Ta còn lạnh hơn con


Noel lại về trên khắp hoàn vũ, hồng ân mùa giáng sinh đem lại nguồn vui và niềm an bình cho nhân thế, mọi người trên khắp thế giới đang nao nức chuẩn bị đón mừng một mùa Noel hạnh phúc và một năm mới an lành. Ở Việt Nam không khí Noel cũng đã về, ở các thành phố lớn và các phố thị người ta mua sắm và chuẩn bị cho ngày Lễ Giáng Sinh, rảo quanh qua các khu phố chính, những hang đá đủ kiểu được thiết kế công phu có đủ mọi màu sắc tỏa ra từ những ngọn đèn điện sáng choang nhấp nháy, các con đường được giăng đầy đèn điện đã tạo cho bộ mặt phố phường mang một bầu không khí của ngày lễ hội.

Nhưng nếu để ý một chút ta sẽ thấy một hình ảnh rất tương phản, hình ảnh của những em bé, cụ già và những người tàn tật đang ăn xin xen lẫn vào giữa đám đông của những người đang trẩy hội, hình ảnh của những người nghèo khổ từ các tỉnh đổ về mưu sinh bằng tất cả những công việc gì mà mình có thể làm được như buôn bán hàng rong trên các vỉa hè thành phố, và có những con người đang ngồi âm thầm lặng lẽ trên các ghế đá công viên hoặc trên các góc phố hay nơi gầm cầu nào đó đang nếm cảm một nỗi buồn cô quạnh nơi đất lạ quê người. Họ là ai vậy ?

Họ là những con người đến từ những vùng đất khổ đau, quanh năm suốt tháng đất cày lên sỏi đá, họ bấm lòng gạt nhanh những giọt lệ khi từ giã quê nhà, từng đoàn người lũ lượt đổ về các thành phố lớn để kiếm kế sinh nhai. Họ là những con người phải ngậm đắng nuốt cay khi mà đất đai, thửa ruộng, mảnh vườn của gia đình họ bị quy hoạch hóa để trở thành những sân golf, những khu công nghiệp với giá đền bù rẻ mạt, không còn đất canh tác, họ kéo nhau đổ dồn về thành phố kiếm việc làm, nhưng trình độ chuyên môn không có, học vấn thấp, họ phải chấp nhận làm những công việc phổ thông bằng sức lao động của mình, nhưng không phải ai cũng gặp may mắn kiếm được việc làm ổn định, đa số phải chịu sự bóc lột sức lao động bởi các chủ nhân với đồng lương chết đói, dù hết sức tằn tiện cũng không đủ sống mà chỉ sống cầm hơi lây lất qua ngày.

Cuộc sống của những ngày thường đã khổ về miếng cơm manh áo, còn vào những ngày lễ, ngày tết càng làm cho họ tăng thêm những nỗi khổ về tinh thần, làm việc cả năm có khi hai, ba năm cũng chưa có đủ tiền xe để về thăm quê chứ đừng nói chi là giúp đỡ gia đình, đành phải ở lại nơi đất lạ quê người ngắm nhìn thiên hạ vui chơi, đi mua sắm, vui vẻ cùng người thân mà lòng họ quặn thắt, tủi thân.

Mùa Noel năm nay, nơi các thành phố lớn ở Việt Nam có rất nhiều những con người mang trong lòng những mối sầu thương như thế, bao nỗi khắc khoải trong lòng, họ khe khẽ than van …

Con lạnh quá Chúa ơi! Con lạnh quá!
Giữa phố phường nghe khúc hát đêm đông.
Chúa sinh ra giữa muôn ngọn đèn hồng,
Vui như trẩy hội,
Mọi người hân hoan,
Đón mừng Con Chúa Trời giáng thế.

Con lạnh lẽo giữa lòng người nhân thế,
Con bơ vơ như chiên lạc giữa đồng hoang.
Nơi thánh điện cao sang,
Chúa sinh hạ huy hoàng,
Giữa trăm triệu lời ca,
Giữa các buổi Party, Réveillion hoành tráng.

Con lặng lẽ nơi đây, mong một vì sao sáng,
Mong một Vị Cứu Tinh xoa dịu nỗi cô đơn.
Con run rẩy nuốt trôi giọt nước mắt tủi hờn,
Mong người Mục Tử nhân hiền,
Đến ấp ôm con, truyền hơi ấm.

Đừng trách Ta con ơi! Ta nào ham nhung gấm,
Hang bò lừa hôi hám Ta hạ sinh.
Lạnh lẽo, rét run Ta cũng mong chút ân tình,
Bởi thế sự đảo điên,
Bởi sĩ diện hão huyền,
Con người đã bóp méo,
Và đã biến Ta thành …
thành thứ gì…gì … Ta cũng không biết nữa.

Ta cũng lạnh lẽo cô đơn, cũng đang đi tìm ánh lửa,
Giữa phố thị đông người Ta cũng cảm thấy bơ vơ.
Ta khép mình lặng im trong góc cuối nhà thờ,
Nghe vị đại diện Ta,
Rao giảng về tình yêu,
Sao mà nghe đắng chát.

Ta cúi mặt nghe tim lòng tan nát,
Ta bước lê tìm lại bóng hình Ta.
Nơi kẻ bị bỏ rơi lang thang kiếp không nhà,
Nơi cuối chợ, bến xe, gầm cầu, góc phố.

Ta và con những tâm hồn đau khổ,
Đi tìm nhau cùng sưởi ấm cho nhau.
Ta đến bên con,
Ngực Ta đây, con ơi hãy nép đầu,
Con hãy hiểu và đừng trách hờn Ta con nhé,
Noel này Ta còn lạnh hơn con.


Thiên Chúa đã làm người và ở cùng chúng ta, Ngài đã đồng hóa mình với những người hèn mọn, đói rách, đau khổ bị bỏ rơi như Ngài đã phán trong ngày chung thẩm: ‘‘Khi các ngươi làm cho các anh em bé mọn của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta’’. Để cho ngày Lễ Giáng Sinh trở nên thật ý nghĩa chúng ta hãy cùng nhau sưởi ấm tâm hồn của những anh chị em nghèo khổ chung quanh chúng ta bằng những hành động bác ái cụ thể, chính những hành động thiết thực này sẽ là những ngọn lửa hồng ấm áp để sưởi ấm Hài Nhi Giêsu trong cái giá lạnh hững hờ của con người hôm nay.

Mùa Noel 2008
Nắng Sài Gòn