ƯU VIỆT



Một đệ tử từ phương đông đến, lên mặt nói mình rất hiểu tu đức của phương đông, rồi tự cao tự đại hỏi đại sư: “Tại sao vật chất của tây phương có sự tiến bộ, còn đông phương thì có đủ tu đức ?”

Đại sư nói đơn giản nhưng rõ ràng: “Bởi vì từ thời xa xưa, khi thượng đế phân phát ân tứ thì người tây phương dành chọn trước một bước.”

(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)

Suy tư:

Người đời thường có lối cư xử như người đệ tử từ phương đông đến ấy, họ mới học được vài môn học là lạ liền lên mặt với mọi người, và có khi thử tài sư phụ của mình coi có giỏi như mình không !

Có một vài người Ki-tô hữu cũng thường hay xử sự như những người đời ấy, họ đi học một vài lớp giáo lý ở trung tâm công giáo thì về “thử sức” cha sở của mình: tại sao phụ nữ không được làm linh mục ? Tại sao trong thánh lễ chỉ có linh mục mới được uống Máu Thánh còn giáo dân thì không ? Tại sao Mình Thánh của linh mục chủ tế thì to đùng, còn của giáo dân thì nhỏ xíu, có công bằng không, vân vân và vân vân...

Lên mặt để thử thách người khác là thái độ của quỷ kiêu ngạo, không một người khiêm tốn nào lại làm như thế cả, bởi vì nét ưu việt của người tài giỏi chính là sự khiêm tốn học hỏi, chứ không phải là để thử thách người khác khi mình học được điều này điều nọ.

Tính ưu việt của người Ki-tô hữu là khiêm tốn và phục vụ, nhớ đấy nhé.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.