NGƯỜI TÌM LỪA.



Đại sư Na-lu-tin cỡi lừa, lúc đi nhanh qua một thôn xóm, rất nhiều người nhìn thấy, kinh ngạc hỏi: “Đại sư, ngài muốn đi đến đâu ?” :

Tiếng của ông ta nói trong gió vù vù: “Tôi đi tìm con lừa của tôi”.

Có người đã nhìn thấy đại sư Dan-zong Rui-cai đi tìm thân thể của ông ta, chuyện này trở thành trò cười truyền ra trong đám đệ tử không thông suốt của ông ta.

(Trích: Ý rộng ngoài trời)

Suy tư:

Đại sư Na-lu-tin thông thái đi tìm con lừa của mình, mặc dù ông ta đang cưỡi trên mình con lừa, thực ra nhà thông thái này đang đi tìm phương cách để mình đến gần được Thiên Chúa hơn; những người không hiểu biết thì cười đại sư Dan-zong Rui-cai khi ông nói ông đang đi tìm thân thể của mình, bởi vì họ không hiểu ông đang suy tư đến nguồn gốc và sự sinh tồn của con người và vạn vật...

Thánh Augustin thú nhận là đi tìm Chúa suốt cả đời cho đến mkhi an nghỉ trong Chúa mới thôi.

Người Ki-tô hữu là người hạnh phúc nhất vì được biết Chúa Giê-su, nhưng trên thực tế có rất nhiều người chỉ biết Ngài chứ chưa đi tìm Ngài, chưa đối thoại với Ngài và chưa ở lại trong Ngài. Cho nên cuộc đời của họ vẫn cứ luôn có những khắc khoải lo âu, mà chính họ cũng không biết tại sao lương tâm mình lo âu và không bình an.

Biết Chúa Giê-su là một hạnh phúc, đi tìm kiếm Ngài thì hạnh phúc hơn, đối thoại với Ngài để thấy tình yêu của Ngài, và ở lại trong Ngài chính là được cả thiên đàng hạnh phúc vậy.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.