Page 1 of 5 12345 LastLast
Results 1 to 20 of 82

Thread: SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI

  1. #1
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Đi Qua Sông

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Formosa .
    Ngày 3 Tháng 9 , 1989 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Có hai người Yogi gặp nhau , một người Yogi hỏi người kia rằng : "Anh tu hành đến đâu rồi ?" Người kia trả lời : "À , cũng không có gì đặc biệt . Mỗi ngày cứ ăn rồi ngủ , thế thôi . Việc tu hành của tôi rất bình thường."

    Người Yogi nọ mới nói : "Ồ ! Anh tu như thế là không đúng rồi ! Anh xem , bây giờ tôi có thể bay từ bờ bên này sang bờ bên kia , không cần phải dùng thuyền ! Anh hãy xem đây !" Nói xong ông ta liền bay sang bờ bên kia rồi bay trở về và hỏi : "Anh làm được không ?"

    Người Yogi kia mới lắc đầu hỏi lại : "Anh tu bao lâu mới bay được như thế ?" Người Yogi nọ trả lời : "Hai mươi lăm năm."

    Người Yogi kia nói : "Tôi chỉ cần dùng hai mươi xu cũng có thể tức khắc đi sang bờ bên kia !" (Mọi người cười) Đi đò chỉ tốn hai mươi xu mà thôi !



    67

  2. #2
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Thanh Hải Vô Thượng Sư (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)

    Không Có Thuyền



    Có một người lính mới , đến bộ Tổng Tư Lệnh xin ghi danh vào ngành hải quân . Sau khi anh điền xong giấy tờ , mọi việc kiểm tra xong , người sĩ quan mới nói : "Được lắm ! Mọi việc anh đều hợp lệ và đủ điều kiện . Nhưng anh có biết bơi không ?"

    Người lính mới bàng hoàng , liền hỏi người sĩ quan : "Sao vậy ? Thì ra ông không có thuyền sao ?" (Sư Phụ và mọi người cười)


    Ân Nhân



    Vào thời La Mã , nếu người nào phạm pháp và chống đối chính quyền , thì người đó có thể bị ném vào chuồng sư tử . Trong Kinh Thánh có ghi là có một người tên là Daniel bị nhà vua ném vào chuồng sư tử , kết quả con sư tử rất đói nhưng không ăn thịt ông , cho nên sau này ông rất nổi tiếng . Nhà vua rất kính trọng ông và còn theo ông để thọ Tâm Ấn nữa .

    Một chuyện khác xảy ra cũng vào thời đó . Có một người phản đối chính quyền , vua liền đem ông ném vào chuồng sư tử , kết quả mỗi lần con sư tử đã đói hàng giờ , đến gần ông , đều bỏ đi nơi khác rồi đứng đó chảy nước miếng , phát ra những âm thanh xuýt xoa , nhưng không dám ăn thịt ông . Con sư tử đầu tiên , con sư tử thứ hai ..., đến con thứ sáu đều như vậy , chúng đều đến gần ông vài giây , rồi bỏ đi nơi khác , chúng giữ khoản cách với ông , nước miếng chảy ròng ròng và nhìn chằm chằm vào ông , lưỡi chúng thè ra thật dài nhưng lại không dám ăn thịt ông . Nhà vua thấy không có con sư tử nào dám ăn thịt ông nên rất ngạc nhiên , cuối cùng thả ông ra ngoài và hỏi ông có bí quyết gì mà khiến cho sư tử không dám ăn thịt ông ? Ông là ai ?"

    Ông kia trả lời : "Tôi chẳng có gì tài ba cả." "Vậy tại sao mỗi lần sư tử đến gần ông , chúng liền bỏ đi , sau đó đứng đó chảy nước miếng vậy ?" Ông kia nói : "Ồ , không có gì lạ hết . Mỗi lần chúng đến gần tôi , tôi liền nói nhỏ bên tai chúng là con trai lớn của tôi là giám đốc cho hội bảo vệ loài vật , nghe như vậy nên sư tử liền bỏ đi." (Sư Phụ và mọi người cười)

    Sau này quý vị nhớ rằng nếu gặp sư tử thì nên nói như vậy (mọi người cười), nói là sư phụ của tôi , chủ của tôi là tổng giám đốc của hội bảo vệ loài vật thì chúng sẽ không ăn thịt quý vị ! (Mọi người cười)


    Người Vợ Tốt


    Có một vị đồng tu lên thiên đàng , ồ , không , ông đi xuống địa ngục ! (Sư Phụ và mọi người cười) Ông không được giải thoát , vì ông không tu hành mà ! Sau đó quỷ thần canh cửa địa ngục mới hỏi ông : "Coi bộ ông không đến nỗi nào , năm giới đều có viết lên trên trán của ông , tại sao ông lại xuống địa ngục ?"

    Ông trả lời : "Ối chà , nếu vợ tôi không vãng sanh sớm như vậy thì tôi sẽ không phải bị như thế này !" (Sư Phụ và mọi người cười) Quỷ mới hỏi ông là tại sao như vậy . Ông trả lời tiếp : "Khi vợ tôi còn sống , bà thiền hộ tôi , bà giữ giới hộ tôi (Sư Phụ và mọi người cười), vì bà vãng sanh sớm quá nên không ai giúp tôi thiền , giúp tôi giữ giới do đó tôi mới bị như vậy."



    75

  3. #3
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Thật Không Đó ?


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Los Angeles , Mỹ Quốc
    Ngày 12 tháng 3 , 1994 (Nguyên văn tiếng Anh)



    Có một người đàn ông dẫn vợ đi coi chiếu bóng . Ngày đó là ngày Chủ Nhật , rất đông người , mọi người xếp hàng để mua vé . Cho nên anh và vợ anh cũng xếp hàng , đổ mồ hôi . Bỗng nhiên , có người từ đàng sau thụi anh một cái . Anh rất giận , vốn đã đang giận và khó chịu , bèn nói "Thật không đây cha ?" Người đàn ông đứng sau lưng anh là một cựu vô địch quyền anh , nhìn anh và nói "Thật chứ , rồi sao ?" Người đàn ông thì nhỏ con , ốm yếu , quay đầu lại nhìn vào bắp tay của tên này ; nó còn to hơn toàn thân của anh ta gom lại . Cho nên , anh cười cười và nói "Không sao , tôi ghét mấy người không thật !"


    Tôi Đã Biết Vậy !


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Cam-Pu-Chia
    Ngày 13 tháng 5 , 1996 (Nguyên văn tiếng Anh)



    Có hai anh chàng rủ nhau đi ăn . Họ ra ngoài ăn và gọi món cá . Trên bàn có hai con cá . Nhưng bình thường , quý vị biết , các con cá không cùng một kích thước , nên có một con lớn một con nhỏ . Anh thứ nhứt gắp con cá lớn cho mình mà không cần hỏi , cũng không cảm thấy xấu hổ hay gì cả , và ăn luôn . Anh chàng kia cảm thấy khó chịu , không biết nói gì . Anh ta suy nghĩ một hồi và nói : "Nếu là tôi , tôi sẽ gắp con cá nhỏ trước." Anh chàng nọ bèn đáp : "Thấy không ! Tôi biết vậy cho nên tôi mới gắp con lớn."


    Vẽ Con Bò


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Cam-Pu-Chia
    Ngày 15 tháng 5 , 1996 (Nguyên văn tiếng Anh)



    Khi tôi còn học tiếng Đức , có một bức tranh hoạt họa rất dễ thương . Vợ một bác nông gia đang đứng bên cạnh một con bò trắng . Có một họa sĩ vẽ chân dung bước tới và hỏi bà vợ : "Tôi có thể vẽ con bò của bà được không ?" Và bà đáp : "Không , không ! Tôi muốn nó để trắng à !"


    Cũng Già Vậy !


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Cam-Pu-Chia
    Ngày 16 tháng 5 , 1996 (Nguyên văn tiếng Anh)



    Một người lớn tuổi than với bác sĩ là lỗ tai phải của ông đang gây phiền phức cho ông , không nghe được . Cho nên bác sĩ mới khám , khám , khám và nghe , nghe rồi nói : "Ồ , ông có biết là lỗ tai của ông có trở ngại vì vấn đề tuổi tác không ? Tai của ông đang về già , có thế thôi . Vì vậy ông không nghe được." Bệnh nhân bèn đáp : "Vô lý , tai trái cũng già vậy."


    Bí Quyết Sống Lâu


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Cam-Pu-Chia
    Ngày 16 tháng 5 , 1996(Nguyên văn tiếng Anh)



    Có một ông cụ khoảng 85 tuổi mà vẫn cường tráng , khỏe mạnh . Báo chí và đài truyền hình đã tới nhân dịp sinh nhật của ông để phỏng vấn về bí quyết sống lâu . Ông nói "Ồ , đâu có gì đâu ! Mỗi ngày tôi chỉ đi bộ 5 dặm , rồi tôi đạp xe đạp và bơi lội nếu thích . Nhưng đi bộ là điều căn bản hàng ngày của tôi , tôi tự đặt cho mình một tiêu chuẩn để đi bộ 5 đặm mỗi ngày , mỗi buổi sáng." Lúc bấy giờ , có một nhà báo rất hoài nghi , nói rằng : "Cha tôi cũng đi bộ mỗi ngày 5 dặm , nhưng ông đã chết vào tuổi 50." Ông già bèn nói : "Vậy là ông ta làm không đủ lâu cho nên mới như vậy !"



    94

  4. #4
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Những câu chuyện này được chia sẻ giữa Sư Phụ và đệ tử trong lúc cùng dùng cơm trưa hoặc chiều.
    Đồng tu Los Angeles sưu tập (Nguyên văn tiếng Âu Lạc)


    Thượng Đế Bị Mất

    Có một thương gia nọ có hai đứa con trai , một đứa 6 tuổi , một đứa chín tuổi . Vì hai vợ chồng đều lo làm ăn , không có thời giờ để dạy dỗ con cái nên hai đứa trẻ này rất nghịch ngợm và phá phách , đến nỗi hầu như mỗi vụ đánh nhau và ăn cắp vặt nào cũng dính dáng đến hai đứa trẻ này . Sau một lần đi hầu tòa về lỗi lầm của hai đứa con , hai vợ chồng này buồn quá , mới bàn nhau mang chúng đến một tu viện trong làng để nhờ vị mục sư nổi tiếng ở đây giáo huấn cho chúng , hy vọng chúng sẽ giảm bớt được tánh hư tật xấu . Hai vợ chồng năn nỉ một hồi , vị mục sư đồng ý dành chút thì giờ để dạy dỗ bọn trẻ . Ông bảo họ đưa cậu con nhỏ tới trước . Hai vợ chồng rất vui mừng . Sáng sớm hôm sau họ dẫn đứa nhỏ tới và hớn hở ra về .

    Ông mục sư dẫn thằng bé vào phòng làm việc của ông , định sẽ dạy nó một chút về tôn giáo và luân lý . Bằng một giọng ôn tồn , ông hỏi thằng bé : "Con có biết Thượng Đế ở đâu không ?" Thằng bé không nói gì , chỉ yên lặng nhìn khắp phòng , nó nhìn lên mấy tấm hình trên tường , trong góc nhà , rồi cúi xuống nhìn dưới gầm bàn v.v..., cuối cùng nó nhìn vào mặt ông mục sư mà không nói một tiếng nào .

    Ông mục sư cảm thấy khó chịu , nhưng cũng miễn cưỡng hỏi lại lần nữa , lần này ông cất cao giọng hơn , sợ rằng lần trước thằng bé không nghe rõ . Ông hỏi lại : "Con có biết Thượng Đế ở đâu không ?" Thằng bé nghe ông lớn giọng , trên mặt hơi lộ vẻ hoảng sợ , nhưng ngoài việc nhìn quanh , nó cũng chẳng nói tiếng nào , rồi lại đưa mắt nhìn vào mặt ông mục sư .

    Tới đây thì ông mục sư chịu hết nổi , ông chỉ tay vào mặt thằng bé và hét lớn : "T...a , ta hỏi một lần cuối , ngươi có biết Thượng Đế ở đâu không ?" Lần này thằng bé khiếp sợ ra mặt , nó lật đật xô ghế bỏ chạy về nhà . Vừa về đến nhà , nó đi kiếm thằng anh . Không nói một tiếng nào , nó kéo thằng anh tới một góc rồi run giọng nói : "Lần này chuyện lớn rồi !" Thằng anh thấy thằng em như vậy cũng đâm lo , mới hỏi lại rằng : "Chuyện gì mà coi mầy kinh hoảng quá vậy ? Thằng em lắp bắp trả lời : "Thượng Đế... bị mất cắp rồi , và họ nghi...nghi... là mình lấy !!!"



    97

  5. #5

  6. #6
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Một Chén Rượu


    Một người say rượu nói : "Quái lạ ! Tớ thật không hiểu tại sao mà chỉ một chén thôi lại khiến tớ như hũ chìm tối qua !" Một người đứng cạnh trả lời : "Bởi vì chén rượu đó là chén cuối sau nhiều chén của chú !"



    101

  7. #7
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Tai Nạn Bất Ngờ

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại buổi cộng tu ở Hạ Uy Di ,
    Hoa Kỳ , Ngày 28 tháng 3 , 1993 (Nguyên văn tiếng Anh)


    Thánh Peter lẽ ra là một người rất nghiêm trang . Ông có chìa khóa giữ thiên đàng . Có một thời gian nọ , Thượng Đế cấm không cho những người không nghiêm trang lên thiên đàng , vì khi lên đó , những người này thường không chịu giữ kỷ luật , nằm lê la mọi nơi , rượu chè mọi chỗ , làm dơ dáy , không dọn dẹp rác rến này nọ . Do đó Thượng Đế cấm và nói rằng : "Chỉ có những tín đồ nghiêm chỉnh mới được lên thiên đàng ! Và những người không nghiêm trang phải ở trung giới , hoặc ở địa ngục , hoặc trong thế giới loài người . Chúng ta đã chịu đủ rồi với sự đùa giỡn , ồn ào , và rác rến khắp mọi nơi . Không thể nào như vậy nữa." Thánh Peter biết , nên ông thi hành chỉ thị này một cách cẩn thận , và kiểm soát không cho những người "hay đùa giỡn" được vào .

    Có một bà kia , trong đời bà ta lúc nào cũng hay đùa giỡn . Bà không bao giờ biết cái gì là nghiêm trang và lúc nào cũng cười . Khi chết , bà ta muốn lên thiên đàng . Thánh Peter nói với bà rằng : "Không , bà không được vào . Gần đây Thượng Đế rất chán những lối cười đùa và sự thiếu nghiêm trang của loài người . Ngài cấm không cho những người nào không nghiêm chỉnh được lên thiên đàng . Xin bà thứ lỗi."

    Người đàn bà buồn bã , nói rằng : "Ồ , xin Ngài làm ơn , không cho tôi một cơ hội sao ? Tôi hứa sẽ không bao giờ nói chuyện đùa trên thiên đàng nữa . Tôi sẽ rất nghiêm trang . Tôi sẽ không bao giờ hé răng ra nữa . Tôi sẽ không bao giờ hé một cái răng ra nữa !"

    Thánh Peter nói : "Ồ , không được đâu ! Tôi không thể tin những người như bà . Bà lúc nào cũng nói đùa , làm sao nghiêm trang được ?"

    Và người đàn bà đáp : "Xin Ngài , Ngài không tin tôi sao ? Tôi sẽ không bao giờ nói gì nữa cả , không bao giờ , không bao giờ."

    Thánh Peter cảm thấy tội nghiệp người đàn bà . Bà ta rất khẩn khoản thành tâm , và bà đã không làm điều gì xấu trong đời , luôn luôn đi nhà thờ , cúng dường các vị mục sư những gì họ đòi hỏi , và cúng tiền cho các hội từ thiện , làm tất cả những việc nhà thờ cần . Cho nên , thật ra bà là người rất thánh thiện . Thánh Peter bèn nói : "Thôi được ! Tôi coi hồ sơ của bà thấy cũng được , ngoại trừ bà hay cười to quá . Nhưng nếu bà hứa sẽ nghiêm trang , thì tôi sẽ đi hỏi Thượng Đế trước đã."

    Thế rồi ông đi về , tường thuật lại cho "Ông Chủ" trên kia nghe . Ông Chủ đáp : "Vậy sao ? Nếu bà ta tốt như vậy , và hứa sẽ không cười bậy bạ nữa thì được , cho bà ta một cơ hội . Nhưng ngươi phải khảo bà trước , coi bà có thật sự nghiêm trang hay không . Cho bà ta đi qua một cái cầu dài một ngàn dặm . Nếu trong lúc qua cái cầu vô cùng nhỏ hẹp và mỏng như lưỡi dao này , nếu bà không cười , không nói giỡn , thì sẽ được lên thiên đàng . Nếu không , cầu sẽ gãy và bà sẽ rơi xuống."

    Thế là hai người cùng băng qua cầu . Bỗng nhiên , người đàn bà quen thói bắt đầu nói chuyện cười gì đó . Thánh Peter nói : "Đừng đùa . Đừng cười." Bà trả lời: "Ừ , thế mà tôi quên . Không nói . Không cười . Không nói." Rồi bà tiếp tục đi , nhưng bất thình lình cầu gãy .

    Quý vị biết tại sao không ? Ông Thánh Peter đã cười . Ông nghe chuyện tếu quá , không nhịn nổi , nên phải cười .



    102

  8. #8
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Đồ Dư

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Geneva , Thụy Sĩ
    Ngày 4 tháng 5 , 1999 (Nguyên văn tiếng Anh)


    Một hôm có một bà kia nói với người hầu bàn trong nhà hàng : "Xin cô cho một cái túi để tôi bỏ đồ dư cho chó." Nghe vậy , đứa con của bà , sáu tuổi , hỏi : "Ủa , nhà mình sắp nuôi chó hả mẹ ?" (Cười)



    105

  9. #9
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Geneva , Thụy Sĩ
    Ngày 3 tháng 5 , 1999 (Nguyên văn tiếng Anh)


    Cỡi Ngựa

    Hình vẽ do tiểu đồng tu Yifam Luo (11 tuổi)
    Indiana , Mỹ Quốc





    Thuở xưa có một người nọ không bao giờ muốn cởi ngựa , người khác nói nhưng ông lưỡng lự . Vị chủ nhân của con ngựa nói với ông rằng : "Đừng có lo . Con ngựa này đã được huấn luyện rất , rất là kỷ . Nó rất , rất hiền . Nó sẽ đưa ông đến chỗ đàng kia , qua mấy ngọn đồi rồi sẽ tự động chở ông về . Nó biết đường - không sao đâu !" Người kia hồi hộp nói : "Được." Trước khi ông lên ngựa đi , người chủ ngựa dặn dò : "Ông chỉ cần làm hai điều : nếu muốn ngựa đi thẳng tới trước thì nói : "Cám ơn Trời Phật." Nếu muốn nó ngừng lại thì nói : "Hallelujah." Sau khi cởi ngựa một tiếng đồng hồ , không có chuyện gì xảy ra . Bỗng nhiên họ tiến đến một dốc núi , con ngựa chạy xuống đồi rất nhanh , sắp sửa tới sườn dốc . Ông ta hoảng hốt , nhớ lại , rồi nói: "Hallelujah." Con ngựa ngừng ngay tức khắc , ngay mõm đá trước dốc núi . "Ồ!" Người đàn ông thở dài nhẹ nhõm : "Cám ơn Trời Phật!" (Cười)

    Chim Hải Âu Chết




    Có một cậu bé nọ đang đi chơi với mẹ ngoài bãi biển . Cậu trông thấy xác một con chim Hải Âu trên cát . Cậu bé hỏi mẹ : "Mẹ ơi , con chim này bị sao vậy ?" Người mẹ đáp : "Nó chết và đi thiên đàng rồi." Cậu bé ngẩm nghĩ một lát và hỏi : "Rồi Thượng Đế ném nó xuống đây lại hả ?" (Cười)



    106

  10. #10
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Florida , Mỹ Quốc
    Ngày 3 tháng 10 , 1999 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Thượng Đế Tiến Bộ !

    Ngồi trên tay của bố , một bé gái đang quan sát tỉ mỉ những vết nhăn trên mặt ông nội . Ông cụ đang đọc báo nên không để ý đến cô bé . Sau một hồi , đứa bé hỏi : "Ông nội ! Thượng Đế sinh ra ông hả ?" Ông cụ đáp : "Ừ , dĩ nhiên !" Cô bé hỏi tiếp : "Thượng Đế cũng sinh ra cháu , phải không ?". Ông nội trả lời : "Cháu nói đúng ! Thượng Đế cũng sinh ra cháu luôn." Nghe vậy , cô bé phê bình : "Thượng Đế tiến bộ thấy rõ ; sản phẩm của Ngài bây giờ hảo hạng hơn nhiều !"



    107

  11. #11
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI




    Dòng Sông Không Sâu

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Trung Tâm Orlando , Florida
    Ngày 2 tháng 10 , 1999 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Một người đi xe gắn máy muốn băng qua sông , nhưng chợt nhận ra không có chiếc cầu nào . Anh ta mới dò hỏi một cậu bé gần đó : "Sông này có sâu không ?"

    Cậu bé trả lời : "Không , không sâu lắm đâu , anh có thể băng qua sông bằng xe gắn máy mà chẳng hề chi cả !"

    Anh ta liền băng qua sông , nhưng mới tới nửa dòng , anh đã thấy nước dâng ngập lên tới cổ , xém tí nữa thì chết đuối . Anh giận quá , la cậu bé : "Giỡn mặt hả ! Nhóc con muốn giết ta hả , tại sao mày nói sông không sâu ? Nó phải sâu ít nhất là cả trăm thước . Nếu ta đi ra xa thêm tí nữa thì chắc đã chết đuối rồi !"

    Cậu bé gãi đầu và ngây thơ nói : "Lạ thật ! Mới hôm qua mình thấy đám vịt bơi giữa sông , nước chỉ ngập lên đến vai chúng thôi mà !!!"



    108

  12. #12
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Trên Kia Lạnh Lắm!

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Florida , Hoa Kỳ
    Ngày 2 tháng 10 , 1999 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Có một bà già nọ , trong lòng cảm thấy buồn tẻ sau khi chồng khuất núi , vì vậy bà đi học lái máy bay trực thăng . Sau khi học xong hết những phương pháp căn bản và các chỉ dẫn , đài kiểm soát không gian nói với bà : "Bây giờ bà có thể cất cánh , nhưng vì chỉ có một mình bà trên máy bay nên khi đạt tới độ cao 3000 mét , bà phải liên lạc và báo cáo tình trạng cho chúng tôi bằng radio . Chúng tôi sẽ hướng dẫn bà từ đây , tùy thuộc vào những gì bà cần." Bà già đáp : "Được rồi , không sao đâu , dễ như ăn bánh ấy mà !!" Rồi cứ thế bà bay lên . Khi đạt được độ cao 3000 mét , bà gọi vào máy radio : "Mọi thứ đều tốt đẹp cả , thật là tuyệt ! Tôi chưa bao giờ mơ thấy bay trực thăng lại tuyệt diệu thế này . Tôi vui sướng quá bay được máy bay trực thăng lúc tuổi tác cao như vầy . Thật là tuyệt vời !!"

    Đài không lưu trả lời : "Tốt ! Vậy thì bà có thể bay lên cao hơn , lên cao lại càng đẹp và vui hơn nữa . Sau khi bay lên thêm 3000 mét nữa , làm ơn thông tin và báo cáo tình hình cho chúng tôi." Bà bay lên cao thêm 3000 mét nữa và nói : "Trên này thật là đẹp , tôi bây giờ ở trên cả những đám mây . Thật là tuyệt diệu , tôi có thể bay lên cao thêm nữa được không ?" Đài kiểm soát đồng ý : "Được , nhưng phải cẩn thận ! Gọi lại cho chúng tôi sau khi bay thêm 3000 mét nữa." "Được" bà trả lời .

    Nhưng đó cũng là thông tin cuối cùng mà bà gởi . Cho dù đài kiểm soát có cố gắng liên lạc với bà thế nào đi nữa , vẫn biệt vô âm tín . Đột nhiên một tiếng "bùm !" thật lớn và chiếc trực thăng rớt thẳng xuống ngay trước mắt họ , bụi khói bay mù mịt , bà già nọ lồm cồm bò ra từ chiếc máy bay rơi . Mọi người đều kinh ngạc và nhanh chóng gọi xe cứu thương . "Bà nội ơi ! Tại sao lại cắt đứt liên lạc khi bay lên cao như vậy ? Có gì không ổn sao ? Chuyện gì xảy ra vậy ?" Để trả lời những câu hỏi dồn dập này , bà già đáp : "Trên ấy lạnh chết đi được , nên tôi chỉ có tắt đi cái cánh quạt thôi mà !!"



    109

  13. #13
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Bí Quyết Sống Lâu

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Chungli, Formosa
    Ngày 25 tháng 2, 1989 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Một hôm , toán y tế kia đi tìm bí quyết để được sống lâu , hy vọng sẽ chia xẻ kết quả tìm kiếm được với quần chúng . Họ thăm viếng một số các bộ lạc sơ khai và những vùng xa xôi hẻo lánh , nơi dân chúng sống lâu hơn là tuổi thọ bình thường , trông trẻ trung và ngây thơ hơn đa số mọi người .

    Tại trạm đầu tiên trên chuyến du hành , toán y tế thăm viếng một bộ lạc nọ có dân chúng xinh đẹp . Một số người trong bộ lạc mặc dầu tuổi đã cao nhưng trông họ vẫn còn vui vẻ , khỏe mạnh và da dẻ đẹp đẽ . "Bí quyết của các ông là gì ?" Các bác sĩ trong toán hỏi : "Làm sao các ông sống được thật lâu mà vẫn còn trẻ và vui tươi ?" Họ trả lời họ không lo nghĩ nhiều . Họ có đủ đồ ăn , không cạnh tranh bán buôn phức tạp hay ganh tỵ giữa người này người kia . Họ sống chung với nhau một cách tự nhiên , hòa bình , an ổn . Họ ăn thức ăn đơn giản , không cay lắm cũng không ngọt lắm . Không có kẹo sô cô la , chẳng hạn . Thậm chí họ cũng không biết bánh kẹo là gì , cho nên răng họ rất tốt . (Đó là tôi nghe nói như vậy , không có ý bảo quý vị không được ăn kẹo.) Thế là mấy ông bác sĩ học rồi ghi xuống những kết quả tìm kiếm của họ về bí quyết sống lâu , bao gồm việc không được ăn quá nhiều kẹo , bánh ngọt hay đồ cay , và không ganh đua , bán buôn phiền phức , hay xung đột .

    Sau đó toán y tế tiếp tục cuộc hành trình đến một nơi đặc biệt khác , nơi đây dân chúng tiết lộ một bí mật mới ngoài những điều mà họ đã thâu thập được : đó là bớt giao hợp với vị hôn phối của mình . Họ ngưng vấn đề tình dục sau khi có hai hoặc ba đứa con . Như vậy họ đỡ hao sức và sống lâu hơn . Mấy ông bác sĩ cũng ghi xuống .

    Rồi họ đến một nơi thứ ba . Nơi đây rất là phồn thịnh , sôi nổi , nhiều màu sắc , ồn ào bận rộn và mọi người đang hưởng sự phát triển về thương mại . Người địa phương đầu tiên mà họ gặp là một ông lão . Dù vóc dáng già nua , tóc bạc , và da dẻ nhăn nheo nhưng ông cụ trông vẫn còn khỏe mạnh . Một cách kính trọng , các bác sĩ hỏi thăm bí quyết của cụ . Ông cụ nói rằng ông ăn , uống rượu và hàng ngày mê mải vui chơi , cụ còn nói thêm rằng ông hút thuốc , ăn thịt và mỗi ngày có một cô bồ mới . Các bác sĩ lắc đầu nói : "Chà ! Cái này nghe mới lạ đối với chúng tôi." Lời nói của cụ trái ngược với tất cả những quan niệm mà họ đã học được trước đây về sự trường thọ , đó là ăn uống đơn giản , sống một cuộc đời thanh bạch và ít quan hệ tình dục hơn . Sao ở đây cái gì cũng đảo ngược vậy kìa ? Vô cùng ngạc nhiên và cảm phục , các bác sĩ thốt lên : "Chỉ có Thượng Đế mới biết được tại sao nó như vậy !" Nó vượt quá tầm hiểu biết của họ . Họ bèn mời cụ già một điếu thuốc để làm bạn với cụ . Sau đó họ dẫn cụ đến một quán rượu , rồi cụ uống rượu như uống nước lã . Các bác sĩ càng thán phục hơn nữa . Một người trong toán không cầm được bèn hỏi : "Cháu xin hỏi bác , bác bao nhiêu tuổi rồi ạ ?" Câu trả lời của ông cụ là gì ? "Ba mươi."



    110

  14. #14
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Sư Phụ Và Đệ Tử Kể Chuyện Vui

    - Câu chuyện sống - tại Florida , sau buổi ăn tối cùng nhau
    Đồng tu kể , Thanh Hải Vô Thượng Sư phỏng dịch
    Florida Hoa Kỳ , Ngày 9 tháng 10 , 1999
    (Nguyên văn tiếng Trung Hoa và tiếng Anh)


    Luôn Luôn Chia Xẻ !

    Một cặp vợ chồng già nọ đi vào nhà hàng gọi thức ăn : Một ly cô ca cô la và một phần khoai tây chiên . Ông già ngồi xuống còn bà vợ thì ngồi đối diện , rồi ông bắt đầu chia cô ca cô la ra làm hai ly , một nửa cho mình còn nửa kia cho vợ . Ông chia cả gói khoai ra làm hai . Ông đưa một nửa cho bà vợ còn giữ nửa kia cho mình . Rồi ông bắt đầu ăn và uống , còn bà vợ thì chỉ uống chứ không ăn . Có một người thanh niên trẻ tuổi đang đứng cạnh bàn không hiểu sao cái gì ông già cũng chia ra làm hai , nên nghĩ có lẽ họ không đủ tiền . Anh bèn hỏi cặp vợ chồng già : "Cháu có thể mua cho hai bác thêm một phần nữa ; hai bác không cần phải chia ra như vậy." Ông già mới giải thích : "Không , không , không , chúng tôi lấy nhau bốn mươi năm rồi , cái gì chúng tôi cũng luôn luôn chia xẻ cho nhau . Có cái gì chúng tôi cũng chia hai . Đừng bận tâm , cám ơn anh lắm." Nhưng một lát sau , anh chàng thanh niên thấy bà vợ không ăn mà chỉ có ông già ăn , nên hỏi : "Tại sao bác không ăn ?" Bà vợ đáp : "Hôm nay tới phiên ổng dùng bộ răng giả."

    Thiếu Một Cái

    Tàu Titanic số 2 đang chìm , đang chìm , chìm rất nhanh ; ông thuyền trưởng hỏi : "Ở đây có ai biết cầu nguyện không ?" Có người đáp : "Tôi biết." Thế là ông thuyền trưởng bảo : "Vậy anh quỳ xuống đó , cầu nguyện cho tất cả chúng tôi ; mọi người khác hãy đeo phao cấp cứu vào !" Trên tàu thiếu một cái phao .

    Lửa Cháy Trong Bếp Tôi

    Có một người nhà đang cháy . Ông ta hốt hoảng , gọi sở cứu hỏa gấp : "Khẩn cấp , khẩn cấp , làm ơn lẹ lên , lửa cháy , lửa cháy ! Đến lẹ lên , dập lửa !" Viên trưởng ty cứu hỏa hỏi ông : "Nhưng lửa cháy ở đâu ? Lửa bắt cháy chỗ nào ?" Ông đáp : "Trong nhà tôi , khẩn cấp lắm ! Ở trong nhà tôi ! Hãy đến lẹ lên !" "Vâng , tôi biết nó ở trong nhà ông . Nhưng ở đâu ?" Ông trả lời : "Trong bếp tôi !" Viên trưởng ty cứu hỏa không còn kiên nhẫn được nữa , liền nói : "Nghe đây , tôi biết rồi ! Nhưng làm sao tôi đến nhà ông đây ? Ông có hiểu tôi nói không ? Làm sao tôi đến nhà ông ?" Ông kia nói : "Bộ ông không có xe sao ?"



    111

  15. #15
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Đại Hàn ,
    Ngày 23 tháng 5 , 2000 (Nguyên văn tiếng Anh)

    Mất Ngủ

    Một người nọ đi bác sĩ và nói rằng : "Không đêm nào tôi ngủ được bởi vì người hàng xóm lầu trên làm ồn quá . Ổng làm tôi không ngủ được một chút nào cả." Bác sĩ nói : "Ồ , không sao ! Dễ mà ! Tôi sẽ cho anh cái này , anh sẽ ngủ ngon." Hôm sau , người này lại đến gặp bác sĩ , than phiền nữa : "Tôi uống viên đó rồi mà vẫn không ngủ được." Bác sĩ thốt lên : "Trời ơi ! Cái đó là đồ nhét lỗ tai mà !"

    Bác Sĩ Tài Ba !

    Bệnh nhân kia đến gặp một bác sĩ để khám bệnh , bác sĩ cho anh thuốc để uống bảy ngày . Người bệnh đó uống thuốc rồi chết . Cha mẹ anh ta tức giận quá , đến trách bác sĩ , bác sĩ hỏi lại : "Con trai ông uống thuốc được mấy ngày ?" Họ trả lời : "Ba ngày !" Vị bác sĩ liền nói : "Thấy chưa , thấy chưa , tôi cho anh ta thuốc để uống bảy ngày mà anh chỉ uống có ba ngày . Vì vậy mới chết."

    (Sư Phụ đã học nhiều ngôn ngữ và mỗi lần đều có những chuyện vui làm Sư Phụ buồn cười.)

    Ở Lại Thêm Vài Ngày

    Tiếng Ý - Một tù nhân mới hết án tù và ra khỏi nhà giam . Người gác cửa nhà giam thấy anh đi ra liền hỏi : "Sao anh không ở lại thêm vài ngày nữa ?"

    Mời Anh Đi Trước

    Tiếng Pháp - Người Pháp nổi tiếng là lịch sự . Một hôm , có một căn nhà bị cháy ở Pháp , hai người trong nhà bị cháy đen cả mặt . Khi chạy ra đến cửa , người thứ nhất nói với người thứ nhì : "Mời anh đi trước !"

    Bình Tĩnh !

    Tiếng Anh - Người Anh nổi tiếng là "bình tĩnh". Một người Anh kia đang tản bộ và thấy một người đàn bà nhảy xuống sông . Anh liền mở nón và nói : "Xin chào !" Lúc đó , một người đàn ông khác chạy đến khóc : "Đó là vợ tôi !" Người Anh nói : "Hết rồi !"



    112

  16. #16
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI


    Độ Cao Học

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể chuyện Campuchia
    Ngày 14 tháng 5 , 1996 (Nguyên văn tiếng Anh)


    Có một người nọ sống cạnh một trường đại học . Anh thấy lúc nào cũng có nhiều sinh viên xuất chúng lui tới trường này , và phần lớn đều đeo kính . Anh ta nghĩ : "Ồ ! cặp kính sẽ giúp tôi hiểu biết." Thế rồi anh đi đến một tiệm kính và hỏi mua một cặp . Người chủ tiệm hỏi anh : "Anh muốn bao nhiêu độ ?" Thì anh trả lời : "Tôi muốn độ Cao Học." Người chủ tiệm không hiểu , nhưng nghĩ rằng có lẽ ông nên tìm cho anh này độ nặng nhất . Cho nên ông mới đưa cho anh này một cặp kính độ nặng nhất để anh ta thử , thì anh gần té xỉu bởi vì chúng làm anh chóng mặt . Khi mắt quý vị không có vấn đề gì mà quý vị đeo kính sẽ thấy rất khủng khiếp . Anh chàng này mới hỏi : "Đây là thứ kính gì vậy ?" Người chủ tiệm trả lời : "Thì anh bảo là muốn độ Cao Học mà , không phải sao ?"

    Rồi cuối cùng , sau khi đeo được cặp kính vào , anh bảo : "Được rồi , đưa tôi một cuốn sách." Khi người chủ tiệm đưa anh một cuốn sách , anh ta đọc nó như thế này , lộn ngược lại ! Anh ta xoay tới xoay lui cuốn sách , rồi nói : "Tôi không thấy gì hết ! Thứ ngôn ngữ gì vậy ?" Người bán trả lời : "Đó là tiếng Anh." Anh này mới nói : "Thật vậy à ? Sao tôi không đọc được ?" Người bán sách mới nói : "Phía này , thưa ông !" và xoay cuốn sách thẳng lại . Nhưng anh này vẫn nói : "Tại sao tôi vẫn không đọc được gì cả ? Loại kính gì vậy ?" Người chủ tiệm trả lời : "Kính dùng để đọc sách." Thì anh ta nói rằng : "Ông bán lộn kính cho tôi rồi , vì tôi không thể dùng nó đọc sách được." Người bán hàng nói : "Nhưng ... nhưng có thể là vì anh thất học , nên không đọc được chăng ? Có thể vậy chăng ?" Anh ấy nói : "Nếu tôi có khả năng đọc được sách , thì tôi lại còn cần kính làm gì chứ ?"



    114

  17. #17
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI




    Mùi Ai ?

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể chuyện Tây Hồ , Formosa
    Ngày 19 tháng 2 , 1996 (Nguyên văn tiếng Anh)




    Một cặp vợ chồng ở với nhau đã lâu và không có con , có lẽ cảm thấy hơi cô độc . Nên người vợ nói rằng bà muốn có một con chó để làm bạn . Người chồng nói : "Một con chó ? Chứ anh không đủ cho em sao ?" Ông tự so sánh mình với con chó ! Cho nên người vợ mới nói : "Ô , có chứ ! Nhưng việc này khác . Em nghĩ đến một sự vật sống động . Anh biết đó , con chó có thể đưa em đi đến các cửa hàng cửa tiệm , và những điều tương tự vậy khi anh không có nhà . Em yêu anh chứ , nhưng chỉ vì có con chó thì khác hơn . Anh không tự so sánh mình với con chó, có phải không ?" Người chồng mới nói : "Được , được ! Nhưng nó sẽ ăn gì ?" "Ô !" người vợ nói : "Mình ăn thứ gì thì nó cũng ăn được thứ đó . Chó ăn gì cũng được . Đó là vì sao chúng kêu là chó !" Rồi người chồng nói : "Vậy rồi nó sẽ ở đâu ?" Bà vợ nói : "Nó có thể ở đây trong nhà với chúng ta . Nhà của mình đủ rộng mà !" Người chồng vẫn còn rất nghi ngờ và miễn cưỡng : "Nhưng nó sẽ ngủ ở đâu ?" Người vợ nói : "Nó có thể ngủ trên giường với chúng ta , phải không ?" Và ông chồng nói : "À ! Nhưng còn cái mùi hôi thì sao ?" Người vợ mới nói : "Ô ! Nếu em đã chịu đựng quen rồi , thì nó cũng chịu được."


    115

  18. #18
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI




    Tìm Người Thâu Ngân

    Do Thanh Hải Vô Thượng Sư kể , Cambodia
    Ngày 19 tháng 7 , 1996 (Nguyên văn tiếng Anh)


    Một ông chủ ngân hàng đến dự một bữa tiệc ăn tối , và một người bạn nói với ông : "Ồ , tôi nghe là ngân hàng của anh đang tìm một người thâu ngân viên à ?" Ông chủ ngân hàng nói : "Phải ! Phải ! Đúng vậy ! Đúng vậy !" Người bạn nói : "Nhưng tôi nghe là anh đã có mướn một người chỉ mới vài tuần trước thôi mà !" Rồi ông chủ ngân hàng trả lời : "Phải ! Phải ! Đó là người mà chúng tôi đang tìm kiếm." Người bạn nói : "Anh có thể mô tả hắn được không ? Hắn trông hình dạng ra sao ?" Ông chủ ngân hàng bèn trả lời : "À , hắn ta cao cỡ một thước rưỡi , và hụt cỡ 100 ngàn đô."



    116

  19. #19
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI




    Giúp Làm Toán

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Tây Hồ , Formosa ,
    Ngày 24 tháng 12 , 1995 (Nguyên văn tiếng Anh)

    Một cậu bé tiểu học về nhà hỏi bố : "Bố ơi , bài toán này khó quá . Bố giúp con được không ?" Ông bố đến bên cạnh , đứa con nói : "Trong bài này , cô giáo hỏi 'Giả sử người cha đi làm kiếm được mỗi tháng 1000 đồng , mà người mẹ tiêu hết mỗi tháng khoảng 1,700 đồng . Như vậy , câu trả lời là ǵ ?'" Ông bố đáp : "Ồ , cái này con phải đi hỏi mẹ con . Bà là người chuyên môn !"

    Cái Gì Trong Áo

    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Honolulu , Hạ Uy Di
    Ngày 22 tháng 10 , 1993 (Nguyên văn tiếng Anh)

    Người bạn này nói chuyện với người bạn kia : "Tôi sắp sửa kiện vợ tôi." Người bạn kia hỏi : "Ủa , tại sao vậy? Anh mới lấy vợ đây mà ! Có chuyện gì thế ?" Người bạn đầu tiên đáp : "Bà ném bộ đồ mới nhất của tôi ra cửa sổ." Người bạn thứ hai hỏi : "Chỉ có một chuyện nhỏ như vậy mà anh đem bà ra tòa sao ? Trời ơi là trời !" Người bạn thứ nhất trả lời : "Ư , nhưng tôi ở trong bộ đồ đó."

    Đốt Giấy Nợ



    Thanh Hải Vô Thượng Sư kể tại Los Angeles , California ,
    Hoa Kỳ , Ngày 12 tháng 3, 1994 (Nguyên văn tiếng Anh)

    Có một người kia rất , rất , rất là ... kinh khủng , bà ta chuyên môn cho mọi người vay tiền , đếm từng xu . Rồi một hôm bà ngã bịnh , tất cả các bác sĩ đều lắc đầu nói : "Chúng tôi không thể làm gì được." Bà biết thời điểm của mình đã tới rồi . Thế là bà gọi khoảng 50 người vay nợ tới bên giường , rồi kêu đầy tớ mang tất cả giấy nợ đến trước mặt mọi người , đốt hết trước mặt họ . Một trong những người mắc nợ rất lấy làm xúc động , nói rằng : "Ô, thưa bà , chúng tôi chưa trả tiền gì cả mà bà đã đốt hết giấy tờ như vậy ?" Bà chủ nợ , gần chết tới nơi rồi bỗng tỉnh dậy , nhìn thẳng vào mặt mọi người và nói rằng : "Nếu tôi không đốt hết mấy cái này thì khi xuống dưới kia (âm phủ) làm sao có bằng chứng để đòi tiền tất cả các người ?"



    117

  20. #20
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default SƯ PHỤ KỂ CHUYỆN VUI




    Ngốc Tử



    Do Thanh Hải Vô Thượng Sư kể , Florida , Hoa Kỳ
    Ngày 3 tháng 10 , 1998 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)


    Có một người cha tìm cách giải thích cho đứa con của ông hiểu rằng vì sao uống rượu có hại cho sức khỏe . Ông mang đến hai cái ly , một ly ông đổ đầy nước và ly kia đầy rượu vang . Kế đó ông lấy hai con sán và bỏ vào mỗi ly một con . Con sán trong ly nước không những vẫn sống mà còn bơi lội tung tăng . Còn con trong ly rượu chết ngay tức khắc . Người cha mới nói với con : "Hãy xem ! Con có hiểu được hậu quả của sự uống rượu chưa ?" "Dạ , giờ con đã hiểu , thưa cha !" "Con đã học được điều gì ?" Thằng con trả lời : "Uống rượu thì chả có giun sán nào sống nổi trong bụng."



    118

Page 1 of 5 12345 LastLast

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts