LÀM KHÓ HÀNG XÓM



Có một bà kể tội hàng xóm với người bạn đến thăm, nói rằng cái bà chủ nhà ấy không biết chăm sóc gia đình tí nào cả:

- “Bạn không thấy con cái của bà ấy có nhiều lôi thôi nhếch nhác lắm, lại còn nhà cửa của bà ta nữa, làm hàng xóm với hạng người ấy thật là mất mặt. Bạn nhìn mấy bộ áo quần đó vẫn còn vứt bừa bãi trên giường với mấy cái khăn bẩn.”

Người bạn đi đến bên cửa sổ nhìn ra ngoài, sau đó nói:

- “Mình cảm thấy mấy cái áo quần móc ở đó rất sạch sẽ ! Này bạn ơi, trên cửa sổ của bạn có rất nhiều vết nhơ đó.”

(Trích: Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Hàng xóm ở với nhau không ít nhiều thì cũng đều có những lời qua tiếng lại, không vì đám con nít đánh nhau thì cũng con gà con vịt chạy qua vườn hàng xóm ăn rau ăn cỏ.v.v...tuy nhiên không ai có thể quên câu nói của tổ tiên để lại: “nhất cận thân nhì cận lân” hoặc “bán bà con xa mua xóm giềng gần” thì nên bỏ chín làm mười.

Có những người hàng xóm không thích gia đình Ki-tô hữu cũng là người hàng xóm của họ, bởi vì những gia đình Công Giáo ấy cứ sống khép kín không giao tiếp với họ, vì gia đình họ có thờ ông địa trước cổng nhà, vì gia đình họ là những tìn đồ Phật giáo ngoan đạo.v.v...

Từ chỗ không thích thì phát sinh ra những điều không hay, như: thấy ông địa mà phát sợ, cái bụng bự quá, vào nhà toàn là mùi nhang đèn muốn bệnh, bàn thờ Phật gì mà dơ bẩn quá, tàn nhang hương khói bay khắp nơi trong nhà.v.v...

Cửa kính nhà mình bị dơ cho nên nhìn cảnh vật bên ngoài cũng không thấy đẹp, cũng vậy, nếu mỗi người Ki-tô hữu học được giáo huấn của Giáo Hội thì sẽ coi mọi tín ngưỡng tôn giáo đều là tốt đẹp, nếu mỗi gia đình Ki-tô hữu biết sống đúng Lời Chúa thì chắc chắn sẽ sống chan hòa với mọi người và với mọi tôn giáo.

Tất cả những ai làm việc theo lương tâm ngay lành thì đều là những Ki-tô hữu vô danh, cho nên mọi người Ki-tô hữu đều có bổn phận sống yêu thương, và trở thành những chứng nhân của Chúa Giê-su giữa mọi người mà không làm khó ai cả về niềm tin của họ.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.