
Vườn dâu chợt nhớ trăng đầy giếng thơi
Bến sông chợt nhớ một người
Bão dông chợt nhớ biển trời Trường Sa
Đường làng chợt nhớ anh xa
Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa …
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
*Tình vỡ
Tình em như cánh chuồn chuồn
Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi
Dây trầu chưa quấn chợt rơi
Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa …
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
*Giọt lệ muộn màng
Cũng từ ngày ấy con khóc vùi trước cỏ
Trước mộ bia đất lạnh,hương tàn
Ngày mẹ mất là những ngày trốn học
Con bỏ nhà theo lũ bạn đi hoang .
Con đâu biết dưới mái tranh nghèo cũ nát
Mẹ thương con,chịu vất vả tháng ngày
Bát cơm trắng mẹ sớt dành cá thịt
Con ăn thường nào nếm được đắng cay .
Giờ lạc lõng giữa đường đời xuôi ngược
Con lao đao khi đã mất mẹ rồi
Hạt muối mặn mới hay còn vị chát
Bát cơm người là nước mắt đầy vơi .
Con ăn năn xin lạy quỳ trước mộ
Lệ muộn màng xin được rưới cỏ tươi
Lời mẹ dạy vọng vang từ cõi nhớ :
Dẫu bơ vơ …
Cũng phải sống
Để thành người …
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
*Đà Lạt ta về
Đà Lạt ta về tìm trái thông
Tìm thông chợt thấy má em hồng !
Má em hồng quá thông không rụng
Rụng xuống hồn ta chút gió dông !
Đà Lạt ta về tìm trái mơ
Mơ chẳng tìm ra đến tận giờ !
Giận mình sao cứ lơ mơ mãi
Mơ nhiều đêm lạnh vẫn bơ vơ !
Đà Lạt ta về tìm trái tim
Thuở xưa rơi rớt biết đâu tìm ?
Em nhặt được không thì trao lại
Thương giùm gã ấy mắt lim dim !
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
*Suối Tiên
Suối Tiên
Lội suối tìm tiên
Ngờ đâu mây chạm xuống miền chiêm bao
Ngỡ ngàng
Giọt nắng hanh hao
Có con bướm trắng mơ vào thiên thai .
Ta tìm ai ?
Em tìm ai ?
Còn chăng là chút lạc loài tháng năm .
Lá rơi
Rơi lá âm thầm
Thò tay vớt lá
Vớt nhầm mắt em !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
-
(¯`Raindrop´¯)
Re: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
*Vẫn còn đây
Vẫn còn đây
Năm công chúa ngày xưa
Năm cô bé với năm cái cười rất "quái" !
Mùa xuân đi qua rộn ràng trong lớp ấy
Có chú ve sầu chợt thức khóc trên cây .
Vẫn còn đây
Năm tà áo trắng tung bay
Năm nhịp guốc cùng khua đều lóc cóc
Xe vẫn dựng quanh những hàng bún ốc
Hoa điệp rơi vàng trong nhịp muỗng leng keng .
Vẫn còn đây
Năm bài hát thân quen
Năm giọng "hú" của một thời tóc bím !
Những chiếc nơ xanh,trắng,vàng,đỏ,tím
Vẫn lúc lắc bay,ngúng nguẩy trong chiều …
Kỷ niệm vọng về từ năm tháng cô liêu
Trang giấy cũ bỗng nhớ nhung màu phượng cũ
Một chiếc lá rơi giữa sân trường nắng rũ
Mùa hạ đâu rồi
Áo trắng ấy
Ngày xưa ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
*Đôi sao nhỏ
Có một đôi sao nhỏ
Rơi xuống một mùa đông
Giữa trời đêm rét mướt
Lấp lánh ánh lửa hồng .
Có một đôi sao nhỏ
Rơi về dĩ vãng xa
Đất lầy xưa oan nghiệt
Giờ đâm chồi nẩy hoa .
Có một đôi sao nhỏ
Rơi miền hoang mạc khô
Chợt vang trong giếng cạn
Giọt nước rơi mơ hồ .
Có một đôi sao nhỏ
Rơi vào đôi mắt em
Trăng thu vàng ngờ nghệch
Ngẩn ngơ rụng bên thềm .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
*Tháp Cánh Tiên
Ta lại về thăm tháp Cánh Tiên
Long lanh nắng xuống,bóng sương chìm
Cánh chim nào động trời hoang dã
Mà chiều Bình Định gió như im ?
Em ở đâu rồi em gái nhỏ
Bâng khuâng màu áo trắng như mây
Cứ ngỡ em còn bên tháp cổ
Ngại ngùng như thuở mới chia tay .
Em ép cho ta cánh phượng hồng
Để mùa hạ ấy hóa mùa đông
Để mùa thu rụng trên trang sách
Một xác bướm khô,xác nỗi lòng .
Cây vẫn liền cây,lá vẫn xanh
Đá rêu trầm mặc,nắng tơ mành
Có bóng tiên về trên đỉnh tháp
Lung linh nhịp múa điệu Chiêm Thành .
Em xa ta rồi,sao nỡ xa
Cánh Tiên tháp đứng khói sương nhòa
Trăng lạnh cuối chiều trăng lạnh mãi
Có hay trăng lạnh ướt hồn ta ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Cảm ơn bạn hollycow85 đã post thơ sưu tầm cùng mình
Nhưng mình post thơ có hình minh họa mà ?
Mình sẽ post lại chủ đề mới vậy
Chúc bạn hollycow85 một năm mới thật vui và xinh đẹp
-
Moderator
Re: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
SÔNG BUÔNG
Thuyền em rời bến sông Buông
Chở trăng,chẳng chở nỗi buồn tôi theo
Sương giăng bàng bạc mái chèo
Sóng oằn mặt nước,sóng leo mạn thuyền
Mình tôi đêm trắng nỗi niềm
Nẻo về mây trắng,trắng miền bơ vơ.
Thả trăng,em thả câu hò
Bỏ tôi,em bỏ bên bờ sông Buông
Sông Buông chậm chậm đừng buông!
Tơ lòng chưa gởi trăng buồn ngả nghiêng
Gởi trăng,trăng rụng xuống thuyền
Gởi thuyền,thuyền đã trôi biền biệt xa…
Đồng Nai 1996
(Tạp chí Văn)
TÌNH CÓ HAY KHÔNG
Tình có hay không
Biết không hay có
Tay xòe không có
Tay nắm có không ?
Ngày xưa là gió
Ngày xưa là mây
Ta mơ theo nắng
Dáng nhỏ em gầy …
Chợt sợi tóc bay
Chợt gió thành mây
Lời thề màu cỏ
Tình không thành có !
Tình không hay có
Biết có hay không ?
Ta mong là có
Em cười như không …
Ta là đá sỏi
Một nắng hai sương
Mơ nhầm châu ngọc
Yêu nhầm đau thương .
Em thành chim sáo
Một chiều qua sông
Ta còn dông bão
Tình có thành không !
Tình có như không
Thà không hơn có
Thà là như gió
Thà là như mây …
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
THIÊN SỨ
Một chiều qua xóm Đạo
Chân nhói kỷ niệm xưa
Tượng Chúa trên thánh giá
Cô đơn màu nắng mưa
Ngọn gió đông gầy guộc
Lạnh tim ta cuối mùa
Đâu sân trường Thiên Phước
Đâu lầu trường Đức Minh
Chuông nhà thờ chầm chậm
Vọng tiếng buồn tâm linh ?
Chuông vang lời sương khói
Ta về tìm đức tin
Em về đeo thánh giá
Dắt ta kẻ tội đồ
Sáng danh là Thiên Chúa
Tội danh là ... làm thơ !
Bờ vai em tròn nhỏ
Đưa ta đến dại khờ !
Em bông hồng thiên sứ
Xuống từ miền trăng sao
Bầu má đỏ hồng đào
Tà áo dài hồng phấn
Để hồn ta lận đận
Để tình ta lao đao
Ta tín đồ ngoại đạo
Ngàn năm chỉ biết yêu
Theo em Thiên sứ nhỏ
Tóc xõa dáng yêu kiều
Câu kinh em truyền đọc
Ta nghe toàn rong rêu
Em thiên thần hờn dỗi
Nụ cười hồng xinh xinh
Ta trái tim nông nổi
Lệ nửa đời phiêu linh
Trước em xin sám hối
Ngơ ngẩn một u tình
Tìm trao lời vô tội
Nẻo nào nghẹn tương tư ?
Bàn chân em bối rối
Bàn chân ta chần chừ
Nỗi đau dài không nói
Câu thơ hằn đá sỏi
Em giờ mờ sương khói
Cành hồng vội gãy đôi
Tình ta màu bão táp
Hồn ta màu tuyết rơi
Mảnh trăng xưa vỡ khuyết
Thổn thức cuối chân trời
Thiên sứ ơi,Thiên sứ
Ta còn em nơi đâu ?
Lang thang chiều xóm Đạo
Bước chân buồn bể dâu
Chúa trên trời cũng khóc
Mưa pha lê xám màu
(Tuyển tập thơ Mưa Pha Lê-NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003)
THU
Nắng rơi một nửa con đường
Em đi một nửa nhớ thương vọng về
Cỏ vàng một nửa bờ đê
Tay cầm một nửa câu thề…
Nửa buông
Gió lay một nửa cánh chuồn
Lá thu một nửa nỗi buồn
Nửa thôi
Hoàng hôn một nửa chân đồi…
Trăng lên một nửa
Cuối trời
Nửa rơi.
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
TRÁCH
Trời hết mưa phải đâu trời sẽ nắng
Trời nắng rồi chưa hẳn đã hết mưa
Đường trần hai nẻo đón đưa
Anh theo nói mãi...
Sao chưa nói gì?
2001
(tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2003)
TRONG NẮNG ẤM XUÂN HỒNG
Con thắp một ngọn nến
Sáng rực giữa đêm đông
Nhớ ngày xưa mẹ khóc
Lệ nến rơi đỏ hồng.
Ngọn nến là ngọn lửa
Sưởi ấm nỗi buồn con
Thương mẹ đời cơ cực
Xác thân mau héo mòn.
Ngọn nến là ánh sáng
Soi dắt đường tương lai
Bao lần con vấp ngã
Mẹ nâng dìu trong tay.
Tuổi thơ nhiều lầm lỡ
Một thời con rong chơi
Giờ hiểu ra đã muộn
Mẹ xa rồi mẹ ơi!
Ngọn nến dần vắt kiệt
Đâu hình bóng mẹ tôi?
Chỉ còn là sáp lửa
Sắp lụn tan trong đời.
Chỉ còn là nước mắt
Mẹ rơi rớt vì con
Chỉ còn là mất mát
Thấm nỗi đau trong hồn.
Vầng dương rồi hé sáng
Đã qua hết đêm đông
Mẹ ơi,mình con khóc
Trong nắng ấm xuân hồng…
(Tuyển tập thơ Lời Trần Tình Dâng Mẹ Cha
- NXB Tổng Hợp Đồng Tháp 1997)
VỀ TRƯỜNG CŨ
Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may.
Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng ?
Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời, gió ngát hương.
Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!...
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
VÀO CHỢ ĐỆM
Đường vào Chợ Đệm bao xa ?
Thương thương hương đất mặn mà quê em.
Mông mênh sông nước êm đềm,
Thuyền ai thấp thoáng chở nghiêng nắng hồng ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
XUÂN HÀ HỘI
Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi.
Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây
Mây pha màu khói, khói pha mây
Mùa xuân thấp thoáng như cô gái
Nắng hồng bẽn lẽn, má hây hây.
Ta theo tìm em giữa phố xa
Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa
Bao màu ngói đỏ tươi son mới
Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà.
Là đã bên nhau rồi đó em
Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem
Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió
Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
YÊU
Yêu thơ để biết đa sầu
Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ
Yêu hoa để biết đợi chờ
Yêu em để biết dại khờ …Thế thôi …
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
-
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đôi nét về
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Tên thật: Nguyễn Văn Tạo
Năm sinh: 1962
Quê quán: Nam Định
Sinh quán: Sài Gòn
Nghề nghiệp: Giáo viên Vật Lý
Các bút danh chính: Thanh Trắc Nguyễn Văn,Hà Thanh Chương,Nguyễn Thuận Thảo...
Thơ trong các tuyển tập:
Lục bát tình – NXB Đồng Nai 1997
Thơ nhà giáo TP.HCM – NXB Trẻ 1997
Lời trần tình dâng mẹ cha – NXB Tổng hợp Đồng Tháp 1997
Thơ nhà giáo TP.HCM tập 2 – NXB Trẻ 1998
Nghìn câu thơ tài hoa Việt Nam (bút danh Nguyễn Văn Tạo) - NXB Văn Học 2000
Thơ tìm người thơ – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2001
Xôn xao nỗi nhớ - NXB Văn Hóa Dân Tộc 2002
Mưa pha lê – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003
Thơ nhà giáo – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003
Gói mây trong áo – NXB Trẻ 2003
Dấu cỏ người xa - NXB Văn Hóa Dân Tộc 2004
Tứ tuyệt tình thi - NXB Đà Nẵng 2005
Mây ngàn phương - NXB Thanh Niên 2005
Tứ tuyệt tình thi 2 - NXB Đà Nẵng 2005
Thơ tình lục bát - NXB Đà Nẵng 2005
Khúc xạ mùa thương - NXB Thanh Niên 2006
Tập thơ riêng:
Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997
Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
Cỏ hoa thì thầm – NXB Thanh Niên 2002
Quà tặng mùa đông (sẽ in)
Ngoài ra còn viết nhiều truyện ngắn,tiểu phẩm và khảo luận
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn (có ảnh minh họa)
20NamLuuLac.jpg
Hai mươi năm lưu lạc
Hai mươi năm trời lưu lạc
Hai mươi năm trời xa quê
Từ miền đất lạ
Hăm hở em về .
Thành phố mình vẫn đẹp
Đất nước mình vẫn xanh
Bao nụ hồng vẫn nở
Trong nắng sớm trong lành .
Tuổi thơ xưa mình hái ổi
Tuổi thơ xưa mình lội sông
Giữa dòng đời xuôi ngược
Em còn nhớ tôi không ?
Em chợt kêu bằng tiếng Pháp
Em chợt hỏi bằng tiếng Anh
Em cúi đầu ôm mặt
Nước mắt buồn chảy quanh .
Hai mươi năm trời lưu lạc
Hai mươi năm trời xa quê …
(Tuyển tập thơ Gói Mây Trong Áo – NXB Trẻ 2003)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn (có ảnh minh họa)
ChieuTrenSongHan.jpg
Chiều trên sông Hàn
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ,gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi .
Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi,mây rời rời trôi
Sợi buồn,tóc rụng ngang môi
Giọt buồn,sao rụng ngang trời mưa sa .
Bến xưa,bướm cũ,vườn cà ...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em .
(Tuyển tập thơ Lục Bát Tình - NXB Đồng Nai 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
Forum Rules