TỰ TRÓI



Một nhà tôn giáo lo ngay ngáy đến thăm đại sư, đại sư nói: "Tại sao ngài lại căng thẳng như thế ?”

- “Tôi sợ mất đi ơn cứu độ.”

- “Ơn cứu độ xét cho cùng là thứ gì ?”


- “Là cứu độ, là tự do.”

Đại sư nhịn không được cười nói: “Vậy thì ngài bị bức bách tự do nên không thể không cứu độ ?”

Từ giây phút ấy trở đi, vị tín đồ tôn giáo ấy luôn luôn thoải mái, vĩnh viễn không e sợ gì.

(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)

Suy tư:

Tự do là món quà cao quý mà Thiên Chúa ban tặng cho con người từ thưở tạo dựng đất trời, mất đi tự do là mất đi tất cả dù cho có vàng bạc đầy nhà phú quý đầy ngỏ, cho nên, niềm tin vào Thiên Chúa cũng cần phải có tự do của mỗi tâm hồn thì mới được ơn cứu độ, bằng không thì tôn giáo tín ngưỡng cũng chỉ là một lớp trang sức để được hưởng đặc quyền trần thế mà thôi, không những thế còn đem lại án phạt cho những người giả vờ với niềm tin của mình.

Ơn cứu độ của Chúa Giê-su cũng chỉ dành cho những ai tự do thoát ra khỏi chính con người mình để theo Ngài mà thôi, bởi vì sự cưỡng ép không thể làm cho con người nhìn thấy hết những hồng ân cao cả mà Thiên Chúa ban cho họ qua cuộc sống...

Tự do theo Chúa tức là tự nguyện vác lấy thập giá của mình trong vui vẻ, phấn chấn và hạnh phúc; tự nguyện mình trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giê-su.

Ơn cứu độ chỉ ban cho người có sự trưởng thành của tự do, tức là tự nguyện theo Chúa mà không bị một áp lực nào, bất kỳ của ai bắt buộc, bằng không thì tự mình trói buộc mình trong đau khổ và bất an.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.