Niềm tin Việt Nam: Huy chương Olympics



Niềm tin Việt Nam minh họa trong dạng truyện ngắn về những đời sống niềm tin của người Việt Nam, không phải trong quá khứ, cũng không phải trong tương lai, nhưng ngay trong ngày hôm nay và ngay bây giờ. Đọc Niềm tin Việt Nam, có thể bạn sẽ nhận ra những nhân vật xuất hiện trong Niềm tin Việt Nam chính là bạn, hoặc những người thân trong gia đình, hoặc những người hàng xóm, hoặc những người tín hữu trong xứ đạo của chính bạn.
— Bác làm chi mà mắt quầng thâm như người mất ngủ vậy?

— Mấy ngày hôm nay trong hãng hàng điện tử vào nhiều quá, ngày nào cũng cứ phải làm thêm mấy tiếng. Về được tới nhà là nửa đêm về sáng, tôi mệt nhoài, lăn quay ra ngủ mất đất. Mới được mấy tiếng lại phải thức dậy đi bỏ báo, rồi lại hốt hoảng mặc quần áo lái xe vào hãng điện tử… Vất vả cứ như con trâu. Giờ cũng chả biết ai đang đứng đầu bảng nữa?

— Em nghe chửa rõ, bác nói bảng gì?

— Ông kỳ này thấy có vẻ hơi điếc lác đấy nhé. Đang Thế Vận Hội 2008 tưng bừng ở bên Bắc Kinh. Không phải bảng huy chương vàng Olympics thì còn bảng nào vào đây.

— À, lại tưởng bảng nào? Em nhớ hình như là suốt từ hôm khai mạc cho tới bữa nay, Trung Hoa vẫn đứng đầu bảng. Thì đây, báo đây này, bác nom cho kỹ đi…

(Chép miệng) Thì tiện thể đang cầm tờ báo, ông đọc luôn đi…

(Đeo kiếng lão vào) Thì nhẩn nha để em coi. Hôm nay Trung Hoa vẫn đứng hạng nhất, với 44 huy chương vàng. Mỹ lại hạng nhì, 26 huy chương vàng… Còn hạng ba thì thấy hôm nay báo ghi là Anh. Nhưng bác biết rồi đấy, có bữa lại thấy là Nam Hàn.

— Ừ, ông nói mới nhớ. Cái nước Nam Hàn lù khù nhưng lại ôm lu mà chạy nhỉ. Thấy mà kinh…

— Bác cứ ngồi đấy bĩu môi mà chê người ta lù khù. Em nhớ tuần đầu Thế Vận Hội, có tới mấy bữa liền Nam Hàn đứng hạng nhì đấy, trên cả nước Mỹ nữa cơ. Có bữa còn đứng trên cả nước Úc của mình đấy.

— Thấy nước người ta mà ham nhỉ.

— Chuyện! Người ta cường quốc mà… Mặt nào cũng thấy trội hẳn lên. Thì đấy, bác nom thấy rồi đấy. Tới nhà nhiều người quen chơi, em thấy cả nhà là cứ quây quần ngồi coi phim Đại Hàn… Thấy mà hãi.

— Thế Vận Hội kỳ này có nhiều thành tích đáng nể nhỉ. Nào là Michael Phelps với tám cái huy chương vàng môn bơi lội. Rồi cái ông lực sĩ điền kinh chạy bộ 100 mét phá kỷ lục thế giới. Cái ông này người nước gì ông nhỉ?

— Nước Jamaica. Ông Usain Bolt. Trong cả ngần ấy người lực sĩ dự thi, ông ấy bỏ xa tất cả một đoạn dài.

— Ừ, ông nói đúng đấy. Người đâu mà lại có người chạy nhanh tới cỡ như thế nhỉ.

— Bác cứ nói. Thì người ta cũng phải tập luyện đêm ngày mới ra được như thế chứ. Em cá một ăn mười với bác đấy, cái ông Michael Phelps này làm gì mà ngày đêm không bơi mấy chập. Còn ông Usain thì làm gì mà không chạy cả ngày lẫn đêm. Bởi khổ luyện như vậy trong suốt cả bốn năm trời, người ta mới đạt được tám huy chương vàng và thành tích phá kỷ lục chạy bộ. Chứ ai như bác, có cái vụ đi bộ ba mươi phút một ngày mà thấy cũng biếng nhác quá sức…

(Cười chữa thẹn) Ừ, thì cũng tại ham làm quá. Ông cũng người tỵ nạn, ông hiểu rồi đấy. Ai ai cũng cứ cắm cúi đi làm cũng chỉ bởi mấy đứa con. Ông nghĩ coi, vượt biên qua được tới Úc rồi, đời mình coi như là bỏ đi. Giờ chỉ còn hy vọng vào tương lai của mấy cháu. Sang năm thằng Cả nó ra trường, rồi sang năm tới nữa là cháu Hương. Hy vọng tới lúc đó tôi mới thư thả được dăm phút.

— Thì đấy, bác thì đặt hết hy vọng vào tương lai của con cái, cho nên vất vả thở không ra hơi. Còn cái ông Michael với cái ông Usain cũng hy vọng vào huy chương vàng, cho nên người ta ba bốn năm liền, không đi chơi, không rượu chè trai gái, nhưng cứ chăm chăm chú chú vào hồ bơi với chạy bộ. Cứ hy vọng như thế, làm chi một không đạt được huy chương vàng.

Suy Niệm
Hy vọng không phải là một danh từ trừu tượng xa lạ. Hy vọng là một danh từ của hiện tại nhưng chỉ về tương lai. Bởi hy vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn, những nhọc nhằn và phiền muộn của ngày hôm nay được xoa dịu và trở nên bớt nhọc nhằn, bớt phiền muộn hơn.

Bởi hy vọng vào tương lai, cách sống của một người trong giây phút hiện tại có thể thay đổi. Bởi hy vọng con cái của mình sẽ có một mớ kiến thức vững chắc hơn để làm hành trang đi vào tương lai, có nhiều cặp vợ chồng Việt Nam hy sinh ngày nắng cũng như ngày mưa cày hai jobs để có nhiều tiền gửi con mình vào những trường trung học tư thục mắc tiền. Bởi thế, ngày thứ Bảy tuyết đổ cao tới cửa sổ, họ cào tuyết, lái xe ra xa lộ vắng tanh đi làm; ngày Chúa Nhật mưa rào, họ đội dù ra bến xe bus đón xe đi làm luôn.

Michael và Usain, hai người lực sĩ của đại hội Thế Vận Hội Olympics, bởi hy vọng đoạt được huy chương vàng vô địch quốc tế, họ sáng chiều bơi tại hồ bơi, đêm ngày chạy bộ trong vận động trường.

Ngược lại, người nhà giầu trong Luca 16:19-31 không có niềm hy vọng vào cuộc sống đời sau. Bởi thế ông ta tiếp tục lối sống ích kỷ, tiếp tục nhắm mắt làm ngơ trước người hàng xóm ghẻ lở đầy mình đang nằm lăn lóc trước cửa nhà.

Trong phạm trù tôn giáo, khái niệm hy vọng có một vị thế cũng khá quan trọng trong đời sống đức tin của người Kitô hữu. Bởi hy vọng đoạt được huy chương vàng của Đại Hội Olympics trên Nước Trời, người tín hữu có thể sẽ thay đổi lối sống đạo của chính mình. Bởi hy vọng vào nước Thiên Đàng, chúng ta sẽ làm tất cả mọi thứ, bằng mọi giá để chiếm lấy được huy chương vàng 24 carat của Nước Trời, tương tự như Michael Phelps và Usain Bolt, hai lực sĩ huy chương vàng của Thế Vận Hội Olympics Bắc Kinh 2008.


Nguyễn Trung Tây, SVD