QUẢ BOM CHƯA NỔ 1



Chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc không lâu, tài xế xe khách ở Luân Đôn phát hiện một hành khách, ôm trong lòng một cái bao đồ rất nặng.

- “Anh ôm cái gì trong bụng đó ?”

- “Một quả bom rơi bên cạnh nhà tôi nhưng chưa nổ, tôi phải đem nó đến đơn vị cảnh sát.”

- “Trời ạ, tại sao anh lại ôm thứ ấy trong người, mau đem bỏ nó dưới chỗ ngồi.”


(Trích: Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Ôm quả bom chưa nổ trong người hoặc bỏ nó dưới chỗ ngồi thì có khác gì nhau, khi quả bom mà nổ thì dù cho bỏ trong nhà thì nhà cũng sập, chứ đừng nói là bỏ dưới chỗ ngồi...

Tính nóng giận vội vàng thì như quả bom chưa nổ, dù ôm trong bụng hay nói toạc móng heo ra thì cũng đều làm tổn thương đến người khác, bởi vì nói ra trong lúc nóng giận thì thường là mất khôn và lời nói ít có giá trị thu phục lòng người ta.

Không nên dằn tính nóng giận trong lòng, bởi vì khi dằn không được nữa thì “nổ” tung làm bị thương hoặc giết tâm hồn của người khác; cũng không nên bộc lộ tính nóng giận của mình ra ngoài, bởi vì như thế thì không có người cộng tác với mình. Nhưng tốt nhất là cậy dựa vào ơn thánh của Chúa Giê-su, để mỗi ngày luyện tập tính nóng giận của mình thành tính dịu dàng, hiền từ và khiêm tốn như Ngài vậy.

Tính nóng giận thì như quả bom, hãy tháo ngòi nổ là kiêu ngạo khoe khoang và ích kỷ ra trước khi nó nổ, bằng cách suy niệm và thực hành Lời Chúa trong cuộc sống của mình.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.