MẸ CHẲNG VƯỚNG TỘI TRUYỀN
Một người bạn của tôi, rất tin tưởng vào Thiên Chúa nhưng dường như không mấy chú ý đến huấn quyền của Hội Thánh, có lần nói với tôi: “Tại sao lại phải tin Mẹ Vô Nhiễm nguyên tội? Khi người ta có mẹ, thì dù người mẹ thế nào vẫn là mẹ”. Tôi im lặng không nói gì, vì khi con người đã không tin và không muốn hiểu, nhất là người trí thức, thì việc tranh luận sẽ vô ích.
Thật ra, tín điều Mẹ Vô Nhiễm cũng như các tín điều trong Hội Thánh, không phải là gánh nặng để ta phải từ chối hay kịch liệt phản đối. Chỉ nguyên việc suy ngắm mầu nhiệm này, chúng ta cũng đã thấy lòng tràn ngập an vui và hy vọng. Như vậy, các tín điều tự bản chất là hồng ân cho nhân loại.
Trong một xã hội khi mà mọi giá trị luân lý chao đảo và khi người ta muốn tự do tung hoành trong cơn lốc của mọi thứ dễ dãi phù phiếm, người ta dễ dị ứng với những giá trị vĩnh cửu. Đó là lý do tại sao tôn giáo bị từ chối.
Thời học sinh, chúng tôi được học giáo lý qua cuốn “Giải Quyết Vấn Đề Nhân Sinh”. Trong ấy có một câu rất hay mà tôi không nhớ của tác giả nào, đại ý rằng đa phần người ta mất đức tin chỉ vì đời sống luân lý buông thả. Và như thế, chúng ta hiểu rằng nếu chúng ta tin và giữ những tín điều, những ràng buộc “nhẹ nhàng và êm ái” (cf. 11,30), thì Hội Thánh thật là gia đình êm ấm và bình an nhất. Trong gia đình ấy, chúng ta có người Mẹ tuyệt hảo.
Tôi đồng ý với anh bạn tôi ở chỗ khi ta có mẹ thì đã là hạnh phúc. Dù mẹ đẹp hay xấu, tốt hay không, thì mẹ vẫn là mẹ ta, và ta đã hạnh phúc. Nhưng anh ấy đã quên rằng nếu mẹ đẹp, mẹ tốt, mẹ nhân từ và mẹ tuyệt vời, thì ta bình an hơn, tin tưởng hơn, yêu mến hơn và tự hào hơn nhiều. Mẹ Vô Nhiễm chính là niềm hy vọng cho thế giới đang lung lay, niềm cậy trông cho thế giới nhiều hư hỏng, niềm khích lệ lớn lao cho những tâm hồn đang khó khăn vượt gian khó trên đời để tìm về với Đấng Tạo Thành.
Viết bài này, tôi không có ý định dùng Lời Thánh Kinh để chứng minh Mẹ Vô Nhiễm nguyên tội, vì chắc chắn tôi sẽ không làm cho đầy đủ được. Điều ấy các nhà thần học đã làm và đã thành công, cho nên Giáo Hội mới long trọng công bố tín điều. Thế nhưng, Lời Thiên Chúa phán cùng con rắn trong Vườn Địa Đàng ngày trước không thể nào biến khỏi tâm trí khi tôi suy nghĩ về Mẹ: “Người Phụ Nữ ấy sẽ đạp nát đầu ngươi”. Một lời tuyên hứa và cũng là lời tuyên phạt. Tuyên hứa cho ơn cứu độ và tuyên phạt phường kiêu căng giả dối.
Ngày Mẹ hiện ra với thánh nữ Benadette ở hang đá xứ Lourdre năm 1858, Mẹ tự xưng “Ta là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội”, minh chứng cho tín điều Đức Thánh Cha Piô IX đã long trọng công bố bốn năm trước đó (ngày 8 tháng 12 năm 1854). Nhưng giả sử không đọc Kinh Thánh, giả sử không nghe tuyên bố tín điều, thì có lẽ dân Chúa qua muôn thế hệ cũng sẽ kiên trung tin vững vàng Mẹ Vô Nhiễm nguyên tội, bởi vì Thánh Thần Thiên Chúa luôn là ánh sáng cho tâm trí con người trước những thực tại thần linh.
Trần Ngọc Mười Hai, trong tác phẩm “Chuyện Phiếm Đạo Đời II”, trích dẫn lời một thiền sư Phật giáo: “Đạt tới Thiên Chúa ngang qua Đức Thánh Thần của Ngài, bao giờ cũng an toàn hơn đi vào thần học”. Một nhà sư còn hiểu được điều ấy, tại sao? Chính là nhờ sự hoạt động không ngừng nghỉ của Thiên Chúa Ngôi Ba, Đấng đã dùng quyền năng để Ngôi Lời nhập thể.
Nhạc sĩ Hải Linh thật tài tình khi khiến “bao tâm hồn thao thức”, “dân con đất Việt thao thức” khi hoà ca Kính Mừng Nữ Vương, và tất cả đều xúc động khi bản hoà ca chợt trầm và êm dịu lại: “Mẹ chẳng vướng tội truyền. Bông huệ ngát hương thiêng” (Kính Mừng Nữ Vương). Chúng ta dám quả quyết rằng tâm tình thao thức ấy và nao nức ấy sẽ mãi mãi đi cùng con của Mẹ mỗi lần họ ngắm suy hồng ân Mẹ Vô Nhiễm.
Mừng kính Lễ Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội là mừng những hồng ân Chúa ban cho Mẹ, và qua Mẹ, Chúa ban cho đoàn dân lữ hành trong sa mạc cuộc đời. Ngày xưa Maisen giương cao con rắn đồng để dân Israel lữ hành được cứu. Ngày nay nhờ Đấng Vô Nhiễm chấp nhận thụ thai, sinh hạ Con Thiên Chúa làm người và chấp nhận dâng chính Con mình mà đoàn dân mới được cứu độ.
Trong suốt chiều dài lịch sử Giáo Hội, không thiếu những con người muốn hạ thấp uy quyền và sự cao sang của Mẹ, không thiếu những con người dù tin Chúa Giêsu vẫn muốn coi Mẹ là người phụ nữ bình thường như bao người phụ nữ khác. Và khủng khiếp hơn, có nhiều người chống lại Mẹ, xúc phạm đến Mẹ, đập phá tượng ảnh Mẹ…
Đối với Mẹ, những điều ấy chẳng làm cho vinh quang của Mẹ vơi đi. Nhưng đối với những kẻ “giơ chân đạp mũi nhọn”, phạm tội khi quân với Nữ Vương của cả trời và đất, thì những hành vi rồ dại và ngông cuồng ấy là sự từ chối rõ ràng những ơn huệ và phúc lộc cho chính họ.
Mẹ nhân từ, nhưng sự công thẳng của Thiên Chúa chắc chắn không bỏ qua những hành vi và thái độ của loài hèn kém mà muốn đội vương miện của thần linh. Trái lại, những người con dũng cảm chấp nhận đau khổ và hàm oan trên cõi trần này ngay trong ngày của Mẹ, chắc chắn Mẹ sẽ ra tay nâng đỡ và bênh vực. Có sự nâng đỡ và bênh vực nào tuyệt vời hơn là sự nâng đỡ và bênh vực của Mẹ Chúa Trời?
Lạy Mẹ là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội, chúng con ca ngợi Mẹ và cùng Mẹ, chúng con ca ngợi và tạ ơn Chúa vì lòng nhân hậu của Ngài. Xin Mẹ dạy chúng con luôn “làm theo những điều Ngài chỉ bảo” (Ga. 2,5). Và xin Mẹ cứu giúp những anh chị em chúng con đang đối diện với nghèo đói, bị bỏ rơi và gặp nhiều oan trái, đau khổ hôm nay.
Gioan Lê Quang Vinh, VRNs