NĂM CÁCH DIỄN ĐAT YÊU THƯƠNG: BẢN CHẤT TÌNH THẾ



Hàng nhiều năm, Ts. Chapman đã nghiên cứu cách thức mà người ta truyền đạt tình yêu cho nhau. Ông đã đưa ra những gợi ý bằng cách nào để người ta có thể tỏ tình với nhau đậm đà hơn. Ông đã gọi chúng là “cách diễn đạt yêu thương”. Lần trước chúng ta đã đề cập đến cách diễn đạt yêu thương thứ nhất: những lời lẽ ân cần. Lần này chúng ta bàn đến cách diễn đạt yêu thương thứ hai: bản chất tình thế hay chất lượng thời gian (Quality time.)

Một hôm John và Sara đến gặp Ts. Chapman. Trong cuộc sống hôn nhân của họ chẳng có gì là hạnh phúc. Họ bất đồng với nhau đủ thứ. Họ thường xuyên đấu khẩu với nhau. Họ không còn thời gian để cùng nhau vui vẻ. Họ cho rằng họ không còn yêu nhau nữa.

Ts. Chapman đã mang đến cho họ một vài lời khuyên. Ông nói với họ hãy bắt đầu nói với nhau bằng những lời lẽ ân cần. Ông bảo John hãy nói với Sara rằng cô ta xinh đẹp hoặc cảm ơn Sara khi cô làm bất kỳ một việc gì. Và Ts. Chapman cũng nói với Sara hãy thực hiện y như vậy. Khi John làm những việc quanh nhà hoặc hoàn thiện một công việc gì, là Sara nói với John lời cảm ơn. Sara phải nói với John rằng cô đã nhận ra giá trị những công việc mà John đã thực hiện.

Hai tháng trời, John và Sara đã thực hiện lời khuyên của Ts. Chapman. Họ làm việc tích cực và nói với nhau bằng những lời lẽ ân cần. Cuộc hôn nhân của họ dần bắt đầu khởi sắc. Nhưng vẫn còn một vấn đề phức tạp nhỏ.

Sau hai tháng, Ts. Chapman đã lẩn lượt gặp John và Sara. Ông đã hỏi về cuộc hôn nhân của họ như thế nào. John rất hạnh phúc. Anh đã nói rằng Sara đã dùng những lời lẽ ân cần tạo cho anh cảm giác muốn và cần, và được yêu thương. Anh nói rằng anh cảm thấy mình như một người đàn ông trở lại. Nhưng khi Ts. Chapman gặp Sara., ông nhận thấy rằng cô ta có cảm giác khác. Cô không được hạnh phúc như John. John đã đem đến cho cô những lời lẽ ân cần, trìu mến. Và Sara cũng thích nghe John nói lên những lời nói ấy. Nhưng có một cái gì đó vẫn trông vắng đối với Sara. Cô cảm thấy thích và cần hơn không chỉ là những lời nói trìu mến chân thành.

Trong cuốn sách của mình, The Five Love Languages, Ts. Chapman đã nhận diện năm cách khác nhau để bày tỏ tình yêu. Theo ông, năm cách diễn đạt này là:

Những lời nói ân cần chân thực

Bản chất tình thế

Đón nhân những món quà

Những cử chỉ phục vụ

Va chạm thể xác

Qua nhiều năm nghiên cứu, Ts. Chapman đã nhận thấy rằng tất cả mọi người đều không cảm và nhận tình yêu theo cùng phương thức. Ông tin rằng để diễn tả tình yêu một cách chân thành với người khác, bạn phải thấu hiểu cách diễn đạt yêu thương của họ. Nó rất quan trọng để biết cách họ cảm nhận yêu thương tốt nhất.

Câu chuyện giữa John và Sara của chúng ta là môt hiển nhiên, cả hai không cùng chung cách diễn đạt yêu thương. Mà, Sara cần một điều gì ở John để cảm thấy được yêu thương. Đó là gì? Đây là những gì mà Sara trình bày với Ts. Chapman,

“Thưa Tiến sỹ, cuộc hôn nhân của chúng tôi có phần cải thiện. John đã và đang mang đến cho tôi những lời lẽ ân cần chân thực như ông đã gợi ý … Nhưng, anh vẫn chẳng dành cho tôi thời gian gần gũi nào. Anh ta vẫn bận rộn những công việc mà chúng tôi chẳng hề có thời gian bên nhau.”

Cách diễn đạt yêu thương chủ yếu của Sara là bản chất tình thế. Cô cảm thấy được yêu thương tuyệt đối khi người ta dành thời gian đến với mình.

Việc dành bản chất tình thế cho một người nào đó có nghĩa mang đến cho người ấy sự chú ý của bạn. Đó là, tâm trí và tư tưởng của bạn phải thuộc về người ấy, và không thuộc về bất cứ một điều gì khác. Ts. Chapman nói,

“bằng ‘bản chất tình thế’, tôi muốn nói là đem đến cho một người nào đó sự tập trung của bạn – không bị chi phối. Tôi không nói việc cùng ngồi trên trường kỷ theo dõi truyền hình. Khi bạn dành thời gian bên nhau theo cách ấy thì chiếc truyên hình là sự chú ý của bạn chứ không phải là người khác. Điều mà tôi muốn nói là cùng ngồi trên ghế trường kỷ với chiếc truyền hình đã được tắt, nhìn nhau và trò truyện …”

Nhiêm vụ của bản chất tình thế là bản chất truyền đạt. Điều này khác hơn là việc mang đến những lời lẽ ân cần chân thực. Bản chất truyền đạt muốn nói rằng bạn phải là người biết lắng nghe. Bạn phải đặt câu hỏi làm thế nào để người nào đó có thể cảm nhận. Bạn phải mang đến cho họ sự cảm thông, những người mà đang có một ngày ảm đạm. Bạn đừng làm gián đoạn bằng cách ngắt lời người khác khi họ đang nói. Bạn nên cố gắng giải tỏa những điều phiền muộn của người khác. Đơn giản bạn lắng nghe và bày tỏ rằng bạn đã hiểu.

Nhưng phần quan trọng khác của bản chất thời gian, thực ra là muốn nói đến giây phút bên nhau. Bạn hãy tưởng tượng bạn có cảm giác như thế khi một người bạn đến thăm. Điều đó có thể làm cho bạn cảm thấy hạnh phúc. Khi một người nào đó chắt chiu thời gian dành cho bạn, điều đó có nghĩa là họ yêu bạn thiết tha!

Việc dành bản chất thời gian với con người muốn nói rằng bạn hãy thực hiện những điều mà họ thích được thực hiện. Nó không có nghĩa là thực hiện những điều mà bạn thích. Nếu người bạn ấy không thích thể thao thì bản đừng yêu cầu anh ta xem một trận đá bóng. Thay vào đó, hãy hỏi anh ta thích cái gì. Và sau đó, thực hiên y như vậy. Điều đó muốn nói với bạn của mình rằng bạn đã quan tâm đến anh ta.

Một sản phẩm của việc dành bản chất tình thế với một người nào đó là những kỷ niệm tuyệt vời. Trong những năm đã qua, bạn có thể hồi tưởng những giây phút êm đềm bên nhau. Những kỷ niệm tuyệt vời đó thể hiện những giây phút khi bạn chia sẻ niềm yêu thương chân chính. Dành bản chất tình thế với một người nào đó là cách duy nhất để diễn tả tình yêu đó là tình yêu vĩnh cửu.

Ts. Chapman đã lưu lại trong chúng ta với những tư tưởng về cách diễn đạt yêu thương của hôm nay.

“Và bạn tìm thấy những hành động yêu thương như vậy ở đâu …” Chúng tạo tình huống chỉ khi chúng ta sửa soạn chuẩn bị cho một bữa ăn trưa hoặc ăn tối. Tại sao? Bởi vì nó chỉ quan trọng đối với tình bạn và hôn nhân vì những bữa ăn mang lại sức khỏe cho chúng ta. Điều đó phải chăng khó để tạo ra bản chất tình thế cho một người nào đó? Phải chăng đó là kế hoạch chăm sóc? Vâng! Phải chăng nó muốn nói chúng ta từ bỏ những một số những hành động cá nhân? Có lẽ. Có phải nó muốn nói chúng ta cảm khoái một cách riêng tư? Tất nhiên! Nó có xứng đáng không? Tốt hơn hết bạn hãy tin tưởng nó! Nó tồn tại điều gì trong tôi? Tri thức về sự hiện hữu một người bạn, người chồng hay người vợ, người mà cảm thấy được yêu thương.”


Jos. Tú Nạc, NMS