LẤY VẢI BỊT MẮT



Đại sư mời tỉnh trưởng cùng tĩnh tọa suy tưởng, tỉnh trưởng nói rất bận, đại sư nói:

- “Ngài làm cho tới nhớ đến một người lấy vải bịt mắt và đi vào trong rừng rậm, bận đến đổi không có giờ lấy miếng vải xuống.”

Tỉnh trưởng biện hộ nói thật sự là không có thời gian, đại sư nói tiếp:

- “Nguyên nhân chỉ vì không có thời gian mà không thể tĩnh tọa suy tưởng, đó là tư tưởng sai lầm, nguyên nhân chính là tâm tư ngài quá rối loạn.”

(Lắng nghe của loài ếch)

Suy tư:

Chúa Giê-su nói: của cải ở đâu thì lòng dạ để ở đó. Nếu trong lòng thật sự tĩnh tâm cầu nguyện, thì chắc chắn sẽ sắp xếp thời gian để tĩnh tâm cầu nguyện, nhưng nếu trong lòng không muốn thì có rất nhiều lý do để chối từ thoái thoát.

Có một vài người Ki-tô hữu thường viện lý do này lý do khác để thoái thoát việc tham dự tĩnh tâm mùa vọng mùa chay ở nhà xứ, bởi vì tâm của họ không để nơi việc chuẩn bị tâm hồn; có một vài người Ki-tô hữu khi được mời gọi tham dự các sinh hoạt trong nhà xứ, thì họ tìm cách này hay cách khác để từ chối, bởi vì tâm hồn của họ thiết tha gì với giáo xứ của mình.

Luôn từ chối những lời mời gọi tham dự cộng tác cách chính đáng, nhưng sẵn sàng phê bình những việc làm của người khác, là biểu lộ một tâm hồn kiêu ngạo bất an và rối loạn.

Đó chính là lấy vải thưa bịt mắt...Thiên Chúa vậy. Ha ha ha...



Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.