Quan Niệm


Mấy khi học sinh thích trường sở, thầy cô. Có học sinh quan niệm việc học là gánh nặng quá sức, nghĩ đến mà chán, bỏ học, trốn học. Có học sinh quan niệm học là gánh nặng nhưng cố gắng vẫn có thể tiến bước, tuy chậm, mệt mỏi, vất vả. Lại có học sinh coi việc học nhẹ nhàng, tìm được niềm vui trong việc học. Học sinh nào cố gắng kiên nhẫn sớm muộn đều thành đạt, gặt hái kết quả.

Quan niệm cuộc đời cũng tương tự. Nhiều người thấy đời sao lắm gian truân, khốn khó trăm bề. Có kẻ lại coi gian nan trong đời là thử thách như vàng thử lửa, không đến nỗi phải tuyệt vọng. Số khác lại thấy đời thảnh thơi, đáng sống từng phút giây.

Quan niệm về cuộc sống khác nhau đưa đến cách sống, cách xử thế khác nhau. Vật chất và địa vị thường đóng vai trò quan trọng làm thay đổi lối suy nghĩ, quan niệm sống con người. Một số thay đổi vì hoàn cảnh. Số khác địa vị bắt phải ứng xử cho thích hợp. Số khác lợi dụng chức vụ thay đổi cho ra vẻ oai phong hơn.

Đại đa số thay đổi khi cuộc sống vật chất dồi dào. Một khi có của ăn của để khó tránh khỏi của dính vào người. Cứ nhìn những thứ dư thừa dính thêm vào người từ đầu tới chân. Những thứ đó lúc lắc, đong đưa theo mỗi cử động của người dùng đủ đoán ra nguồn tài chánh sung túc bề ngoài của một tâm hồn trống rỗng bên trong. Của đeo trên người là đầu mối nguyên nhân gây nên nhiều thứ tội. Nhìn cách thiên hạ ăn diện một là khinh hai là phục ba là thèm khát, ước ao. Của cải là một trong những nguyên nhân chính pha trộn giữa gian truân và hạnh phúc; niềm vui và nước mắt; ước mơ cũng lắm và lo lắng cũng nhiều.

Lời cảm tạ

Đức Kitô dâng lời cảm tạ Chúa Cha,

"Con xin ngợi khen Cha vì Cha giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm nước trời, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn."



Địa vị mang trên người sánh gì so với vua đất trời. Có làm vua cũng chỉ làm vua một cõi, một thời. Ngài làm vua vũ trụ, đời nọ đến đời kia. Đến với vua đất trời phải đến bằng con người trần trụi, không chức, không tước. Bất kể là thủ tướng hay thường dân; học giả hay thất học; tu sĩ hay giáo dân. Hãy trút bỏ các chức tước đó sau lưng. Hãy đến với Chúa với con người trơn trọi, không địa vị, ngoại trừ tước vị làm con Chúa.

Đến với Chúa trong tâm tình đơn sơ sẽ nhận được bình an Chúa ban. Đến với tư cách một người có địa vị, bất cứ là địa vị lớn nhỏ, người đó không cảm thấy gánh nặng vơi đi. Gánh vẫn nặng, ách vẫn đè trên vai. Chỉ khi nào bỏ được cái địa vị, ngay cả cái tôi, lúc đó đời mới bớt u sầu. Trút bỏ được địa vị để trở thành kẻ tầm thường, bé nhỏ, hèn mọn là một đặc ân vì người đó được Chúa chúc phúc. Vì người đó biết mang tâm tình tạ ơn. Mọi sự con có đều là của Chúa vậy con đến với Chúa bằng con người bé nhỏ và nhờ ơn Chúa giúp con cố chu toàn công việc Chúa trao. Nhờ thế gánh nặng vơi dần, u sầu khô cạn và lệ sầu tan biến.

Lời mời

Đức Kitô mời gọi,

"Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng hãy đến cùng tôi."



Đến với Chúa mà mang trên mình những vòng vàng, đá quí có đáng gì. Giầu có của ta sao sánh bằng Đấng dựng nên chim trời, cá biển, đất đai và mọi thảo mộc. Cần đến như người tầm thường bé, nhỏ, hèn mọn, vất bỏ phù hoa, tự nhận mình tầm thường mong Chúa ban bình an nội tâm.

Gánh nặng trên đời thường do ta tự chất lên vai. Hạt kim cương, đồng hồ loại thượng hảo hạng, xe đặc biệt, máy chụp kiểu mới nhất tự chúng không phải là gánh nặng nhưng làm ra tiền để mua, công sức bảo quản chúng quả là vất vả. Phẩm giá con người không phải do trang sức bên ngoài mà là trang sức nội tâm, trong tâm hồn đó là hãy mặc lấy tâm tình từ bi, hiền hoà, nhân hậu, khiêm nhường.

Gánh nặng nhẹ đi khi biết vất bỏ những thặng dư, không cần thiết, ngay cả lối sống cầu kì, tư tưởng trần tục làm lo đến mất ăn, sợ đến mất ngủ. Đức Kitô đề nghị hai điều cần giữ đó là: hãy sống khiêm nhường, hiền hậu. Làm được như thế là đang được nghỉ ngơi trong Chúa. Mọi thứ khác sẽ được Chúa ban cho dư thừa.

Trưng diện

Trưng diện là điều cần thiết vừa cho mình cho người và cho xã hội ta đang sống. Trưng diện cần thiết ngay cả cho việc thờ phượng. Ngày nay đang có khuynh hướng không cần trưng diện trong nhà thờ, đi đâu thì cần còn nhà thờ khỏi cần. Hiểu như thế là hiểu sai vấn đề. Cần hiểu rõ nơi mình sắp đến, mục đích của việc trưng diện.

Cùng là trưng diện nhưng mang hai ý khác nhau, tâm tình khác nhau. Thánh đường không phải là nơi để khoe tài, sắc. Cũng không phải là nơi trưng bày giầu sang, quyền quí. Càng không phải chỗ cho người biết mình trắng da, mát thịt. Thánh đường là nơi cầu nguyện, là nơi đến với Chúa với tâm tình của người mong học từ Chúa tâm tình hiền hậu và khiêm nhường. Mọi trưng diện trong thánh đường nhất là Kitô hữu khi tham dự các nghi thức cần cẩn trọng tránh ăn mặc gây chú ý, chia trí cho người khác, cần mang tâm tình yêu mến, cần diễn tả tâm tình đơn sơ, khiêm hạ trong cầu nguyện.

Lm Vũ đình Tường