VÒNG ĐEO TAY CỦA BÀ GẤU



Bà gấu mua một cái vòng đeo tay bằng ngọc biếc, rất là quý và nổi tiếng là hiếm có.

Bắt đầu từ hôm ấy, bà gấu không những thận trọng từng li từng tí khi đi bộ, mà còn cẩn thận khi làm việc. Thậm chí, buổi tối lúc cùng chồng thắm thiết cũng căng thẳng vạn phần, mỗi giờ mỗi khắc bà luôn giữ gìn cái vòng đeo tay bằng ngọc biếc của bà, chỉ sợ một chút vô ý sẽ làm vỡ nó.

Một hôm, bà ngắm nhìn cái vòng đeo tay ngọc biếc của mình, thích chí quá bèn khoe với Đấng tạo hóa:

- “Ngài coi cái vòng đeo tay bằng ngọc biếc của con có đẹp không?”

Đấng tạo hóa cười:

- “Ta chỉ nhìn thấy cái CÒNG tay ngọc biếc của con mà thôi”.

(Trích "Chuyện ngụ ngôn cho thời hiện nay")

Suy tư:

Của cải ngươi ở đâu thì lòng dạ ngươi ở đó.

Sắm được chiếc xe đời mới cũng không yên tâm vì đi đâu cũng sợ mất, đến chỗ gởi xe cũng chẳng dám gởi vì sợ tróc nước sơn, va quẹt…

Khi gia đình chưa khá giả, thì đi đâu cũng được, chẳng buồn nghĩ đến chuyện về sớm về muộn; nhưng khi giàu có lên thì tối ngủ cũng không yên, sợ trộm vào lấy xe, sợ kẻ cướp vào giết người cướp của…

Khi đã yêu rồi, thì đi đâu, làm gì cũng nghĩ đến người yêu, trong giấc ngủ cũng mơ thấy người yêu, đúng là của cải ngươi ở đâu thì lòng dạ ngươi ở đó.

Các bạn đừng cười, người yêu, vợ con cũng là của cải vật chất đấy nhé.

Hồi tôi còn học ở đại học, lúc học môn “Quản trị kinh doanh”, giáo sư đã giảng về quản lý vật chất trong doanh nghiệp, ông nói: “Người yêu, vợ con cũng là một dạng của cải trong doanh nghiệp tình yêu của các anh chị…”, cả lớp cười ầm lên, nhưng ngẫm nghĩ cũng đúng vậy.

Lời Chúa là của cải của chúng ta.

Bí tích Thánh Thể là của cải của chúng ta.

Cầu nguyện là của cải của chúng ta.

Chuỗi Mân Côi là của cải của chúng ta.

Chúng ta có mỗi giờ mỗi khắc nhớ đến và nâng niu giữ gìn không?


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.