Đâu là chuẩn mực?

Thứ Ba sau Chúa Nhật XVIII Thường niên A

Lời Chúa: Mt 15,1-2.10-14


1Bấy giờ có mấy người Pharisêu và mấy kinh sư từ Giêrusalem đến gặp Đức Giêsu và nói rằng: 2"Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa? " 10Sau đó, Đức Giêsu gọi đám đông lại mà bảo: "Hãy nghe và hiểu cho rõ: 11Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế." 12Bấy giờ các môn đệ đến gần Đức Giêsu mà thưa rằng: "Thầy có biết không? Những người Pharisêu đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy." 13Đức Giêsu đáp: "Cây nào mà Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ đi. 14Cứ để mặc họ. Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố."

Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố (Mt 15,14)

Suy niệm:


Bài tin mừng hôm nay bắt đầu bằng việc thắc mắc từ các kinh sư về luật sạch dơ trong đời sống thường ngày mà các ông gọi là tập tục của tiền nhân. Từ xưa đến nay chúng ta vẫn nhắc nhở nhau phải hiếu kính tổ tiên. Phải giữ gìn những truyền thống tốt đẹp cha ông ta để lại. Nghĩ cho cùng thì việc rửa tay trước khi ăn là một truyền thống tốt, chúng ta nên duy trì. Phải chăng những người Pharisêu có lý khi dựa vào truyền thống của tiền nhân để bắt bẻ Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài đã lội ngược dòng đời (không rửa tay trước khi ăn)?

Vậy tại sao Chúa Giê su lại giáng lên họ một đòn khá mạnh khi đề cập đến “cái vào miệng” và “cái từ miệng ra”? Mạnh thật và đau thật. Đau đến nỗi môn đệ của Ngài cũng phải lên tiếng thay cho họ: "Thầy có biết không? Những người Pharisêu đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy. Về phần Chúa Giêsu, Ngài biết rõ ý đồ đen tối từ lòng dạ họ. Lòng dạ của những người đầy chước độc mưu thâm: ghen tương, tranh chấp, đố kỵ, tìm kẽ hở để chà đạp người khác và để che lấp tội của chính mình. Đó là một âm mưu khá chuyên nghiệp của những hung thủ giết người không gươm. Xã hội chúng ta hôm nay cũng không thiếu những con người như thế. Bản thân chúng ta cũng có những lúc chẳng khác gì họ khi cư xử với tha nhân. Lấy mình làm thước đo để chà đạp anh em. Sống giả nhân giả nghĩa.

Chúng ta sẽ làm gì để trở nên tự do và giúp nhau được tự do trong ân sủng Chúa, sự tự do của con cái Thiên Chúa.

Đâu là chuẩn mực cho đời sống ? Thưa đó chính là chuẩn mực tình yêu. Chúng ta có rất nhiều tài: tài hùng biện, tài lãnh đạo, tài giao tiếp…Nhưng nên nhớ rằng chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài. Chúng ta sống với nhau trong sự liên đới, chúng ta cần có nhau. Khả năng Chúa ban cho chúng ta là để làm phong phú cho nhau, thậm chí sửa dạy nhau khi cần thiết. Vì thế những luật lệ phải được chúng ta dùng trong tình yêu thương, phải biết đặt tình yêu lên trên lề luật. Thiếu tình yêu, luật sẽ trở nên cứng nhắc. Thiếu tình yêu, luật chỉ còn là vết kim châm rướm máu thay vì là kim chỉ nam cho đời sống.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, cuộc sống thường ngày lắm khi chúng con bị rơi vào tình trạng lấy mình làm tiêu chuẩn, làm thước đo cho người khác. Chúng con chủ quan đánh giá người khác theo lăng kính thiển cận của mình. Từ đánh giá chúng con đi đến chỗ hạ giá lẫn nhau. Cuộc sống từ đó đã có nhiều dối trá giả hình. Vì nhiều khi chúng con cố tình hạ giá người khác để che đậy khiếm khuyết của bản thân. Hận thù tranh chấp cũng từ đó nảy sinh. Xin Chúa cho chúng con ý thức và luôn trân trọng phẩm giá của anh chị em xung quanh chúng con. Trân trọng sự tự do Chúa ban cho mỗi người chúng con. Xin cho chúng con luôn biết nói lời yêu thương, lời xây dựng bình an. Trên hết đó là lời sự thật bắt nguồn từ tình yêu Đức Kitô, Đấng là nguồn chân-thiện-mỹ.

Lạy Chúa, như Chúa đã nói: “mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố”. Thực tế ai trong chúng con cũng rất sợ cảnh mù lòa. Bởi mù lòa khiến chúng con khó cảm hưởng được vẻ đẹp của cuộc sống xung quanh. Nhưng còn một thứ mù lòa đáng sợ hơn gấp ngàn lần. Đó là sự mù lòa về tinh thần bởi đã chai lỳ trong tội lỗi. Vì quá quen với những đam mê danh lợi thú khiến chúng con mất dần và mất hết cảm giác về tội. Mù mà chúng con không biết mình mù. Cảm hưởng về ơn Chúa thật diệu kỳ qua thiên nhiên, qua con người cũng dần trở nên xa lạ với chúng con. Xin Chúa đến phục hồi cặp mắt tinh thần cho chúng con. Và xin cho chúng con dám can đảm bắt đầu lại.