SÙNG BÁI NGẪU TƯỢNG



Đại sư đã nhiều lần cảnh cáo các đệ tử về cạm bẩy của tôn giáo. Ông ta thích nhất là nói về câu chuyện của một vị tiên tri, vị tiên tri này tay cầm lửa đi trên phố lớn phố nhỏ nói lớn: “Thiên Chúa sẽ đem lửa đốt cháy thánh điện, như thế con người ta mới biết chăm sóc chính mình, mà sự liên hệ với Thiên Chúa thì vượt qua thánh điện.”

Sau đó, đại sư còn nói thêm một câu: “Sẽ có một ngày tự tay ta sẽ châm lửa đốt cháy thánh điện và Thiên Chúa cùng một lúc.”

(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)

Suy tư:

Sư phụ đúng là ăn nói phạm thượng, vì muốn đốt cháy Thiên Chúa và thánh điện cùng một lúc.

Nhưng xét cho rốt ráo, thì sư phụ nói cũng đúng, nếu chúng ta chỉ chú trọng đến đền thờ vật vật chất với những kiến trúc nguy nga, trang hoàng lộng lẫy, để rồi mỗi tuần một lần đến nhà thờ dâng lễ theo luật rồi biệt tăm mất tiêu luôn tuần khác, thì cũng nên...đốt nhà thờ luôn cho khỏe, bởi vì nhà thờ xây cho nguy nga tráng lệ, mà không xây dựng đền thờ tâm hồn cho tốt đẹp, thì cũng vô ích mà thôi.

Có một vài người Ki-tô hữu chỉ đến nhà thờ mỗi tuần một lần rồi thôi, nhưng không đem ơn súng của Chúa của lần đến nhà thờ ấy để sống trong sáu ngày của mình, cho nên họ chưa làm chứng được cho Chúa Giê-su trong cuộc sống của mình.

Đại sư chưa đốt cháy thánh điện và Thiên Chúa, nhưng chính chúng ta đã đốt cháy Thiên Chúa và thánh điện trước rồi.

Đốt lúc nào vậy ? Đốt khi chúng ta lợi dụng nhà thờ để kiếm tiền của các bà góa; đốt khi chúng ta dùng nhà thờ để chia bè chia cánh “chém giết” nhau ví quyền lợi; đốt khi chúng ta đem nhà thờ để “đấu giá” lòng đóng góp của giáo dân, mà để đền thờ tâm hồn giáo dân tối tăm u ám mà không xây dựng...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.