Đừng kết án người, đừng phê phán người!
Trong hội đường có một người bị thần ô uế ám, nên thét lên rằng: "Hỡi ông Giêsu Nadarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Đấng Thánh của Thiên Chúa". Chúa Giêsu quát bảo nó rằng: "Hãy im đi và ra khỏi người này!" Thần ô uế liền dằn vặt người ấy, thét một tiếng lớn, rồi xuất khỏi người ấy. Mọi người kinh ngạc hỏi nhau rằng: "Cái gì vậy? Đấy là một giáo lý mới ư? Người dùng uy quyền mà truyền lệnh cho cả thần ô uế và chúng vâng lệnh Người". (Mc 1, 21-28).
Thường thì khi chúng ta nghe chuyện những người bị quỷ ám hay quỷ nhập vào người thì chúng ta rất là sợ hãi và cảm thấy thật là rùng rợn, nhưng ít có ai nghĩ rằng ngay trong con người của chúng ta cũng không ít thì nhiều bị quỷ ma hay thần ô uế chế ngự một cách rất ư là tài tình và chúng rất xảo thuật để chúng ta không thể nào có thể nhận ra chúng được? Thông thường thì những thần ô uế được dấu dưới những dạng và bộ mặt thật là ra vẻ đạo hạnh và như đạo đức lắm vậy như dân Pharisêu, luật sĩ, và những nhà thông luật xưa,.... Có phải họ bị Chúa lên án là những phường đạo đức giả, họ là những mồ mả tô vôi cho thật đẹp nhưng bên trong toàn là giòi bọ rúc rỉa, là những quân cướp ngày của những bà già góa nghèo, tay áo thì dài tà áo thì thụng rất là mầu mè và làm ra những luật lệ chỉ để làm khổ con người ta, chứ chính mình thì làm ngược lại.
Rồi thì thông thường khi chúng ta có một chút chức sắc và một chút tín nhiệm của hội nhà thờ hay ngoài xã hội, thì thích khoác lên người chiếc áo quan trọng, bắt lỗi người này sai người kia trật, bắt người phải theo cái luật do mình làm ra để làm khổ con người ta, và bắt người ta gồng gánh thật nặng? Còn chính mình thì không đụng ngón tay? Bởi nghĩ rằng mình làm lớn mà càng làm lớn thì chỉ huy động người khác làm chứ mình không phải làm dù là việc nhỏ.
Xin cho tôi được chia sẻ một chuyện mà tôi khó có thể trả lời ngay cho được, tuy dù trong tôi đã có câu trả lời, nhưng xin được cùng chia sẻ chung với tất cả anh chị em xem sao nhé! Nơi trung tâm tôi làm việc cùng ngồi một bàn độ chừng 5 ông tuổi cao niên nhưng trí óc còn rất minh mẫn tỏ vẻ rất khó chịu với một ông trong đó, vì lý do ông này đã đeo tràng hạt Mân Côi chung với chìa khóa nhà của ông. Tánh tình của ông này hình như không bình thường, thường hay chửi rủa mọi người, và thích nói và làm những gì theo ý của ông. Đại khái là ông biết ông sắp chết nên chẳng còn cần thiết gì cho mình nữa thì hà huống gì ông còn cần đếm xỉa gì đến ai!? Nhưng chỉ riêng tôi mới hiểu được tâm trạng của ông và hoàn cảnh gia đình của ông.
Ông A đã bỏ Chúa từ lâu lắm rồi! Không biết rõ chính xác là từ bao giờ hay lý do bởi vì sao? Ông đang ở lứa tuổi ngoài 80. Cách nay 4 năm ông được báo là bị ung thư phổi, cần phải mổ gấp để cứu mạng sống mình, và may mắn thay có người giới thiệu liền cho ông một linh mục để giải tội cho ông và cho ông lãnh đủ bí tích xem như là ông sẽ không thoát khỏi khoa mổ. May mắn cho ông là khoa giải phẫu đã cứu ông sống và ông cảm tạ Chúa và Mẹ Maria cho ông còn sống, và từ đó ông chịu đeo chuỗi Mân Côi trên cổ ông, đó là hình ảnh của một con người từng lăn lộn, bướng bỉnh, lì lợm, tội lỗi, nay đã biết ăn năn hối cải và trở về với Chúa Mẹ, và chắc để khoe với mọi người là ông rất hãnh diện để đeo chuỗi của Mẹ trên cổ. Đối với tôi ông là một con người ngang tàng xấc xược thật sự được Chúa đánh ngã gục trước khi cuộc đời của ông được chấm dứt? Tuy dù bề ngoài của ông vẫn làm ra chai lì và khó thương đến thế đối với tất cả mọi người, nhưng bên trong trái tim của ông chắc ông cũng mềm yếu, cũng đau đớn lắm với cái ung thư trên đầu của ông hiện giờ. Đâu có ai hiểu ông những khi ông lang thang một mình trên đường phố? Đâu có ai hiểu ông những gì ông đang gánh chịu trong gia đình thiếu tình thương của ông? Và hẳn đâu có ai gánh chịu khi cái đầu nó lên cơn đau vật vã ông đến đổ mồ hôi hột?
Vì tôi hiểu ông, nên tôi không biết phải trả lời ra sao với những con người có ý luôn phê phán người này cho phải lẽ và phải tình? Và tôi phải trả lời sao với những anh chị em luôn tỏ ra mình là con người gương mẫu, là thành viên của hội này và hội khác, nhưng khi ra khỏi khuôn viên nhà thờ, thì Chúa và Mẹ như mờ hẳn trong trái tim của họ? Và họ như được lột xác hoàn toàn là một con người khác? Một con người đối xử với một con người ở giữa phồn hoa thị tứ. Ở giữa một chợ đời mà ai khôn thì sống mà ai dại thì ráng chịu. Ở giữa một cuộc đời mà ai mạnh vì gạo bạo vì tiền thì sống, còn ai yếu bạc yếu tiền thì bị thua thiệt đủ mọi điều!??
Tôi thiết nghĩ trong chúng ta thật sự phần nhiều bị thần ô uế chế ngự trong nhiều hình thức lắm, chỉ vì chúng ta không để ý đấy thôi! Chúng chế ngự chúng ta bằng nhiều cách nhưng nhiều nhất là cấy lòng tham lam trong lòng chúng ta, vì tham lam và lòng ham muốn mọi sự, chúng ta sẽ làm tất cả những gì để đạt hay chiếm đoạt cho được. Dù anh chị em của chúng ta có thiệt thòi. Dù anh chị em chúng ta có bị thương tích. Dù là anh chị em của chúng ta có tử vong, miễn có được những gì chúng ta mong muốn để có được, cho nên thế giới hiện nay số tử vong vì nhiều lý do đã lên đến một con số báo động. Anh chị em của chúng ta trên toàn khắp thế giới đã chết nhiều vì nghèo đói, thiếu ăn, thiếu thuốc men, thiếu tình thương, và thiếu lòng quảng đại vì rất ít những con người có tấm lòng và có tình người.
Nên không phải vì chúng ta thấy những người có thần ô uế nhập vào họ rồi nghĩ rằng mình tránh khỏi được đâu! Nhưng mà vì chúng tinh xảo và quỷ quyệt lắm! Càng lành thánh bao nhiêu thì chúng lại có cách để chiêu dụ bấy nhiêu, cho đến khi chúng chiếm hẳn được con người và linh hồn của chúng ta. Ai bảo xưa kia Chúa Giêsu không bị chúng cám dỗ? Nhưng vì Thánh Thần Thiên Chúa luôn mạnh mẽ ở trong Ngài, nên Ngài đã thắng chúng và chúng đã để cho Ngài yên, và luôn rình rập để chờ dịp khác mà cám dỗ Ngài?
Lậy Chúa Giêsu! Vì Ngài là Thiên Chúa nên trong Ngài luôn tỏa ra luồng uy quyền mà ngay cả thần ô uế phải sợ hãi run giùng trước nhan thánh của Ngài. Vì Ngài là Chúa nên Giáo Lý của Ngài được mọi người kinh ngạc và nghe như Đấng có uy quyền, chứ không như các luật sĩ. Xin cho chúng con luôn biết tìm kiếm Chúa và để Chúa ngự trong tâm hồn của chúng con, thì mới hy vọng thần ô uế cũng bỏ rơi chúng con như chúng đã quy phục trước uy quyền của Ngài. Chúng đã phải rên rỉ và thét lên rằng: "Hỡi ông Giêsu Nadarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Đấng Thánh của Thiên Chúa".
Xin Chúa ban cho chúng con biết chu toàn lề luật của Chúa là trước Kính một Thiên Chúa Đức Chúa Trời, sau lại yêu người như mình ta vậy, đừng để chúng con kết tội hay phán đoán anh chị em chúng con, vì đó không phải là luật của Chúa. Xin cho chúng con biết sống yêu thương nhau trong ngày hôm nay, ngày mai, và mãi mãi. Vì có phải chỉ có tình yêu Thiên Chúa và tình yêu dành cho tha nhân sẽ xua đuổi được tất cả các tà thần hay chước của ma quỷ ra khỏi con người luôn tham sân si của chúng con?
Vâng, thưa lậy Chúa Giêsu, vì chúng con luôn yếu đuối và đớn hèn, xin cho chúng con biết chạy đến cùng Chúa, để nhờ uy quyền của Chúa mà bênh vực che chở cho chúng con với xác phàm yếu đuối tội lỗi. Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con, và Chúa Thánh Thần, xin luôn ở cùng với chúng con. Amen.
Tuyết Mai