Page 1 of 7 12345 ... LastLast
Results 1 to 20 of 139

Thread: Nguyễn Bính

  1. #1
    Senior Member nikita_nguyen's Avatar
    Join Date
    Mar 2007
    Posts
    108

    Default Hoa với rượu - Nguyễn Bính

    Mục Lục

    - Hoa với rượu

    - Anh Lái Đò

    - Anh Về Quê Cũ

    - Áo Anh

    - Bài Hành Phương Nam

    - Bảy Chữ

    - Bên Hồ

    - Bến Mơ

    - Bên Sông

    - Bóng Người Trên Sân Ga

    - Bước Đi Bước Nữa

    - Cái Quạt

    - Cảm Tác

    - Cánh Buồm Nâu

    - Cầu Nguyện

    - Cây Bàng Cuối Thu

    - Chân Quê

    - Chờ Mong

    - Bóng Bướm

    - Chẳng Biết

    - Chờ Nhau

    - Chú Rể Là Anh

    - Chùa Hương Xa Lắm

    - Chùa Vắng

    - Chuông Ngọ

    - Chuyến Tầu Đêm

    - Cô Hái Mơ

    - Người Hàng Xóm

    - Cô Lái Đò

    - Cuối Tháng Ba

    - Đàn Tôi

    - Đêm Cuối Cùng

    - Đêm Sao Sáng

    - Diệu Vợi

    - Đóa Hoa Hồng








    HOA VỚI RƯỢU
    Nguyễn Bính

    Thấy rét u tôi bọc lại mền
    Cô hàng cất rượu ủ thêm men
    Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ
    Say cả tư mùa cho khách quen

    Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi
    Suốt ngày hai đứa nhẩn nha chơi
    Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ
    Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi

    Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà
    Người ta bắt chước chị người ta!
    Ra vườn nhặt những hoa cam rụng
    Về bỏ đầy nồi cất nước hoa.

    Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy
    Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau
    Hí hửng bảo nhau:"Thơm đấy chứ
    Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu!"

    Một tối nhà Nhi có giỗ thày
    Chị Nhi cho uống rượu cay cay
    Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
    Mặt đỏ lên rồi chếch choáng say

    Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài
    Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai
    Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
    Hai đứa nhìn nhau ngớ ngẩn cười

    Chị Nhi thường nói với u tôi
    "Hai đứa, thưa bà, đến đẹp đôi"
    U tôi cười đáp ngay như thật :
    "Tôi có nàng dâu giúp đỡ rồi!"

    Thuở ấy làm sao thật thái bình
    Trai hiền bạn với gái đồng trinh
    Đời say men rượu thơm hoa rụng
    Tràn những thơ ngây ngập cảm tình...

    Ấy thế mà rồi cách biệt nhau
    Nhà Nhi không biết dọn đi dâu
    Mình tôi giời bắt làm thi sỉ
    Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu

    Bỏ lại vườn cam bỏ mái gianh
    Tôi đi dan díu với kinh thành
    Hoa thơm mơ mãi vườn tiên giới
    Chuốc mãi men say rượu ái tình

    Rượu ái tình kia thành thuốc độc
    Vườn trần theo bướm phấn hương bay
    Đời tôi sa mạc, ôi sa mạc
    Hoa hết thơm rồi, rượu hết cay

    Trăm sầu nghìn tủi mình tôi chịu
    Ba bốn năm rồi năm sáu năm
    Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại
    Men nồng rượu nếp nước hoa cam

    Xa lắm rồi Nhi! muộn lắm rồi
    Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi!
    Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ
    Mộng ngát duyên lành cũng bỏ tôi.

    Chắc ở nơi nào dưới mái gianh
    Chi em Nhi vẫn sống yên lành
    Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán
    Hồn vẫn trong mà mộng vẫn trinh

    Ngày xưa còn bé Nhi còn đẹp
    Huống nữa giờ Nhi đã đến thì
    Tháng tháng muơi mười lăm buổi chợ
    Cho người thiên hạ phải say Nhi

    Xóm chị em Nhi ở mấy nhà?
    Bến đò đông vắng? Chợ gần xa?
    Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ?
    Vườn có giồng cam có nở hoa?

    Mơ tưởng vu vơ lòng dối lòng
    Thực ra có phải thế này không
    Chị Nhi đã lấy chồng năm trước
    Nhi đến năm sau lại lấy chồng

    Ước gì trên bước đường lưu lạc
    Một buổi chiều nào lạnh gió mưa
    Gõ cửa nhà ai xin ngủ trọ
    Giật mình tôi thấy tiếng Nhi thưa

    Ngồi bên lò rượu đêm hôm đó
    Nhi rót đưa tôi nước rượu đầu
    Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại
    Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau

    Tôi kể :” U tôi đã mất rồi
    Cửa nhà còn có một mình tôi…”
    Nhi rằng :” Ngày trước u thường nói
    Hai đứa mình trông đến đẹp đôi…

    Chị em mới lấy chồng năm trước
    Chồng chị giồng cam ở mé sông
    Em ở mình đây nhà trống trải
    Giăng vàng đầy ngõ gió mênh mông…”

    Như truyện Tương Như và Trác Thị
    Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng
    Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng
    Tôi với em Nhi kết vợ chồng

    Rượu cất kỳ ngon men ủ khéo
    Say người thiên hạ lại say nhau
    Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
    Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu

    Chao ôi! Là mộng hay là thực?
    Là thực hay là mộng bấy lâu?
    Hai đứa sống bằng hoa với rượu
    Sống vào giời đất, sống cho nhau

    Nhưng mộng mà thôi mộng mất thôi
    Hoa thừa rượu ế ấy tình tôi
    Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
    Gặp lại nhau chi, muộn mất rồi!

  2. #2
    Senior Member delta's Avatar
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    1,697

    Default Nguyễn Bính

    Anh Lái Đò

    ::Nguyễn Bính :::


    Năm xưa chở chiếc thuyền này
    Cho cô sang bãi tước đay chiều chiều
    Để tôi mơ mãi mơ nhiều:
    Tước đay se võng nhuộm điều ta đi

    Tưng bừng vua mở khóa thi
    Tôi đỗ quan Trạng vinh quy về làng
    Võng anh đi trước võng nàng
    Cả hai chiếc võng cùng sang một đò

    Đồn rằng đám cưới cô to
    Nhà trai thuê chín chiếc đò đón dâu
    Nhà gái ăn chín nghìn cau
    Tiền cheo, tiền cưới chừng đâu chín nghìn

    Lang thang tôi dạm bán thuyền
    Có người trả chín quan tiền, lại thôi!



  3. #3
    Senior Member delta's Avatar
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    1,697

    Default Re: Nguyễn Bính - Anh Lái Đò ( Những Bài Thơ Của Nguyễn Bính )

    Anh Về Quê Cũ

    ::Nguyễn Bính :::


    Anh về quê cũ: thôn Vân
    Sau khi đã biết phong trần ra sao?
    Từ nay lại tắm ao đào,
    Rượu đâu mà cất, thuốc lào nào phơi.
    Giang hồ sót lại tình tôi,
    Quê người đắng khói, quê người cay men.
    Nam kỳ rồi lại Cao miên,
    Tắm trong một cái biển tiền người ta ...
    Biển tiền, ôi biển bao la,
    Mình không bần được vẫn là tay không ...
    Thôn Vân có biếc có hồng,
    Hồng trong nắng sớm, biếc trong vườn chiều.
    Đê cao có đất thả diều,
    Trời cao lắm lắm có nhiều chim bay.
    Quả lành nặng trĩu từng cây,
    Sen đầy ao cá, cá đầy ao sen.
    Hiu hiu gió quạt trăng đèn,
    Với dăm trẻ nhỏ thả thuyền ra chơi.
    Ăn gỏi cá, đánh cờ người,
    Thần tiên riêng một góc trời thôn Vân.
    Ơi thôn Vân, hỡi thôn Vân!
    Phương nao kết dãi mây Tần cho ta.
    Từ nay khi nhớ quê nhà,
    Thấy mây Tần biết đó là thôn Vân.
    Ơi thôn Vân, hỡi thôn Vân!
    Anh em ly tán, lâu dần thành ra
    Không còn ai ở lại nhà.
    Hỏi còn ai nữa? Để hoa đầy vườn.
    Trăng đầy ngõ, gió đầy thôn,
    Anh về quê cũ có buồn không anh?

    1942



  4. #4
    Senior Member delta's Avatar
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    1,697

    Default Re: Nguyễn Bính - Anh Lái Đò ( Những Bài Thơ Của Nguyễn Bính )

    Áo Anh

    ::Nguyễn Bính :::

    1.
    Tằm em ăn rỗi hôm nay,
    Hái dâu em bận suốt ngày hôm qua.
    Mong sao tằm tốt tơ già,
    May đôi áo nái làm quà cho anh.

    2.
    Hẹn cho em một hẹn anh chờ,
    Em may áo nái bao giờ mới xong ?
    Lạy trời tắt gió ngang sông,
    Qua đò biếu áo yên lòng em tôi.

    3.
    Đưa anh đến bến đò ngang,
    Con sào đẩy sóng thuyền nan vào bờ.
    Anh đi sương gió vật vờ,
    Em về chọn kén chuốt tơ chăm tằm.

    Đến mùa gió bấc sang năm,
    Bao nhiêu lụa bấy nhiêu làm áo anh.
    Mong sao sự nghiệp chóng thành,
    Áo anh đã có em anh may giùm.

    1939



  5. #5
    Senior Member delta's Avatar
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    1,697

    Default Re: Nguyễn Bính - Anh Lái Đò ( Những Bài Thơ Của Nguyễn Bính )

    Bài Hành Phương Nam

    ::Nguyễn Bính :::


    Hai ta lưu lạc phương Nam này
    Đã mấy mùa qua én nhạn bay
    Xuân đến khắp trời hoa rượu nở
    Riêng ta với ngươi buồn vậy thay !
    Lòng đắng xá chi muôn hớp rượu
    Mà không uống cạn mà không say !
    Lời thề buổi ấy cầu Tư Mã
    Mà áo khinh cừu chưa ai may !
    Ngươi giam chi khí vòng cơm áo
    Ta trói thân vào lụy nước mây
    Ai biết thương nhau từ buổi trước
    Bây giờ gặp nhau trong phút giây
    Nợ thế, trả chưa tròn một món
    Sòng đời, thua đến trắng hai tay
    Quê nhà xa lắc xa lơ đó
    Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay

    Tâm giao mấy kẻ thì phương Bắc
    Ly tán vì cơn gió bụi này
    Người ơi ! Buồn lắm mà không khóc
    Mà vẫn cười qua chén rượu đầy
    Vẫn dám ăn tiêu cho đến hết
    Ngày mai ra sao rồi sẽ hay
    Ngày mai, có nghĩa gì đâu nhỉ?
    Cốt nhất cười vui trọn tối nay
    Rẫy ruồng châu ngọc, thù son phấn
    Mắt đỏ lên rồi, cứ chết ngay .

    Hỡi ơi ! Nhiếp Chính mà băm mặt
    Giữa chợ ai người khóc nhận thây ?
    Kinh Kha quán lạnh sầu nghiêng chén
    Ai kẻ dâng vàng, ai biếu tay ?
    Mơ gì ấp Tiết thiêu văn tự
    Giày cỏ, gươm cùn, ta đi đây

    Ta đi nhưng biết về đâu chứ?
    Đã dấy phong yên khắp bốn trời
    Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ
    Uống say mà gọi thế nhân ơi !

    Thế nhân mắt trắng như ngân nhũ
    Ta với nhà ngươi cả tiếng cười
    Dằn chén hất cao đầu cỏ dại
    Hát rằng phương Nam ta với ngươi
    Ngươi ơi ! Ngươi ơi ! Hề ngươi ơi !
    Ngươi sang bên ấy sao mà lạnh
    Nhịp trúc ta về lạnh mấy mươi !

    Đa Kao 1943
    Gửi Văn Viễn

    oOo

    Tư Mã Tương Như đời Hán, đàn giỏi, gảy khúc Tư Mã phượng cầu, Trác Văn Quân là người đẹp, nghe đàn, sau hai người lấy nhau .
    Kinh Kha qua sông vào đất giặc. Bài thơ viết về Kinh Kha có câu:
    Tráng sĩ một đi không trở về.
    Phùng Hoan, thực khách của Mạnh Thường Quân lãnh nhiệm vụ đi đòi nợ, khi đến ấp Tiết gọi các con nợ lại và tuyên bố đốt hết văn tự nợ. Sau
    về nói với Mạnh Thường Quân là tiền nợ ấy đã lấy mua "Đức" hết rồi.
    Sau Mạnh Thường Quân bị vua Tề phế, khi qua ấp Tiết thì toàn dân ra đón linh đình, nhờ thế vua Tề thu dụng lại.


  6. #6
    Senior Member delta's Avatar
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    1,697

    Default Re: Nguyễn Bính - Anh Lái Đò ( Những Bài Thơ Của Nguyễn Bính )

    Tác giả: Nguyễn Bính



    Tên thật là Nguyễn Trọng Bính, sinh năm 1918 tại làng Thiện Vinh, huyện Vụ Bảng, tỉnh Nam Định (nay là Hà Nam Ninh). Ông mồ côi mẹ từ nhỏ, tự học ở nhà, bắt đầu làm thơ từ năm 13 tuổi.

    Nguyễn Bính được giải khuyến khích thơ của nhóm Tự Lực Văn Đoàn năm 1937 với tập thơ Tâm Hồn Tôi.

    Ông tham gia kháng chiến chống Pháp tại Nam Bộ, tập kết ra Bắc năm 1954, làm việc tại Hội văn nghệ Việt Nam, Ty văn hóa thông tin Nam Hà. Năm 1958, Nguyễn Bính làm chủ bút báo Trăm Hoa.

    Ông mất ngày 20 tháng 1 năm 1966 tại Hà Nội.

    Tác phẩm tiêu biểu: các tập thơ Lỡ Bước Sang Ngang (1940), Tâm Hồn Tôi (1940), Hương Cố Nhân (1941), Mây Tần (1942), Người Con Gái Ở Lầu Hoa (1942), Tình Nghĩa Đôi Ta (1960), Tuyển Tập Nguyễn Bính (1984); kịch thơ Bóng Giai Nhân (1942); truyện thơ Truyện Tỳ Bà (1944)...
    Thơ Nguyễn Bính "chân quê": giản dị, mộc mạc, nhẹ nhàng, trong sáng, và hồn nhiên như ca dao trữ tình. Ông viết về làng quê qua lăng kính tình cảm lãng mạn, biểu lộ một tình quê, một hồn quê chân tình và gần gũi. Giáo Sư Lê Đình Kỵ có nhận xét về thơ Nguyễn Bính: "Nổi bật lên ở Nguyễn Bính là ca dao, ở cảm xúc lẫn tư duy, ở cả ý, tình, và điệu ..."



  7. #7
    Senior Member delta's Avatar
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    1,697

    Default Re: Nguyễn Bính - Anh Lái Đò ( Những Bài Thơ Của Nguyễn Bính )

    Bảy Chữ

    ::Nguyễn Bính :::


    Mây trắng đang xây mộng viễn hành,
    Chiều nay tôi lại ngắm trời xanh,
    Trời xanh là một tờ thư rộng,
    Tôi thảo lên trời mấy nét nhanh.

    Viết trọn năm dài trên vách đá,
    Bốn bề lá đổ ngợp hơi thu,
    vừa may cánh nhạn về phương ấy,
    Tôi gửi cho nàng bức ngọc thư.

    Xe ngựa chiều nay ngập thị thành,
    Chiều nay nàng bắt được trời xanh,
    Đọc xong bảy chữ thì thương lắm,
    "Vạn lý tương tư, vũ trụ tình."

    Bắc Giang 1940


  8. #8
    Senior Member delta's Avatar
    Join Date
    Oct 2007
    Posts
    1,697

    Default Re: Nguyễn Bính - Anh Lái Đò ( Những Bài Thơ Của Nguyễn Bính )

    Bên Hồ

    ::Nguyễn Bính :::


    Lá rơi theo gió bay,
    Bên hồ ta đứng đắm say nhìn hồ .
    Sương mai đây đó trắng mờ,
    Như còn lưu luyến đôi bờ cây xanh.
    Xa trên mặt nước mông mênh,
    Buông thuyền, cô gái nghiêng mình hái sen.


  9. #9
    nho ^°O°^ suongkhoimay's Avatar
    Join Date
    Mar 2006
    Posts
    4,519

    Default Nguyễn Bính(Tiểu sử và Thơ!)



    Nguyễn Bính

    Nguyễn Bính

    Nguyễn Bính (tên thật là Nguyễn Trọng Bính; 1918–1966) là một nhà thơ lãng mạn nổi tiếng của Việt Nam. Thơ ông phần lớn là thơ tình nhưng mang một sắc thái quê mùa, dân dã riêng biệt. Cùng với Xuân Diệu, ông được mệnh danh là "Vua thơ tình


    Tiểu sử Nguyễn Bính

    Nguyễn Bính sinh vào năm 1918 với tên thật là Nguyễn Trọng Bính tại xóm Trạm, thôn Thiện Vịnh, xã Đồng Đội (nay là xã Cộng Hòa), huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định).

    Theo tài liệu được Hội Nhà Văn ở Hà Nội công bố về tiểu sử của ông: thuở nhỏ Nguyễn Bính không được đi học ở nhà trường mà chỉ được học ở nhà với cha là ông đồ nho Nguyễn Đạo Bình và đồng thời cũng được người cậu ruột là Bùi Trinh Khiêm dạy kèm. Ông mồ côi mẹ rất sớm, cha đi bước nữa, gia đình túng quẫn, nên khi lên 10 tuổi đã phải theo anh ruột là Nguyễn Mạnh Phác ra Hà Nội sinh sống. Thời gian này ông được người anh dạy học ở nhà.

    Năm 13 tuổi ông được giải nhất trong cuộc thi hát trống quân đầu xuân ở hội làng với sáng tác:

    ...Anh đố em này:
    Làng ta chưa vợ mấy người ?
    Chưa chồng mấy ả, em thời biết không
    Đố ai đi khắp tây đông,
    Làm sao kiếm nổi tấm chồng như chúng anh đây?
    Làm sao như rượu mới say,
    Như giăng mới mọc, như cây mới trồng ?
    Làm sao như vợ như chồng ?
    Làm sao cho thỏa má hồng răng đen
    Làm sao cho tỏ hơi đèn ?
    Làm sao cho bút gần nghiên suốt đời ?
    Làm sao ? anh khen em tài ?
    Làm sao ? em đáp một lời làm sao ... ?

    Bài thơ của ông được đăng báo đầu tiên là bài Cô hái mơ. Năm 1937 Nguyễn Bính gửi tập thơ Tâm hồn tôi tới dự thi và đã được giải khuyến khích của nhóm Tự lực văn đoàn. Những năm đầu thập niên 1940, Nguyễn Bính nhiều lần lưu lạc vào miền Nam. Lúc này ông đổi tên là Nguyễn Bính Thuyết. Năm 1943, Nguyễn Bính lại đi vào miền Nam lần thứ ba và đã gặp Đông Hồ, Kiên Giang. Có lúc ông cư ngụ trong nhà Kiên Giang. Đó là thời ông viết những bài Hành Phương Nam, Tặng Kiên Giang, Từ Độ Về Đây... Chính vì vậy ông được gọi là "thi sỹ giang hồ".

    Từ độ về đây sống rất nghèo
    Bạn bè chỉ có gió trăng theo
    Những thằng bất nghĩa xin đừng tới
    Hãy để thềm ta xanh sắc rêu.
    (Từ Độ Về Đây - 1943)

    Năm 1947, Nguyễn Bính tham gia kháng chiến chống Pháp ở miền Nam. Đến năm 1954, khi Hiệp định Genève chia đôi đất nước, Nguyễn Bính tập kết về Bắc năm 1955 và được bố trí phục vụ trong Hội Nhà Văn ở Hà Nội một thời gian.

    Năm 1956, ông được giao nhiệm vụ phụ trách tờ Trăm Hoa (nguyên văn trong tài liệu của Hội Nhà Văn) và tham gia vào phong trào Nhân văn - Giai phẩm.

    Đến năm 1958, bị buộc chuyển về tỉnh nhà Nam Định, làm việc tại Ty Văn hoá Nam Định cho đến khi mất.

    Nguyễn Bính mất sáng ngày 20 tháng 1 năm 1966, tức ngày 29 tháng chạp âm lịch xuân Ất Tị, tại nhà một người bạn ở huyện Lý Nhân tỉnh Hà Nam. Khi đó không một người vợ con ruột thịt nào của ông có mặt.

    Nguyễn Bính được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 2000

    Sưu Tầm trêm mạng


    2010










  10. #10
    nho ^°O°^ suongkhoimay's Avatar
    Join Date
    Mar 2006
    Posts
    4,519

    Default Re: Nguyễn Bính(Tiểu sử và Thơ!)


    Những bóng người trên sân ga là một bài thơ hay do thi sĩ Nguyễn Bính (1918-1966) sáng tác vào năm 1937 tại Hà Nội, Việt Nam.

    Những bóng người trên sân ga

    Những cuộc chia lìa khởi từ đây
    Cây đàn sum họp đứt từng dây
    Những lời bèo bọt, thân đơn chiếc
    Lần lượt theo nhau suốt tháng ngày.

    Có lần tôi thấy hai cô bé
    Sát má vào nhau khóc sụt sùi
    Hai bóng chung lưng thành một bóng
    - “Đường về nhà chị chắc xa xôi?”

    Có lần tôi thấy một người yêu
    Tiễn một người yêu một buổi chiều
    Ở một ga nào xa vắng lắm
    Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu...


    …Có lần tôi thấy một bà già
    Đưa tiễn con đi một chốn xa
    Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
    Lưng còng đổ bóng xuống sân ga.

    Có lần tôi thấy một người đi
    Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
    Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
    Một mình làm cả cuộc phân ly.

    Những chiếc khăn màu thổn thức bay
    Những bàn tay vẫy những bàn tay
    Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt
    Buồn ở đâu hơn ở chốn này?


    2010










  11. #11
    nho ^°O°^ suongkhoimay's Avatar
    Join Date
    Mar 2006
    Posts
    4,519

    Default Re: Nguyễn Bính(Tiểu sử và Thơ!)



    Tương tư

    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
    Một người chín nhớ mười mong một người
    Gió mưa là bệnh của giời
    Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
    Hai thôn chung lại một làng
    Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
    Ngày qua ngày lại qua ngày
    Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng
    Bảo rằng cách trở đò giang
    Không sang là chẳng đường sang đã đành
    Nhưng đây cách một đầu đình
    Có xa xôi mấy cho tình xa xôi?
    Tương tư thức mấy đêm rồi
    Biết cho ai, hỏi ai người biết cho?
    Bao giờ bến mới gặp đò
    Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

    Nhà em có một giàn giầu
    Nhà anh có một hàng cau liên phòng
    Thôn Đoài ngồì nhớ thôn Đông
    Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?


    Lỡ Bước Sang Ngang

    - Em ơi! em ở lại nhà
    Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương
    Mẹ già một nắng hai sương
    Chị đi một bước trăm đường xót xa
    Cậy em, em ở lại nhà
    Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

    Hôm nay xác pháo đầy đường
    Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng
    Chuyến này chị bước sang ngang
    Là tan vỡ giấc mộng vàng từ đây
    Rượu hồng em uống cho say
    Vui cùng chị một vài giây cuối cùng
    Rồi đây sóng gió ngang sông
    Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ
    Miếu thiêng vụng kén người thờ
    Nhà hương khói lạnh chị nhờ cậy em
    Đêm qua là trắng ba đêm
    Chị thương chị kiếp con chim lìa đàn
    Một vai gánh lấy giang san...
    Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương
    Mắt quầng tóc rối tơ vương
    Em còn cho chị lược gương làm gì!
    Một lần này bước ra đi
    Là không hẹn một lần về nữa đâu
    Cách mấy mươi con sông sâu
    Và trăm ngàn vạn nhịp cầu chênh vênh
    Cũng là thôi cũng là đành
    Sang sông lỡ bước riêng mình chị sao?
    Tuổi son nhạt thắm phai đào
    Đầy thuyền hận, có biết bao nhiêu người!
    Em đừng khóc nữa em ơi!
    Dẫu sao thì sự đã rồi, nghe em!
    Một đi bảy nổi ba chìm
    Trăm cay nghìn đắng con tim héo dần
    Dù em thương chị mười phần
    Cũng không ngăn nổi một lần chị đi

    Chị tôi nước mắt đằm đìa
    Chào hai họ để đi về nhà ai
    Mẹ trông theo, mẹ thở dài
    Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran
    Tôi ra đứng tận đầu làng
    Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa...




    Trời mưa ướt áo làm gì?
    Năm mười bảy tuổi chị đi lấy chồng
    Người ta pháo đỏ rượu hồng
    Mà trên hồn chị một vòng hoa tang
    Lần đầu chị bước sang ngang
    Tuổi son sông nước đò giang chưa tường
    Ở nhà em nhớ mẹ thương
    Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ
    Mẹ ngồi bên cửi xe tơ
    Thời thường nhắc: "- Chị mày giờ ra sao?"

    Chị bây giờ... nói thế nào?
    Bướm tiên khi đã lạc vào vườn hoang
    Chị từ lỡ bước sang ngang
    Trời dông bão giữa tràng giang lật thuyền
    Xuôi dòng nước chảy liên miên
    Đưa thân thế chị tới miền đau thương
    Mười năm gối hận bên giường
    Mười năm nước mắt bữa thường thay canh
    Mười năm đưa đám một mình
    Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên
    Mười năm lòng lạnh như tiền
    Tim đi hết máu mà duyên không về

    Nhưng em ơi! một đêm hè
    Hoa xoan nở, xác con ve hoàn hồn
    Dừng chân trên bến sông buồn
    Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến sang
    Đoái thương thân chị lỡ làng
    Đoái thương phận chị dở dang những ngày
    Rồi... rồi chị nói sao đây?
    Em ơi! nói nhỏ câu này với em...
    Thế rồi máu trở về tim
    Duyên làm lành chị duyên tìm về môi
    Chị nay lòng ấm lại rồi
    Mối tình chết đã có người hồi sinh
    Chị từ dan díu với tình
    Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng
    Tim ai khắc một chữ "nàng"
    Mà tim chị một chữ "chàng" khắc theo
    Nhưng yêu chỉ để mà yêu
    Chị còn dám ước một điều gì hơn
    Một lầm hai lỡ keo sơn
    Mong gì gắn lại phím đờn ngang cung
    Rồi đêm kia lệ ròng ròng
    Tiễn đưa người ấy sang sông, chị về
    Tháng ngày qua cửa buồng the
    Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa



    Úp mặt vào hai bàn tay
    Chị tôi khóc suốt ba ngày ba đêm
    - Đã đành máu trở về tim
    Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang hồ
    Người đi xây dựng cơ đồ
    Chị về giồng cỏ nấm mồ thanh xuân
    Người đi khoác áo phong trần
    Chị về may áo liệm dần nhớ thương
    Hồn trinh ôm chặt chân giường
    Đã cùng chị khóc đoạn trường thơ ngây
    Năm xưa đêm ấy giường này
    Nghiến răng nhắm mắt cau mày... cực chưa?
    Thế là tàn một giấc mơ
    Thế là cả một bài thơ não nùng
    Tuổi son má đỏ môi hồng
    Bước chân về đến nhà chồng là thôi
    Đêm qua mưa gió đầy giời
    Mà trong hồn chị có người đi qua
    Em về thương lấy mẹ già
    Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công
    Chị giờ sống cũng bằng không
    Coi như chị đã ngang sông đắm đò



    2010










  12. #12
    nho ^°O°^ suongkhoimay's Avatar
    Join Date
    Mar 2006
    Posts
    4,519

    Default Re: Nguyễn Bính(Tiểu sử và Thơ!)


    Qua Nhà
    Cái ngày cô chưa có chồng
    Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
    Lối này lắm bưởi nhiều hoa...
    (Đi vòng để được qua nhà đấy thôi)

    Một hôm thấy cô cười cười
    Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng
    Biết đâu rồi chả nói chòng :
    " Làng mình khối đứa phải lòng mình đây! "

    Một năm đến lắm là ngày
    Mùa thu mùa cốm vào ngay mùa hồng.
    Từ ngày cô đi lấy chồng
    Gớm sao có một quãng đồng mà xa

    Bờ rào cây bưởi không hoa
    Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo
    Lợn không nuôi, đặc ao bèo
    Giầu không dây chẳng buồn leo vào giàn

    Giếng thơi mưa ngập nước tràn
    Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều.



    Thơ tình lục bát

    Hương Cố Nhân

    Thuở trước loài hoa chửa biết cười
    Vô tình con bướm trắng sang chơi
    Khác nào tôi đã sang chơi đấy
    Rước bướm dừng chân. Hoa hé môi.

    Từ đấy loài hoa mới biết cười
    Cũng như nàng mới biết yêu tôi
    Hoa yêu dấu bướm cho nên bướm
    Quả quyết yêu hoa đến trọn đời.

    Ai dạy nàng yêu ? Có phải là
    Nào ngờ hư đến thế là hoa!
    Hoa đi đón rước bao nhiêu bướm
    Từ bướm xuân xanh đến bướm già.

    Tôi chỉ thèm yêu lấy một lần
    Có người đi giữa xứ mùa xuân
    Thấy con bướm trắng bay thơ thẩn
    Ý hẳn đi tìm Hương cố nhân.


    2010










  13. #13
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Bến Mơ - Nguyễn Bính

    Bến Mơ


    Bến mơ thuyền đậu, dưới thuyền mơ
    Tôi đã mơ màng chuyện tóc tơ
    Bỏ dở khăn thêu, nàng lẳng lặng
    Đến xem chàng nối mấy vần thơ

    Bỗng nàng sung sướng vỗ tay reo
    -Thi sĩ, chồng em, anh đáng yêu!
    Những vận thơ anh huyền ảo quá!
    Và thiêng liêng quá! Và cao siêu!

    Chàng ngước nhìn nàng trong luyến ái:
    -Mình ơi! mình nối hộ thơ, mình!
    -Em chả nối thơ đâu đấy nhé!
    Suốt đời em chỉ muốn hôn anh

    Một chiếc, một chiếc lại một chiếc
    Má chàng in có vạn đôi môi
    Chàng cười như ngất đi từng lúc:
    -Anh lạy cô mình, anh xin thôi!
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

  14. #14
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Bên Sông - Nguyễn Bính

    Bên Sông


    Có hai em bé học trò,
    Xem con kiến gió đi đò lá tre.
    Nứa xuôi từng một thôi bè,
    Nắng sang bãi cát bên kia có chiều.
    Thoáng như một lớp phù kiều,
    Chim đàn nối cánh bay vèo ngang sông.
    Thuyền buôn đã mấy ngày ròng,
    Nằm suông, lái chửa ăn xong giá hàng.

    1937
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

  15. #15
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Bóng Người Trên Sân Ga - Nguyễn Bính

    Bóng Người Trên Sân Ga


    Những cuộc chia lìa khởi từ đây
    Cây đàn sum họp đứt từng dây
    Những đời phiêu bạt, thân đơn chiếc
    Lần lượt theo nhau suốt tháng ngày

    Có lần tôi thấy hai cô gái
    Sát má vào nhau khóc sụt sùi
    Hai bóng chung lưng thành một bóng
    - "Đường về nhà chị chắc xa xôi?"

    Có lần tôi thấy một người yêu
    Tiễn một người yêu một buổi chiều
    ở một ga nào xa vắng lắm
    Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu

    Hai người bạn cũ tiễn đưa nhau
    Kẻ ở sân toa kẻ dưới tàu
    Họ giục nhau về ba bốn bận
    Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu

    Có lần tôi thấy vợ chồng ai
    Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
    Chị mở khăn trầu anh thắt lại
    - Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!

    Có lần tôi thấy một bà già
    Đưa tiễn con đi trấn ải xa
    Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
    Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

    Có lần tôi thấy một người đi
    Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
    Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
    Một mình làm cả cuộc phân ly

    Những chiếc khăn màu thổn thức bay
    Những bàn tay vẫy những bàn tay
    Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt
    Buồn ở đâu hơn ở chốn này

    Tôi đã từng chờ những chuyến xe
    Đã từng đưa đón kẻ đi về
    Sao nhà ga ấy sân ga ấy
    Chỉ để cho lòng dấu biệt ly


    Hà Nội 1937
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

  16. #16
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Bước Đi Bước Nữa - Nguyễn Bính

    Bước Đi Bước Nữa


    Xê lại gần đây, xích lại gần đây!
    Lại đây cho mẹ nhủ câu này:
    Mẹ không muốn thế nhưng mà nghĩ
    Bấy lâu mẹ đã nhiều đắng cay .

    Kể con cũng lớn khôn rồi,
    Chín suối cha con hẳn ngậm cười .
    Mẹ muốn bước thêm bước nữa,
    Còn đàn em nhỏ cậy con nuôi .

    Con ơi! mẹ khóc suốt đêm kia,
    Khóc suốt đêm qua nữa, chỉ vì ...
    Con mẹ có còn thương mẹ dại
    Thì con gái mẹ nhận lời đi!

    Mẹ cũng không mong sướng lấy mình,
    Nhưng mà số phận bắt điêu linh.
    Vả chăng thiên hạ nào riêng mẹ,
    Gái góa qua đò uổng tiết trinh.

    Mai mốt ... con ơi! mẹ lấy chồng,
    Chúng con coi mẹ có như không.
    Khuya rồi đấy nhỉ! con đi nghỉ,
    Gió bấc đêm nay lạnh ngập phòng.
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

  17. #17
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Cái Quạt - Nguyễn Bính

    Cái Quạt


    Cái quạt mười tám cái nan
    Anh phất vào đấy muôn vàn nhớ nhung
    Gió sông, gió núi, gió rừng
    Anh niệm thần chú thì ngừng lại đây

    Gió Nam Bắc, gió Đông Tây
    Hãy hầu công chúa thâu ngày, thâu đêm
    Em ơi công chúa là em
    Anh là quan trạng đi xem hoa về

    Trên giời có vẩy tê tê
    Đôi bên ước thề duyên hãy tròn duyên
    Quạt này trạng để làm tin
    Đêm ngày khép mở tình duyên với nàng


    Nguyễn Bính
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

  18. #18
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Cảm Tác - Nguyễn Bính

    Cảm Tác


    Thơ suông, rượu nhạt, quán cơm nghèo,
    Xuân xế mùa xuân, chiều xế chiều.
    Chín hẹn đã sai mười: bạn quý.
    Nghìn voi không được một: người yêu.
    Bá Nha thưở trước còn Chung Tử.
    Kim Trọng đời nay hết Thuý Kiều.
    Võng tía, tàn vàng đi nượp nượp,
    Giũ tà áo vải bụi bay theo.


    Nguyễn Bính (1941)
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

  19. #19
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Cánh Buồm Nâu - Nguyễn Bính

    Cánh Buồm Nâu


    Hôm nay dưới bến xuôi đò
    Thương nhau qua cửa tò vò nhìn nhau
    Anh đi đấy, anh về đâu ?
    Cánh buồm nâu, cánh buồm nâu, cánh buồm...


    Nguyễn Bính
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

  20. #20
    Nhím Lang Thang VietLang's Avatar
    Join Date
    Jan 2005
    Location
    Động Nhím Nương
    Posts
    19,100

    Default Cầu Nguyện - Nguyễn Bính

    Cầu Nguyện


    Nàng hãy vui đi, dẫu một ngày
    Dẫu phần ba phút, góc tư giây
    Dẫu trong thoáng mắt nhìn như chớp
    Cũng đủ cho nàng quên đắng cay

    Nàng đừng nên tưởng tôi không biết
    Những nỗi yêu thương, những oán sầu,
    Tràn ngập những đêm đầy nước mắt
    Những ngày đầy hận của nàng đâu?

    Không, không, tôi biết, nhưng nàng hỡi!
    Tôi biết làm sao giữa lúc này?
    Giữa lúc nắng không tươi đẹp nữa
    Hoa không buồn thắm bướm không baỵ

    Giữa lúc tâm hồn trong sáng ấy
    Đường mờ như thủy mảnh gương phai
    Ngây thơ hấp hối trong nhan sắc
    Đợi hắt hơi thừa một sớm mai

    Khuyên một lời ư? nhưng biết đâu
    Lời khuyên không chạm đến tim đaụ
    Tim đau sẽ vọt ngàn tia máu
    Đọng lại muôn ngày vết hận sâu ...

    Song tôi phải nói khi oan khổ
    Đã hiện hình lên ám ảnh nàng
    Ai nỡ quay đi không cứu vớt
    Lấy người tri kỷ đắm đò ngang

    Nàng sống sao cho khỏi yếu hèn
    Khóc là ủy mị, chết là điên
    Gây cho hoàn cảnh thêm tươi đẹp
    Lọc mãi cho hồn trong sáng lên

    Nàng nên gìn giữ lấy dung nhan
    Chớ tắt khi chưa đến độ tàn
    Chớ hết khi còn và phải mãi
    Ngược dòng tàn phá của thời gian.

    Và nên thương lấy đứa con thơ
    Săn sóc ai người những sớm trưa
    Mùa nắng ai người may áo mỏng
    Ai người ấp ủ những đêm mưa?

    Những câu nhạt nhẽo tầm thường ấy
    Tôi viết ra đây để tặng nàng
    Mong sẽ vì tôi nàng bớt khổ
    Giơ tay cười đón ánh Xuân sang


    Nguyễn Bính
    Chú ý: Đọc kỹ Nội Quy trước khi đặt câu hỏi. Xin đừng Spam, nếu spam account sẽ lập tức bị khóa. Cách cám ơn tốt nhất là giúp người khác những gì mình được giúp.


    Tên: Ngô Nhân Kiệt
    Tự là Đằng Giang
    Bút hiệu Việt Lang
    Pháp danh Trúc Vượng


    Những bạn nào muốn liên lạc với Admin Việt Lang có thể liên lạc trực tiếp qua Facebook Việt Lang để trao đổi

Page 1 of 7 12345 ... LastLast

Tags for this Thread

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts