[align=justify:320fa70d22]Viktor Navorski (Tom Hanks) vừa xuô?ng sân bay JFK, chuẩn bị làm thủ tục nhập cảnh để vào được thành phô? New York. ?u?ng vào lu?c này, quê hương của anh diễn ra chiê?n tranh và bị thâ?t thủ. Bỗng nhiên anh trở thành người "không co? quô?c tịch", bởi vì nươ?c Mĩ chưa nhận anh, còn quê hương anh thì không thể về. ?ã vậy tay gia?m đô?c sân bay cũng không đo?ng cho anh ca?i mộc châ?p nhận anh là cư dân nhập cư nươ?c Mĩ. Cuộc sô?ng thật trơ? trêu.
Ai sô?ng lang thang trong sân bay, ban ngày làm đủ thư? việc. Từ những việc không tên như là đẩy xe chở hành ly? vào đu?ng chỗ cho đê?n việc phụ hồ, sửa sang cho sân bay... Anh làm tâ?t cả chỉ để mưu sinh.
Tâ?t cả những việc anh làm chỉ vì một lời hư?a vơ?i cha anh. Trươ?c khi cha anh mâ?t, ông để lại một ca?i lon đậu phộng, bên trong là những tâ?m hình của một nho?m nhạc mà ông râ?t yêu thi?ch, trong đo? còn một tâ?m thiê?u chữ ki? của 1 thành viên chơi kèn Saxo. Và bây giờ Viktor Navorski phải vào được thành phô? New York để xin chữ ki? â?y cho cha anh. ?o? là một lời hư?a.... và anh đã phải vâ?t vả để thực hiện lời hư?a â?y.
?o? là trong phim, thê? còn cuộc sô?ng bây giờ thì thê? nào? Con người ta ngày càng vội vã vơ?i công việc, vội vã vơ?i cả những ca?i nhìn, những ca?i xiê?t tay... họ không còn để tâm đê?n những lời hư?a nữa, nê?u những cuộc hẹn không co? i?ch cho công việc của họ thì họ không nhơ? đê?n, mặc cho bạn bè của mình mong mỏi vì chờ đợi. Không lẽ cuộc sô?ng khiê?n con người ta phải trở nên vô tâm đê?n thê? sao? ?ôi khi tôi chợt hiểu ra rằng: "phải chăng mình rảnh rỗi qua? nên hay suy nghĩ, quan tâm đê?n những chuyện nhỏ nhặt này". Nhưng thưa KHÔNG, tôi cũng như bao nhiêu người kha?c, cũng cuô?ng cuồng vơ?i công việc, cũng đầy lo toan. Nhưng tôi biê?t, nê?u mình làm được thì mình mơ?i hư?a, còn nê?u không chă?c thì mình sẽ không hư?a. Ai ơi, nê?u co? lu?c nào đo? nhìn lại thì hãy hiểu cho: "cuộc sô?ng là chờ đợi, chờ đợi chỉ vì một lời hư?a". [/align:320fa70d22]