NHẤC CHÂN



Một chuyên gia về hối xuất nói với Futher về tình trạng công việc:

- “Thưa ông tổng vụ trưởng, tất cả tiến hành tương đối thuận lợi, ngoại trừ cái thằng ở lầu một. Mỗi lần tôi đi qua thì thấy nó nhấc chân bỏ trên bàn, cái thằng nó thật chỉ biết ăn cơm lười mà thôi.”

- “Cái thằng ấy có lần đề xuất một tư tưởng tuyệt vời thay chúng ta kiếm được một số tiền kếch xù. Tôi nghĩ, khi hắn ta trau chuốt tư tưởng ấy, thì nhất định là bỏ hai chân lên bàn.”

(Lắng nghe của loài ếch)

Suy tư:

Có người khi suy tư một vấn đề gì đó thì hút thuốc như đốt lò; có người khi suy nghĩ vấn đề gì đó thì ngồi trầm tư; có người thì gác chân lên bàn, hai tay chống cằm suy nghĩ. Tất cả các thái độ ấy đều là thói quen của mỗi người, không phải là tội và cũng không phải khinh thường bất cứ ai...

Lãnh đạo là người biết quan sát và ghi nhớ thói quen của thuộc hạ và những người cộng tác với mình, để có sự phán đoán chính xác tối thiểu khi khi có ai đó phê bình họ; lãnh đạo là người biết cách suy tư độc lập nhưng không quyết đoán, biết dung hòa giữa chống đối và tán thành của cộng sự viên, biết chặn đứng những bàn cãi rườm rà không trọng tâm của cuộc họp, biết động viên cách chân thật và phê bình cách khôn ngoan.

Không phải ai gác chân lên bàn cũng đều làm biếng và khinh người, nhưng đó cũng là thói quen của người biết suy nghĩ vậy...



Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.