-
Moderator
S - SĨ DIỆN
SĨ DIỆN
Một vị chỉ đạo tu đức rất là danh tiếng thổ lộ với đại sư: “Tôi không thể cầu nguyện, cũng không cách gì hiểu được kinh thánh, càng không có phương pháp tu đức gì để dạy người khác...”
- “Sao không đem tất cả quăng đi ?” đại sư an ủi nói như thế.
- “Sao có thể làm như thế được ? Tôi vốn được gọi là người có thánh đức, lại có rất đông tín đồ theo sau.”
Sau chuyện đó, đại sư thở dài nói: “Cái hôm nay gọi là thánh đức, thì đã hữu danh vô thực; duy chỉ có thiên tài thì có thể xưng là hữu thực nhưng lại vô danh."
(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)
Suy tư:
Có nhiều người vĩ sĩ diện mà không dám từ bỏ ơn thiên triệu của mình, họ sợ người khác cười, sợ mất tiếng tăm, sợ không còn được người khác kính trọng.v.v...nên vẫn cứ bám vào sĩ diện để rồi có khi mất linh hồn và tổn hại đến thân xác.
Biết mình không kham nổi công việc mà bề trên giao phó, nhưng vì bổng lộc, vì danh vọng hảo huyền mà không dám từ bỏ chức vụ; biết tình khả năng có hạn không làm được việc, nhưng vì ích lợi của một nhóm người nên bị họ xúi giục, mà không dám can đảm rút lui...
Sĩ diện là con dao hai lưỡi, một lưỡi để cắt tỉa cái tôi của mình ngày càng tốt đẹp hơn, một lưỡi khác thì đâm ngọt ngào vào yết hầu của mình để chết từ từ mà không biết.
Thành thật, khiêm tốn là hai thuẩn đỡ chống lại cái sĩ diện của mình.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
Forum Rules