Lời chúc: ''Bình an cho các con''


Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: "Bình an cho các con". Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: "Bình an cho các con. Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con". Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: "Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại". (Ga 20, 19-31).

Thưa đúng thế! Không gì bình an, sung sướng, và hạnh phúc cho bằng khi được có Thầy. Không gì bình an cho bằng khi các tông đồ được nhìn thấy tận mắt là Thầy của mình đã thật sự từ cõi chết mà sống lại. Không gì bình an cho bằng khi các tông đồ biết được rằng Thầy đã đến ban bình an cho các ông, trong khi các ông còn chưa được tỉnh táo và hoàn hồn trong Cuộc Tử Nạn quá tang thương của Chúa vừa qua. Hết sự việc kinh ngạc này cho đến sự việc kinh ngạc khác. Nào là xác của Thầy đã bị đánh cắp? Nào là được tin Thầy đã sống lại? Nào là các ông còn ngơ ngác và run sợ vẫn phải tìm chỗ để ẩn núp, sợ bị vạ lây vì nhiều người biết họ là môn đệ của Thầy Giêsu. Chúa Giêsu đã hiểu rất rõ mọi tâm trạng và âu lo của các ông, cho nên Chúa đã hiện đến cùng các ông. Ngài muốn đem sự Bình An là món quà quý giá nhất mà Chúa muốn đem đến cho các môn đệ sau khi Chúa sống lại cũng y như khi Thầy còn sống với các ông vậy! Và quả đúng thật là vậy! Vì khi xưa có Thầy thì các ông đã luôn được Thầy lo lắng và dậy bảo cho, không những Thầy lo cho các ông cơm bánh hằng ngày, mà Thầy còn dậy dỗ cho các ông Giáo Lý của Thầy và con đường chắc chắn để tìm kiếm Nước Trời, nơi mà Thầy xuất thân và nơi mà Thầy sẽ phải trở về bên Thiên Chúa Cha yêu dấu.

Có phải các tông đồ đang còn quá hoang mang, còn hoảng sợ, và thất vọng vì sự chết của Thầy! Các ngài mất Thầy như rắn mất đầu!? Các ngài cảm thấy mất Thầy như mất đi niềm tin và hy vọng? Các ngài cảm thấy quá bơ vơ, trống trải, không biết tương lai thiếu vắng Thầy cuộc đời của họ sẽ trôi dạt về đâu? Có phải khi Thầy còn sống thì Thầy là niềm vui, là nguồn an ủi, là sự ấm no, là bình an, là sự an toàn, và bảo đảm cuộc sống ngày lại ngày cho họ!? Và có phải Thầy là tất cả những gì quý giá nhất có thể mang lại cho các ngài trên đời này hay không? Sau khi xác Thầy được chôn cất, các ngài trở về sống ẩn náu và trốn tránh không dám ra ngoài đường vì sợ người Do-thái nhận diện, mà có thể bị liên lụy khổ sở cho cái tấm thân hèn yếu của họ. Trong khi còn hoang mang, tinh thần khủng hoảng, lo sợ, chưa bình tĩnh, thì ôi lậy Chúa! Lậy Thầy của chúng con, có phải Thầy là Ma hay không? Sao cửa nhà đều đóng kín mà Thầy vào được? Có phải các ông quá đỗi ngạc nhiên và quá sợ hãi khi được thấy Thầy xuất hiện bất ngờ, bất thình lình, và không một ai có thể tin vào con mắt thịt của mình!? Ngay giữa ban ngày ban mặt trước mắt các ông như vậy không!?

Từ thời xửa xưa cho đến thời của các ông làm gì ai trên trái đất này có thể chứng kiến được sự lạ lùng như thế bao giờ!? Người chết nay tự sống lại ư!? Để nhát các ông ư!? Không không, Chúa đến để chứng minh với các ông là Chúa thật sự đã sống lại. Sự sống lại của Ngài là để chứng minh cho nhân loại biết Ngài thật sự là Thiên Chúa, mà Thiên Chúa thì không có thể chết được. Sự sống lại của Ngài là để cho nhân loại thấy và để minh chứng rằng tất cả sự dậy dỗ và Giáo Lý của Ngài là do từ Trên. Từ nơi Thiên Chúa Cha và Ngài là Thiên Chúa Con, nên ai muốn theo Thầy để có được sự sống sung mãn và dồi dào chẳng những ngay tại đời này và cả muôn đời sau. Vì Thầy là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống muôn đời. Ai theo Thầy sẽ luôn được bình an, chỉ cần luôn có đức tin, đức cậy, đức mến, đức ái thật sống động, bền tâm chí, và một lòng trung thành theo Chúa đến cuối cuộc đời trần gian này, trong lòng của tất cả anh chị em là thứ nhất phải thờ phượng một Đức Chúa Trời trên hết mọi sự sau lại yêu người như mình ta vậy!. Thì người anh chị em đó đã thật sự là môn đệ đích thực của Ngài. Để nhận diện anh chị em này qua sự Bình An và vui vẻ của họ là chúng ta thấy được đó là dấu chỉ, là người môn đệ trung thành của Thầy Giêsu luôn dấu yêu!?

Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: "Bình an cho các con. Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con". Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: "Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại". Mà hoa quả của Thánh Thần là: bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền từ, và tiết độ (Gl 5:22-23).

Lời Chúa chúc cho các môn đệ có phải là được tất cả những ơn trên hay không? Quả là thế! Không gì sung sướng cho bằng tất cả môn đệ được Chúa Giêsu chúc lành cho được như vậy! Quả ngoài sự bình an của Thầy ra thì không tiền của trần gian nào có thể cho chúng ta được hạnh phúc như vậy! Ngài chỉ muốn tất cả chúng ta cần một mình Ngài mà thôi và sống theo Giới Răn của Cha Ngài, là đủ, còn tất cả sẽ được Ngài lo lắng, vì có phải thân phận của con chim sẻ chỉ đáng có vài xu, nhưng không con nào rơi xuống mà Chúa không biết? Và có phải thân phận của hoa huệ ngoài đồng mầu sắc của nó còn đẹp đẽ hơn áo long bào của nhà vua hay không? Chúa muốn chúng ta hãy tin vào sự Phục Sinh của Ngài và hãy tìm những sự trên Trời, mà đừng tìm của cải trên trần gian, là những thứ chóng hư, chóng qua, và hay teng sét. Hãy tích trữ của cải của mình trên Trời nơi mà mối một không thể gặm nhấm và hư hao teng sét được. Cho nên Bình An là món quà Chúa ban cho rất quý giá cho từng người chúng ta. Hãy luôn tìm Bình An của Chúa vì Ngài là sự bình an mà chúng ta rất cần và rất thiết thực trong cuộc đời đầy những phong ba bão táp, đầy những bấp bênh, đầy những bả phù hoa mà không bao giờ chúng cho ta được hạnh phúc thật bao giờ. Càng theo đuổi chúng bao nhiêu thì chúng ta lại càng thất vọng bấy nhiêu vì sự đòi hỏi của chúng ta cứ càng nhân lên gấp đôi gấp ba theo ngày tháng năm dài, mà hạnh phúc thường là những giả tạo của ma quỷ chúng cố gắng chiêu dụ chúng ta chứ không có thật.

Và đây là lần thứ hai Thầy Giêsu hiện đến với đầy đủ 12 môn đệ và ban Bình An cho các ông.

Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà và có Tôma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giêsu hiện đến đứng giữa mà phán: "Bình an cho các con".

Bởi Chúa Giêsu cũng biết con người trần gian thì rất cứng lòng tin và rất ngu muội tối tăm, muốn ban Bình An cho các môn đệ và để làm chứng rằng Ngài đã Sống lại thật bằng cách bảo với môn đệ Tôma: "Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin". Tôma thưa rằng: "Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!" Chúa Giêsu nói với ông: "Tôma, vì con đã xem thấy Thầy, nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin".

Thời buổi ngày nay khỏi phải nói chúng ta cũng biết rằng niềm tin vào Chúa Giêsu Kitô Chúa chúng ta đã sống lại thật thì còn rất hiếm thấy và hiếm có so với tỷ số trên toàn thế giới, còn rất nhiều những anh chị em chưa biết và nhận ra Chúa. Những anh chị em này thì chúng ta cũng không cần thắc mắc, vì Chúa sẽ dùng quyền năng của Ngài qua những môn đệ đi theo Chúa khắp cùng hiện nay! Nhưng điều thắc mắc và ngạc nhiên nhất là chúng ta có rất nhiều môn đệ như Tôma. Là môn đệ của Ngài, từng nghe Giáo Lý của Ngài, đi theo Ngài vì Ngài ở đâu thì môn đệ cũng ở đó! Nhưng phải đòi thọc ngón tay vào sườn của Ngài và vào những lỗ đinh của Ngài thì ông mới tin. Cho nên thời xưa và thời nay cũng giống nhau thôi! Tuy dù là môn đệ theo Chúa đấy, được nhận Bí Tích Rửa Tội, lãnh nhận bao nhiêu Bí Tích, nhưng cũng như Tôma mà thôi! Là vẫn không trọn vẹn tin vào Chúa, cho nên Bình An của Chúa không được trọn vẹn trong con người của anh chị em đó! Thật tiếc thay vì Chúa muốn ban cho tất cả chúng ta Bình An Phục Sinh của Ngài nhưng không mấy người muốn được nhận lãnh!?.

Có phải Chúa Giêsu Ngài chỉ muốn tất cả chúng ta cần một mình Ngài mà thôi và sống theo Giới Răn của Cha Ngài, là đủ, còn tất cả sẽ được Cha Ngài lo lắng, vì có phải thân phận của con chim sẻ chỉ đáng có vài xu, nhưng không con nào rơi xuống mà Chúa không biết? Và có phải thân phận của hoa huệ ngoài đồng mầu sắc của nó còn đẹp đẽ hơn áo long bào của nhà vua Salomôn hay không? Cho nên Chúa muốn chúng ta hãy tin vào sự Phục Sinh của Ngài và hãy tìm những sự trên Trời, mà đừng tìm của cải trên trần gian, là những thứ chóng hư, chóng qua, và hay teng sét. Hãy tích trữ của cải của mình trên Trời nơi mà mối một không thể gặm nhấm và hư hao teng sét được.

Ước mong sự Sống Lại của Chúa Giêsu và Bình An của Ngài được gieo vãi và được anh chị em trên khắp cùng thế giới được nhận lãnh, để cả thế giới được an bình no ấm và hòa thuận hơn, để sự kết hiệp trong sự thương yêu tình đồng loại được Thiên Chúa là Cha, Con, và Thánh Thần chúc lành và chúc phúc, sống một cuộc đời thánh thiện bác ái trong tâm tình luôn là môn đệ yêu thương của Chúa. Amen.


Tuyết Mai