CHÂU CHÂU UỐNG NƯỚC




Ngày xưa, có một loại chim tên là Châu Châu,đầu của nó rất nặng, lông đuôi của nó cong lên cao cao, thường trở về bên hồ nước uống nước, bởi vì đầu nặng chân nhẹ, nên chỉ cần thân chúi phía trước thì bị té nhào phía trước.

Châu Châu thử rất nhiều lần, cũng trăn trở rất lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra được một cách, đó là nhờ một con Châu Châu khác cắn vào lông vũ của nó lôi mạnh ra sau, như thế thì có thể uống được nước.

Con người ta cũng như vậy, đơn độc một mình không cách gì uống nước được, phải tìm một người khác có thể cắn vào lông vũ (danh dự) mà kéo họ lại, giúp họ một tay để họ uống nước.

(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)

Suy tư:

Con chim Châu Châu cũng khôn ngoan nghĩ ra một cách để có thể uống được nước mà không bị té chúi đầu về phía trước. Con người ta cũng như con Châu Châu, cần phải có người giúp đỡ mới có thể đứng vững trong cuộc sống xô bồ của xã hội kim tiền hưởng thụ hôm nay.

- Chồng cần có sự giúp đỡ của vợ, và ngược lại vợ cũng cần có sự giúp đỡ của chồng, để xây dựng một gia đình hạnh phúc vui vẻ.

- Con cái cần có sự dạy dỗ bảo ban của cha mẹ mới có thể mạnh khỏe đi ra với đời.

- Học trò cần có sự giúp đỡ của thầy cô giáo mới có thể đứng vững trên đôi chân kiến thức của mình.

- Cấp dưới cần có sự nâng đỡ của cấp trên mới có thể có kinh nghiệm trong công việc được giao phó.

- Bạn bè tốt cần có sự nâng đỡ nhau, để cùng nhau thăng tiến trong đời sống đạo cũng như đời..v.v...

Người Ki-tô hữu khôn ngoan thì biết Chúa Giê-su là chỗ dựa duy nhất của họ, ngoài Chúa ra thì họ không còn nơi nào nương tựa khác, bởi vì thánh Phê-rô tông đồ đã xác tín với Chúa Giê-su rằng: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.” (Ga 6, 68) Và Chúa Giê-su cũng đã nói với chúng ta: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.”(Mt 11, 28)

Biết cậy nhờ Chúa Giê-su nâng đỡ là người khôn ngoan nhất trong những người khôn ngoan.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.