ĐÔI BẠN TRẺ QUYẾT ĐỊNH ĐI ĐẾN HÔN NHÂN

Đúng vào đêm giao thừa, trong lời chúc mọi sự tốt đẹp cho Năm Mới 2007, đôi bạn trẻ Francesca và Luca (người Ý) sau khi mừng tuổi Ba Má, cả hai cùng hân hoan loan báo tin vui:

- Vào ngày 21 tháng 4, chúng con sẽ làm lễ thành hôn!

Nơi đầu dây bên kia - bất ngờ nhận tin vui - thân phụ của Francesca không dấu được nỗi ngạc nhiên. Đây là tin vui ông mong đợi từ rất lâu. Vì thế, phản ứng đầu tiên của ông là tưởng tai mình nghe lầm, hay đúng hơn, ông muốn nghe con gái lập lại lần nữa để ông biết chắc chắn đây là tin vui thật sự! Đúng là giây phút cảm động báo hiệu điềm lành cho một năm mới bắt đầu.

Phản ứng của thân sinh cô Francesca thật dễ hiểu vì đó là tin vui mà cả hai gia đình Francesca và Luca cùng mong đợi, kể cả về phía 2 đương sự. Francesca và Luca cùng nói:

- Xét cho đúng về phía chúng tôi thì đây quả là cuộc giải thoát! Bởi vì, cả hai chúng tôi cùng có can đảm lăn mình vào vòng chung kết quyết định: chấp nhận đi đến hôn nhân.

Chàng 34 tuổi nàng 31 tuổi, Francesca và Luca sống chung từ 4 năm qua. Nhưng thời gian quen biết nhau phải tính cách đây 11 năm. Cả hai tâm sự:

- Tình bạn giữa chúng tôi thật đẹp. Tình bạn được nuôi dưỡng và tăng trưởng nhờ thiện cảm và sức hấp dẫn. Chẳng hạn, chúng tôi có cùng cung cách sống, biết tôn trọng các giá trị nền tảng và luôn ý thức trong hành động. Chúng tôi chia sẻ những môn giải trí như: âm nhạc, đọc sách báo, xem xinê và cùng có quan điểm chính trị.

Năm 2000 Francesca và Luca coi nhau như đính hôn và hai năm sau cả hai lại sống chung. Năm nay 2007 cả hai quyết định đi đến hôn nhân. Nếu có ai thắc mắc hỏi lý do tại sao chọn nếp sống hôn nhân sau khi sống chung một thời gian dài, cả hai cùng giải thích:

- Sống chung thật ra giống như trường hợp ngẫu nhiên. Hai bạn trẻ muốn làm chút thí nghiệm sống chung xem thử ra sao. Nhưng lúc ấy chúng tôi chưa có việc làm ổn định và một trong hai người đã ở riêng.

Francesca giải thích thêm:

- Thế rồi cuối tuần này tiếp nối cuối tuần kia, sau cùng Luca ở lại luôn với tôi mà không hề có ý định sống chung trước đó. Cách đây vài tháng, chúng tôi nhìn thẳng vào mắt nhau và chúng tôi hiểu rằng, thời gian chín mùi, chúng tôi trưởng thành đủ để làm một lựa chọn chung kết. Chúng tôi có thể lấy một quyết định cho mãi mãi. Nghĩa là trở thành vợ chồng chung sống trọn đời. Chúng tôi hiểu rằng đây là thời điểm thuận tiện tiến thêm bước nữa trong liên hệ song đôi. Chúng tôi phải trở thành vợ chồng trong một gia đình có con cái cùng với tất cả hệ lụy và vấn đề đi kèm.

Sau khi nghe Francesca và Luca giải thích quyết định đưa đến hôn nhân, có người thắc mắc đặt thêm câu hỏi. Tại sao đôi bạn không nghĩ đến điều đó ngay từ thời đính hôn, mà phải đợi mãi cho đến bây giờ, sau gần 4 năm chung sống???

Cả hai Francesca và Luca đều thú nhận không biết giải thích tại sao. Có lẽ vì lười biếng ngại tổ chức chăng? Bởi vì tổ chức một hôn lễ đòi hỏi tài chánh và bao nghi thức rắc rối rườm rà khác mà giao tế xã hội bắt buộc. Còn một lý do khác:

- Có lẽ vì không có ai nhắc nhở đề nghị chăng?

Thật thế, chính Luca nói:

- Khi tôi dọn đến ở chung với Francesca thì Cha Mẹ tôi không ngăn cản gì cả. Hai vị tôn trọng quyết định của tôi. Cha Mẹ tôi không bao giờ ép buộc tôi phải làm theo ý muốn của hai vị. Nhưng tôi biết rõ hai ngài không đồng ý việc tôi sống chung với Francesca trước khi chính thức kết hôn. Và vì các ngài im lặng không nêu vấn đề nên tôi cũng im lặng luôn, không trình bày gì cả. Như vậy tôi được thoải mái tự do làm theo ý thích!!!

Bây giờ thì Francesca và Luca đều hài lòng với quyết định chính thức đi đến hôn nhân. Đôi bạn trẻ cảm thấy mình quyết định đúng. Riêng Francesca bày tỏ tâm sự:

- Viễn tượng hôn nhân giờ đây mang lại cho tôi niềm hạnh phúc. Giống y như thể tôi bắt đầu một cuộc sống mới, viết một trang sử khác của cuộc đời: sâu đậm hơn, cô đọng hơn và trung thực hơn. Ngay cả khi nói ”Luca là chồng tôi” đủ khiến tôi xúc động. Chắc chắn mọi quan hệ sẽ không giống như trước, mặc dầu chúng tôi biết rõ nhau. Rất tiếc chúng tôi không hiểu như thế nên không quyết định lấy nhau sớm hơn!

... Có mấy người Pharisêu đến gần Đức Chúa GIÊSU để thử Người. Họ nói: ”Thưa Thầy, có được phép rẫy vợ mình vì bất cứ lý do nào không?” Đức Chúa GIÊSU đáp: ”Các ông không đọc thấy điều này sao: Thưở ban đầu, Đấng Tạo Hóa đã làm ra con người có nam có nữ và Người đã phán: Vì thế, người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. Vậy, sự gì THIÊN CHÚA đã phối hợp, loài người không được phân ly” (Matthêu 19,3-6).

(”NOI Genitori e Figli”, 25 Febbraio 2007, n.105, Anno XI, trang 14)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt