Chúa Nhật XVII thường niên - Năm C

CHÚA BẮT TỘI!


Chúa Nhật hôm nay nói đến sức mạnh của sự cầu nguyện, đặc biệt của những người công chính, của những tâm hồn thành tâm thiện chí. Bài Đọc I (Sáng Thế 18:20-32): Ông Abraham bầu cử nhiều lần cho thành Sôđôma và Gômôra để khỏi bị thiêu hủy, và chỉ cần có những người công chính trong thành, Chúa sẽ không thiêu hủy thành. Bài đọc II (Côlôsê 2:12-14): Chính Chúa Giêsu đã chịu đóng đinh vào Thánh Giá để cứu chuộc tội lỗi chúng ta. Qua Phép Rửa Tội, Chúa ban ơn thanh tẩy chúng ta khỏi tội lỗi và làm cho chúng ta trở nên những con người mới, những người con của Chúa. Bài Phúc Âm (Luca 11: 1-13): Qua kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện với Chúa như với Cha nhân lành. Đồng thời Chúa Giêsu cũng kể thêm các dụ ngôn để nhấn mạnh “Các con hãy xin thì sẽ được.”

Có câu chuyện kể là khi một người thiểu số được dạy để đọc kinh Lạy Cha, bà đã khóc vì cảm động quá. Khi được hỏi lý do, bà đã tâm sự, đối với bà và đồng hương của bà, khi nghĩ đến Ông Trời, đến các Thần, là người ta nghĩ ngay đến những vị vô cùng cao cả, xa vời, và đáng sợ hãi, và vì thế người ta phải thờ đủ thứ thần, như thần mưa, thần bão, thần sấm sét… Bây giờ học hiểu về Giáo Lý Công Giáo, bà mới nhận ra những ý nghĩ sai lầm trước đây của bà về Thiên Chúa và về các Thánh; nhất là bây giờ, khi đọc KINH LẠY CHA, bà lại được cầu nguyện với Chúa không phải như một vị thần đáng sợ hãi mà như là một người Cha nhân từ, nên bà rất cảm động.

Có lần tôi cũng được nghe câu chuyện một người y tá làm tại một văn phòng bác sĩ ở miền ngoại ô Sàigòn, kể rằng: Một bà bế đứa con đau nặng đến một bác sĩ để xin chữa bịnh cho con; khi gặp bác sĩ, bà khóc nức nở và nói với bác sĩ: Xin bác sĩ thương chữa cháu…Tội nghiệp, Chúa “bắt tội’ cháu, cháu đau ốm quá!...Vị bác sĩ mở rộng đôi mắt và nói với bà: Sao bà lại nói Chúa ‘bắt tội’ cháu, cháu còn nhỏ như thế này, đã phạm tội gì mà Chúa bắt tội cháu…Chúa ác như vậy sao!

Nhiều khi nghỉ đến Thiên Chúa là chúng ta hay lo lắng sợ hãi, có cảm tưởng như Thiên Chúa là một vị Thần chỉ rình mò để phạt tội chúng ta; rồi làm cho động đất, bão tố, sấm sét, chiến tranh, bịnh tật để phạt tội chúng ta. Vì ‘Sợ Chúa” như sợ một vị quan án nghiêm khắc, nên ít khi nào chúng ta được niềm vui ấp ủ trong tình thương của Chúa “như gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh ” (Luca 13:34), như người Cha luôn yêu thương và chăm sóc con cái, và quảng đại tha thứ lỗi lầm (Luca 15:11-32).

Trong bài Phúc Âm hôm nay, các Tông Đồ hỏi Chúa Giêsu “Vậy xin Thầy dạy chúng con biết phải cầu nguyện làm sao?” Và Chúa đã dạy lời cầu nguyện thật tuyệt vời “KINH LẠY CHA.” Nhiều Thánh Giáo Phụ, như Thánh Cyprianô (200-258) đã diễn giải về Kinh Lạy Cha rất hay.

Chúng ta thường đọc kinh Lạy Cha nhiều lần trong ngày; đặc biệt khi dâng Thánh Lễ, lúc mở đầu phần Hiệp Lễ, chúng ta cùng nhau sốt sắng cầu nguyện với Chúa là Cha.

Mỗi khi đọc Kinh lạy Cha, chúng ta thường giơ hai tay ra, hướng mắt về trời và đọc thong thả cùng với tâm hồn an bình trong tình thương của Chúa là Cha chúng ta: “Lạy Cha chúng con…” Vừa đọc, chúng ta vừa suy ngẫm những điểm đặc biệt trong đó, như Thánh Cypriano bảo chúng ta.

Trước hết chúng ta không đọc Lạy Cha “của tôi”, nhưng Lạy Cha “chúng con”. Lời cầu nguyện đầu tiên là xin cho chúng ta luôn biết chúc tụng Danh Chúa như con cái trong cùng một gia đình ca ngợi cha mẹ mình; rồi chúng ta xin cho nhiều người được biết đến và thờ phượng và yêu mến Chúa như Cha; sau đó chúng ta xin cho chúng ta luôn biết nhận ra thánh ý Chúa luôn rất tốt lành, và cho chúng ta hiểu được đìều đó để chúng ta vui mừng thực hiện ý Chúa; dù nhiều khi ý Chúa lại đi ngược lại với ý muốn tầm thường của chúng ta; vì cầu nguyện không phải là để thay đổi ý Chúa theo ý chúng ta, nhưng để “ý Cha được thể hiện dưới đất cũng như trên trời!”. Chúng ta cũng xin được của nuôi phần hồn, phần xác. Rồi xin Chúa là Cha nhân từ thứ tha lỗi lầm của chúng ta, và giúp chúng ta biết vui vẻ tha thứ lỗi lầm người khác gây ra cho chúng ta. Hơn nữa, vì phải sống giữa trần gian có biết bao những cám dỗ xấu xa tội lỗi, chúng ta cầu nguyện “để khỏi sa chước cám dỗ!”

Chúng ta hãy cầu nguyện chung cho nhau: Xin Chúa cho chúng ta luôn biết tin tưởng cầu nguyện và phó thác mọi sự trong sự quan phòng kỳ diệu của Chúa là Cha chúng ta (Luca 12:22-32). Xin cho chúng ta làm điều lành, giữ các Giới Răn Chúa và những Điều Răn Giáo Hội dạy, chỉ vì yêu mến Chúa là Cha và yêu thương nhau như anh em trong một gia đình nhân loại. Xin cho chúng ta đi dâng Thánh Lễ cuối tuần như những người con yêu mến Cha, chứ không phải chỉ để chu toàn lề luật, hoặc chỉ vì sợ Chúa phạt xuống hỏa ngục! Xin cho chúng ta xa tránh tội lỗi không phải sợ Chúa phạt, nhưng để sống xứng đáng những người con ngoan của Chúa là Cha chúng ta.

Xin Chúa là Cha nhân từ chúc lành cho mọi người chúng ta và luôn ấp ủ chúng ta trong tình thương của Chúa.


LM. Anphong Trần Đức Phương