- Tôi muốn ngồi ăn đồng bàn với Chúa; nhưng không dám vác Thánh gía để cùng với Chúa chịu chết trên Núi Sọ.
- Tôi theo Chúa đến lúc bẻ bánh; nhưng lại không muốn chịu đau khổ với Chúa khi gặp những thử thách, gian nan.
- Tôi có thể ca hát ngợi khen Chúa khi thành công, nhưng dễ bỏ cuộc khi không chịu nổi khi gặp khó khăn trong cuộc sống.
- Tôi dễ vui mừng khi gặp những điều may, vừa ý, nhưng rất dễ chán nản khi Chúa lánh mặt chốc lát là những điều không vừa ý.
* Một phút suy tư:
- Tôi rất khó chịu khi nghe nói:
Ai muốn theo tôi, hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. (Lc 9, 23)
- Nhưng còn khó nghe hơn khi ngày tận thế đến:
“Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời… (Mt 25, 41)
- Nếu tôi vui lòng vác Thánh giá, cuộc sống tôi sẽ bình an và vui mừng, vì có Chúa đang đồng hành cùng tôi qua mọi người.
- Ở đâu cũng có Thánh giá, nếu bạn trốn Thánh giá này sẽ gặp Thánh giá khác. Thánh giá là đường để tôi vào Nước Trời từ bây giờ.
- Nếu tôi đóng đinh mình vào Thập gía là chết đi cho tội lỗi mỗi ngày, để tự do sống hoàn toàn cho Chúa, thì Nước Trời ở trong tôi.
- Người Tín hữu không phải chết khi tắt hơi, mà hằng ngày ta hằng chết. Khi ta chết đi cho tội lỗi là ta đang sống cho Đức Chúa Trời.
- Sự chết và sự chết tự động hằng ngày, là mặt trái của sự sống mới đang chiếm hữu toàn thân tôi.
- Đúng vậy, phải có Thánh giá là những ai cả đời mình đã sống cùng chịu đóng đanh và chết với Chúa, thì có Nước Trời ngay hôm nay.
- Thánh giá là sức mạnh của tâm hồn, là phần rỗi đời đời trong Nước Trời. Tất cả nhân đức của tôi đều nằm trong Thánh giá.
- Chính Chúa đã vác Thánh giá đi trước và chết cho tôi, để tôi cũng vui vẻ vác Thánh giá, để chết đi và sống lại với Chúa mỗi ngày.