MỤC TỬ NHÂN LÀNH

Người mục tử nên chuẩn bị vì đàn chiên của họ mà hiệp lực thỏa đáng, bởi vì họ yêu mến đàn chiên của mình. Họ đem bản thân mình hoàn toàn trao cho mỗi một thành viên mà không so bì tài năng trí lực của họ, cũng không so đo họ đẹp hay xấu, trưởng thành hay ấu trĩ. Họ biết mỗi một người, biết tên của chiên và hiểu những nhu cầu của đàn chiên.

Cho nên, người mục tử phải tiếp đãi mỗi một thành viên, nói với họ một hai câu thể hiện ý của mình, đó là công việc quan trọng của người mục tử. Vì vậy mà việc có thể gọi đúng tên của mỗi một đoàn viên cũng là một việc làm rất quan trọng, bởi vì tên là một mặt đại biểu cho cá nhân hoặc là quá thâm trầm cần thiết đối với họ.

Người mục tử cần phải nói ngôn ngữ của đoàn chiên. Có một số người không thể nói được, bởi vì họ không biết phương pháp thông truyền của đoàn chiên. Điều này hoàn toàn không tỏ rõ với người công tác trong lao tù thì cần nói những lời hạ lưu, mà không là ngôn ngữ thông thường. Cần phải để người khác cảm nhận được người mục tử chân chính thì hiểu rõ đàn chiên, bởi vì chỉ có như thế người mục tử mới có thể bồi bổ cho họ.

Người mục tử nên giữ nguyên ý tưởng sáng tạo linh hoạt và cao độ, bởi vì họ trao phó chính mình cho người khác. Khi anh yêu người, thì anh nhất định có thể sáng tạo và lại sáng tạo. Khi anh và một người nào đó có sự hiểu biết thâm sâu, và nếu họ có nhu cầu, thì anh sẽ dùng phương thức có tính xây dựng để đáp ứng cho họ, hoặc điều mà họ nhu cầu.

Tác giả: Ôn Lập Quang
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. dịch từ tiếng Hoa.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.