CHÚA THÁNH THẦN TIÊU DIỆT SỰ DỮ


(suy niệm nhân lễ Chúa Thánh Thần)



"Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em. Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. (Ga 20,21-22)


Nhận lấy Chúa Thánh Thần, là đồng thời được sai đi trong Chúa Thánh Thần, để cộng tác với Ngài trong việc canh tân địa cầu theo đường lối của Thiên Chúa. Đó là sứ mạng của mỗi tín hữu, và là sứ mạng khấn thiết nhất ngay trong thời kỳ này: Thời kỳ của những hỗn độn do sự dữ hoành hành.

Vâng, có thể nói, sự dữ đang tràn lan khắp cả địa cầu trong những ngày chúng ta đang sống. Sự dữ tràn lan trong lòng người, nơi miệng lưỡi, nơi ngòi bút, trên trang mạng, trong gia đình, nơi tu viện, hoặc ngay trong thánh đường, ngay trong các thánh phần dân Chúa không miễn trừ ai, ngay trên khắp nẻo đường đời… Và sự dữ nguy hiểm nhất là: không những không nhận ra chân tướng của sự dữ mà còn tiếp tay cho sự dữ lan tràn.

Sự dữ muốn khống chế con người cứ thản nhiên sống trong gọng kìm của nô lệ cho ma quỷ. Và vì sợ Chúa Chúa Thánh Thần tiêu diệt, sợ Ngài đổi mới tâm hồn các tín hữu để các tâm hồn thuộc về Thiên Chúa, nên sự dữ thời nay khôn ranh biết trá hình dưới thương hiệu thiện hảo, biết ẩn nấp trong xiêm y lộng lẫy của đức từ bi, và biết thu mình lại như những vi –rút cực nhỏ trong tâm hồn người tưởng như là đạo đức. Sự dữ luôn là bản chất của ma quỷ, đối nghịch với sự lành toàn vẹn của Thiên Chúa. Và kế hoạch của ma quỷ là làm cho con người thời nay biến dạng dần từ tình trạng mất cảnh giác, đến tình trạng chấp nhận sống chung với nó, và cuối cùng là để cho nó hoành hành đến mức hỗn độn mà người ta không cảm thấy hỗn độn gì, không cảm thấy mất bình an.

Thái độ thản nhiên sống chung với với sự dữ, không cảnh giác, cũng không lên tiếng kêu gọi cảnh giác, cũng không loại trừ và hợp sức loại trừ, là thái độ thua cuộc trước âm mưu của lũ ma lũ quỷ, là thái độ đóng cửa không tiếp nhận ánh sáng quang minh của Chúa Thánh Thần, là tự đi vào chỗ diệt vong. Thái độ ấy không chỉ thấy xuất hiện nơi những con người không chấp nhận có Thiên Chúa, không chấp nhận có đời sau, mà còn ngay trong lòng các tín hữu, trong mọi thành phần.

Sự dữ trong đời sống buông thả của các gia đình công giáo, cả thanh thiếu niên lẫn người trưởng thành, đã đến mức báo động:

Thiếu căn bản Giáo Lý Chúa Kitô về phẩm giá con người nơi đức trong sạch, lại thừa hiểu biết về những kế hoạch sống thử và sống thử sao cho an toàn!

Thiếu tính thánh thiện cần có trong đời sống vợ chồng, lại thừa tính chủ động biến cuộc sống Bí tích ấy thành một chuỗi đời phạm luật mà tưởng là hợp luật!

Thiếu lòng trân trọng tính đơn hôn và vĩnh hôn của Bí tích hôn phối, lại thừa cơ hội luôn có sắn để nói lời chia tay, để cắt đứt dây ràng buộc!

Thiếu tâm tình yêu mến Chúa Giêsu và Chúa Giêsu Thánh Thể là nguồn sống, nhưng lại thừa mứa những đam mê dục vọng hư hèn ở những nơi nhậu nhoẹt đầy của ăn của uống phàm trần!

Thiếu những phút cầu nguyện buổi sáng, những giờ kinh gia đình ban đêm, lại thừa thời gian theo hết cuốn phim tình cảm này, đến những chương trình vô bổ nọ!

Thiếu tinh thần trách nhiệm của người làm cha mẹ đối với con cái, và bổn phận làm con đối với cha mẹ, mà thừa những trách nhiệm bao đồng cho xã hội!

Sự dữ trong đời sống buông thả của các thành phần giáo hội, mà chủ chốt là nơi những người cần làm gương sáng đạo đức cũng đã đến hồi báo động:

Thiếu đầu tư vốn giáo lý cơ bản cho giới trẻ, vốn kiến thức tông đồ cho những người làm tông đồ giáo dân, vốn đạo đức tận hiến trong nơi đào tạo Linh Mục, Tu sĩ, nhưng lại thừa người muốn làm Giáo lý viên, muốn làm tông đồ giáo dân và cũng thừa người muốn lãnh tác vụ thánh cứ theo thời gian mà tiến chức!

Thiếu gương sáng đạo đức nơi những tín hữu công giáo mà thừa những gương mù gương xấu, đến nỗi để kẻ ngoại có thể nói rằng: “kẻ có đạo cũng làm như thế”, cũng rối vợ rối chồng, cũng buôn bán bất công, cũng vặn cân bẻ móc, cũng dững dưng vô tâm, cũng đầu trộm đuôi cướp, cũng ly hôn ly dị, cũng đặt vòng phá thai, cũng ham chức chuộng quyền, cũng tẩy chay thanh trừng, cũng âm mưu đấu tố…

Thiếu tính căn bản hiệp thông giáo hội - hiệp thông với nhau trong giáo hội, hiệp thông với giáo hội địa phương, và với giáo hội toàn cầu, lại dư thừa tính cục bộ chủ quan, gây nên những nỗi bất bình không đáng có nơi chính mình và người khác, mà tưởng là mình đang làm một cuộc cách mạng có ích cho giáo hội.

Thiếu tinh thần trách nhiệm trung thành với Đức Tin Công Giáo, trung tín với lề luật yêu thương nhau như anh em nơi người đồng đạo, mà thừa lòng trung thành, thừa sự ngoan ngoãn dễ thương đối với thế lực chống lại Thiên Chúa…

Một linh mục ở vào tuổi 82, còn minh mẫn, còn năng động, còn đầy nhiệt huyết cho Thiên Chúa cho Giáo hội, và cũng còn cả sự quấy nhiễu liên tục của sự dữ: bên ngoài, sự dữ là sự bất đồng và phản đối của một nhóm người về việc xây dựng Nhà Giáo Lý, bên trong, sự dữ là nỗi buồn tự nhiên của vị mục tử hết mình vì đoàn chiên, hết mình vì tương lai Đức Tin con em của những người chống đối, hết mình vì tâm nguyện cho thế hệ trẻ biết Chúa và yêu mến Chúa, biết và giữ lề luật Chúa, vì “Vô tri bất mộ”. Sự dữ này lôi kéo sự dữ khác, và sự dữ nơi người nầy làm gánh nặng cuộc đời cho người kia.

Tưởng như là đạo đức!
Tưởng như là thánh thiện!
Tưởng như là xây dựng!
Tưởng như là chân thành!

Tất cả đều có thể là những sự dữ bắt nguồn từ sự tự phụ chủ quan, không cần đến sự can thiệp của Chúa Thánh Thần nơi mỗi tín hữu; từ đó gây ra mất bình an, gây ra bao sự hỗn độn trong tâm hồn, trong gia đình, trong xã hội và ngay trong Hội Thánh Chúa.

Như vậy, những sự thiếu thốn nguy hiểm trên đây bắt nguồn từ sự thiếu thốn Chúa Thánh Thần trong đời sống các tín hữu, trong đời sống Giáo Hội. Nhưng nói rằng thiếu Chúa Thánh Thần là một điều vô lý nếu không nói là một sỉ nhục cho Thiên Chúa, vì Thánh Thần vẫn có đó, vẫn hằng hữu và hiện hữu, cùng với Chúa Cha và Chúa Con.

Có thể nói, sự dữ tự nó là kế hoạch phát tán một chương trình của ma quỷ để con người theo đó mà rời xa Thiên Chúa. Nhưng phải xác tín rằng: kế hoạch ấy, chương trình ấy sẽ phải thất bại trước uy lực của Chúa Thánh Thần. Ma quỷ hẳn đã biết rõ điều đó vì nó đã bao lần nếm mùi thất bại trong hành trình Đức Tin của một con người, của một gia đình, trong hành trình Đức Tin của Giáo Hội và trong hành trình nhân loại tìm về với Thiên Chúa. Và cũng vì biết rõ uy phong của Chúa Thánh Thần, nên ma quỷ luôn tìm cách làm cho con người xem sự hiểu biết của mình lớn hơn sự hiểu biết của Chúa Thánh Thần, xem sáng kiến của mình có giá trị lớn hơn Thượng Trí của Thiên Chúa

Lễ Chúa Thánh Thần, một thời cơ thật thuận tiện để mỗi chúng ta nhìn lại tương quan của mình và Chúa Thánh thần trong cuộc sống đức tin. Và cùng nhau xác tín rằng:

Sự dữ của ma quỷ dù có trá hình đến đâu, có ẩn nấp nơi nào thì luồng sáng của Chúa Thánh Thần cũng soi thấu, cũng vạch mặt.

Sự dữ có ghê gớm đến thế nào đi nữa thì cũng không làm gì được chúng ta, và mỗi chúng ta vẫn luôn bình an, vì ta năng kết hiệp với Chúa Thánh Thần, để nhờ ánh quang minh nguồn thượng trí của Thiên Chúa mà soi cho biết rõ bộ mặt thật của sự dữ, và để Chúa Thánh Thần hướng dẫn, nâng đỡ chúng ta vững bước.

Sư dữ vốn là những nguy cơ dẫn đễn điều tệ hại, cho chính mình, cho nhiều người và cho thế giới, nhưng lại là cơ hội tốt trong đời sống đức tin các tín hữu, để mỗi người có dịp bày tỏ lòng thành khẩn của mình với Đức Chúa Thánh Thẩn , và cùng Ngài, trong Ngài, với sức mạnh của Ngài, biến nguy cơ thành cơ hội chiến thắng cho vinh danh Thiên Chúa.

Lạy Chúa Thánh Thần, khấn xin ngự đến. Hồn con đang mong chờ Ngài…

Xin lấp đầy nơi chúng con những thiếu thốn nguy hiểm trong đời sống đức tin của chúng con, của gia đình, của Giáo Hội và của toàn thế giới. A men



Nam Định 21-5-2010
PM. Cao Huy Hoàng