-
Moderator
K - KHỔ DỊCH VÀ GÁNH NẶNG
KHỔ DỊCH VÀ GÁNH NẶNG
Cây xoan không ngừng băn khoăn về mệnh khổ của mình:
- “Người khác đều lớn lên cao cao to to, chỉ có tôi là gầy bé như thế này; hoa của người khác nở đều, vừa đẹp vừa sum xuê, mà hoa của tôi thì lại nhìn cũng không thấy như thế này, cây bách quả tròn, cây long não có thể làm ra gỗ, mà tôi thì, ái dà…”
Đấng tạo hóa thở dài, mở miệng nói:
- “Này con ạ! Trong cuộc sống nếu không có một sự vật để có thể cám ơn, thì cuộc sống đơn thuần chỉ là một loại khổ dịch và gánh nặng”.
(Trích "Chuyện ngụ ngôn cho thời hiện nay")
Suy tư:
Ở trên đời mọi ngưòi đều mắc nợ nhau.
- Chúng ta mắc nợ cô thợ may xinh đẹp, vì áo quần chúng ta mặc là do cô ta may.
- Chúng ta mắc nợ bác nông dân, vì gạo chúng ta ăn hằng ngày là do công lao khó nhọc của bác trên đồng ruộng.
- Tri thức chúng ta có là bởi các cô giáo thầy giáo dạy dỗ truyền đạt…
Người người đều mắc nợ nhau.
Có người giỏi, có người dở
Có người xấu, có người tốt…
Chúng ta thường hay nói: “nhìn lên mình chẳng bằng ai, nhìn xuống thì chẳng ai bằng mình”, nếu cứ như thế mà yên tâm sống đời vui tươi thì thật đẹp biết bao!
Thế nhưng con người ta cứ ưa nhìn lên hoài à, nếu nhìn lên Thiên Chúa thì chẳng có chi bàn luận, nhưng con ngưới ưa nhìn người khác mà than thân trách phận mình: sao thằng ấy nó giàu thế, sao nó thông minh thế; tại sao con nhỏ ấy cũng như mình mà sao ai cũng thích nó, sao mình không được như nó, nhà cao cửa rộng; sao mình lại khổ cực như thế này…sao…sao và nhiều cái tại sao nữa…
Nếu cứ hỏi tại sao thì làm sao mà thoải mái yên vui tâm hồn được ?
Cứ vui vẻ với giây phút hiện tại, giây phút mà tôi đang học hành, đang làm việc, đang vui chơi, đang cầu nguyện…
Bởi vì Thiên Chúa đong cho ai đấu nào, thì người ta phải trả lại đấu ấy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Posting Permissions
- You may not post new threads
- You may not post replies
- You may not post attachments
- You may not edit your posts
Forum Rules